Chương 36: Dung nhập vào tập thể nhỏ

Ngày hôm nay, hai người Lý Nhất Phi và Mễ Tuyết Nhi lại tiếp tục công cuộc kiểm tra hai kho hàng nữa. Vì hai kho hàng này thì khá nhỏ nên lượng công việc cũng ít đi trông thấy, khi trở lại công ty còn chưa đến ba giờ, Mễ Tuyết Nhi liền bắt đầu biên tập lại tư liệu, làm nốt công tác tổng kết.

Lý Nhất Phi ngồi bên cạnh Mễ Tuyết Nhi để hỗ trợ nàng, thuận tiện cũng học hỏi đôi chút chắc rằng Trịnh Tú Cần muốn Lý Nhất Phi đến học tập Mễ Tuyết Nhi là muốn cho Lý Nhất Phi tương lai tiếp nhận công tác của Mễ Tuyết Nhi. Rốt cục để người con gái như Mễ Tuyết Nhi đi làm công việc kiểm tra kho hàng thì có phần không tốt lắm.

Trong hai ngày tiếp xúc nhau này, Mễ Tuyết Nhi có ấn tượng khá là tốt với Lý Nhất Phi, ít nhất là Lý Nhất Phi tôn trọng nàng, cũng không có trêu chọc nàng, càng không cố ý chiếm tiện nghi của nàng. Đương nhiên chính yếu hơn chút là Lý Nhất Phi đã cứu nàng khỏi tay bọn lưu manh, cho nên ngắn ngủi có hai ngày nhưng Mễ Tuyết Nhi đã cực kỳ tin tưởng Lý Nhất Phi. Dù Lý Nhất Phi có ngồi bên cạnh nàng thì cũng không còn quá khẩn trương nữa.

Hoàn tất công đoạn tổng kết, bên trong bộ phận hậu cận chỉ còn lại hai người họ, hai tài xế kia không biết có phải là chở lãnh đạo ra ngoài không, Lý Trí Sinh cùng Thẩm Á Quyên cũng chưa thấy trở về.

“Cuối cùng cũng xong.” Mễ Tuyết Nhi ngả người vào ghế, duỗi dài cánh tay, làm bộ ngực nhô lên thật cao.

Động tác này thật là dụ hoặc mà, đặc biệt là một cô gái thanh tú như Mễ Tuyết Nhi làm động tác như vậy, càng là một sự kinh diễm, Lý Nhất Phi nhất thời không dời mắt được.

Mễ Tuyết Nhi lập tức phát hiện ánh mắt Lý Nhất Phi, vội vàng ngồi dậy, mặt hơi đỏ lên. Lý Nhất Phi phì cười, nói: “Động tác của cô như vậy, trông rất đẹp.”

Mễ Tuyết Nhi không nghĩ tới Lý Nhất Phi chẳng những xem mà còn bình luận trực tiếp luôn, mặt đỏ bừng mà chẳng biết nên làm gì.

Lý Nhất Phi cười lên ha hả, nói: “Tôi không có ý gì khác, chỉ đơn thuần là thưởng thức thôi.”

Mễ Tuyết Nhi cảm giác ánh mắt Lý Nhất Phi rất trong sáng, liền thở một hơi nhẹ nhõm. Nàng đúng là đã đến tuổi nên tìm bạn trai rồi, nhưng vì nàng lớn lên xinh đẹp, cùng những người đàn ông tiếp xúc luôn đem đến cho nàng những ánh nhìn không thoải mái, cho nên thời gian dài dưỡng thành tính cảnh giác trong lòng.

“Anh Lý, anh trước đây làm bảo vệ. Anh làm sao đến công ty chúng ta thế, công ty chúng ta đâu có tiến hành thông báo tuyển dụng đâu?”

Mễ Tuyết Nhi nhỏ tuổi hơn so với Lý Nhất Phi, nên xuất pháp từ lễ phép, vẫn kêu Lý Nhất Phi là “Anh Lý ”. Mà con gái thì có tâm bát quái nhỏ (= tâm hóng hớt đó ^^), đối với việc Lý Nhất Phi có thể đến Hoa Dương, cô nàng thật sự tò mò.

Lý Nhất Phi hơi hơi mỉm cười nói: “Anh được Hứa tổng các em bố trí, anh đã từng giúp nàng trước kia.”

“Ồ . . .” Mễ Tuyết Nhi gật gù, nói: “Nếu là bố trí của Hứa tổng, vậy nhất định là anh có năng lực, cô ấy luôn không nói chuyện nhân tình. Trong toàn bộ công ty, chưa từng thấy qua thân thích nào của cô ấy được bố trí vào, đâu giống như người trong tổng công ty luôn đem người của họ vào sắp xếp trong công ty chúng ta.”

“Trông cô có vẻ bất mãn nhỉ?” Lý Nhất Phi cười hỏi.

Mễ Tuyết Nhi bĩu môi nói: “Đương nhiên là bất mãn rồi, những người đó đến đây chẳng có năng lực gì, công tác cũng làm không xong, thậm chí còn chẳng tới làm, nhưng tiền kiếm được lại chẳng thiếu. Không chỉ em mà tất cả mọi người đều rất bất bình.”

Lý Nhất Phi thật đúng là không nghĩ tới trong công ty lại có quan hệ nhân sự phức tạp như thế, thử hỏi: “ Hứa tổng có thể chịu đựng chuyện như vậy sao?”

Mễ Tuyết Nhi dẩu càng cao nói: “Hứa tổng chúng ta tất nhiên không vui vẻ gì rồi, nhưng đó là phía trên bố trí xuống, cô ấy cũng không có cách nào, hơn nữa công ty chúng ta kinh doanh càng ngày càng tốt, sẽ có càng nhiều người muốn đến công ty con Hoa Dương của chúng ta đó.”

Lý Nhất Phi mở lớn hai mắt: “Vậy chẳng phải là đến chiếm tiện nghi công ty chúng ta sao.”

Mễ Tuyết Nhi càng tức giận hơn nói: “Chính vậy đó, cho nên những người công tác trong công ty như chúng ta đều phi thường không cam lòng. Dựa vào cái gì mà chúng ta nỗ lực làm việc, toàn tâm toàn ý vì công ty phát triển, mà bọn thì không cần làm gì, liền ngồi mát ăn bát vàng chỗ chúng ta?”

“Thế này thì đúng là không phải chuyện tốt rồi, cứ tiếp diễn như thế thì những người nghiêm túc làm việc như chúng ta sẽ càng ngày càng bất bình trong lòng.” Lý Nhất Phi rất tự nhiên đem mình liệt kê vào những người nghiêm túc làm việc, cơ mà hắn hình như cũng chưa từng trải qua công tác mang tính thực chất nào, còn về sau có làm hay không thì cũng không rõ ràng lắm.

“Đúng đó, nếu không phải có Hứa tổng ở đây, mọi người mới không làm ở đây.”

Lý Nhất Phi một bộ lòng đầy căm phẫn, hùa theo: “Đúng thế, nếu không có Hứa tổng ở đây, đừng mong tôi làm.” Trông thế chứ bản thân hắn không có đồng cảm giống như Mễ Tuyết Nhi, chỉ là giả dáng phối hợp chút với Mễ Tuyết Nhi mà thôi.

“Mệt chết đi được. Ồ, hai đứa về nhanh ghê.” Đang nói chuyện, Thẩm Á Quyên đã trở lại, vừa vào cửa đã ca thán rồi.

“Thẩm tỷ.” Lý Nhất Phi và Mễ Tuyết Nhi cùng chào hỏi.

Thẩm Á Quyên đi đến trước bàn hai người, tủm tỉm cười nhìn nhìn, nói: “Ha ha, các ngươi nam nữ hợp tác làm việc thật đúng là không mệt nha. Đâu giống như chị lẻ loi, buồn chết đi được. Tiểu Mễ nè, lần sau em cho tiểu Lý đu cùng Thẩm tỷ thế nào?”

Mặt Mễ Tuyết Nhi lập tức đỏ bừng, lắp bắp nói: “Thẩm tỷ, chị . . . chị đừng giỡn nữa, chúng em không có.”

Thẩm Á Quyên cười khúc khích, nói: “Em xem em đi, lớn tướng vậy rồi mà giỡn chút là đỏ mặt. Nhưng mà nói đi nói lại, tiểu Lý có tuổi tương đương em, chị thấy các em rất là xứng đôi vừa lứa đó. Nếu yêu đương thì khá tốt.”

Mễ Tuyết Nhi càng lúng túng hơn, đầu rĩ đến sát ngực rồi, Lý Nhất Phi lập tức cười ha hả nói: “Thẩm tỷ, chị đừng thiếp vàng lên mặt em mà, em là kẻ nghèo hèn, không nhà không xe, sao có thể xứng đôi với Mễ Tuyết Nhi được.”

Thẩm Á Quyên nghe thế, lắc đầu thở dài thười thượi, nói: “VẬy không đùa nữa, mỹ nữ như tiểu Mễ nhất định sẽ tìm được người xứng đôi. À mà tiểu Lý nè, chị xem em cũng không tệ, muốn không, lúc trở về chị giúp em giới thiệu một đối tượng.”

Lý Nhất Phi sửng sốt, nói vội: “Không cần không cần, Thẩm tỷ, tình huống em bây giờ, nếu ai gả cho em, đó chính là làm khổ người ta đó. Vẫn nên đợi khi em có công tác ổn định chút, ít nhất cũng có đủ vốn liếng để mua nhà, còn không chẳng lẽ để người ta thuê nhà với em sao.”

Thẩm Á Quyên gật đầu nói: “Nói cũng phải, bây giờ không nói có xe không, nhưng đến nhà cũng không có thì công nhận là đi tìm bạn gái thì không tốt lắm.”

Lúc này Lý Trí Sinh cũng đã trở về. Mọi người đều bắt đầu công việc, Lý Nhất Phi cũng ra dáng xem chút tài liệu.

Một lát sau, Trần Phi bước vào, đóng cửa văn phòng lại, nhỏ giọng nói: “Này này, mấy người có nghe gì không, công ty chúng ta lại có người đến.”

Thẩm Á Quyên lập tức tiếp lời: “Lại tới người nào?”

“Bên trên phái tới, hơn nữa là trực tiếp tiếp nhận chức Tổng giám Tài vụ của công ty chúng ta nữa.”

“Không thể nào, đây chẳng phải là muốn lấy đi quyền sở hữu tài sản của công ty chúng ta sao? Hứa tổng đồng ý sao?” Lý Trí Sinh mở to hai mắt, nghẹn ngào kêu lên.

Trần Phi nói ngay: “ Hứa tổng hẳn là đồng ý, lúc này chẳng biết công ty chúng ta sẽ đi về đâu nữa.”

Tài xế trong công ty là những người có tin tức khá linh thông, cho nên Trần Phi nói, mọi người không thể không tin. Điều này làm trong lòng mọi người đều có chút trầm trọng. Trước kia phương diện quản lý tài vụ thì đứng đầu chính là Trưởng bộ phận tài vụ. Hứa Doanh Doanh bố trí ra sao đều không thành vấn đề, chuyện mọi người tăng lương càng là do Hứa Doanh Doanh định đoạt. Mà giờ lại được phái tới một Tổng giám Tài vụ, thì tương lại phát tiền thưởng sẽ không biết có còn nhiều giống như trước đây không.

Lý Nhất Phi thì không quá để tâm, ít nhất hắn đến công ty Hoa Dương thì tiền lương so với làm bảo vệ đã nhiều hơn một đoạn rồi, hơn nữa làm công việc này cũng nhẹ nhàng hơn so với làm bảo vệ. Huống chi hắn còn là người dễ thích ứng trong mọi hoàn cảnh, không được ở công ty Hoa Dương? Kệ đi, cùng lắm thì trở lại làm bảo vệ thôi, không đói chết là được rồi.

Sáng sớm ngày hôm sau, Trịnh Tú Cần mở phiên họp bốn người bộ phận Hậu cần, đem kết quả kiểm tra tiến hành báo cáo. Báo cáo xong rồi, mọi người đều trở về bộ phận hậu cần.

Bên trong bộ phận hậu cần, Trần Phi đang hớn hở nói chuyện gì đó với Hà Đông, nhìn thấy mấy người tiến vào càng hứng khởi nói: “Tin tức lớn, tin tức lớn đây.”

Thẩm Á Quyên trừng mắt chút, nói: “Ngươi mỗi ngày đều có tin tức lớn, quay đi quay lại toàn mấy cái chuyện lông gà vỏ tỏi việc cỏn con.”

Trần Phi nhảy lên đáp ngay: “Lần này chắc chắn là tin tức lớn. Các người biết không, Tổng giám Tài vụ của công ty chúng ta là một đại mỹ nữ đó, hơn nữa tuổi tác cũng tốt nữa, chỉ mới hai mươi bảy tuổi thôi.”

Thẩm Á Quyên nghe xong mất hết hứng thú, bĩu môi trở về chỗ của mình. Lý Trí Sinh thì mắt sáng như sao: “Thật hay giả?”

Trần Phi cười khà khà nói: “Tôi nói này Lý ca, kể cả là mỹ nữ, anh còn có mơ tưởng gì? Cẩn thận về nhà chị dâu bắt anh quỳ ván giặt đồ đó.”

“Khà khà, mơ tưởng thì không có, nói sao có thể xem đã mắt mà. Tiểu Mễ còn ở trong bộ phận Hậu cần chúng ta đó, hai chúng bây không có việc gì thì đừng có đến văn phòng khác làm loạn.”

Mễ Tuyết Nhi lập tức đỏ bừng mặt cúi thấp xuống, mà Trần Phi cùng Hà Đông thì cười lên ha hả. Trần Phi nói với Mễ Tuyết Nhi: “Tiểu Mễ, em đừng đa tâm, chúng ta đều là anh của em, sẽ không có ý nghĩ xấu với em đâu.”

Mễ Tuyết Nhi nhỏ giọng nói: “Em biết” Nhưng cả vành tai đã đỏ rồi.

Trần Phi nói tiếp: “Hôm nay tôi đi đón tổng tài, thật quá xinh đẹp, quả thực không hề thua kém Hứa tổng đâu, dáng người kia, phong thái kia, lúc lái xe mà tôi thất thần mấy lần đấy.”

Lý Trí Sinh gượng gạo tới trước mặt Trần Phi, nói: “Xinh đẹp như thế, không phải cậu khoác lác chứ?”

Trần Phi bĩu môi nói: “Đùa, thế mà không tin ta, nàng ta bây giờ đang trong văn phòng Hứa tổng đó, không tin chính ngươi đi xem.”

“Cút, ta không có việc gì đến chỗ Giám đốc Hứa làm gì? Đến ăn mắng hả.”

“Dù sao kế tiếp chắc chắn sẽ nhìn thấy thôi, ê lão Lý, tý nữa thấy thì đừng có mà nhũn chân đó.”

“Đi, ta giống mấy thằng nhóc không có tiền đồ như hai người chắc.”

Lý Nhất Phi mới đến công ty liền đi kiểm tra ngay nên không có quá quen thuộc với ba người này trong bộ phận hậu cần, nhưng nghe thấy ba người này nói chuyện không tách rời chữ mỹ nữ, cũng muốn góp vui, lúc này liền nói xen vào: “Mỹ nữ này mới hai mươi bảy tuổi đã lên làm Tổng giám, thật cũng rất lợi hại đó.”

Đối với Lý Nhất Phi tham gia vào, ba người Lý Trí Sinh cũng không có bài xích, Hà Đông lập tức đắc ý nói: “Tiểu Lý, cô ta đúng là rất lợi hại, nhưng so sánh với Giám đốc Hứa của chúng ta thì vẫn còn kém một ít. Hứa tổng chúng ta năm nay mới hai mươi tuổi thôi.”

Nhắc đến Hứa Doanh Doanh, trong mắt ba người đàn ông là sự bội phục cùng sùng bái, không thấy đâu ra ánh mắt hay biểu tình xấu xa gì, có thể thấy uy tín của Hứa Doanh Doanh trong công ty cao bao nhiêu.

Trịnh Tú Cần lúc này tiến vào, mọi người vội vàng im miệng. Trịnh Tú Cần trực tiếp nói với Mễ Tuyết Nhi: “Tiểu Mễ, lên tầng mười bốn, phối trí văn phòng Tổng giám tài vụ một chút, mặt khác cô cũng hỏi xem Tổng giám có yêu cầu gì không để quay về bố trí. Tiểu Lý, cậu giúp đỡ tiểu Mễ.”

Mễ Tuyết Nhi cùng Lý Nhất Phi vội vàng đáp ứng, Trịnh Tú Cần liền đi ra ngoài ngay. Trần Phi ném cho Lý Nhất Phi ngay một ánh mắt hâm mộ, nói: “Tiểu Lý, cậu lập tức có thể thấy ngay tân Tổng giám, khi về nhớ kể cho bọn này, miễn cho chúng bảo tôi khoác lác.”

Lý Nhất Phi cười hắc hắc nói: “Nhất định nhất định, em nhìn nhìn xem có cơ hội chụp tấm ảnh cùng cô ấy không.”

Ba người đàn ông lập tức cười xấu xa, Lý Nhất Phi cũng coi như đã hoàn toàn dung nhập vào trong vòng tròn của bọn họ rồi.

Cùng Mễ Tuyết Nhi đi lên tầng mười bốn, văn phòng số ba từ bên trong ra chính là phòng của Tổng giám tài vụ, bây giờ còn chưa có biển gì. Hai người gõ cốc cốc hai tiếng, từ bên trong truyền đến một giọng nữ dễ nghe: “Mời vào.”

Lý Nhất Phi nghe thấy giọng nói này, trái tim hơi hoảng hốt một chút, sao cảm giác giọng người phụ nữ này có chút quen tai thế. Nhớ lại một chút, vẻ mặt lập tức trở nên cổ quái, không nghĩ tới thế mà gặp lại nàng ta . . .