Chương 31: Cũng không thèm để ý

Lý Nhất Phi cũng không có thói quen mang phụ nữ xa lạ về nhà, nó quá nguy hiểm, đây đã là thói quen của Lý Nhất Phi trong nhiều năm trời. Điểm quan trọng nhất là hắn chỉ muốn tình một đêm, chỉ là một loại phát tiết để thỏa mãn nhu cầu sinh lý của mình, hắn cũng không nghĩ vì nhu cầu này mà phải phiền phức đi tìm phụ nữ. Nữ nhân là một loài động vật mà khi ngươi muốn có được thân thể nàng, nàng sẽ vô cùng cao ngạo và hững hờ với ngươi. Nhưng một khi chiếm được thân thể nàng rồi thì như con bạch tuột quấn mãi không bỏ. Lý Nhất Phi bây giờ nhận không nổi loại phụ nữ như vậy.

Tới một khách sạn gần đó, Lý Nhất Phi ôm eo cô gái đã say chuếch choáng vào phòng. Cô gái này dáng người phi thường tốt, hơn nữa mới hai mưới sáu, hai mươi bảy tuổi thôi, có thể nói là thời điểm tốt nhất của người phụ nữ. Họ sẽ không trúc trắc như gái trẻ tuổi, cũng không buông thả như gái ba mươi. Có thể lên giường với cô gái ở tầm tuổi này luôn được Lý Nhất Phi yêu thích, đặc biệt cô gái này còn xinh đẹp như vậy, thật đúng là cực phẩm.

Đóng cánh cửa lại, cơ thể cô gái chợt căng thẳng, lập tức đẩy Lý Nhất Phi ra rồi thất thểu bước vài bước, ôm chặt bộ ngực với ánh mắt hoảng loạn nhìn Lý Nhất Phi.

Lý Nhất Phi thật đúng là không nghĩ tới đã đến bước này rồi mà cô gái còn hối hận. Hắn không khỏi lắc đầu, thở dài: “Nếu cô thấy hối hận, cô có thể đi, tôi sẽ không cưỡng ép cô.”

Cô gái nhìn thẳng vào mắt Lý Nhất Phi, nấc lên hơi rượu, hỏi: “Lời anh nói là thật?”

Lý Nhất Phi nhún vai, cười bất đắc dĩ nói: “Đương nhiên là thật rồi, tôi luôn luôn thích ngươi tình ta nguyện. Cô không muốn, tôi cũng không cưỡng ép cô, nó thật vô nghĩa.” Nói xong, hắn mở cánh cửa phòng tắm ra rồi cất giọng: “Tôi đi tắm rửa cái đã, để cho cô thời gian suy xét. Nếu tôi tắm rửa xong mà cô còn chưa đi, tôi chỉ có thể cho rằng là cô tình nguyện.”

Mở vòi, Lý Nhất Phi cởi hết quần áo rồi ngầm mình trong bồn tắm. Nhiệt độ nước là bốn mươi hai độ là vừa đẹp, giúp thả lỏng toàn thân hắn. Mồ hôi nhanh chóng toát ra khắp người, cồn trong cơ thể cũng theo mồ hôi mà chậm rãi thoát ra, trong phòng tắm mang theo hương vị cồn nhàn nhạt.

Suốt khoảng thời gian này, Lý Nhất Phi vẫn không có nghe thấy tiếng cửa mở, hiển nhiên là cô gái còn chưa đi. Nàng hẳn là tình nguyện ở lại đây, hoặc là nói, nàng vẫn còn đang rối bời cũng đúng. Hắn sau khi tắm rửa xong, và trong tích tắc mở cửa là cô nàng sẽ vội vàng chạy trốn .

Đây là phán đoán của Lý Nhất Phi, bởi lẽ cô nàng là một người phụ nữ vô cùng rắc rối mà

Thế nhưng phán đoán lần này của Lý Nhất Phi vậy sai lầm. Đang rất thư giãn trong phòng tắm, cánh cửa phòng tắm đột nhiên bị kéo ra, cô gái lập tức bước đên sát bồn tắm, mặt đỏ hồng đến sắp nhỏ ra máu, nhưng vẫn lấy hết sức mình nhìn thẳng Lý Nhất Phi: “Tôi cùng anh tắm chung.”

Lý Nhất Phi nở một nụ cười sáng lạn, nói: “Phi thường sẵn lòng.”

Buổi sáng ngày hôm sau, Lý Nhất Phi dạy rất sớm, đây là thói quen đã dưỡng thành trong nhiều năm, chẳng vì việc rời khỏi quân đội mà từ bỏ thói quen làm việc và nghỉ ngơi. Hắn muốn có một cuộc sống bình yên, nhưng lại không nghĩ tới muốn từ bỏ hết những năng lực mình đã học được trước đây, cũng không bởi vì bình yên mà làm bản thân trở nên sa đọa.

Trong lồng ngực là một cô gái đang say ngủ, kết quả của một đêm điên cuồng là mệt mỏi vô bì. Lý Nhất Phi thì khôi phục rất nhanh đó nhưng cô gái này thì hiển nhiên là mệt muốn chết luôn.

Nhớ lại mình vẫn còn một ngày nghỉ hôm nay, thành ra Lý Nhất Phi cũng không có vội rời giường. Hắn là loại ăn không ngồi rồi nên có dậy cũng chẳng gì làm, còn không bằng ôm ấp cô gái xinh đẹp này. Kéo chăn đắp cho hai người, với tay tắt điều hòa đi. Điều hòa chạy cả đêm làm trong phòng rất ấm áp, nhưng Lý Nhất Phi lại không thích không khí nóng thổi từ điều hóa lắm.

Đánh thêm một giấc nữa, đến tám giờ cô gái mới tỉnh dậy, tuy đang rúc trong lòng Lý Nhất Phi, nhưng hắn vẫn cảm giác được rất rõ ràng nỗi lòng mê mang của người con gái trong lòng, còn một sự tự trách cùng thống khổ.

Lý Nhất Phi cũng không nói gì, cũng không làm gì. Cô gái vì gì mà rối bời, vì gì mà thống khổ, đều không phải là vấn đế hắn phải suy xét. Mọi người chẳng qua là làm theo nhu cầu, không đề cập tới bất kỳ trách nhiệm gì, Lý Nhất Phi cũng không nghĩ sẽ nhận trách nhiệm gì với con người mình đang ôm này.

Ngực bất chợt cảm giác được một tia lành lạnh, còn có một chút ẩm ướt. Cô nàng đang khóc, chẳng qua Lý Nhất Phi không thể mang được cái gì cho nên, nên chỉ đành giả bộ ngủ.

Một lát sau, cô nàng chậm rãi buông lỏng Lý Nhất Phi ra, sau đó yên lặng rời giường mặc quần áo, cuối cùng quay đầu nhìn Lý Nhất Phi rồi nhanh chóng đi ra khỏi phòng.

Tiếng cửa đóng vang lên là lúc Lý Nhất Phi mở mắt, duỗi tay duỗi chân, toàn thân sảng khoái đến lạ, được tình một đêm với mỹ nữ đúng thực là chuyện vui sướng.

Đứng dậy đi đánh răng rửa mặt, lúc này Lý Nhất Phi đã mặc xong quần áo và chuẩn bị rời đi, nhưng trong lúc vô tình hắn thấy trên mặt đất một tấm chứng minh nhân dân, là của cô gái mới rời đi kia.

“Hà Phương Tình.” Lý Nhắc Phi thầm đọc tên cô gái lên, rồi để chứng minh nhân dân vào trong túi, để chốc nữa xuống tầng giao cho tiếp tân khách sạn, chờ cô gái kia tự đến lấy về. Hắn không định giữ lại, cô gái đấy tuy đẹp nhưng Lý Nhất Phi không nghĩ là muốn nối tiếp một đoạn tình duyên.

Ra thang máy, Lý Nhất Phi đang muốn đến chỗ tiếp tân thì di động lại nổ chuông. Vừa thấy dãy số là của Hứa Doanh Doanh, bèn vội vàng kết nối.

“Lý Nhất Phi, vừa rồi San San có gọi điện thoại cho tôi, bảo là muốn nói đôi lời với cậu. Tôi nói cậu đi ra ngoài rồi, sẽ về sớm thôi. Bây giờ cậu ở đâu, tôi qua đón cậu, để tôi gọi lại cho San San nghe thấy.”

“Không cần đến đón tôi đây, tôi sẽ trực tiếp gọi lại cho cô nàng.”

“Không được, con bé San San kia rõ ràng là muốn thử, nếu chúng ta không ở cùng nhau, nó sẽ dễ dàng nhìn ra vấn đề. Hai ngày này mẹ buộc nó phải giới thiệu đối tượng cho mình, nếu để nó phát hiện chúng ta là giả, kiểu gì cũng đùn đẩy tôi cho mẹ. Mau đọc địa chỉ đi, tôi lập tức qua đón.”

Lý Nhất Phi toát hết mồ hôi lòng, sao làm bạn trai giả mạo vẫn chưa xong vậy, đành phải đọc địa chỉ khách sạn. Hứa San San lập tức vui vẻ nói: “Tôi sẽ tới đón cậu trong 1 phút nữa, mau ra ngay.”

Thật đúng là đủ may, Lý Nhất Phi chỉ vừa thanh toán xong rồi bước ra ngoài khách sạn đã thấy chiếc Buick của Hứa Doanh Doanh đỗ ở đó rồi.

Ngồi trên xe, Hứa Doanh Doanh thở một hơi nhẹ nhõm, đưa điện thoại cho Lý Nhất Phi, nói: “Cậu gọi lại cho San San.”

Lý Nhất Phi gật đầu, nối điện thoại với Hứa San San, cười: “San San à, tìm anh có chuyện gì?”

“Ồ, anh đang ở cùng với chị à?” San San tỏ rõ sự ngoài ý muốn.

“Ha ha, đương nhiên là ở bên nhau rồi, anh mới ra ngoài mua bữa sáng, chị em muốn ăn nhẹ một chút nên anh đi vào siêu thị mua chút măng về làm cháo măng.”

“Ah, em cũng muốn ăn.”

“Chờ lần sau để anh rể nấu cho em ăn nhé.”

“Vâng vâng, em không chậm trễ anh nấu cháo cho chị đâu. Bye bye.”

“Bye bye.”

Treo điện thoại, Lý Nhất Phi ra dấu đã thành công, rồi đưa điện thoại cho Hứa Doanh Doanh.

Hứa Doanh Doanh thở phào nhẹ nhõm, những chiếc mũi khẽ nhích nhích, hơi cau mày nói: “Thật đúng là khoái hoạt nha.”

Lý Nhất Phi biết Hứa Doanh Doanh đang nói là cái gì. Cô gái ngày hôm qua tuy không trang điểm nhưng trên người vẫn phun lên chút nước hoa, thành ra trên người hắn vẫn còn vương vấn chút hương nước hoa nhàn nhạt, hơn nữa mình lại từ trong khách sạn đi ra, Hứa Doanh Doanh dám chắc là đoán được hắn cùng một người phụ nữ qua đêm ở chỗ này.

Nhưng Lý Nhất Phi nào có quân tâm, cười nói: “Lão tổng, có phải tôi đã hoàn thành nhiệm vụ không?”

Hứa Doanh Doanh gật đầu, móc ra chừng hai ngàn tệ, nói: “Đây là của cậu, gần đây đừng có tắt máy để có việc tôi còn có thể tìm cậu.”

Lý Nhất Phi vội nói: “Không cần, đây không phải chuyện lớn gì, chỉ là nói chuyện điện thoại thôi.”

“Tôi không muốn thiếu cậu một nhân tình, nếu chuyện nào ra chuyện nấy. Yên tâm, ngày mai cậu vẫn đến báo danh ở công ty tôi.”

Lý Nhất Phi hiểu đây là Hứa Doanh Doanh không muốn có liên quan gì với hắn, giữa hai người chỉ là quan hệ thuê trả, nên không chút bận lòng nhận tiền rồi mở cửa xuống xe.

Hứa Doanh Doanh lập tức khởi động, chớp mắt đã hòa vào dòng xe cộ tấp nập không thấy bóng dáng.

Lý Nhất Phi lắc đầu, bởi Hứa Doanh Doanh bây giờ vẫn có ấn tượng rất kém với hăn, chủ yếu vẫn là do trên người hắn có hương nước hoa, lại còn ở khách sạn nữa, dám cá là đang nghĩ hắn không phải loại đàn ông tốt gì.

Nhưng Lý Nhất Phi không có để tâm, hắn cũng không định để lại ấn tượng tốt gì cho Hứa Doanh Doanh cả, hơn nữa đây là đời sống cá nhân của hắn, dù Hứa Doanh Doanh có là lão tổng đi chăng nữa cũng không có quyền can thiệp vào sinh hoạt cá nhân của công nhân. Đánh một chiếc xe về nhà, nhưng mới vừa cởi áo khoác lại nhớ tới chứng minh thư của cô gái kia vẫn còn trên người mình. Cơ mà giờ cũng muộn rồi, hắn cũng lười đi nên khi nào có thời gian thì gửi lại.

Nằm trên giường, Lý Nhất Phi vẫn không khỏi nhớ về sự điên cuồng đêm qua. Đã lâu rồi không được điên cuồng như vậy, hơn nữa nhìn từ phương diện nào cô nàng đều là cực phẩm. Dung mạo xinh đẹp, dáng người bốc lửa, lại còn rất điên cuồng nữa, thật đúng là đủ hương đủ vị. Nếu không phải sợ chọc phải phiền toái thì Lý Nhất Phi thật đúng là không ngại liên hệ tiếp với cô nàng.

Lắc lắc đầu quét bỏ ý nghĩ này khỏi đầu, Lý Nhất Phi hắn chưa muốn bị tình cảm bản thân ràng buộc, huống hồ . . . hắn còn không biết cô nàng rốt cuộc là như thế nào, hắn tuyệt đối không định tìm một người phụ nữ đã kết hôn.