Chương 2: Chiến đấu trong rừng rậm (2)

Điều này làm cho cô nàng lại một lần nữa dấy lên hi vọng, có lẽ nam nhân này thật có khả năng mang được cô trở về.

Chỉ bất quá cái hi vọng của cô rất nhanh liền bị phá hủy bởi một dòng sông phía trước, mặt sông rộng khoảng năm, sáu mét, mặc dù dòng nước không xiết, nhưng mà nếu như muốn xuyên qua con sông này, hoạt động trong nước khẳng định cũng không bằng trên mặt đất, hai người họ liền có thể trở thành bia sống.

"Bịch!" Tô Mộng Hân chỉ cảm thấy cả người mát lạnh, cô đoán lúc này nàng đã nhảy xuống sông, trong lòng thầm mắng anh chàng này ngu xuẩn, lúc này nên chạy thuận theo đường sông, sao lại nhảy xuống sông này làm gì.

Sự tình tiếp theo càng làm cho cô bực hơn, tê lạp một tiếng, váy của nàng liền bị anh ta thoáng cái kéo rách, mặc dù cả người đang ở trong nước, không đến mức lộ ra toàn bộ xuân quang, nhưng không phải sự tình nàng có thể chịu đựng được.

"Nín thở lặn xuống nước." Anh ta nói một tiếng, liền đã đem cô kéo xuống dưới mặt nước, Tô Mộng Hân lúc này cho dù là muốn nói chuyện cũng không cách nào nói được.

Anh ta ôm Tô Mộng Hân hướng thượng du nhanh chóng bơi đi, sau đó bơi hơn 30m, hắn liền ngừng lại, nhưng vẫn không có đem đầu nổi lên mặt nước.

Tô Mộng Hân lúc này ở dưới nước đã sắp một phút đồng hồ , cực độ thiếu dưỡng khí, làm cho nàng rơi vào trạng thái thần trí rối loạn, hai tay ôm thật chặt người đàn ông này, đây là phản ứng theo bản năng của người chết chìm, cho dù Tô Mộng Hân là dạng thiên chi kiều nữ đi chăng nữa, cũng là không tránh được.

Bên trong miệng đột nhiên có không khí tràn vào, cô vội vàng hút một ngụm lớn vào, đầu não cũng chầm chậm tỉnh táo lại, cô cũng cảm giác được miệng của mình đang bị miệng của hắn bịt kín, cái ngụm không khí cô hút vào cũng chính là từ bên trong miệng đối phương truyền qua.

Ngửa đầu lên, Tô Mộng Hân muốn rời bờ môi của đối phương đi, giẫy giụa muốn đẩy ra, nhưng anh ta lại cứ ôm chặt lấy cô, làm cho cô căn bản không thể nào động đậy được.

Tô Mộng Hân rất là bực, không nghĩ tới ở thời điểm này, người một mực bảo hộ cô vậy mà lại là kẻ thứ nhất vũ nhục nàng.

"Tạch tạch tạch. . ." Một hồi tiếng súng truyền đến bên trong tai Tô Mộng Hân, cô lập tức không dám lộn xộn, hơn nữa cô cũng cảm thấy mình cũng không phải là bị vũ nhục, chỉ là ban nãy anh ta muốn bảo vệ cô, tránh cho cô khỏi chết đuối mà thôi.

Tiếng súng một mực không dứt, cô thậm chí cũng có thể cảm giác được mấy viên đạn xuyên qua bên cạnh hai người bọn họ , bất quá, hiển nhiên họ đang ở trong nước, ngược lại là so trên mặt đất còn an toàn hơn rất nhiều.

Dưỡng khí lại một lần nữa sắp tiêu hao hết sạch, lại một lần nữa, ngực Tô Mộng Hân nghẹn muốn bạo tạc, lúc này, miệng của anh ta lại tiếp tục tiến tới, nàng giữ vững được một hồi, rốt cục, cũng khuất phục dưới khát vọng đối với dưỡng khí, cuối cùng môi của cô nàng với môi của đối phương lại dính lại cùng với nhau, tham lam hút lấy dưỡng khí.

Tiếng súng rốt cục từ từ đi xa, Tô Mộng Hân lúc này lại muốn nổi lên mặt nước, nhưng mà hắn vẫn ôm thật chặt nàng lại, không cho cô nổi lên, điều này làm cho Tô Mộng Hân rất hoài nghi đối phương có phải hay không thừa đục thả cấu, muốn lấy cớ hôn mình nhiều hơn mấy lần.

"Tạch tạch tạch. . ." Lại là một hồi tiếng súng, sau đó truyền đến thanh âm của mấy người, Tô Mộng Hân tâm lý rung động mạnh, còn may mà mình mới vừa rồi không có nổi lên, bằng không thì thật sự đã trở thành bia ngắm rồi, kẻ địch mới ban nãy rõ ràng đang ở tại trên bờ chờ lấy bọn họ, hiện tại mới vững tin hai người không ở nơi này,rồi mới rời đi.

Thời điểm hai người bơi tới bờ bên kia, Tô Mộng Hân còn thấy xấu hổ vô cùng, hiện tại, cô chỉ còn lại có một kiện áo ngực cùng quần lót, hơn nữa còn để cho một người đàn ông ôm, cái này loại cảm giác chân thật này làm cho cô xấu hổ, giận dữ cùng không chịu nổi.

"Cho ngươi!" Anh chàng này liền đem nàng buông xuống, cởi ra trên người trang phục ngụy trang cho cô, bên trên thân thể cường tráng chỉ có một kiện áo 3 lỗ màu đen bó sát người.

Tô Mộng Hân vội vàng đem quần áo mặc lên, vóc dáng cô tương đối cao, chừng một mét bảy, cái y phục này mặc lên mặc dù có vẻ hơi rộng thùng thình, nhưng mà độ dài lại cũng chỉ có thể che đạt tới mông của cô, hai cặp đùi đẹp, thon dài, thoạt nhìn trông chắc chắn, chỉ tiếc trên chân trái có một vết thương thật dài nhìn thấy mà giật mình,làm phá hủy đi mỹ cảm.