Chương 40: Vị Hôn Thê

Diệp Khiêm nhìn chỗ Tần Nguyệt chỉ, chỉ thấy một cô gái trẻ tuổi có vẻ mặt xem thường đang nhìn hắn, giống như hắn thiếu nợ cô vậy, trong ánh mắt tràn đầy khinh thường cùng cao ngạo. Diệp Khiêm không khỏi nghĩ thầm, một cô gái xinh đẹp mà lại có bộ dạng giống như là hắn có thù oán với cô vậy.

Diệp Khiêm bất đắc dĩ lắc đầu, hướng vị trí của mình đi đến. Cũng chẳng biết tại sao, Diệp Khiêm có cảm giác mình sẽ cùng cô bé này phát sinh quan hệ gì đó, đương nhiên, chắc chắn sẽ không phải là quan hệ thân mật. Bất quá, Diệp Khiêm đối với con gái từ trước đến nay rất ít khi nổi giận, đặc biệt là những cô gái xinh đẹp.

Sau khi ngồi xuống, Diệp Khiêm hắc hắc nở nụ cười, nói: "Tôi tên là Diệp Khiêm, về sau tất cả mọi người là bạn học rồi, chiếu cố nhiều hơn ah."

"Chiếu cố nhiều hơn? Anh cho rằng đây là Nhật Bản?" Cô gái trẻ tuổi xem thường nhìn Diệp Khiêm, nói, "Nói thật ra, đại thúc, anh lớn hơn người khác 10 tuổi rồi, còn đến trường học? Ăn no không có việc làm à?"

Diệp Khiêm đổ mồ hôi, hắn có già như vậy sao? Tuy có điểm thành thục, nhưng cũng không thể gọi hắn là đại thúc a? Bất quá ngẫm lại, Diệp Khiêm lại cảm thấy xưng hô này lại rất tốt. "Không phải có câu "học khôn đến chết, học nết đến già" à. Em thấy anh nói có đúng hay không?"

Cô gái trẻ tuổi bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Đại thúc, anh lớn tuổi như vậy rồi, thế nào còn ngây thơ như vậy? Học đến chết mới nghĩ, tôi thấy anh là não có nước tràn vào a."

Diệp Khiêm ha ha nở nụ cười, hoàn toàn không đem lời nói của cô gái trẻ tuổi xem là chuyện quan trọng, ngược lại hỏi: "Đúng rồi, nghe nói trong lớp học này có một cô gái gọi là Triệu Nhã, là ai vậy?"

Cô gái trẻ tuổi khẩn trương nhìn Diệp Khiêm, hỏi: "Anh tìm cô ấy để làm cái gì?"

"Ah, kỳ thật cũng không có chuyện gì, chỉ là nghe nói cô gái kia vừa điêu ngoa lại xấu, cho nên muốn chuẩn bị một chút, có thể trốn liền trốn, miễn cho về sau đắc tội cô ấy." Diệp Khiêm nói.

Cô gái trẻ tuổi hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Khiêm, muốn lớn tiếng nói chuyện nhưng vì đang ở trong lớp học nên không dám, đành phải đè thấp âm thanh, cô tức giận, quát: "Anh mới vừa điêu ngoa lại xấu, anh không thấy qua cô ấy, làm sao anh biết."

Diệp Khiêm kinh ngạc nhìn cô, hỏi: "Em kích động như vậy làm gì a, anh cũng không có nói em nha."

"Tôi. . . Tôi. . ." Thiếu nữ trẻ tuổi nói quanh co hai tiếng, nói tiếp: "Tôi mặc kệ, dù sao anh nói xấu cô ấy là không được."

Diệp Khiêm có chút mê hoặc nhìn cô, nói: "Các cô không phải là. . . Không phải là. . ."

"Không phải là cái gì? Anh muốn nói cái gì?" Cô gái trẻ tuổi nghiêm mặt hỏi.

"Ah, không có gì, không có gì." Diệp Khiêm cuống quít nói. Kỳ thật, trong lòng của hắn rất muốn nói, các cô không phải là les chứ? Bất quá nói như vậy với cô ấy thì có chút không tốt, hơn nữa, đây là chuyện của cô ấy, ăn thua gì tới hắn ah. Hơn nữa, các quốc gia đều cho phép đồng tính luyến ái kết hôn, người ta là les cũng không có gì lớn, hắn cần gì phải ngạc nhiên a.

"Cái gì không có gì, anh đến cùng là muốn nói cái gì?" Cô gái trẻ tuổi nói.

"Hay là không nói nữa, lo học đi." Diệp Khiêm nói.

"Không được, anh nhất định phải nói, nhất định phải nói." Cô gái trẻ tuổi nói.

Diệp Khiêm bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Đây là em kêu anh nói đó nha."

"Người gì mà lề mề, không biết có phải là nam nhân hay không nữa." Cô gái trẻ tuổi xem thường nói.

"Em nói cái này sai rồi, chuyện lề mề thì cùng anh có phải là nam nhân hay không có quan hệ gì a. Từ lúc sinh ra thì anh đã là nam nhân 100%, nếu như em không tin thì tùy thời có thể đi kiểm tra. Anh chỉ muốn hỏi, em cùng Triệu nhã có phải là "đồng chí" hay không?" Diệp Khiêm nói.

"Đồng chí? Cái gì là đồng chí?" Cô gái trẻ tuổi hiển nhiên không rõ "Đồng chí" là có nghĩa gì, mê hoặc nhìn Diệp Khiêm hỏi.

"Ách, đồng chí có nghĩa là người cùng chung chí hướng, dân gian gọi là người đồng tính. Ví dụ như nói em cùng Triệu Nhã a, các em vốn dĩ nên thích nam nhân, nhưng các em hết lần này tới lần khác lại lựa chọn thích nữ nhân. Ách, giải thích như vậy em đã hiểu chưa?" Diệp Khiêm nghiễm nhiên một bộ dạng truyền đạo thụ nghiệp giải thích nghi hoặc cho cô, êm tai nói.

"Nói hưu nói vượn, ai nói với anh? Xem tôi có xé nát miệng của họ hay không?." Cô gái trẻ tuổi phẫn nộ trừng mắt nhìn Diệp Khiêm nói. Ánh mắt phẫn nộ để cho Diệp Khiêm không chút nào nghi ngờ, nếu như hắn dám nói câu nói kia là do hắn nói, thì cô ấy nhất định sẽ giết chết hắn.

"Ách, không phải anh, tất nhiên là không phải anh rồi, em cũng không cần kích động như vậy, anh cũng chỉ suy đoán mà thôi. Anh chỉ cảm thấy hiếu kỳ, vừa rồi lúc anh nói tới Triệu Nhã thì em làm gì mà lại khẩn trương như vậy, cho nên có suy đoán này, đừng kích động, em có đừng kích động ah." Diệp Khiêm nhìn thấy bộ dạng muốn điên của cô gái trẻ tuổi, trái tim của hắn sợ tới mức nhảy loạn, nói.

"Không kích động? Anh nó tôi không nên kích động? Tôi cắn chết anh!" Cô gái trẻ tuổi lời nói vừa dứt, liền cầm cánh tay Diệp Khiêm lên cắn. Diệp Khiêm vừa rồi nhìn thấy bộ dạng kích động của cô cũng cảm giác có chút không ổn, thế nhưng mà không đợi hắn kịp phản ứng, nha đầu kia dĩ nhiên đã cắn cánh tay của hắn, khiến cho hắn kêu lên "Ah" một tiếng vì quá đau. Lập tức, ánh mắt mọi người trong lớp học toàn bộ tập trung tới trên người hắn, Tần Nguyệt càng phẫn nộ trừng mắt nhìn Diệp Khiêm. Hiển nhiên là cô gái trẻ tuổi cũng không ngờ Diệp Khiêm vậy mà kêu to như vậy, làm cho ánh mắt người đều nhìn về phía cô, không khỏi hai gò má đỏ lên, hung hăng liếc Diệp Khiêm, quay đầu đi. Diệp Khiêm nhìn mọi người hắc hắc nở nụ cười, nói: "Không có chuyện gì, không có chuyện gì, vừa rồi bị muỗi chích."

Mọi người trong lòng biết rõ, tuy không biết rõ là chuyện gì đã xảy ra, nhưng vẫn có thể đại khái đoán ra một ít.

Nhìn thấy mọi người đều đem ánh mắt một lần nữa hướng vào mỹ nữ Tần Nguyệt, Diệp Khiêm nhấc ống tay áo lên nhìn nhìn, chỉ thấy trên cánh tay hiện ra hai hàng dấu răng, bất đắc dĩ nói: "Móa, em là cẩu à?"

"Anh mới là cẩu." Cô gái trẻ tuổi tức giận nói.

Diệp Khiêm bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Nam nhân tốt không cùng nữ đấu."

Cô gái trẻ tuổi xem thường nhìn Diệp Khiêm, hiển nhiên là đang nói anh mà cũng được coi là nam nhân tốt? Trầm ngâm một lát, cô gái trẻ tuổi hỏi tiếp: "Đúng rồi, anh tìm Triệu Nhã có chuyện gì?"

"Em thật đúng là nhiều chuyện, anh tìm Triệu Nhã có chuyện gì thì mắc mớ gì tới em?" Diệp Khiêm nói.

"Không nói thì thôi, có gì đặc biệt hơn người. Hừ!" Cô gái trẻ tuổi quật cường nghiêng đầu đi, một bộ dạng nổi giận đùng đùng. Nói thật ra, nhìn bộ dạng tức giận của cô thật đúng là rất khả ái a.

Diệp Khiêm nhìn thấy bộ dạng khả ái của cô, trong nội tâm muốn trêu chọc cô một chút, hắc hắc nở nụ cười, Diệp Khiêm nói: "Em thật muốn biết hả? Được rồi, vậy anh nói cho em biết, kỳ thật là cha của Triệu Nhã hứa đem cô ấy gả cho anh, cho nên anh đặc biệt sang đây xem mắt. Nói cách khác, Triệu Nhã chính là vị hôn thê của anh."