Tần Nguyệt bỗng nhiên ngừng lại, Diệp Khiêm không để ý nên đã cùng cô tiếp xúc thân mật một cái. Xấu hổ hơn chính là bộ phận nào đó của Diệp Khiêm lại chỉa thẳng vào bờ mông to tròn của Tần Nguyệt. Tuy hắn rất muốn dừng lại thêm một hồi, bất quá chứng kiến chân mày của Tần Nguyệt nhíu chặt, hơi lộ ra bộ dạng phẫn nộ, Diệp Khiêm cuống quít lui ra phía sau hai bước, nói: "Tần tiểu thư, cô làm gì thế vô duyên vô cớ dừng lại a?" Ý tứ rất rõ ràng chính là muốn nói cho Tần Nguyệt, chuyện vừa rồi cũng không nên trách hắn, là chính cô vô duyên vô cớ dừng lại, cũng không phải là hắn cố tình.
Sắc mặt của Tần Nguyệt lạnh như băng, bờ mông của cô từ nhỏ tới lớn chưa cho ai chạm qua, bây giờ lại bị tên súc sinh này chà đạp."Vô sỉ!" Tần Nguyệt lầm bầm mắng một tiếng. Vừa rồi cô cũng cảm thấy thằng nhỏ của Diệp Khiêm cao ngất, cái tên vô sỉ súc sinh này vậy mà ở thời điểm này cũng có thể như vậy, quả thật là sắc lang 100%.
Diệp Khiêm nghe Tần Nguyệt nói liền tức giận, hắn đường đường là thanh niên tốt, bây giờ lại bị cô mắng chửi là kẻ vô sỉ, quả thật là vu oan nha. Tuy Diệp Khiêm cũng tự thừa nhận, hắn có đôi khi có chút xấu xa, bất quá vừa rồi rõ ràng chính là cô ấy sai, hắn còn không có nói cô câu dẫn hắn, thì cô lại cáo trạng trước nói hắn là kẻ vô sĩ. Nghĩ tới đây, lông mày của Diệp Khiêm nhíu lại, nói: "Cô mắng ai đó? Tôi vô sỉ như thế nào, cô nói rõ ra a?"
"Anh... Anh vừa rồi..." Tần Nguyệt rất muốn nói, anh vừa rồi dùng thứ xấu xa kia áp lên mông cô, chẳng lẻ không vô sỉ sao? Thế nhưng mà lời nói đến bên miệng, vẫn không có nói ra được. Cô là một cô gái ngoan hiền, không giống những thục nữ thiếu phụ khao khát tình, lời nói mập mờ như vậy cô nói ra không được? Hơn nữa, cho dù có nói ra lời này thì đoán chừng cũng không có tác dụng, ngược lại còn giống như là vợ chồng son liếc mắt đưa tình.
Diệp Khiêm cũng không phải loại người không biết chừng mực, Tần Nguyệt đã không nói gì rồi, thì hắn cũng không cần phải tiếp tục dây dưa vấn đề này nữa. Nếu không ấn tượng đầu tiên của hắn dành cho cô ấy sẽ không tốt, dù sao, hắn đối với cô có hứng thú rất lớn. Nếu như có thể chính phục cô ấy thì tốt biết mấy.
"Anh nghe kỹ cho tôi, tôi là giáo viên của anh, về sau anh phải gọi tôi là Tần lão sư, hiểu chưa?" Tần Nguyệt sắc mặt giận dỗi, nghiêm khắc nói.
"Không có vấn đề, kỳ thật tôi cũng hiểu được gọi cô là Tần tiểu thư thì có chút quá xa lạ. Không bằng như vậy đi, cô gọi tôi là Diệp Khiêm, còn tôi sẽ gọi cô là Tần Nguyệt, hoặc là Nguyệt Nguyệt, như vậy sẽ tốt hơn nhiều." Diệp Khiêm nghiêm trang nói.
Nguyệt Nguyệt? Lúc Tần Nguyệt nghe được xưng hô thế này có chút kinh ngạc, tức giận nhìn tên tiểu lưu manh vô sỉ ở trước mặt này, danh tự này là để cho hắn gọi sao? Ngay sau đó, Tần Nguyệt lạnh lùng hừ một tiếng, nói: "Nói thiệt cho anh biết, lần đầu tiên nhìn thấy anh thì tôi đã chán ghét anh rồi, nếu như không phải Hoàng chủ nhiệm an bài anh vào lớp của tôi, thì tôi tuyệt đối sẽ không cho phép người giống như anh đến làm bẩn lớp của tôi."
Diệp Khiêm nhún vai, hồn nhiên không đem lời nhục mạ của Tần Nguyệt bỏ vào tai. Kỳ thật, nữ nhân nhục mạ nam nhân thường thường có hai tầng hàm nghĩa, phải nhìn ngươi đối đãi với sự việc này như thế nào, ngươi có thể xem là cô ấy đang làm nũng với ngươi, đương nhiên, đây là cần phải có da mặt siêu dày làm hậu thuẫn, mà Diệp Khiêm hoàn toàn có đủ điều kiện như vậy. "Tôi cũng nói thiệt cho cô biết, từ lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô thì tôi đã thích cô rồi, cho dù cô có cự tuyệt sự an bài của Hoàng chủ nhiệm, không cho tôi vào lớp của em, thì tôi cũng sẽ tìm đủ mọi phương pháp để tiếp cận cô." Diệp Khiêm kiên định nói.
"Anh..." Tần Nguyệt nói không ra lời, tức giận hừ một tiếng, ngược lại nói: "Theo tôi lên lớp. Bất quá tôi nói cho anh biết, anh tốt nhất đừng phạm sai lầm gì, bằng không mà nói, cho dù anh muốn bước vào cuộc sống của tôi thì cũng không có cơ hội bước vào, tôi sẽ lập tức cho anh cuốn xéo đi chỗ khác."
Hắc hắc nở nụ cười, Diệp Khiêm nói: "Không có vấn đề, thanh niên 3 tốt như ta, như thế nào có thể phạm sai lầm? Cô hãy yên tâm đi, an tâm đợi tôi tiến vào cuộc sống của cô a."
"Hừ!" Tần Nguyệt hừ một tiếng, không nói thêm gì nữa. Cô là một băng sơn mỹ nhân, cũng không am hiểu đấu võ mồm, làm sao sẽ là đối thủ của Diệp Khiêm, cho nên lựa chọn sáng suốt là im lặng, bằng không mà nói sẽ chỉ làm tiểu tử này càng thêm đắc ý.
Chuyên ngành tiếng Pháp tại học viện ngoại ngữ cũng không có nhiều người chọn, đa số đều chọn tiếng Anh. Tuy nhiên học viện ngoại ngữ vẫn mở khoa tiếng Pháp, nhưng số người học cũng không nhiều. Lúc đến trước cửa lớp 03 khoa tiếng Pháp, Tần Nguyệt quay đầu nói với Diệp Khiêm một tiếng, "Vào đi!" Sau đó cô đi vào trước. Diệp Khiêm bất đắc dĩ lắc đầu, nghĩ thầm, "Ai, cô gái ah!" Sau đó liền đi theo vào.
Lúc đứng trên bục giảng, ánh mắt của Diệp Khiêm tùy ý nhìn lướt xuống phía dưới, toàn bộ phòng học đều ngồi đầy người, có thể nói là là không còn có chỗ trống ah. Nữ sinh ước chừng chỉ có hơn mười người, còn lại hơn bốn mươi người vậy mà toàn bộ đều là nam sinh, không khỏi sửng sốt, kinh ngạc thầm nghĩ, hiện tại sinh viên đều chăm chỉ học như vậy sao? Kỳ thật hắn nào đâu biết rằng, nơi này có rất nhiều sinh viên cũng không phải là sinh viên khoa tiếng Pháp, những nam sinh viên đến lớp này học, đơn giản cũng là bởi vì lớp 03 khoa tiếng Pháp có rất nhiều hot girl, hơn nữa còn có giáo viên cấp bậc nữ thần là Tần Nguyệt.
Mặc dù chỉ đơn giản nhìn lướt qua, nhưng Diệp Khiêm cũng không có phát hiện ra nữ sinh khủng long nào, trong nội tâm kinh ngạc thầm nghĩ: "Ồ? Triệu nhã chẳng lẽ không có học ở lớp này? Không đúng, Hồ Ca rõ ràng đã nói, Triệu Nhã học ở lớp này mà? Chẳng lẽ hôm nay cô ấy không có đi học?"
Lúc Diệp Khiêm đang đánh giá bạn học cùng lớp, thì bạn học cùng lớp cũng đang đánh giá hắn. Đặc biệt là những nữ sinh kia, lúc nhìn thấy Diệp Khiêm, hai mắt bọn họ không khỏi bạo ra trận trận tinh quang, người đẹp trai trong trường, các cô hầu như đã gặp, nhưng đẹp trai lại có nam tính giống như Diệp Khiêm thì các cô chưa từng gặp qua. Trong nội tâm âm thầm thầm nghĩ: "Chẳng lẽ đây là giáo viên mới tới? Thật nam tính nha."
"Đây là bạn học mới chuyển trường tới, tên là Diệp Khiêm." Tần Nguyệt đơn giản giới thiệu, sau đó chỉ vào một chổ trống trong góc nói: "Anh ngồi ở chỗ đó."
Nghe được Diệp Khiêm là học sinh, những nữ sinh kia rõ ràng sửng sốt, bất quá trong nội tâm lại càng thêm vui vẻ. Mặc dù nói hiện tại thời đại tiến bộ, chuyện tình cảm cũng cởi mở rồi, nhưng chuyện thầy trò yêu nhau dù sao đối với các cô mà nói vẫn có chút cố kỵ, nhưng nếu Diệp Khiêm là học sinh thì mọi chuyện dễ làm hơn rồi. Mà những nam sinh kia sau khi nghe Diệp Khiêm là học sinh, thì có chút nhẹ nhàng thở ra, nguyên một đám lộ ra ánh mắt xem thường, nghĩ thầm, đcm, đã già như vậy mà còn đi học, nhất định là nam nhân không có tiền đồ gì, đối mặt với đối thủ cạnh tranh như vậy, bọn họ tuyệt đối sẽ không sợ hãi.