Triệu Thiên Hào giao du rất rộng, tuy học viện ngoại ngữ không có cổ phần của hắn, nhưng muốn an bài một học sinh nhập học, hiệu trưởng vẫn sẽ bán cho hắn phần mặt mũi này. Cho nên, vừa rồi lúc trên đường đi đến học viện ngoại ngữ, Hồ Ca đã nói với hiệu trưởng chuyện nhập học của Diệp Khiêm, hiệu trưởng cũng rất sảng khoái đáp ứng.
Diệp Khiêm sau khi hỏi vị trí phòng giáo vụ liền trực tiếp đi tới. Còn chưa đi tới cửa ra vào, từ rất xa Diệp Khiêm đã nghe thấy bên trong truyền đến âm thanh hừ hừ ha ha. Tuy Diệp Khiêm chưa phải là khách làng chơi lão luyện, nhưng cũng không phải là newbie, cho nên không cần đoán cũng biết rõ bên trong đang xảy ra chuyện gì. Ở trường học lại làm chuyện bẩn thỉu như vậy, Diệp Khiêm thật sự kinh ngạc không thôi.
Dừng một chút, Diệp Khiêm gõ cửa phòng.
Liền nghe bên trong truyền đến âm thanh xột xoạt của tiếng mặc quần áo, sau đó truyền ra âm thanh có chút không kiên nhẫn của một người nam, "Vào đi!" Diệp Khiêm nhịn không được ý nghĩ xấu xa, vừa rồi tiếng đập cửa sẽ không đem hắn bị hù teo trym? Nếu từ nay về sau bị bất lực thì chính mình thật có lỗi à.
Đẩy cửa ra bước vào, chỉ thấy một lão đầu ước chừng 50 tuổi đang ngồi ngay ngắn ở sau bàn công tác, có chút giận dỗi trừng mắt Diệp Khiêm, hiển nhiên là trách cứ hành động vừa rồi của hắn. Đứng bên cạnh hắn là một người phụ nữ trẻ tuổi, khoảng chừng 30, nhìn thấy Diệp Khiêm đi vào, cô chẳng những không có chút nào ngượng ngùng, ngược lại câu dẫn hắn bằng một nụ cười quyến rũ. Diệp Khiêm nhịn không được rùng mình một cái, tuy người phụ nữ này lớn lên cũng không xinh đẹp, nhưng cô có cặp mắt hồ ly, ánh mắt chuyên câu dẫn người khác. Nhìn bộ dáng của người phụ nữ này, chỉ sợ đã làm điều này không ít lần.
Diệp Khiêm là người nào a, da mặt so với tường thành Tây An còn dầy hơn, nơi nào sẽ sợ hãi ánh mắt câu dẫn của người phụ nữ kia. Hắc hắc nở nụ cười, Diệp Khiêm nhìn chủ nhiệm phòng giáo vụ nói: "Thưa thầy? Em là học sinh vừa chuyển trường tới, tên của em là Diệp Khiêm, hi vọng mới vừa rồi không có quấy rầy đến thầy."
Mặc dù Diệp Khiêm nói vô cùng khách khí, nhưng chủ nhiệm phòng giáo vụ có thể nghe ra, trong lời nói của tiểu tử này đâu có nửa điểm ý tứ xin lỗi, ngược lại hình như là đang có ý trêu chọc cùng uy hiếp hắn. Mặc dù nói, thanh danh của hắn ở trường cũng không tốt, nhưng tối thiểu vẫn muốn giữ lại một chút hình tượng của lão sư nha. Nghe thấy Diệp Khiêm nói như vậy, chủ nhiệm phòng giáo vụ cuống quít nói: "Diệp đồng học, em không nên hiểu lầm, vừa rồi là tôi cùng cô giáo Phan đang bàn công việc."
"Em hiểu! Vừa rồi em cũng không có nghe thấy bất cứ cái gì!" Diệp Khiêm khẽ cười nói.
Chủ nhiệm phòng giáo vụ nhẹ gật đầu, nghĩ thầm, tiểu tử này cũng biết cách làm người a. Bất quá, chuyện của mình đã bị tên tiểu tử này nhìn thấy, phải cho hắn một số chỗ tốt, nếu không tiểu tử này đem chuyện này đồn ra ngoài, không những công việc của mình khó giữ, hơn nữa nếu như bị chồng của cô giáo Phan biết, chỉ sợ cái mạng nhỏ của mình cũng khó giữ được. "Vừa rồi hiệu trưởng cùng đã nói với tôi rồi, em sẽ đi học lớp 03 hệ tiếng Pháp, tôi sẽ gọi cho chủ nhiệm lớp của em tới, để cô ấy mang em đi qua đó là được. Nếu như về sau ở trường học em có gặp chuyện gì thì cứ tới tìm tôi là được, tôi sẽ giúp em giải quyết hết mọi chuyện." Chủ nhiệm phòng giáo vụ đường hoàng nói.
Diệp Khiêm biết rõ chủ nhiệm phòng giáo vụ muốn hối lộ hắn, nhưng hắn cũng không có vạch trần, dù sao hắn còn muốn ở trong trường học lăn lộn một thời gian ngắn, có chủ nhiệm phòng giáo vụ bảo kê, làm chuyện gì cũng tốt hơn nhiều ah. "Cảm ơn chủ nhiệm rất nhiều, chủ nhiệm không hổ là lão sư mẫu mực a, chúng em có thể học tập dưới sự lãnh đạo của chủ nhiệm, thật là vinh hạnh ah." Diệp Khiêm cười tâng bốc chủ nhiệm phòng giáo vụ.
Chủ nhiệm phòng giáo vụ hiển nhiên đối với sự lấy lòng của Diệp Khiêm rất là hưởng thụ, bất quá vẫn giả vờ giả vịt nói: "Chỉ cần các em chăm chỉ học tập, đền đáp tổ quốc, đây cũng là không phụ một phen vất vả của chúng tôi ah."
"Đúng vậy, đúng vậy, em nhất định sẽ xem chủ nhiệm ngài là tấm gương sáng, cố gắng học tập thật tốt." Diệp Khiêm nói. Bất quá trong nội tâm lại âm thầm nghĩ, học tập đó là khẳng định, bất quá học tập chính là làm thế nào để đem tất cả giáo viên nữ lên giường.
Chủ nhiệm phòng giáo vụ nhẹ gật đầu. Mới vừa rồi bị Diệp Khiêm làm giật mình, thằng nhỏ của hắn bị mềm nhũn, hiện tại nhìn thấy Diệp Khiêm thức thời như vậy, không khỏi hứng thú lần nữa, hận không thể để Diệp Khiêm lập tức rời đi, chính mình tiếp tục cầm thương lên ngựa, ở trên người cô giáo Phan rong ruổi một phen. Cầm lấy điện thoại gọi cho chủ nhiệm lớp Diệp Khiêm, không có bao lâu, liền nghe tiếng đập cửa.
Khi thấy người tiến vào, Diệp Khiêm quả thực lắp bắp kinh hãi, cảm thấy lần này tới học viện ngoại ngữ quả thật không có uổng phí, vậy mà lại để cho hắn gặp tuyệt sắc giai nhân. Người tới tuổi không lớn lắm, tối đa không cao hơn 30 tuổi, một thân đồ công sở, tóc búi cao ở sau ót, đeo một cặp mắt kính gọng đen. Xem ra người này là chủ nhiệm lớp của mình, vậy sau này chẳng phải là có rất nhiều thời gian ở chung sao? Như vậy cũng tốt, ít nhất về sau thời gian học của mình sẽ không nhàm chán, nghĩ tới đây, khóe miệng của Diệp Khiêm nở nụ cười có chút câu dẫn.
"Hoàng chủ nhiệm!" Cô gái đi đến đối diện chủ nhiệm phòng giáo vụ lễ phép nói.
"Ừ!" Chủ nhiệm phòng giáo vụ gật đầu, nói: "Bạn học sinh này là người vừa mới chuyển tới trường chúng ta, về sau sẽ là học sinh lớp cô. Cô thấy có vấn đề gì không?"
Nghe thấy Hoàng chủ nhiệm nói như vậy, ánh mắt Tần Nguyệt không khỏi chuyển hướng nhìn Diệp Khiêm, chỉ thấy hắn ngơ ngác nhìn mình, càng khoa trương chính là, khóe miệng của hắn lại chảy ra nước miếng. Lông mày của Tần Nguyệt không khỏi cau lại, trong nội tâm đối với Diệp Khiêm lập tức sinh ra vô cùng chán ghét, rất muốn cự tuyệt sự an bài của Hoàng chủ nhiệm. Thế nhưng mà, dù sao hắn cũng là chủ nhiệm phòng giáo vụ, cô cự tuyệt hắn cũng không tốt. Sau khi trừng Diệp Khiêm, Tần Nguyệt lạnh lùng nói: "Nhanh đi học, cùng tôi đi tới lớp!"
"Chủ nhiệm Hoàng, em đi trước, ngài cứ tiếp tục." Diệp Khiêm nhìn Hoàng chủ nhiệm mập mờ nở nụ cười nói, ý tứ trong lời nói rất rõ ràng.
Hoàng chủ nhiệm nơi nào không rõ Diệp Khiêm cười mập mờ là có ý gì, nhẹ gật đầu, nói: "Về sau có xảy ra chuyện gì thì hãy tới tìm tôi."
Nhìn thấy Diệp Khiêm cùng Hoàng chủ nhiệm nói chuyện hợp ý như vậy, trong nội tâm Tần Nguyệt cảm thấy rất không thoải mái. Trong trường học, người nào không biết con người của Hoàng chủ nhiệm, trong trường học có không biết bao nhiêu học sinh nữ cùng giáo viên nữ đã bị hắn gây tai họa, mà Diệp Khiêm lại còn vuốt mông ngựa hắn, Tần Nguyệt lập tức đem Diệp Khiêm cùng Hoàng chủ nhiệm thành cùng một loại.
Sau khi ra khỏi phòng Hoàng chủ nhiệm, Diệp Khiêm đi sau lưng Tần Nguyệt, nhìn thấy lúc cô đi lại vặn vẹo bờ mông không khỏi phát ra "Chậc chậc" tiếng than thở, lẩm bẩm nói: "Vừa tròn lại rất căng, cực phẩm ah."