Có lẽ đối với tôi, chăm sóc những chậu cây nhỏ xinh xinh là một sở thích khá thú vị. Chúng nảy mầm trên đất, ra hoa và kết trái, điều đó khiến tôi càng hạnh phúc. Bất cứ khi nào tôi rảnh rỗi, ôi sẽ thu hoạch chúng và chia sẻ cho những người hàng xóm thân thiện. Bọn họ đều khen rằng tôi có tay nghề trồng trọt. Nhưng chỉ có một điều là tôi không bao giờ ăn chúng.
Có rất nhiều người hỏi tôi rằng: "Làm sao lại có thể trồng những hoa quả lại ngon đến vây?". Ừm, thật ra không có bí quyết gì để trồng chúng cả. Chỉ cần cho chúng những chất dinh dưỡng cần thiết và chăm sóc chúng bằng cả tấm lòng mà thôi.
Đầu tiên, tôi luôn chọn đất tơi xốp giàu dinh dưỡng để trồng và đặc biệt phải có "thịt". Đúng thứ ấy giúp cây khỏe hơn, tôi gọi nó là "đất thịt". Tiếp theo, cho hạt giống và đất, rồi tưới lên chúng một ít nước. Đừng quên cho chúng một ít ánh sáng mặt trời rực rỡ. Cuối cùng một ít phân bón. Tuy khá là vất vả nhưng tôi luôn hạnh phúc điều đó.
Lại đến mùa thu hoạch, tôi vui vẻ cầm theo những dụng cụ cần thiết để hái chúng. Chúng đều đáng yêu và căng mọng dưới ánh nắng chói chang của ngày hè. Haiz... Chúng vẫn chưa đạt theo yêu cầu cầu của tôi lắm, nhưng cũng gọi là tạm được. Chắc đất thịt của tôi không còn "thịt" nữa rồi. Phải kiếm "thịt" thôi.
Tối đến mới là lúc tôi kiếm thịt. Thịt, thịt tươi.
Ha, cũng có thứ làm thịt đây rồi. Nó nhìn giống con người nhưng nó chỉ thấp bé hơn chút xíu. Làm sao để dụ nó ư? Khó khăn lắm đấy, tôi không thể kể được.
Tôi chặt từng bộ phận của nó ra thành nhiều mảnh nhỏ, sao cho nó vừa khít từng chậu cây là được. Chậu có chứa đầu trồng quả, chậu chứa lần lượt tay chân là những cây dây leo, chậu có chứa phần thân trên là trông các loại củ, cuối cùng phần thân dưới chúng để trong những chậu trồng hoa. Tuyệt vời! À mà khoan, còn nội tạng của chúng trồng gì đây nhỉ?
" Lại thêm một vụ mất tích của một đứa bé gái khoảng 5 đến 6 tuổi tại thành phố X,.." - Chiếc ti vi đang chiếu những bản tin nóng hổi.
Còn tôi đang suy nghĩ không biết xử lí chuyện này.