Chương
17:
Tôi là con giòi
Tôi là một con giòi, tôi là một con giòi.Tôi chỉ nằm im một chỗ, đôi lúc quắn quéo thân mình lại.
Đói rồi, đã đói rồi...
Tôi phải tìm thức ăn đây. Bạn biết đấy một con giòi như tôi sẽ ăn gì nào? Ừm...Thức ăn thối rữa. Chính xác!
Tôi tìm một đống thức ăn đã bốc mùi, bỏ chúng vào miệng và ăn ngấu nghiến. Cũng là những món ăn tầm thường. Ăn rồi thì phải ngủ, ngủ xong thì ăn tiếp thôi. Tôi vẫn còn đói lắm!
Mà một con giòi như tôi sao lại có tay chân nhỉ ? Phải chặt nó thôi.
Chặt...chặt...chặt...
Tôi đã là một con giòi hoàn toàn. Tôi phải tìm thức ăn nữa đây.
Và đến một ngày tôi tìm ra hương vị mới, đó là múi thối rữa từ hai cánh tay. Tôi phải ăn thôi. Quả là món ngon từ trước tớt giờ.