Chương 50: Game Đã Bắt Đầu Rồi

“Chủ thượng, ta có thể giúp ngài giải quyết tình trạng này” m thanh của Huyền Bảo vang lên.

“Ngươi? Giúp như thế nào” Lời nói của Huyền Bảo khơi gợi lên sự hứng thú của Thiên Lâm, cậu tiến lại gần Huyền Bảo hỏi.

“Khu rừng mà ta gặp ngài, nó gọi là Ma Hồn Đại Sâm Lâm đúng chứ? Thật chất ta không tới từ đó” Huyền Bảo nhìn Thiên Lâm trong đầu đang sắp xếp lại các câu từ để trả lời.

“Oh! Thú vị rồi, vậy ngươi từ đâu tới” Thiên Lâm khóe môi hơi nhếch, hứng thú nhìn Huyền Bảo.

“Ta tới từ 1 cái giới vực, chúng ta đều gọi nó là long giới, có rất nhiều huyết mạch thuần long tộc hồn thú ở đó, có thể nói là một mảnh sinh tồn cuối cùng của long tộc” Huyền Bảo từ tốn trả lời.

“Tiếp” Thật chất vấn đề này không quá bất ngờ với Thiên Lâm vì theo như cậu biết thì Kiếm Thánh Long đã hoàn toàn không xuất hiện trong mất nhân loại hàng trăm năm, cho nên việc 1 con bỗng dưng xuất hiện rồi hiến tế cho cậu tất nhiên là không bình thường.

Huyền Bảo khá bất ngờ vì nó không nhìn thấy bất cứ sự ngạc nhiên nào trong đôi mắt của Thiên Lâm, điều này làm nó cảm thấy chủ thượng quả nhiên không đơn giản: “Ta cũng không biết đường từ Long Giới tới đây, cho nên ta liền vận dụng một trong những bí thuật của Long Giới, “Long Chủng”, tiềm một tên con người trồng vào trong đầu chúng, từng tên từng tên một hướng dẫn ta, bao che ta, thế là ta gặp được ngài” nói tên trên mặt Huyền Bảo hiện ra vẻ vui mừng.

“Còn có chuyện này? Vậy công dụng của cái gọi là “Long Chủng” là gì?”

“Bẩm, cái gọi là Long Chủng, cho phép chúng ta có thể điều khiển được suy nghĩ của người mà không làm họ nảy sinh bất cứ ý nghĩ nào kỳ quái về vấn đề mà ta giao cho họ, mà vẫn giữ được suy nghĩ vốn có của mình”

“Có thể ví dụ như thế này, ta muốn bọn họ dẫn ta tới khu rừng này, làm mọi biện pháp để cho giới nhân loại không biết tới ta, thế là họ làm mà không cảm thấy có bất kì điều kì quái gì về việc tại sao họ phải giúp 1 hồn thú!” Nói tới đây Huyền Bảo đưa 2 tay ra đắc ý nói.

“Oh, thú vị có thể dạy ta không?” Thiên Lâm như tìm được tân đại lục gấp rút hỏi.

“Ngài~ngài không có huyết mạch Long Tộc nên~nên không thể dạy được” Huyền Bảo đổ mồ hôi trả lời.

Thiên Lâm: “.......”

“Ta~ta nói là TA có thể giúp ngài, chứ không nói là sẽ giáo ngài ah!” Huyền Bảo cuồi đầu không dám nhìn trực tiếp Thiên Lâm.

“Huyết Mạch Long Tộc phải không? Ta có!” Thiên Lâm vung tay lập tức một giọt máu màu vàng kim xuất hiện trong tay.

“Đây~ đây là Hoàng Kim Thánh Long! Huyết Mạch, sao ngài lại có được?” Huyền Bảo kinh hãi trả lời, mặc dù cả 2 đều có chữ thánh trong tên, nhưng giữa Hoàng Kim Thánh Long và Kiếm Thánh Long lại tồn tại huyết mạch áp chế.

Hoàng Kim Thánh Long là 1 nhánh nhỏ của của Kim Long Vương mặc dù chỉ là một nhánh nhưng cũng đủ để áp chế các loại long khác, vì dù gì tổ tiên của nó cũng là từ Long Thần mà ra, 1 trong 9 con rồng đầu tiên của Đấu La Đại Lục.

Nói có chút xa.

“Thứ này đủ chứ?” Thiên Lâm nhàn nhạt nhìn Huyền Bảo, con hàng này muốn trang bức? Không nhìn xem đối đối diện mình ai?

“Đủ~ đủ” Huyền Bảo lấy tay che lại, kim quang tỏa ra từ giọt máu của Hoàng Kim Thánh Long khiến nó cảm thấy không ổn, phải lùi lại vài bước.

“Vậy thì bắt đầu đi” Thiên Lâm nhàn nhạt nhìn nó.

“Đây, đây là Long Chủng, chỉ cần ngài nhỏ máu mình vào, rồi vậy dụng một chút Long Lực từ huyết mạch trên tay ngài là có thể hoàn toàn khống chế được”

“Trước khi bắt đầu ta muốn hỏi?”

“Mời ngài”

“Cái ta muốn là sự trung thành, một con người có suy nghĩ, có cảm xúc và trung thành với ta, không phải một con rối vô hồn vô cảm! Cái thứ này làm được chứ”

“Làm được thưa ngài, Long Chủng bí pháp đã thông qua rất nhiều bật tiền bối cải tạo nên ngài có thể yên tâm, nếu có dị dạng bất thường thì ta đã không tới được trước mặt ngài” ( Ý chỉ, con người cũng không phải ngu hoàn toàn, nếu có nhiều con người đi bơ phờ và hành động như zombie thì đã bị hồn sư điều tra ra rồi)

“Tốt!”

……

Thiên Lâm rời thức hải, trước mặt vẫn là quá trình đang diễn ra dung hợp giữa tên thanh niên đó và Triệu Bảo Hùng.

Thiên Lâm lấy 2 ngón tay đặt lên trán, một tia sáng loé lên xuất hiện trong tay cậu là một hạt giống! Đây là thứ mà Huyền Bảo gọi là Long Chủng, chỉ cần trồng vào trong người thì tự động nó sẽ nảy mầm và chỉ có người trồng vào mới có thể hoá giải được.

Thiên Lâm vung tay, trong tay xuất hiện Wing Pentact, lúc này bỗng dưng Kim Đồng Linh Mâu xuất hiện dị dạng, một bên mắt trái bỗng dưng co lại rồi tròng tử biến thành hình thoi, rồi cầm Wing Pentact lập tức trảm về phía tên thanh niên.

Đầu linh hồn của thanh niên bị chặt đứt, lập tức quân lính tan rã, từng mảnh linh hồn bộ phận còn lại trên người hắn đang dần tan biến, song song theo đó là linh hồn của Triệu Bá Hùng vì dung hợp giữa chừng bị ngăn cản có thể thấy được hắn đang đau đớn, nhưng điểm mấu chốt là linh hồn của tên thanh niên kia đã tách ra khỏi hắn.

Thiên Lâm đổi đầu Wing Pentact thành phía chui tay cầm hình đầu Topgaler, huy động cấp tốc trên không khí thành một tấm lưới, thu gom lại tất cả những mảnh linh đã trôi đi, lại vẽ 1 vòng tròn, tất cả mảnh linh hồn bị tan rã đều tập trung lại, Thiên Lâm lấy mảnh Long Chủng cắn phá ngón tay nhỏ 1 giọt máu vào, rồi truyền 1 ít long lực có trong Kim Đồng Linh Mâu vào, dung nhập Long Chủng vào trong quả cầu đó, rồi lại điều khiển nó dung nhập vào trong đầu Triệu Bá Hùng.

Mệnh lệnh thì ngân thì đầu hắn bị suy nghĩ kỹ.

“Trung thành với ta!”

…..

Nửa giờ sau.

Triệu Bá Hùng từ từ tỉnh lại: “Ưm~ưm ta, ta sao thế này? Đầu hảo đau ah” nói rồi hắn nhìn xung quanh thấy 1 người với khuôn mặt non nớt, tầm tuổi hắn, đang ngồi thở gấp gắp, nhìn rất thoát lực.

Thiên Lâm nhìn Triệu Bá Hùng tỉnh nhưng không có tâm trạng để ý, nghĩ thầm: “Topgaler tên chết tiệt, hồn lực, tinh thần lực của ta điều bị hắn gần như rút sạch sẽ, không nhờ ngươi lần sau đâu” hắn cũng vô phương, nếu nói về việc có thể tận dụng tối đa sức mạnh của bản thân và của Wing Pentact lúc này thì chỉ có thể là Topgaler, vì những động tác vừa rồi hắn cũng trông thấy, điêu luyện cách dùng hồn lực làm hắn trợn mắt há mồm, tới bây giờ hắn còn không biết dùng tinh thần lực như thế nào mà Topgaler có thể sử dụng như nước chảy đá mòn.

“Con người, ta rất mong chờ ngày đó ah, Galer” Tiếng nói của Topgaler vang lên, sỡ dĩ nó ra tay chiếm dụng thân thể Thiên Lâm lúc đó là vì.

—— “Con người, sao ngươi lại muốn cho mình thế lực riêng? Duy ngã độc tôn không phải tốt hơi sao? Giống loài khác không hoàn toàn tốt như ngươi tưởng”

“ Ha, ngươi không cảm thấy thú vị sao? Càng nhiều người thì cuộc chơi mới thú vị, không phải sao? “Game đã bắt đầu rồi”

Lời này vô tình làm chấn động Topgaler, ký ước bị phủ kín trong đầu nó, nó muốn quên nhưng quên không được, trong đầu bỗng nhiên hiện lên tấm lưng của người đàn ông mặc áo choàng trắng: “Hừm, Topgaler! Trò chơi muốn bắt đầu rồi” đây là người mà nó xem như cộng sự tới cuối cùng, cùng nhau sang thế giới bên kia, vậy mà lại bỏ rơi nó đi trước! (Cho ai còn mơ hồ, hay quên tác thiết lập, thì xin nhắc lại, sau khi cùng nhau sang thế giới bên kia, thì như là một Senshi(sentai đã chết) thì sẽ không hoàn toàn chết mà là trống như đưa tới khu mộ dành cho các Senshi ở đây họ sẽ không bị đầu thai mà vẫn tồn tại ở mặt nào đó, nhưng Abarekiller(Nakadai Mikoto) vì trao lại tất cả sức mạnh cho Gokaisilver nên đã không thể xem là một Senshi nữa nên đã đầu thai và bỏ lại Topgaler ở không gian đó mà không lời từ biệt)