Chương 49: Dã Tâm Của Thiên Lâm

Một lớn một nhỏ linh hồn đang từ từ lồng vào nhau nhưng nhìn tình hình thì chắc sau khi dung hợp linh hồn của nguyên Triệu Bá Hùng sẽ bị nhốt mất.

Lúc này đây Thiên Lâm bỗng nhiên tà mị nở nụ cười, nụ cười không có vẻ thiên chân của đứa trẻ 6 tuổi, mà nụ cười mang đầy sắc thái, có phấn khởi, có tò mò, có kích động, đủ loại cảm xúc dồn dập khiến cậu hít thở điều cảm thấy chập chùng.

Thiên Lâm tiến lên quan sát linh hồn của nam thanh niên, thấy hắn vẫn còn trong tình trạng bất tỉnh không biết gì giống với Triệu Bá Hùng, Thiên Lâm cảm thấy khuôn mặt này như đã gặp qua ở đâu rồi nhưng trong ký ức của hắn chỉ có nhận định khuôn mặt này có biết nhưng hắn vẫn không nhận ra, tò mò thế là Thiên Lâm lấy ra Wing Pentact dùng đầu phần lông vũ điểm vào thái dương của nam thanh niên, phần đầu sáng lên một cái, Thiên Lâm thấy ánh sáng nhỏ trên đầu Wing Pentact trực tiếp điểm vào đầu mình, đây là trong những thủ đoạn của hắn thăm dò ký ức!

“Ha~ha” ở linh hồn của nam thanh niên trước khi chết này bị rượt đuổi?

Hắn cắm đầu chạy hơi hơi liếc nhìn ra phía sau, phía sau người truy cũng đơn giản, không hỏi không ràng trực tiếp phóng mấy chục cây châm.

Cố chủ thân thể cũng không tồi, hai tay bắt chéo chắn trước ngực, triệu hồi một tấm màng phòng ngự phía trước, cứ việc mấy chục cây châm xuyên qua lớp màng cắm trên thân thể hắn nhưng thân thể hắn giống như mình đồng da sắt giống như lắc lắc mình vài cái châm cắm trên người cũng rơi mất.

Tiện tay nhổ một cái châm dính trên mặt sảng khoái cười trào phúng, mắt liếc nhìn cảnh vật xung quanh, hắn phát hiện người mới định cho hắn đầu thai làm con nhím không thấy đâu, tâm trạng bất an bắt đầu phun trào.

“Ngươi là người của Thiết Giáp Môn?”

“Đến Đường Môn của ta làm gì?” (Vâng vâng xin mời xem lại tập 11 để biết thêm chi tiết về cảnh này)

Giọng nói vang lên, một thanh niên tóc dài cột đuôi ngựa xuất hiện trước mặt cố chủ ra giọng chất vấn, nhìn ra được thanh niên trước mặt không đơn giản.

Để cưỡng ép hoảng sợ tâm lý cố chủ phải làm ra giọng điệu chết không sờn, lấy ngón tay chỉ mình: “Ta nói mình đi du lịch! Ngươi tin không?” Nói xong thì trời sét đánh một tiếng( đến cả trời còn thấy hận sắt không thành thép cho câu trả lời không thể đưa mình vào chỗ chết này)

Hai người bất động nhìn nhau, cỏ cây chịu tác động của gió phát ra tiếng “xào xạc” bỗng nhiên thanh niên tóc đuôi ngựa động thủ trước, chỉ thấy 5 ngón tay trên tay phải hắn phân biệt điều có 1 cái chấm nhỏ đang phát sáng, hắn làm nổi lềnh bềnh trước ngực mình, hai tay thủ pháp nhanh chóng kết ấn 5 chấm nhỏ nhanh chóng hội tụ thành 1 quả cầu nhỏ, rồi quả cầu nhỏ này bỗng nhiên kéo dài ra thành một hoàng kim cây châm.(lấy đầu gối cũng có thể đoán được đây là long tu châm ha, nên đừng hỏi, ối tác cho thông tin ko rõ ràng)

Rồi hắn giải phóng cây kim châm đó về cố chủ, cứ việc trước đó hắn đã cố gắng xây dựng bức màn phòng thủ ra sao thì trước mặt cây kim châm này điều không đáng nhắc tới, trực tiếp bị xuyên thủng ghim vào thân thể của cố chủ! Tứ chi, kinh mạch, lục phủ ngũ tạng giống như bị người từ trong bẻ ngược, cố chủ không ngừng co giật ngã xuống…. Trước khi mất đi ý thức hắn chỉ lờ mờ nghe được.

“Kẻ đột nhập vào Đường Môn! GIẾT KHÔNG THA!!!”

……

Đó là những gì mảnh ký ức cuối cùng của linh hồn thanh niên trước mặt còn sót lại.

“Phế vật!” Hắn còn tưởng là nhân vật nào, thì ra tên ngu xuẩn đi phạm vào cái địa bàn của Đường Môn, nghĩ bằng đầu gối cuối biết được người giết hắn tới giờ còn chưa trọng sinh ở thế giới này, Tông Môn Nô- Đường Tam!!

Mặc dù Thiên Lâm khinh thường việc chơi ám khí này, nhưng mà Minh Thương Dễ Tránh, Ám Tiễn Khó Phòng. Kẻ hèn một cái Đường Môn không đáng nhắc tới, đáng nhắc là chúng thật sự chơi hèn! Ngươi động 1 cái rác rưởi sai vặt, chúng kéo cả tông môn sang nhà ngươi rải đinh, tông môn đủ nghịch thiên mỗi tên đệ tử trong người thủ ít nhất phải 100 cây châm, cả tông môn 1 lòng 1 dạ muốn trả thù đảm bảo hôm qua thức dậy, không một mm nào của nhà ngươi mà không có châm ghim.

Càng nghĩ càng ngứa mắt linh hồn tên phế vật này(đại ca anh trước khi trọng sinh, gần như là cá ướp muối nằm chờ chết ấy) Thiên Lâm ánh mắt cay độc hướng về phần linh hồn đang ngừng xác nhập lại với nhau, không ra 1 canh giờ thì một tân Triệu Bá Hùng được khai sinh, Thiên Lâm bước vào thức hải của mình.

“Topgaler thấy rõ tình hình chứ?”

“Con người, ngươi muốn làm gì? Gela”

“Chủ thượng, chủ thượng, ta có thể giúp gì không?”

“Trật tự”

Nào đó bị phủ kiếm long, ngồi một góc vẽ 1 vạn cái vòng tròn không ngừng uỷ khuất.

…..

“Ngươi muốn triệt tiêu linh hồn của tên trưởng thành nhưng không làm tổn thương tới linh hồn của đứa bé? Gela”

“Đúng vậy! Ngươi cũng thông qua những gì ta thấy rồi đấy, đứa trẻ sở hữu võ hồn Khủng Trảo Hùng!!! Loại này cực phẩm võ hồn, không thu vào dưới trướng chẳng lẽ chắp tay nhường người khác? Hắn sẽ là một tướng tài có ích nếu thu phục được, nhưng nếu để hắn thành công trọng sinh thì mệnh cách của tên này sẽ không do ta nắm trong tay được nữa”

Phàm là được thứ nguyên trọng sinh giả điều có được cho mình không phú thì quý cái sinh mạng tiểu cường của mình, đặc tính giết không chết còn bị phản công ngược này phản diện nào cũng đã gặp rồi, và điều đã trả giá bằng cái mạng của mình để rồi thành đá lót đường cho mấy tên đó.

Thiên Lâm hắn tự nhận mình cũng chả phải kẻ lương thiện gì, miễn đường chọc trên đầu hắn thì sẽ không động, nhưng mà sau chuyến đi lần này hắn càng nhận thức rõ ràng hơn về câu từ “ Cá lớn nuốt cá bé” này, nếu ngày hôm nay không phải bọn hắn mạnh thì 10 tên lưu manh kia có lẽ đạt được mục đích, hắn vô pháp tưởng tượng nếu mà bọn hắn thất thủ thì sẽ bị chịu dày vò gì? Đông nhi khuôn mặt thuỷ nộn khuynh thành như thế sẽ bị xâm phạm những gì?

Với việc thái độ mà Tống Nghĩa đối Phạm Vũ, hắn nghiêm túc cho mình 1 cái tát, sao hắn có thể trong hoàng triều là nên kết bè kết phái giao tranh nhiều nhất, hắc bạch chơi sạch đủ loại giao phong trong hoàng triều đủ để hắn khó phòng bị.

Việc gặp Triệu Vô Cực, và thấy được tình trạng hiện tại của Triệu Bá Hùng cho hắn 1 con đường ra.

Hắn cần Thế Lực Riêng Của Mình!

Nghĩ tới đây bỗng nhiên hắn lấy tay bụm mặt lại cười điên rồ “Hahahaha!!!!!!!!!!”

Topgaler đối diện cũng không hiểu, tên nhân loại này giây trước còn trầm tư suy nghĩ, giây sau đột nhiên lại phát rồ chuyện gì?? Nhưng nó cũng lười quản.

“Hahaha, Topgaler, thế giới này bắt đầu thú vị rồi, cánh bướm đã bắt đầu đập, kể từ ngày mà Bỉ Bỉ Đông không theo Vũ Hồn Điện thì cánh bướm đã bướm đã bắt đầu động, hahaha, ta thay đổi nguyên hồn kỹ đầu tiên của Triệu Vô Cực thì cánh bướm đã tiếp tục động….. Ah không! Phải nói con bướm lớn nhất chính là ta!!! Thật mong chờ thế giới này sẽ đi về đâu, sẽ từ trong cõi u minh đưa mọi thứ về quỹ đạo, hay là tiếp tục thuận theo tự nhiên, hahaha”

Phấn khích, một cảm giác phấn khích như phá kén mà trào ra vậy, hắn không kìm lòng được, hắn muốn thử xem tiếp tục quậy những diễn biến kế tiếp sẽ cho ra 1 kết quả gì, nếu bây giờ đi công lược A Ngân thì tương lại Đường Tam sẽ ra sao, hảo mong chờ ah!(Lam Ngân Thảo của Đường nô thì hình thái đầu trước khi thức tỉnh thành Lam Ngân Hoàng, nó có tiềm lực vô hạn là có thể tiếp tục tiến hoá, điều này không nghi ngờ là kế thừa từ A Ngân, nếu không còn huyết mạch Lam Ngân Hoàng thì Lam Ngân Thảo của Đường Tam cũng sẽ thành bình thường Lâm Ngân Thảo hoàn toàn không thể tu luyện tới Hồn Thánh chứ đừng nói Phong Hào).

“Con người, ta nghĩ có 2 cách để ngăn ngừa việc xác nhập, Gela”

“Mau nói”

“Trực tiếp trảm đầu linh hồn tên đó, để việc sáp nhập có thể từ từ, từ đứa trẻ kia làm chủ, Gela”

“Quá nguy hiểm, lỡ như đã đi đến việc liên kết linh hồn rồi làm sao? Điều gì đảm bảo ta trảm đầu tên đó, Bá Hùng sẽ không có việc gì?”

“Cách hai, mạo hiểm hơn, ngươi trực tiếp xuất hồn, đi ngăn chặn việc đó, sau đó xuất ra 1 phần linh hồn của ngươi sáp nhập với đứa bé đó, thuận lý thành chương ngươi cũng thu được quyền khống chế cơ thể đứa bé đó, đồng thời cũng gia tăng thêm một cái mạng, Gela”

“Thiên ah…. Vậy mà ngươi cũng nghĩ ra, ngươi điên ah? Ta còn không biết cái đồ chơi gọi là xuất hồn đâu, với lại đã có tiền đề việc trích linh hồn mình vào vật khác(tham khảo Voldemort) cái loại sẽ sống không bằng chết, điên điên khùng khùng ấy ta không muốn, còn không có cái mũi, hảo xấu!”

“Không có mũi??”

“Aizzz, ngươi không hiểu đâu”

“Ta~ta có thể giúp giải quyết vấn đề này”