Chương 5: Đến Trường.

Hắn thức dậy lúc 6 giờ sáng, nhìn đồng hồ mà hắn mới mua của hãng Casino và nói:

- Cũng còn hơi sớm. Đi tìm gì đó ăn sáng luôn.

Do quen với việc sáng nào cũng ăn sáng ở Tiêu gia nên hắn cũng quyết định là người bình thường tận hưởng cuộc sống cũng nên đi ăn sáng, mặc dù đối với Thiên Bảo không ăn cũng chả sao vì hắn là Tiên mà. Rửa mặc, vệ sinh cá nhân xong, hắn diện một bộ đồng phục khá đẹp gồm một chiếc quần kaki đen, thắt lưng, đôi giầy tây đen, áo sơ mi trắng và một chiếc áo khoát vest sọc có vài cái logo của trường. Sau một hồi chải chuốt tóc hắn khá vừa ý nhìn ra dáng một nam sinh. Hắn từ trong ngăn bàn lấy ra một chiếc kính bình thường, soi gương kỹ lưỡng và tự khen: - Như vậy mới giống sinh viên a.

Sau một hồi chuẩn bị hắn nhìn đồng hồ đã 6 giờ rưỡi. Hắn vội lái xe đi, hắn nghĩ nếu đến trể thì không được hay cho lắm. Thiên Bảo đi vào một cái quán gần trường tùy tiện ăn đại một tô phở vị không tệ rồi hắn phóng vào bãi giữ xe của trường. Đeo cặp bước ra, hắn từ trong túi quần lấy ra chiếc Iphone 7+ mà hắn cho là sài tốt. Hắn xem số phòng và vị trí phòng học, hắn từ cửa chính với vẻ mặt tiêu sái đi vào. Trong lớp đấy hắn nhìn sơ qua thì ước chừng rằng tầm khoảng 30 người hắn không hài lòng với số lượng này. Nhưng hắn cũng đoán rằng có vài người chưa vào nữa, các bạn trong lớp tụ lại 3-5 người nói chuyện trao đổi lẫn nhau. Hắn tay chóng cằm thầm nói khẽ: - Không giống như trong tiểu thuyết a.

Hắn tiện mắt nhìn các bạn nữ quanh đó chán nản đến muốn điên tiết. Là vì các bạn đấy dung mạo cũng bình thường không ai được gọi là xuất sắc. Trong lúc hắn còn đang ngao ngán chán nản thì từ phía sau hắn phát lên giọng nói của một cô gái năng động kèm theo hành động cánh tay choàng qua cổ hắn: - Chào, ta thấy ngươi có vẻ chán nản nhỉ. Làm quen tí nha. Ngươi tên là gì?

Hắn nhất thời ngẩn ra là vì từ khi về Trái Đất với thân phận là một Chân Tiên hắn không còn để ý cảnh giác nữa, một phần vì hắn tự cho mình là Chân Tiên mạnh nhất vũ trụ nên tại một cái vị diện khoa học này không ai đụng được đến hắn một cọng tóc. Hắn nhìn cô gái đấy và nói: - Ta tên là Thiên Bảo, còn ngươi?

Cô gái cười nhẹ và nói:

- Ta là Lâm Tố Nguyệt. Ngươi gọi ta là Tố Nguyệt được rồi a.

Hắn đánh giá một lượt Tố Nguyệt, nàng cũng khá là xinh so với những người khác, tóc cột hai bính trong khá trẻ con năng động và dễ thương nữa. Với bộ đồng phục nữ váy ngắn toát lên vẻ dễ thương đáng yêu. Hắn gãi đầu cười nói như một tên gà mờ: - À ha. Hân hạnh làm quen nha Tố Nguyệt.

Tố Nguyệt cười nói:

- Ừm hửm hihi. Thôi ta đi nhé có gì đến giờ nghỉ giải lao ta sẽ dẫn ngươi đi ăn vặt.

Được một cô nàng xinh đẹp mời đi ăn sau hắn có thể cầm lòng cho được liền vội gật đầu đồng ý. Vẻ mặt hắn lúc này đã thay đổi 360 độ không còn vẻ chán nản đấy nữa. Cùng lúc đó một thanh niên vẻ mặt không quá nổi trội quay xuống cười nói: - Haha. Ngươi may mắn thật đấy.

Thiên Bảo nhìn tên thanh niên đấy và nói:

- Ý ngươi là Lâm Tố Nguyệt.

Thanh niên gật đầu trả lời:

- Chứ còn ai nữa. Cô ấy rất vui vẻ và hòa đồng với các bạn mới. Khác với vẻ kiêu…

Thanh niên nói đến đây liền ngừng hẳn và chuyễn chủ đề nói:

- À mà thôi không có gì. Ta tên là Trần Hiểu con cháu của Trần gia. Còn ngươi tên gì?

Hắn chỉ nghe Tiêu Hải kể lại rằng trên đất nước này thì có tam đại thế gia và lục đại gia tộc dưới quyền. Trong đó, Trần gia là gia tộc mạnh nhất trong tam đại thế gia và Tiêu gia là gia tộc dưới quyền của bọn hắn còn Lâm gia đứng thứ nhì. Hắn nghỉ nếu lợi dụng bọn Trần gia thì cũng tốt, Hắn liền vui vẻ gật đầu đáp: - Ta là Thiên Bảo đến từ Tiêu gia. Rất vui làm quen với ngươi a.

Khác với những tên khác Trần Hiểu không quan tâm đến địa vị hay gia tộc của người khác, quan điểm của hắn tất cả đều bình đẳng nên cũng vui vẻ tám chuyện phím với Thiên Bảo một hồi đến 7 giờ 15 phút thì giáo viên cố vấn vào lớp. Lúc này, hắn mới để ý đến giáo viên vào lớp là một người phụ nữ 24 tuổi nhìn vóc dáng rất rất xinh đẹp, là một đại mỹ nữ. Trần Hiểu quay xuống nhìn thấy hắn đang ngơ ngác liền nói: - Cô ấy vừa tốt nghiệp tại trường này hai năm trước vì điểm số khá cao nên được mời ở lại trường công tác. Cô ấy sẽ giúp đỡ chúng ta đến lúc ra trường.

Thiên Bảo nhìn Trần Hiểu khó hiểu nói:

- Ngươi cái gì cũng biết thật đúng với cái tên a.

Trần Hiểu không nói gì chỉ cười trừ rồi quay lên. Lúc này, cô nàng giáo viên mới giới thiệu:

- Ta là giáo viên cố vấn của lớp Ngoại Thương A1. Tên là Phạm Thiên Di, mong các ngươi giúp đỡ vì đây là lần đầu ta được sắp xếp làm cố vấn. Rồi chúng ta bắt đầu điểm danh. Cả lớp ồ lên rồi im để cho Thiên Di đạo sư điểm danh: - Hải Thiên.

- Có.

- Lâm Tố Nguyệt.

- Có.

- Trần Hiểu.

- Có.

- Vương Thái.

- Vương Thái có không.

Không ai trả lời Thiên Di nói khẽ:

- Vậy là vắng. Ok chúng ta tiếp tục.

- Dương Nguyệt.

Cũng chả ai lên tiếng. Thiên Di đạo sư chán nản lắc đầu nói:

- Mới đầu năm mà đã vắng rồi, thôi tiếp tục.

- Thiên Bảo có không.

- Có.

Và thế là sau một hồi gọi tên thì lớp có sỉ số là 38 bạn và vắng hết 7 bạn. Sau một hồi giảng giải sơ lượt về nội quy thì tiếng chuông reo lên. Thiên Di đạo sư nói: - Do là ngày đầu năm học các bạn vào đây chỉ để nghe giảng về nội quy và các thủ tục giấy tờ thôi. Hôm nay chúng ta kết thúc tại đây.

Cả lớp vui mừng vì được về sớm. Thiên Bảo vừa đứng lên thì tên Trần Hiểu đến khoát vai nói:

- Giờ còn sớm đi Karaoke không ta mời.

Hắn định từ chối thì Lâm Tố Nguyệt đến và vui vẻ nói:

- Hai ngươi định đi ca hát một mình à. Hay là cho bọn ta nhập bọn với. Đây là Thiên Vũ.

Hắn trong thời gian ngắn đánh giá Thiên Vũ, tuy nàng không được xinh nhưng cũng không xấu nói chung dung mạo bình thường. Liền nhìn sang Trần Hiểu, Trần Hiểu một vì đồng ý với Thiên Bảo, một phần vì hắn thích Thiên Vũ nên vội vàng đồng ý: - Được. Càng đông càng vui. Mà trước tiên ta đi ăn đi giờ cũng gần trưa rồi a.

Hắn nhìn qua Trần Hiểu thầm nghỉ tên này muốn kéo dài thời gian để vui vẻ với các nàng đây mà, trong lòng Thiên Bảo thầm thán phục trước Trần Hiểu nhưng nó chỉ tồn tại trong vài giây ngắn. Lúc này, bọn Lâm Tố Nguyệt cũng gật đầu đồng ý. Thấy vậy, tên Trần Hiểu liền lấy điện thoại gọi đặt bàn tại một quán ăn khá sang Lưu Hải quán đúng như cái tên Lưu Hải quán chỉ chuyên về đồ ăn thủy hải sản. Thế là cả bọn kéo nhau đi ăn