Chương 41: Chương 41

"Cô bé nói chuyện với anh ở bàn bi-a tối hôm trước ấy." Kate kiên nhẫn nói.

"Barbara Ann?" Jake có vẻ bối rối. "Cô bé đó chỉ là một đứa trẻ con."

"Cô nàng chắc là phải hai mươi rồi, ông nội ạ." Kate nói. "Và anh vừa mới nói rằng anh muốn một cô nàng lùn tịt, trẻ trung và ngớ ngẩn."

"Tôi không nói là ngớ ngẩn." Jake nói.

"Anh ám chỉ điều đó." Kate nói. "Tôi không thể tin được đó thực sự là người đàn bà mà anh muốn. Anh thật ghê tởm. Anh thực sự muốn gì nào?"

"Thực ra thì tôi biết về những gì tôi không muốn hơn. Tôi không muốn ai đó cứ suốt ngày mè nheo tôi phải trở thành cái gì đó không phải là tôi. Và tôi không muốn ai đó nghĩ rằng cô ta biết cái gì là tốt nhất cho tôi và luôn lượn lờ xung quanh tìm cách thao túng tôi làm việc gì đó theo ý thích của cô ta."

Kate cau mày. "Không ai lại muốn một người như thế cả. Nó như kiểu nói là Tôi không muốn ai đó đâm vào mắt tôi bằng một chiếc que nhọn ấy. Quên những gì anh không muốn đi. Anh muốn cái gì nào?"

"Tôi không biết." Jake nói. "Ai đó vui vẻ, thoải mái. Ai đó tự làm những việc của cô ta và để tôi một mình." Anh nhìn qua Kate. "Khá là đối lập với những gì cô muốn, tôi nghĩ thế. Tôi không muốn xây dựng một đế chế với bất kỳ ai cả. Tôi chỉ muốn được vui vẻ và rồi quay trở về nhà với ai đó ấm áp trong đêm."

"Jake, điều đó khá dễ dàng." Kate nói. "Bất cứ một người phụ nữ nào cũng có thể làm điều đó cho anh. Anh sẽ không phải tìm kiếm quá khó khăn đâu." "Tôi không hề tìm kiếm gì cả."

Jake nói, lừ mắt nhìn cô. "Tôi thậm chí còn không hề nghĩ đến điều đó cho đến khi cô khơi nó lên, cảm ơn cô rất nhiều. Chúng ta có thể nói về chuyện gì đó khác được không?"

"Chắc chắn rồi." Kate nói và buồn bã ngắm nhìn bầu trời xuyên qua tán lá liễu.

"Tối nay cô vẫn phục vụ ở quán Nancy chứ?" Jake hỏi, rõ ràng là không nghĩ ra được chủ đề gì khác.

"Đúng vậy." Kate nói, "Sally sẽ không thể đi làm trở lại trong vòng một tuần."

"Cô đã làm việc rất tuyệt." Jake nói. "Một số người đã nói điều đó vào tối qua."

"Cảm ơn anh." Kate nói.

"Tôi sẽ lại đánh bại cô tại bàn bi-a tối nay."

"Không, cảm ơn." Kate nói. "Tôi sẽ phải làm việc về sổ sách cùng với Nancy."

"Ồ, tốt thôi." Jake uống một ít bia. "Vậy là cô đã tìm ra cách cứu quán bar khỏi tay bọn Yankees rồi."

"Nancy không lo lắng gì về bọn Yankees cả," Kate nói. "Cô ấy chỉ muốn làm ra thêm ít tiền, và tôi có thể chỉ cho cô ấy vài cách có thể làm cho quán bar kiếm được nhiều lợi nhuận hơn."

"Cô và Valerie," Jake nói, và rồi làm đổ một ít bia khi Kate chồm dậy từ chỗ ngồi của mình.

"Tôi không phải là Valerie." Cô rít qua kẽ răng.

"Chết tiệt, Kate! Đây là bia ngon đấy." Jake nói, ngồi dậy và cố thấm chỗ bia đổ bằng chiếc áo sơ mi của mình. "Dĩ nhiên cô không phải là Valerie. Cô có thể làm ơn bỏ cái tính xấu đó đi được không? Vậy là cô sẽ không kết hôn tuần này. Cô sẽ tìm một con lợn sữa ở thành phố và cưới anh ta trước khi kết thúc năm?"

"Tôi không muốn cưới một con lợn sữa nào đó." Kate nói. "Đừng có mà cố gắng tống cổ tôi đi."

"Tôi không cố gắng tống cổ cô đi. Quỷ tha ma bắt, tôi đưa bia cho cô thôi mà." Anh lại gườm gườm nhìn cô. "Vì sao chúng ta lại cãi nhau?"

"Tôi không biết." Kate co người lại dưới những tấm đệm. "Có lẽ ý tưởng của Penny lại là đúng đắn."

"Ý tưởng đúng đắn đó là gì?" Jake hỏi, tay bật mở một lon bia khác.

"Cô ấy sẽ kết hôn và có khoảng một tá con và không làm việc."

"Vậy là cô ta cũng xuất hiện ở đây để tìm chồng? Có lẽ tôi nên nói chuyện này với Will. Đó có thể sẽ là một khẩu hiệu hoàn toàn mới để quảng cáo cho chúng tôi."

"Không, cô ấy đã đính hôn rồi." Kate nói. "Anh ta tuyệt đối đồng ý là cô ấy sẽ không phải làm việc. Tôi có thể tìm một anh chàng như thế. Có lẽ là do tôi đòi hỏi nhiều quá."

"Tôi nghĩ Penny là cô bé tóc vàng đã hẹn hò với tất cả mọi người trong khách sạn chứ nhỉ?" Jake hỏi với vẻ bối rối.

"Đúng cô ấy đấy."

"Và cô ta đã đính hôn rồi?"

"Chuyện đó không sao cả. Cô ấy chỉ hẹn hò thôi, và anh ta biết tất cả về chuyện đó."

Jake cau mày. "Tôi đã nghĩ là chỉ có mỗi mình cô mới đi đính hôn với những kẻ lập dị thôi."

"Họ không tệ đến mức đó." Kate nói, mắt vẫn nhìn chằm chằm lên bầu trời. "Tôi bỏ Terence vì anh ta không muốn tôi làm việc."

"Anh ta hẳn phải là một tên ngốc," Jake nói. "Cô sẽ không bao giờ bắt được cảnh tôi ngăn một người phụ nữ không được chu cấp cho tôi đâu."

"Tôi thì không thể tin được là Penny không muốn làm việc." Kate che mắt và nhìn sang Jake. "Cô ấy muốn trở thành một người nội trợ."

"Thế thì sao?" Jake nghiêng lon bia để uống. "Đó không phải là bán thân nuôi mình. Để cô ta yên đi."

"Phụ nữ đã phải đấu tranh qua bao nhiêu năm để chúng tôi có thể được làm việc." Kate nói, "Thế mà cô ấy quăng bỏ tất cả đi."

"Tôi lại nghĩ là phụ nữ đấu tranh để dành được quyền lựa chọn được làm việc." Jake nói và đặt lon bia trở lại vào trong thùng lạnh. "Tôi nghĩ tất cả chuyện đó chỉ là về sự lựa chọn."

"Tôi không hiểu." Kate nói.

"Chắc chắn rồi, tôi thì hiểu." Jake tựa vào đống đệm. "Trong những ngày xưa tăm tối, đàn ông ngăn cấm phụ nữ không được lựa chọn để làm việc.Còn trong những ngày nay tăm tối, chính phụ nữ lại ngăn cấm phụ nữ không được lựa chọn để được ở nhà."

Kate há miệng ra định nói rồi lại ngậm lại.

"Tiếp đi nào," Jake nói. "Nói tôi là một con lợn phân biệt giới tính đi."

"Tôi mới là một con lợn phân biệt giới tính," Kate nói. "Và là một kẻ hợm hĩnh. Và tôi không quá thông minh."

"Ôi, quỷ tha ma bắt." Jake nói rồi nằm ngửa ra. "Tôi sẽ thích cô hơn rất nhiều khi cô gọi tôi bằng những cái tên đó.

website: Santruyen