Chương 6: Sally Pendragon (ngoại truyện: Nữ hoàng hồi sinh)

"Cô gái này sao lại ở đây, không sợ chết sao?" Noah nói như gắt với cô gái trẻ kia. Hắn biết bản thân không trụ được lâu, đã nắm chắc 10 phần sẽ chết trong tay, nhưng thân là một Tử Tước há lại để cho thiên hạ chê cười?

Đánh! Tất nhiên phải đánh! Dù không đánh lại thì ít ra cũng không bị cười chê là hèn hạ. Vạn nhất không may thì chết là cùng, thần thức cũng không phải là sẽ tan biến, chỉ là mối hận này sẽ không thể trả lại cho nữ tử kia.

Nhưng điều y ái ngại nhất là cô gái đứng bên cạnh, hắn không hiểu cô ăn gì mà gan lại lớn tới mức không sợ chết.

"Tôi biết ít phép thuật, không chừng có thể giúp một tay" giọng nói của cô gái thanh thoát, lộ rõ ý kiên quyết. biểu ý ấy nhất thời làm Noah động tâm. Trong hoàn cảnh ngàn cân treo sợi tóc này lại có kẻ trượng nghĩa giúp sức, huống hồ vị cô nương này nhan sắc không tệ làm hắn động tâm cũng là điều khó tránh.

Nhưng nhất thời cũng chỉ là nhất thời, nội tâm hắn rít gào: Đậu xanh ra má! Người ta nguyện ý giúp ngươi, ngươi không cảm kích còn động lòng cái khỉ gì? Mấy chục tuổi đầu rồi mà còn mơ tưởng nữ nhân à? Chuyện này mà lộ ra liền bị người ta cười chết đi?

Rất nhanh chuyện này liền bị hắn ném ra sau gáy, vấn đề lớn nhất bây giờ là làm sao đối phó với con Cự Huyễn Linh kia.

Phía trên nhiều lời như vậy nhưng trên thực tế lại chỉ xảy ra trong thời gian nửa chung trà, Noah rất nhanh bị áp đảo, ngọn lửa kia tàn phá lớp băng tới tàn bạo. Noah có thể cảm nhận được sức mạnh của bản thân đang bị têu hao một cách đáng sợ. Một đại lượng máu tràn ra từ khóe miệng, trong người hắn đột nhiên rất khó chịu, điều đó biểu thị cho hắn không những đã đến giới hạn mà còn bị nội thương.

"Linh Lôi Tiễn!" Trong phút chốc Noah Edwards dường như chỉ chú ý tới cự thú mà quên mất sự hiện diện của cô gái bên cạnh. Một đạo lôi quang phóng ra đâm xuyên qua lớp băng ma thuật, trực tiếp tấn công Cự Huyễn Linh như nhắc nhở hắn rằng bên cạnh ngươi còn một trợ thủ.

Không ai biết khi đạo lôi quang kia tấn công thì xảy ra chuyện gì, chỉ biết rằng ngay sau đó là một tiếng nổ rất lớn khiến đám hạ nhân chấn kinh, không ngừng run sợ.

Hikaru đáng ra ban đầu đơn giản chỉ là ngồi ngoài xem kịch, cưỡi ngựa xem hoa. Ban đầu, nàng dùng đọc tâm thuật do thám tình hình tâm trạng Noah Edwards, nàng phải dùng chiết phiến che đi nửa khuôn mặt đang lộ ra ý cười khoái trí khi nghe thấy nội tâm hắn rít gào. Nhưng ngay sau khi thấy đạo lôi quang xuất hiện và âm thanh lớn kia, sắc mặt nàng lại trầm xuống, khóe môi hơi thu lại, trưng ra bộ mặt u ám, nụ cười lạnh lẽo.

Đối với đám hạ nhân chưa từng thấy một cuộc giết chóc nào thì tiếng nổ ban nãy cũng đủ làm bọn họ cả kinh, nhưng với những người chinh chiến sa trường mấy trăm năm giống như Hikaru hay những pháp sư ở khắp mọi nơi đều thấy đây là một điều khá bình thường.

Nhưng sắc mặt Hikaru lại thay đổi như vậy là vì trong lòng đã sinh nghi về lai lịch của tì nữ kia và cái Lôi Linh Tiễn của nàng ta.

Tì nữ kia làm nàng có chút lưu tâm.

Đạo lôi quang kia căn bản không thể diệt trừ được Cự Huyễn Linh nhưng ước chừng đã làm nó bị thương không nhẹ nên sức tấn công bị giảm xuống đáng kể.

Chính lúc này là thời cơ tốt nhất phản công. Dù đang bị nội thương nhưng sao Noah hắn bỏ qua được cơ hội trời ban này, không là cơ hội mà họ tự tạo mới đúng. Hắn liếc nhìn tì nữ kia ngầm ám chỉ điều gì đó, thấy nàng ta gật đầu biểu đạt ý đã hiểu liền vung tay phá tan lớp băng che chắn.

Lớp băng vỡ vụn, rơi xuống được ánh nắng lúc này đã vào chiều chiếu vào tỏa ra ánh sáng lấp lánh nhưng ngay sau đó lại bị ngọn lửa của Cự linh thiêu hủy.

Phá lớp băng cũng đồng nghĩa đưa cái mạng nhỏ tới gần hơn với cái chết, chẳng khác nào việc nhảy vào hang cọp.

"Ngay lúc này!" khi ngọn lửa đầy cừu hận kia đã lao tới rất gần thì Noah bất thình lình mở ra một bức tường ma thuật chặn lại đòn tấn công. Bất kì một pháp sư nào ngoài kia nhìn vào đều cho rằng Noah hắn sợ quá hóa điên nên đâm làm liều. Bởi lẽ căn bản bức tường kia chẳng thể chịu một đòn nào của Cự linh quá 3 giây. Ngược lại Loyal lại cực kỳ tỏ ra hứng thú, từ trong miệng cậu bật ra hai từ: "Rất tốt!"

Trên thực tế, bức tường kia chỉ là kéo dài thời gian thêm 3 giây. Với lần phản kích này 3 giây là quá đủ rồi.

Ngay chính lúc bức tường vỡ ra từng mảnh, Noah dồn tất cả ma thuật còn lại trong người tạo thành nhiều cột băng lớn sắc nhọn lao nhanh tới, đâm xuyên toàn thân Cự Huyễn Linh, đồng thời dùng hết sức bình sinh nhảy bật ra khỏi chỗ ngọn lửa lao tới để ngọn lửa kia đánh hụt lên mặt đất tạo thành một cái hố lớn, khuyến mãi kèm theo là mấy cái khe, không quên hét lên ra hiệu cho người kia.

Bị nhiều cột băng đâm xuyên người làm con quái thú không khỏi gầm lên đau đớn. Nhưng tất cả sẽ trở thành công cốc nếu dừng lại ở đây, những thứ kia có thể làm nó đau đớn nhưng không giữ được con vật cuồng sát này quá lâu.

Tì nữ kia thấy Noah ra hiệu liền nhanh như cắt tụ ma thuật lại tạo thành một đạo lôi quang lớn, tung hết thực lực về con quái thú. Ăn liên tiếp hai đòn như vậy, thân thể của nó bị nghiền nát không còn một mảnh, hóa thành hư vô ngay trên nền trời.

Noah ngã xuống đất bất tỉnh nhân sự, còn tì nữ kia ngồi trên mặt đất thở không ra hơi. Cứ ngỡ mọi chuyện đã yên ổn nhưng con Cự Huyễn Linh vẫn còn thần thức, bị hủy đi cơ thể, nó càng trở nên hung hãn, tung ra một đòn chí mạng mà nó luông tự hào là tất sát.

Một quả cầu lửa màu đen tím khổng lồ xuất hiện trực tiếp lao xuống không nương tay. Chính cái hành động ngu ngốc này khiến nó hồn bay phách tán.

Trong số người đứng ngoài xem trận chiến thì một nụ cười đầy chết chóc, rùng rợn lóe lên. Một thanh lợi kiếm xuất hiện, một kiếm dứt khoát chém thần thức nó thành ngàn mảnh, hồn phi phách tán, chém quả cầu lửa tan tành mà không làm người khác phát hiện. Người ngoài nhìn vào chỉ thấy thần thức của nó đột nhiên tan rã, quả cầu cũng vì thế mà biến mất, nhưng không ai để ý tới khuôn mặt Loyal lúc này tràn đầy sát khí, đôi mắt đỏ ngầu, cỗ hung bạo dâng lên cuồn cuộn. Ngoại trừ việc Hikaru, Kishiharu, Kasuga và Furuya đưa mắt liếc anh một cái thì không nói một lời nào.

Loyal điềm tĩnh hằng ngày, nay bộc lộ bản tính Huyết Ma trái ngược.