Chương 3: Sally Pendragon (ngoại truyện: Nữ hoàng hồi sinh)

"Hikaru cuối cùng cũng trở về rồi, có biết ta rất nhớ mọi người không?" Takami vui mừng chạy tới ôm trầm lấy Hikaru. Nàng ta cười típ mắt nghe vẻ hoan hỉ lắm, đáp lại thái độ của Ono Takami ngoài việc giật giật đôi lông mày vẻ không thích cách chào hỏi này thì khuôn mặt vẫn nhất nhất một sắc mặt không biến đổi. Dù biết không muốn phá hỏng tâm trạng của vợ nhưng làm vậy trước mặt thị nữ thì không hay lắm Takemaru bèn hắng giọng, đoạn nói:

"Ta đang định đi gặp mọi người tiện thể tính sổ vụ tầm chiều đây!". Nghe Takemaru nói vậy, Kasuga biết giữa Hikaru và Takemaru xảy ra chuyện gì đó rồi liền chau mày, nhìn xoáy vào Takemaru mà hỏi. "Đã xảy ra chuyện gì?"

Kasuga và Takemaru không làm gì ngoài việc nhìn xoáy vào nhau mà cũng suýt nữa thì xảy ra ẩu đả. Ngay từ ngày đầu gặp nhau cả hai đã không hợp, nhìn thấy nhau là thấy chướng mắt, tất cả chỉ trực đối phương có sơ hở là châm biếm, trêu trọc không thì lại đánh nhau mà mỗi lần đánh nhau đều long trời nở đất có lần phá hủy cả 3 hành tinh một lúc gây cho Hikaru không ít phiền phức. Nhưng nói gì thì nói họ cũng đều là người công tư phân minh nên khi được giao nhiệm vụ dù không ưa đối phương nhưng phối hợp rất ăn ý chưa làm Hikaru thất vọng bao giờ. Cãi nhau té khói một hồi chưa dừng làm mọi người ai cũng mệt mỏi, Loyal bực bội quát:

"Hai người có thôi đi không! Bọn tôi không tới đây để xem hai người cãi nhau"

Biết Loyal đã nổi giận nên Kasuga và Takemaru dừng lại. Hikaru đứng nhẫn nại một lúc, im lặng xem cãi nhau bây giờ mới chịu nói. "Tỷ hôm nay về đây là có chuyện cần nói với đệ".

Một thị nữ đem lên hai tách trà vừa mới pha cung kính dâng cho Hikaru và Takemaru rồi lui ra. Căn phòng lúc này thật im ắng, chỉ có hai người ngồi đối diện nhau nói chuyện còn lại đều bị đuổi ra ngoài. Hikaru mỉm cười, nét mặt hết sức thản nhiên nhẹ nhàng nâng tách trà lên thưởng thức, đôi mắt khép hờ không khỏi làm cho Takemaru đờ đẫn.

"Tỷ đây không còn sống được tới 2 năm nữa nên về mục đích trở về lần này là muốn tìm cho bọn họ một nơi cố định sinh sống, cũng là trở về để tỷ quan tâm nơi này một chút trước khi lìa đời. Dù gì đây cũng là đất nước của gia tộc Yukimura, chết nơi đất khách nghe không hay cho lắm!"

Takemaru nghe vậy choáng váng, hắn biết tình trạng của nàng nhưng khi nghe tới việc Hikaru chỉ sống được chưa tới 2 năm thì như gặp cú shock lớn, mặt đen lại, răng nghiến lại, tay cầm tách trà siết chặt làm chiếc tách vỡ tan tành, trà nóng đổ hết lên tay và bàn lẫn với đống mảnh vỡ, gườm giọng:

"Sao lại nhanh tới vậy?"

"Nhanh? Có lẽ nhanh thật, chỉ có 50 năm mà sức mạnh của tỷ đã giảm đi 9 phần, với sức mạnh còn lại ngang tầm với bọn pháp sư cấp SSSS thôi. Thảm, thảm thật mà" Hikaru thở dài buồn rầu, đặt tách trà xuống, ngả người tựa vào chiếc ghế, nhắm mắt như đang nghĩ gì đó đoạn nói. "Đệ đồng ý với tỷ chứ?"

Phải mất một lúc Takemaru mới bình tĩnh trở lại, hắn nở một nụ cười hỏi ngược lại Hikaru:

"Tỷ trở lại làm vương chẳng phải là tốt hơn sao? Vị trí này luôn là của tỷ, chỉ cần tỷ gật đầu một cái thôi." Hikaru liền bật cười, mắt vẫn nhắm nghiền đáp: "Đệ giả ngốc hay ngốc thật đây? Cứ cho là đệ ngốc thật đi, đề có biết nếu khi ta thành Vương mà băng hà sau 2 năm thì sẽ có bao nhiêu nguy hiểm rình rập vùng đất này không? Ngay cả bản thân đệ cũng chưa chắc giữ nổi cái mạng." Hikaru đoạn trầm ngâm đôi lúc rồi nói tiếp: "Ta thừa biết tình hình bây giờ của nơi này: Thù trong giặc ngoài. Bá Tước Nakamura Natsu- con cháu của Nakamura Suzuya đang có âm mưu lật đổ tộc Yukimura, cấu kết với liên bang 8 nước... Giả dụ tỷ băng hà, đất nước nhất thời hỗn loạn sẽ tạo cơ hội cho bọn họ thừa nước đục thả câu, đệ không chừng sẽ bị khép vào tội vì bị tước Vương vị mà giết Vương. Có đáng không?"

Takemaru chau mày:

"Tỷ muốn thế nào?"

"Đưa Loyal và Furuya lên làm phụ chính, để Kasuga nắm giữ binh quyền. còn xử lí loạn đảng và liên bang 8 nước để cho ta."

Nghe vậy Takemaru bật cười thống khoái đoạn nói với hikaru:

"Chuyện này không khó, có điều tỷ phải đồng ý với đệ một việc!"

Hikaru đang nhắm nghiền mắt nghe vậy liền choàng dậy, nhìn Takemaru bằng đôi mắt sắc bén, nở một nụ cười quỷ dị. "Đệ dám đặt điều kiện với ta?" Takemaru được lúc đắc ý, nói: "Coi như đây là trả thù vụ ban chiều đi. Nếu tỷ tỷ chấp nhận trở thành Bá Tước không những ta giao lại quyền lực cho tỷ mà điều tỷ vừa nói cũng sẽ được thực hiện."

Hikaru cười nhạt, nàng không ngờ mới có mấy chục năm không gặp mà biểu đệ này lá gan lớn lên không ít.

"Có cần phải làm như vậy không?"

"Ai bảo tỷ làm ta mất mặt trước quân lính." Takemaru nhìn xoáy vào Hikaru nở một nụ cười nham hiểm. Rõ ràng hắn muốn ép Hikaru nắm giữ binh quyền, làm chủ triều chính, phong nàng làm Bá Tước là cái cớ trên thực tế là biến nàng thành một vị Vương không chính thức. Bây giờ Hikaru không nở một nụ cười nào nữa, việc Takemaru đặt điều kiện với nàng làm nàng khá khó chịu. Hikaru nghiêm túc hỏi:

"Nếu ta không đồng ý thì sao?"