Một lượng khán giả khổng lồ đang đứng trên một cái bục được nâng lên cao. Hơn năm mươi nghìn nhà thiết kế chiến cơ háo hức đứng chen chúc ở trên sân. Du nhân thì phải đứng trên mặt đất trong khi những thí sinh bay khác thì mặc bộ đồ phản trọng lực có thể dễ dàng giúp họ lơ lửng ở trên không trung.
Nếu có quá nhiều người tập trung tại cùng một địa điểm như vậy, thì khu vực này hẳn phải rất náo nhiệt và ồn ào. Thế nhưng, không một ai dám thốt ra một âm thanh nào trước những nhân vật tầm cỡ đang ngồi im lặng trước mặt họ. Phía trên bục diễn giả, một vài bậc thầy đang đứng trên những cái bệ liệt kê chức vụ và thành tựu của họ. Tiếp đó là một vài sinh viên mặc đồng phục và những người hầu cận đang đứng xung quanh những cây cột cao chót vót kia.
Một lý do khác mà không ai dám hó hé một lời chính là do chiếc chiến cơ Hộ Pháp đang theo dõi tất cả mọi người ở trên đầu họ. Nó thậm chí còn che khuất ánh mặt trời và bao trùm tất cả thí sinh bên trong cái bóng khổng lồ của nó. Cái hiệu ứng tâm lí này rất rõ rệt, và mọi sự tự tin vốn có của họ liền tan biến, như một con kiến đứng dưới chân một con voi vậy.
Một người đàn ông lịch lãm và lớn tuổi liền tiến đến phía trước sân khấu. Tuổi tác, phẩm tước và một cái phong thái siêu việt gần như là hữu hình đang tỏa ra xung quanh người đàn ông đó. Đây chắc chắn phải là một vĩ nhân đã gặt hái kết quả từ các liệu pháp kéo dài tuổi thọ. Nếu Ves phải đoán thì cậu ước chừng rằng ông ấy cũng đã hơn năm trăm năm tuổi. Điều đó có nghĩa là ông ta đã được sinh ra trước cả Thời Đại Chiến Cơ, và đã chứng kiến lịch sử trỗi dậy của nó!
Người đàn ông lướt nhìn khán giả bằng cặp mắt sắc bén, khiến cho mọi du khách đều cảm thấy như bị ngạt thở. Hầu hết mọi người đều không rõ người này là ai, nhưng vẫn có số ít trong số họ đã nghe đến thì liền cúi đầu và không dám nhìn thẳng vào mắt ông. Kể cả Ves cũng chẳng biết ông ta tên gò, và điều này phải rất quan trọng bởi vì cậu đã nghiên cứu rất nhiều về Khoa Nghiên Cứu Phát Triển Chiến Cơ trong suốt chuyến đi của mình.
“Các ngươi có tự hào không?” Ông ta chợt hỏi, khiến cho khán giả bị giật mình và bối rối.
Đương nhiên là họ tự hào rồi! Tất cả mọi người ở đây đều dại diện cho tương lai của ngành thiết kế chiến cơ tại hành tinh quê hương của họ. Họ là đỉnh của chóp, và tự cho rằng mình có đủ khả năng để cạnh tranh ở tầng lớp cao hơn ở nơi này.
“Các ngươi vẫn còn trẻ. Lòng kiêu hãnh sẽ khiến cho các ngươi dũng cảm hơn. Tốt lắm. Nếu các ngươi không đủ can đảm, thì không ai có thể tiến xa trong lĩnh vực chiến cơ này. Ngân hà sẽ không bao giờ ngừng quay vì các ngươi. Nó liên tục chuyển động không ngừng. Đừng bao giờ đứng yên. Đừng bao giờ bỏ cuộc. Và trên hết, đừng bao giờ phản bội nhân loại.”
Nhiều người xung quanh Ves lại càng chấm hỏi hơn bao giờ hết. Cái lão già lẩm cẩm này đang nói lan man cái gì vậy?
“Nhân loại đã được bảo vệ khỏi sự xâm lược của người ngoài hành tinh suốt nhiều thế kỉ nay, và chúng ta đã quên đi sự hung tợn của chúng. Những mối đe dọa lớn từ các chủng tộc ngoài hành tinh vẫn đang chậm chạp xây dựng sức mạnh để chuẩn bị cho một cuộc xâm lăng quy mô lớn. Nhân loại ta cũng sẽ làm như vậy! Chúng ta đã âm thầm phát triển nhiều tàu chiến hùng mạnh hơn, và cũng tham gia vào các nghiên cứu khủng khiếp về các loại vũ khí hủy diệt hàng loạt tàn khốc. Đừng lầm tưởng rằng các ngươi là những người bảo vệ chủ quyền của nhân loại. Trong mắt bọn ta, các ngươi chỉ là bọn trẻ con đang nghịch ngợm với đồ chơi mà thôi.”
Câu nói đó liền khiến nhiều người thốt lên nhiều tiếng thì thầm đầy hoài nghi và bất mãn. Đây là Thời Đại Chiến Cơ mà! Các phi công chiến cơ được tận hưởng vô số đặc quyền ngay thời điểm họ lên mười và những nhà thiết kế chiến cơ có nhiều thành tựu xuất sắc đều được đối xử như hoàng gia. Giờ đây họ phải nghe một người như thế chê bai họ như thể họ chẳng là cái thá gì khiến nhiều thiết kế gia trong số các thí sinh liền nổi giận.
“Công sức của bọn tôi vẫn có giá trị. Chúng tôi không phải là một lũ vô dụng!”
“Ông già này quên uống thuốc rồi hay gì? Đi về nhà dưỡng lão đi.”
“Mấy cái tàu chiến không có ngầu bằng chiến cơ đâu!”
“HAHAHAHAHAHA!” Ông ta chợt cười lớn. Sự thay đổi biểu cảm một cách đột ngột của ông ta lại khiến mọi người phải câm nín. “Thế mới là tinh thần chứ! Đừng bao giờ đắm chìm vào lòng kiêu hãnh ảo tưởng của các ngươi! Hãy tự mình chiến đấu cho bản thân và bảo vệ sản phẩm của mình! Hãy liên tục tiến lên và không ngừng phát triển thế giới chiến cơ của chúng ta lên hàng đầu!”
Người đàn ông quay lưng và rời khỏi sân khấu sau khi kết thúc bài phát biểu ngắn ngủi và khó hiểu của ông. Tầm phân nửa thí sinh vỗ tay cho ông ta, trong khi số khác vẫn còn đang bực tức vì bị coi thường một cách hời hợt như vậy.
Lần này, một người phụ nữ lớn tuổi bước lên sân khấu. May mắn thay là ai cũng biết đến nhân vật này. Với tư cách là Trưởng Khoa Nghiên Cứu Phát Triển Chiến Cơ, Edith Marshall là một vị giáo sư nổi tiếng và cũng là một Nhà Thiết Kế Chiến Cơ Cấp Lão Luyện. Bà ấy đã điều hành phân khoa này suốt năm mươi năm và luôn giữ vững danh tiếng cho nơi này.
“Chào mừng các cô cậu chiến cơ thiết kế gia, đến với Cuộc Thi Thiết Kế Mở lần thứ 73 của Viện Công Nghệ Leemar. Với tư cách là người điều hành một trong những trung tâm thiết kế chiến cơ ở Phân Khu Sao Komodo, tôi rất vui khi thấy rất nhiều thiết kế gia có tiềm năng đã tới đây tham dự sự kiện này. Tôi sẽ giải thích quy chế thi trong chốc lát, nhưng trước hết, xin hãy để tôi giới thiệu sự góp mặt của các bậc thầy giám sát cuộc thi hôm nay.”
Không hiểu sao mà toàn bộ khu vực xung quanh bỗng tối sầm đi, tối đến mức người ta không thể nhìn thấy ngón tay của mình nếu có duỗi tay ra đi nữa. Chỉ có Giáo Sư Marshall là vẫn hiện diện trên sân khấu. Bà ấy chỉ tay về phía cột trụ ở ngoài cùng bên trái đang được chiếu sáng dần lên, làm nổi bật vị bậc thầy một cách tương phản với mọi người ở xung quanh trong bóng tối.
“Đầu tiên, xin hãy nhiệt liệt chào mừng vị bậc thầy trẻ nhất của chúng ta, Bậc Thầy Guillaume Duchamp! Ở tuổi 103 đầy năng lượng, ngài ấy đã đột phá qua giới hạn và được các đồng môn trong ngành công nhận những sáng kiến mang tính cách mạng trong ứng dụng hệ thống áo giáp lỏng. Lĩnh vực kém phát triển này rất giàu tiềm năng nghiên cứu, và Bậc Thầy Duchamp đã quyết tâm tiên phong mở ra một lối đi khả thi cho thế hệ tương lai như các cô cậu nghiên cứu cho mai sau!”
Mọi người đều nhiệt liệt vỗ tay mà không hề do dự. Bậc Thầy Duchamp là một nhà tiên phong thực sự, là người đã kiên trì vẽ nên một con đường mà giới tinh tú ở trung tâm ngân hà chưa bao giờ động đến. Với sự hợp tác từ nhiều viện nghiên cứu khác nhau, ngài ấy đã thành công dẫn đầu công cuộc phát triển áo giáp thử nghiệm mang đặc tính của cả rắn và lỏng. Nó vẫn là một sản phẩm sơ khai chỉ có hiệu suất bằng một nửa so với áo giáp thông thường, nhưng nó vẫn có nhiều tính năng nổi trội để bù lại. Một trong số những ưu điểm chính của nó chính là hệ thống áo giáp ấy có thể được tái tạo bằng cách ’đổ’ dạng lỏng của nó vào lớp giáp chính.
Là một bậc thầy mới được thăng cấp, Ves không mấy ấn tượng với ngài Duchamp. Bên cạnh chuyên môn hạn hẹp của mình, thì kỹ năng của ngài ấy vẫn còn kém xa so với những người khác. Chỉ có những lần ngài ấy hợp tác với các bậc thầy khác thì ông ấy mới có thể thiết kế và chế một cỗ máy đỉnh cao mà thôi.
Tuy nhiên, do ngài ấy là người mới được thăng cấp, cho nên Bậc Thầy Duchamp sẽ là người háo hức nhất trong việc thu hút các đệ tử học việc dưới tên mình. Số người đứng xung quanh cái cột của ngài ấy cũng là ít nhất. Một vị bậc thầy thực sự không bao giờ làm việc một mình cả. Bằng cách đào tạo và huấn luyện các thiết kế gia có triển vọng, không những ngài ấy có thể mở rộng tầm ảnh hưởng của mình, mà ông còn có thể nuôi dưỡng một nhóm trợ lý có thể hỗ trợ trong công việc của mình.
“Ở vị trí tiếp theo, xin hãy chào mừng Bậc Thầy Timothy Nguyễn! Ngài đã là giáo sư tại khoa của chúng tôi suốt hơn hai trăm năm, cũng là người đã gia nhập khi phân khoa vừa mới thành lập. Sự đóng góp của ngài là vô cùng quý giá trong quá trình xây dựng Leemar-2 trở thành một thiên đường cho mọi thứ liên quan đến chiến cơ. Về chuyên ngành của ngài, những dự án nghiên cứu về hệ thống tàu vũ trụ trước đây và cả chuyên môn hiện tại của ngài ấy về hệ thống bay đã góp phần gây bão giới khoa học chiến cơ. Ngài Nguyễn đây đang nắm chức vụ là trưởng ban thiết kế chiến cơ bay tiền tuyến của Tập Đoàn Carnegie.”
Người Bậc Thầy họ Nguyễn cũng là một giáo sư lớn tuổi đã từng vươn lên đỉnh cao trong những năm khởi đầu của Thời Đại Chiến Cơ. Ông đã từng theo học và nghiên cứu thiết kế tàu vũ trụ, nhưng rồi chuyển sang chiến cơ sau khi chúng dần thông dụng hơn bao giờ hết.
Vị gia trưởng đã sống hơn ba thế kỉ này là người đứng đầu một gia tộc với vô vàn con cháu chắt chút chít, và ai cũng được ông thương yêu hết thảy. Tất cả các đệ tử ruột của ông đều là những người con người cháu có tiềm năng khá triển vọng. Vấn đề duy nhất chính là không có người nối dõi nào đủ xuất sắc để tiếp quản cương vị của ông.
Mặc dù ông ấy vẫn bỏ ra rất nhiều nỗ lực để dạy dỗ và chăm lo cho những đứa cháu trái cháu gái của mình, nhưng ông ấy cũng bắt đầu tuyển chọn các đệ tử bên ngoài để nâng cao tầm ảnh hưởng xung quanh. Đây là một lựa chọn khá hời cho những người muốn trở thành đệ tử trên danh nghĩa mà không muốn phải ràng buộc quá nhiều, bởi vì Bậc Thầy Nguyễn không hề đòi hỏi gì cho cam ngoại trừ yêu cầu đôi khi phải đưa tay giúp đỡ cho những hậu duệ bất tài của ông.
Ông vẫn là một bậc thầy tài giỏi về lĩnh vực thiết kế hệ thống bay, cũng là một trong những bộ phận chiến cơ phức tạp nhất. Những chiến cơ biết bay có độ cơ động khá cao và có thể tham gia nhiều vai trò khác nhau. Hệ thống bay cũng rất quan trọng trong các chiến dịch ngoài không gian, vì vũ trụ làm gì có mặt đất để mà chiến cơ bộ binh có thể chạy nhảy được cơ chứ. Thế nhưng, nội việc nó tiêu thụ năng lượng nhiều đến mức đau đầu thôi đã khiến cho các hệ thống bay đó không được áp dụng phổ biến lên chiến cơ.
“Ở vị trí thứ ba, tôi xin được giới thiệu viên ngọc quý của trường chúng tôi, đó là Bậc Thầy Meredith Katzenberg! Là người có cùng chí hướng với bản thân tôi, người là một trong những bậc thầy ưu việt nhất trong lĩnh vực khoa học nghiên cứu nguyên liệu ngoại lai. Viện Nghiên Cứu Katzenberg của người là nơi tiên phong sẵn sàng hợp tác với nhiều tổ chức nghiên cứu khác trong công cuộc tìm kiếm những nguyên liệu thay thế với giá cả phù hợp thay cho các nguyên liệu ngoại lai đắt tiền khan hiếm ở ngân hà chúng ta. Nếu không có sự đóng góp không ngừng nghỉ của người, chiến cơ của chúng ta đã không bao giờ có đủ sức mạnh để thúc đẩy Liên Minh Thứ Sáu phát triển thành một quốc gia hạng hai chính thống!”
Tất cả mọi người đồng loạt đứng lên và trao một tràng pháo tay nồng nhiệt dành cho Bậc Thầy Katzenberg. Mặc dù đa số các thiết kế gia chuyên về khoa học nguyên vật liệu đã cố gắng kết hợp nhiều nguyên liệu ngoại lai đắt tiền hơn vào trong chiến cơ, thì người phụ nữ này tuy lớn tuổi nhưng vẫn hết sức duyên dáng đã làm điều ngược lại.
Đây là vấn đề về việc phân phối tài nguyên. Các nhà thiết kế chiến cơ định cư ở gần trung tâm ngân hà thì tha hồ có đầy nguyên liệu ngoại lai, và thậm chí còn có thể sử dụng đủ loại vật liệu quý hiếm mà không cần bận tâm đến chi phí. Còn Bậc Thầy Katzenberg đã nhận ra rằng cuộc chạy đua tìm kiếm những nguyên liệu khan hiếm ấy không thể nào kéo dài lâu ở Phân Khu Sao Komodo xa xôi này, cho nên bà ấy đã tìm cách tái tạo thông số và đặc tính của những nguyên liệu ấy bằng cách sử dụng các vật liệu thông dụng và dư dả hơn.
Bà ấy đã đạt một vài thành tựu lớn trong việc hạ thấp giá nguyên liệu dành cho các chiến cơ hiệu suất cao. Cho dù bà ấy vẫn chưa hoàn toàn thành công trong việc này, nhưng vị bậc thầy đó đã phát triển nhiều loại hợp kim mới lạ bằng cách pha trộn nguyên liệu chính cùng với một vài vật liệu rẻ tiền, nhằm giảm lượng chất nguyên liệu ngoại lai cần thiết mà không ảnh hưởng tiêu cực đến hiệu quả của nó.
Bởi vì bà ấy đi theo nhiều chuyên môn khác nhau, cho nên những mẫu thiết kế của bà không mấy xuất sắc về mặt hiệu suất. Tuy nhiên, giá thành của chúng lại thấp hơn đáng kể và dễ điều khiển hơn so với các chiến cơ khác. Mỗi thành phẩm chiến cơ của bà đều đạt được doanh số khổng lồ, khiến cho ai cũng phải mong ước được trở thành đệ tử của người phụ nữ này. Cho nên, bà là người có số lượng đệ tử đông đảo nhất dưới trướng mình, mặc dù chỉ có một vài người đủ xuất sắc mới có thể gánh vác trọng trách của bà, phần lớn bởi vì họ cần phải học hỏi rất nhiều mới có thể thành thạo chuyên ngành của nữ bậc thầy đó.
“Tiếp theo là vị bậc thầy thứ tư của chúng tôi, xin hãy nhiệt liệt chào đón Bậc Thầy Carmin Olson. Người là giáo sư khách mời danh giá nhất của viện, và đã góp phần không nhỏ với góc nhìn độc đáo của người về kỹ thuật cơ khí. Các dự án nghiên cứu về động cơ với hiệu suất siêu cấp của người đã được áp dụng cho nhiều mẫu chiến cơ tiền tuyến chuyên về sức bền của Liên Minh Thứ Sáu.
Bậc Thầy Olson cũng sinh ra cùng thế hệ với Bậc Thầy Duchamp. Thật ra thì bà chính là một thiên tài được một thành viên khác trong khối Liên Minh nuôi dưỡng, và đã được công nhận là một Bậc Thầy muộn hơn một chút so với đồng nghiệp nam của mình. Thế nhưng, với cái chuyên môn sâu rộng về động cơ và cơ khí nói chung, hầu như bà luôn được săn đón ở khắp mọi nơi vì đó luôn là nhu cầu phổ biến cho chiến cơ.
Bà đã hợp tác với rất nhiều bậc thầy khác khi họ xin phép sử dụng động cơ hiệu suất cao của bà. Chính nhờ vào việc này mà bà có thể học hỏi kinh nghiệm làm việc của các bậc thầy khác, và cũng phần nào giúp bà có thể cải thiện điểm yếu của mình. Những mẫu thiết kế chiến cơ sở hữu độ bền và tính linh hoạt cao do bà tự chế tạo ngay lập tức nhận được sự đánh giá cao từ khách hàng.
Với tư cách là một giáo sư thỉnh giảng, bà ấy chắc chắn sẽ chuyển đi trong vài năm tới. Do đó, bà không dính dáng gì nhiều đến các vấn đề của Leemar và luôn giữ khoảng cách an toàn với bất kì thông tin nhạy cảm nào khác. Bà ấy chỉ có một tật kì lạ là luôn có xu hướng tỏ ra thượng đẳng hơn người khác. Hầu như tất cả đệ tử và hầu cận của bà đều xuất thân từ tầng lớp thượng lưu của Liên Minh.
“Mình thà ăn cơm chó còn hơn là làm đệ tử của bả.” Ves tự lẩm bẩm với bản thân. Có một vài tin đồn lan truyền xung quanh về Bậc Thầy Olson nói rằng bà ta là một con mụ chuyên quyền ở đằng sau cánh gà. Nhưng mà bà ta lại được một đối tác lớn trong Liên Minh hậu thuẫn đằng sau, thì ai mà dám làm gì được.
“Vị bậc thầy cuối cuối chủ trì cho cuộc thi này chính là Bậc Thầy Vô Diện nổi tiếng. Ít nhất thì đó là cái tên mà tất cả chúng ta đều biết. Nếu có ai tình cờ biết được tên thật của ngài, thì vui lòng hãy nói với nhân viên an ninh của chúng tôi để chúng tôi có thể xóa kí ức ngay lập tức nhé.”
Ai cũng bật cười với câu đùa hóm hỉnh này, nhưng thực chất thì chả có ai thấy vui cả.
Người đàn ông ngồi trên cái bệ cuối cùng vẫy vẫy bàn tay mịn màng và gầy gò của mình một cách thanh lịch, thì hoặc là ông ấy vẫn còn rất trẻ, hoặc là đã sử dụng liệu pháp kéo dài tuổi thọ tốt nhất của Liên Minh thôi. Đương nhiên, thứ khiến cho ông ấy nổi bật nhất chính là cái mặt nạ màu đen vô cảm che giấu khuôn mặt của ông ở đằng sau.
“Tôi biết là các cô cậu đã nghe những lời đồn và thuyết âm mưu ngoài kia, vì thế chúng tôi không có lý do gì để phủ nhận rằng ngài ấy là người tị nạn. Không quan trọng nguồn gốc xuất thân của ngài, Bậc Thầy Vô Diện đây chỉ muốn tìm kiếm một cuộc sống yên bình nơi đây, cho nên ngài ấy là một báu vật sống của khoa chúng tôi. Mặc dù chúng tôi không dám tiết lộ chuyên môn của ngài, nhưng chúng tôi có thể đảm bảo rằng ngài ấy không hề thua kém trong lĩnh vực nào cả.
Với tư cách là một người tị nạn từ một quốc gia hạng hai tiên tiến hoặc từ một siêu cường quốc hạng nhất, thì Bậc Thầy Vô Diện lại toàn diện về mọi mặt, có kỹ năng và kiến thức ở mọi lĩnh vực nhưng lại không xuất sắc ở một chuyên ngành nào cả. Tất nhiên là ai cũng biết ông ấy đang che giấu thứ gì đó đặc biệt lắm, nhưng để tránh kẻ thù đánh hơi ra ông, ông chưa bao giờ công khai tiết lộ chuyên môn của mình cả.
Với một người không có điểm mạnh điểm yếu gì nổi bật, thì ngài ấy là lựa chọn thứ hai của mọi cô cậu thiết kế gia trẻ tuổi. Có lẽ Bậc Thầy Vô Diện đã từ bỏ làm lại tên tuổi cho mình, bởi vì ông ấy chỉ tập trung chỉ dạy cho thế hệ sau mà thôi. Ông ấy có nhiều đệ tử ruột nhất dưới tên mình, và thậm chí còn nỗ lực dành thời gian để đào tạo đệ tử trên danh nghĩa bên ngoài nữa.
Nhưng mà xui thay, do ngài ấy từ chối truyền lại chuyên môn của mình cho các đồ đệ, cho nên cũng có nghĩa là các đệ tử của ông chỉ có thể phát triển một tổ hợp các chuyên môn tầm thường không có gì nổi bật. Họ vẫn có thể tự lực cánh sinh, nhưng không đủ để vươn lên đỉnh cao của lĩnh vực thiết kế chiến cơ.
Bây giờ thì tất cả các bệ nâng đều phát sáng trong bóng tối. Giáo sư Marshall liền mỉm cười và dang rộng hai tay. “Năm trong số mười ba bậc thầy của khoa chúng tôi đã bày tỏ hứng thú trong việc thu nhận một đệ tử mới, và họ đang đứng trước mặt cô cậu đây. Hãy nhớ cư xử thật đúng đắn và phô diễn kỹ năng của mình một cách tốt nhất, bởi vì một trong số các cô các cậu sẽ được chọn để sải cánh cho tương lai.”
Bậc Thầy Duchamp.
Bậc Thầy Nguyễn.
Bậc Thầy Katzenberg.
Bậc Thầy Olson .
Bậc Thầy Vô Diện.
Nếu Ves muốn phát triển sự nghiệp của mình, thì cậu phải lọt vào mắt xanh của một trong những vị bậc thầy nổi tiếng ấy. Ngoại trừ Bậc Thầy Olson thượng đẳng kia, Ves đã bắt đầu nghĩ ra một vài chiến lược để có thể hoàn thành mục tiêu khó khăn phía trước.