Chương 13: Lão sư

Thần đạo chi cảnh...

" Binh khí sao? " Tiểu Bảo thắc mắc.

Bảo vận ra một thanh kiếm hư ảo, hắn thủ thế tiếp chiêu Vệ Ảnh lúc này trên tay cũng là một thanh kiếm, những chiêu kiếm tuy bình thường nhưng nếu hắn sử dụng tay không đối địch thì vẫn phải chịu thiệt thòi nha.

" Keng... keng... keng " Tiếng kim loại va chạm cứ thế vang vọng trong thần đạo chi cảnh.

" Phù... gần sáng rồi, tạm dừng tại đây " Bảo thở nhẹ một hơi, điều khí xong hắn bước xuống giường vươn vai vài cái.

Đi đến điểm hẹn gặp mặt Lý Thần, Bảo bất ngờ khi thấy thanh niên này đến sớm phết.

" A... chào buổi sáng nha Kì Bảo huynh đệ "

" Chào buổi sáng người anh em "

" Chúng ta bây giờ không thể đi lối chính nữa... bọn chúng chắc chắn sẽ mai phục... huynh có biết con đường khác không? " Tiểu Bảo suy xét cặn kẽ.

" À đúng rồi... có một con đường dẫn đến võ tông và khí tông nhưng phải đi ngang qua nhà của một ông lão làm nghề đan vỏ kiếm sống, nghe nói tính khí ông ta thất thường lắm nên ít ai lui tới " Lý Thần nói.

" Sao ông ta lại ở trong học viện vậy ? " Bảo thắc mắc.

" Ta cũng không biết nữa... đích thân Viện trưởng thu xếp chổ ở cho ông ta đó... có lẽ là bạn bè hoặc ân nhân giúp đỡ gì đó " Lý Thần gãi đầu nói.

" Đi thôi... đến đó xem sao" Tiểu Bảo rời đi, Lý Thần cất bước theo sau.

Đi vòng vòng một đoạn cũng đến một căn nhà gỗ, có một ông lão đang ngồi chẻ củi trước sân.

" Vào chào ông ta một tiếng nha " Tiểu Bảo nói.

" Hả... ờ... đi " Lý Thần có chút run nhưng tính cách đại trượng phu của hắn sao có thể lùi bước.

" Chào buổi sáng lão sư " Bảo cung kính chắp tay hành lễ, Lý Thần cũng tương tự làm theo.

" Ta chỉ là một lão nhà quê... sao lại gọi ta là lão sư... chàng trẻ khách sáo quá... haha " Ông lão vuốt râu cười, ánh mắt tinh quang lóe sáng.

" Hậu bối hành lễ với tiền bối là lẽ tất nhiên ạ " Tiểu Bảo nhe răng cười.

" Ta nhớ học viện có lối chính đi vào các tông mà... sao 2 đứa lại đi đường vòng này " Ông lão vuốt râu hỏi.

" Bọn cháu bị gian tặc chặn đường gây hấn nên phải đi đường vòng tránh chúng... tiếc là thực lực còn kém cỏi nên không thể đối chọi " Tiểu Bảo lên tiếng.

" Hai đứa là Linh tướng cấp 5 và cấp 8 à... cũng không tệ... đối phương thực lực ra sao ? " Ông lão đưa mắt hỏi.

" Một tên Bán Vương sơ cấp, còn lại là Linh tướng cấp 5 " Tiểu Bảo nói.

" Ỷ mạnh hiếp yếu... quả là bọn tiểu nhân... các con cứ đi học đi... chiều về ghé đây nha " Ông lão cất giọng âm trầm nói.

" Vậy bọn con đi đây... cáo từ lão sư ạ " Tiểu Bảo và Lý Thần rời đi, ông lão nhìn theo khẽ cười.

Sân tập võ...

" Các em hãy thể hiện những gì đã học được cho tôi xem nào " Ngọc Thu cất giọng làm tất cả nam sinh đứng hình vì âm sắc thật ngọt ngào.

Ngoại trừ một thanh niên, Tiểu Bảo đang ngồi chồm hổm gặm ổ bánh mì heo quay thơm giòn.

" Mụ nội nó... kêu đừng bỏ dưa leo rồi... nhoàm nhoàm " Tiểu Bảo như bị bỏ đói lâu ngày nên cảnh hắn ăn trong thô thiển vô cùng.

" Tên kia có biết giờ này là giờ gì không mà còn ngồi ăn hả " Ngọc Thu khó chịu vô cùng đi đến chổ Bảo răn đe.

" Trời đánh bữa ăn mà linh sư... hay người làm một miếng với ta đi " Tiểu Bảo giơ ổ bánh mì đến trước mặt Ngọc Thu khiến cuồng hỏa trong lòng nàng ngày càng bạo liệt.

" Đồ phàm phu tục tử... cầm kiếm lên cho ta " Ngọc Thu cầm ổ bánh mì vứt qua một bên, tỏa khí tức vô cùng mạnh mẽ.

" Được... được... ta cầm kiếm... ta cầm kiếm... hề hề" Tiểu Bảo cầm kiếm chạy lại đám học viên tập hợp.

Vài tên đệ tử cầm binh khí của mình ra múa may trông như múa đương đại khiến Bảo chả thèm nhìn một cái.

" Đệ tử kế thừa của các trưởng lão... Lâm Kì Bảo là ai?... ra thi triển võ công xem nào " Ngọc Thu nhìn vào danh sách học viên khẽ mỉm cười, nàng cũng được các linh sư khác kể về Bảo nên cũng hứng thú với cái tên ' Lâm Kì Bảo ' này.

" Xem bổn thiếu gia đây... vù vù vù " Tiểu Bảo múa những đường kiếm mình nghĩ ra nên thanh thoát vô cùng khiến đám học viên trong lớp trố mắt nhìn.

" Là hắn... sao lại là tên phàm phu tục tử này" Ngọc Thu bất ngờ vô cùng.

Tiểu Bảo lăng không xuất ra những đường kiếm khá đẹp, công thủ toàn diện khiến mọi người trầm trồ kể cả Ngọc Thu.

" Đây không phải là võ công ở trong thư viện... nó là loại kiếm pháp gì ? " Ngọc Thu trố mắt ngọc hỏi.

" Đệ tử chỉ tùy tiện múa những đường kiếm thuận tay thôi... không học ở đâu hết nha " Bảo nhe răng cười, mọi người kinh ngạc vô cùng khi nghe hắn nói hai chữ 'tùy tiện'.

" Hôm nay đến đây thôi... ta có việc nên lớp nghỉ sớm " Ngọc Thu khẽ đưa mắt đầy nghi hoặc nhìn Bảo rồi rời đi.

Tiểu Bảo chuẩn bị về thì thấy có một đám thanh niên chừng 17,18 tuổi đi ngang qua sân tập, điều làm hắn bất ngờ là một thanh niên đi đầu trông nhỏ tuổi nhất nhưng khí chất lạnh lùng vô cùng.

" Bọn chúng là ai vậy " Bảo quay qua hỏi đám học viên.

" Bọn chúng là học viên khóa trên, ngươi thấy tên đi đầu không... hắn là hoàng tử Hoàng Long Bá đó... nghe nói nếu hắn lên làm vua thì sẽ lấy hiệu là Hoàng Thánh Tông đó... hắn lên được Bán Vương trung cấp rồi đó nha " Tên thanh niên trình bày cặn kẽ.

" Quả là bọn quý tộc được bồi dưỡng không tệ... hắc hắc " Bảo nhếch mép cười.

" Hắn còn là một trong 10 Siêu Sao Tân Tinh Bảng của học viện nữa đó "

" Siêu Sao Tân Tinh Bảng?" Tiểu Bảo nghi vấn.

" Siêu Sao Tân Tinh Bảng gồm 10 người được Viện trưởng nhận làm đệ tử đó... thực lực của họ mạnh lắm nha "

" Xem ra mình còn phải cố gắng hơn... còn quá nhiều kẻ mạnh hơn mình " Tiểu Bảo thầm nghĩ.

Bảo cất bước rời đi khỏi sân tập.

Thoáng chốc, Bảo và Lý Thần đã có mặt tại nhà gỗ. Cả ba người nhanh chóng giới thiệu về nhau.

" Kì Bảo ra chẻ cho ông đống củi... Lý Thần lấy cục nước đá khô ra chặt đi... hề hề " Lão Công Lu phân chia công việc.

" Éc... tụi con phải làm thật sao " Cả Bảo và Lý Thần trố mắt nhìn lão già.

Cuối cùng hai thanh niên cũng bắt tay vào làm.

" Mụ nội nó... sao dùng sức chặt hoài không đứt vậy... aaa " Bảo điên cuồng giáng cây búa đến khúc củi.

" Không nhất thiết phải dùng sức nhiều" Lão Công Lu vừa làm một ngụm trà vừa nói.

Bảo chú ý đến lưỡi búa trông sắc bén vô cùng.

" Chất lượng hơn số lượng... phải rồi " Tiểu Bảo ngộ ra, hắn liên tục chặt nhưng cây củi không đứt làm đôi hoàn toàn, chỉ cần hắn tập trung toàn tâm toàn ý cho một nhát chém thì sẽ khác.

" Bụp... thành công rồi " Tiểu Bảo chẻ đôi cây củi một cách ngọt xớt.

" Lý Thần thế nào rồi... lạnh không?" Lão Công Lu quay sang hỏi Lý Thần đang nhiệt tình chẽ.

" Dạ lạnh tê tái luôn nha lão nhân gia... phù phù " Hắn xoa tay đẩy những luồng khí hàn ra khỏi bàn tay.

" Thay vì chống lại nó sao con không thử hấp thụ nó" Lão Công vút râu nói.

" Hấp thụ?... thử xem " Lý Thần tập trung điều khí áp hai bàn tay lên khối đá, ban đầu thì lạnh tê tái nhưng dần dần cũng quen với hàn khí khiến hắn không còn khó chịu nữa. Thoáng chốc cục nước đá khô chỉ còn lại vũng nước.

" Hai con về được rồi... ngày mai đi lối chính đi... hắc hắc " Lão Công cười sảng khoái.

" Vậy bọn con cáo từ để lão sư được nghỉ ngơi " Tiểu Bảo và Lý Thần chắp tay hành lễ rồi rời đi.

Đi được một đoạn cả hai cáo biệt phòng ai nấy về.

Màn đêm buông xuống bao trùm cả không gian rộng lớn.