Sáng hôm sau....
Bảo thức dậy nhìn ngắm xung quanh căn phòng của mình vì còn mới lạ vô cùng, hôm nay là ngày đi học đầu tiên nên phải nhất định tươm tất, phòng của hắn nằm trong biệt viện nên cũng gần lớp học.
Thông tin Tiểu Bảo được đích thân 4 vị trưởng lão nhận làm đệ tử kế thừa làm chấn động toàn bộ học viên, phải biết thiên phú cỡ nào mới được các trưởng lão để mắt tới.
Đang trên đường đi đến lớp thì bỗng có một viễn cảnh được Bảo trông thấy, 5 tên chó hùa đang đánh hội đồng tên số nhọ nào đó không thương tiếc.
" Con chó này... mày có nôn tiền ra không hả... đ-t đ-t đ-t đ-t " Mỗi tiếng 'đ-t' được tên đánh hăng nhất nhóm thốt ra cùng với đó là hàng tá cú đá vào đầu thanh niên đang nằm dưới đất chịu đựng.
" Mé nó... đánh đến tê cả chân tai mà không thấy nó cựa quậy gì... nó ăn cái gì mà lì vậy " Tên kế bên đánh hăng không kém nhưng rồi cũng đứng một bên thở hổn hển.
" Thì ra là 5 tên chó hùa Linh tướng cấp 5 à... hehe" Bảo thầm nghĩ.
" Con chó này... bố đánh chết.... aaa... tê quá... aa " Tên cầm đầu đang đánh hăng thì không hiểu vì sao cả cỗ thân thể hắn tê dại đi hoàn toàn không thể vận sức, chỉ biết đứng run lẩy bẩy kêu la. Tiểu Bảo đã bí mật bắn một tia dị lôi vào người hắn khiến toàn bộ cơ bắp của hắn bị tê liệt tạm thời.
" Có ma... mau chạy đi " Mấy tên còn lại dìu tên cầm đầu đi cấp tốc, thoáng chốc đã mất dạng.
" Ư Ư... hộc hộc " Tên thanh niên nằm dưới đất thở nặng nhọc vô cùng.
" Ngươi có sao không ? " Tiểu Bảo lại gần hỏi thăm tên thanh niên đang nằm.
" Đa... đa tạ huynh đài đã ra tay tương cứu " Tên thanh niên gượng dậy chắp tay cung kính.
" Nhìn qua huynh đài đây cũng Linh tướng cấp 5 rồi sao không đánh lại chúng" Tiểu Bảo thắc mắc hỏi.
" Bọn nó tới 5 tên đồng cấp với ta lận... đánh không lại đâu... ta là đệ tử khí tông nên thể chất yếu hơn bọn võ tông đó nên chỉ biết chịu đựng thôi " Người thanh niên cười khổ gãi đầu.
" Huynh tuy thể chất yếu nhưng tinh thần chịu đựng cũng khá lắm nha... haha " Tiểu Bảo khâm phục vô cùng.
" À không biết huynh đài đây cao danh quý tánh là gì ? " Người thanh niên thân thiện hỏi.
" Tại hạ Lâm Kì Bảo, còn huynh thì sao?"
"A... thì ra huynh là đệ tử kế thừa của các trưởng lão... huynh bây giờ nổi tiếng cả học viện ai cũng biết tới nha... tại hạ Lý Thần khâm phục lắm " Lý Thần chắp tay cung kính.
" Ấy ấy... sao lại khách sáo như vậy... hôm nay chúng ta mới gặp mà như đã quen, đúng là tri kỉ nha " Bảo vỗ vai Lý Thần, cả hai cười một tràng sảng khoái.
" Thôi tới giờ vào lớp rồi... hẹn gặp lại huynh nha " Lý Thần cáo từ rời đi.
" Cáo từ " Tiểu Bảo đáp lại rồi cũng mau chóng đến khu võ tông.
Tất cả học viên đã tập trung trên lớp đầy đủ, Tiểu Bảo bước vào khiến mọi người xầm xì bàn tán.
Hắn lựa một góc ở cuối lớp để ngồi vì nhìn chổ đó là có mấy tên thanh niên có thiện chí gọi mời.
Cuối cùng linh sư dạy học đã xuất hiện, cứ tưởng là một gã linh sư nghiêm khắc nào đó nhưng không. Đó là một người phụ nữ Bảo thấy đẹp nhất từ thế giới cũ đến linh giới hiện tại hắn đang sống.
" Ồ... Ồ... Ồ " Cả lớp toàn nam nhân đứng dậy khi thấy tuyệt sắc mĩ nhân trước mặt.
" Cô ta là ai vậy " Bảo quay sang hỏi tên thanh niên ngồi kế bên.
" Cô ta nổi tiếng ở học viện này lắm nha, cô ấy đã là Đại Vương cao cấp ở độ tuổi này rồi đó, tên cô ấy là Cẩm Ngọc Thu " Tên thanh niên giới thiệu thông tin của linh sư xinh đẹp cho Bảo biết.
" À mà cô ta tính hơi cộc lắm nha... tốt nhất nên ngắm thôi không nên dây dưa với bà chằn đó " Gã thanh niên cẩn thận nhắc nhở.
" Bổn công tử không tin một tuyệt sắc mĩ nhân như vậy lại hung dữ được nha " Tiểu Bảo nheo mắt không tin.
" Hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu từ việc chọn binh khí, binh khí luôn quan trọng đến một võ giả vì thế không được xem thường " Ngọc Thu cất giọng.
" Quả là băng thanh ngọc khiết nha... hắc hắc " Tiểu Bảo cười thầm.
" Bẩm linh sư, nếu không cần chọn binh khí mà đánh tay không được không ạ " Tiểu Bảo đứng lên nói.
" Không được xem thường việc chọn binh khí, mỗi võ giả đều cần phải có nó để phòng thủ hoặc tấn công một cách toàn diện, ngươi là nghĩ mình bá đạo không cần binh khí sao? " Ngọc Thu thắc mắc.
" Đúng là ta không cần binh khí nha " Tiểu Bảo nhe răng cười.
Sân tập võ....
Bảo đang xuýt xoa gương mặt sưng tấy của mình. Sau khi vừa cất câu nói bố láo lên thì cú đấm mang kình lực vừa phải của một Đại vương cao cấp phóng đến gương mặt hắn khiến hắn bất tỉnh một hồi lâu.
" Chọn đi người anh em thiện lành " Tên thanh niên vỗ vai an ủi Tiểu Bảo, trước mặt hắn là hàng tá các loại binh khí như song chùy, tiểu đao, đại đao, roi gai, côn, bồ cào, thương...
Tiểu Bảo lục lọi một hồi thấy có một thanh kiếm trong hơi rỉ sét nhưng không hiểu tại sao hắn lại thấy thích nó nên chọn.
" Huynh chắc chưa... nhìn nó cũ mèm vậy " gã thanh niên khó hiểu.
" Ta đã nhìn là thấy thích nó rồi... chắc là có duyên nha " Tiểu Bảo quơ thanh kiếm lên nhìn.
" Ở thư viện của trường có sách hướng dẫn luyện võ của từng loại binh khí, các ngươi có thể học, sáng sớm ngày mai tại sân tập võ ta sẽ kiểm tra " Ngọc Thu rời đi liếc qua Tiểu Bảo khiến hắn sởn gai óc.
" Mấy cái này mà cũng là võ công à... sao như xiếc khỉ vậy nhỉ " Tiểu Bảo vừa lật mấy quyển kiếm phổ vừa gãi đầu vì nhìn đếch hiểu gì.
Đang trên đường về phòng thì Bảo gặp lại viễn cảnh hồi sáng, Lý Thần đang bị vây quanh bởi 6 tên trong đó có gã Thẩm Du.
" Sao... nghe nói mày trốn thuế à oắt con " Tên Thẩm Du hất hàm hỏi.
" Bọn cặn bã... muốn lấy tiền của lão tử à... để coi các ngươi có đủ bản lĩnh không cái đã " Lý Thần làm mặt ngầu chỉ từng tên một.
" Một mình anh chấp hết gió đông " Lý Thần cầm cục gạch lên lạnh lùng thách thức.
" Á đù... thằng này không ngờ lại giấu bãn lĩnh bây giờ mới bộc lộ tài năng nha " Tiểu Bảo đứng cách đó không xa cũng phải giơ ngón tay cái lên trước mặt khâm phục.
" Lên " Gã Thẩm Du hét lên, đồng loạt 5 tên đàn em bay vào đánh túi bụi Lý Thần, hình tượng của hắn trong lòng Bảo sụp đổ hoàn toàn.
Bảo không thể đứng nhìn nữa rồi, hắn vận khí tung ra hỏa quyền:" Cuồng Bạo Hỏa Lực... Bạo "
Cảm nhận được nguy hiểm Thẩm Du vận khí tạo thành một lá chắn phòng ngự, Bảo chỉ chờ có vậy, nhân lúc Thẩm Du vừa vận khí Tiểu Bảo đã vận Di Ảnh Chi Thuật chạy tới xốc Lý Thần lên vai rồi bỏ chạy thật nhanh chỉ để lại tàn ảnh.
Cả đám đứng ngơ ngác, riêng tên Thẩm Du thì đã thoáng thấy hình bóng quen thuộc của cái gai trong mắt mình, Lâm Kì Bảo.
Tiểu Bảo chạy một đoạn thấy đã xa nên dừng lại đặt Lý Thần xuống gốc cây, cả hai đều thở hổn hển.
" Hảo huynh đệ... huynh đã cứu ta hai lần... từ nay có gì nhờ cậy cứ nói Lý mỗ... hộc hộc " Lý Thần hơi thở nặng nhọc nói.
" Éc... không dám... không dám " Bảo giật mình trước lời nói của Lý Thần, không ngờ tên này bị đánh như thế mà vẫn còn mạnh miệng.
" Cũng muộn rồi... ai về nhà nấy đi... hẹn sáng mai gặp ở gốc cây này nha Lý huynh " Tiểu Bảo đứng dậy cáo từ Lý Thần.
" Được... cáo từ... hộc hộc"
" Xem ra ta phải tích cực tu luyện thôi... tên Thẩm Du nhất định không để yên chuyện này " Tiểu Bảo thầm nghĩ trên đường trở về biệt viện.
- Xin chào các đạo hữu, em mới lập một Page trên facebook, các đạo hữu có thể tham gia để tâm sự, chia sẽ, chém gió với nhau. Link Page: https://www.facebook.com/S%E1%BA%AFc-M%E1%BB%87nh-H%C3%B3a-Th%E1%BA%A7n-YY-truy%E1%BB%87n-418730558980661/?modal=admin_todo_tour Mọi người hãy ủng hộ để em có thêm nhiều động lực để viết tiếp những chap sau với ạ. Em chân thành cảm ơn.^^