Chương 11: Đệ tử kế thừa

Cuối cùng ngày tham gia học viện đã đến, hôm nay đích thân Lâm Xung dẫn Tiểu Bảo đi nhập học. Lộ trình từ Lâm gia đến học viện mất khoảng ba tiếng, học viện nằm trong kinh thành nên được binh lính bảo vệ vô cùng chặt chẽ.

Đất nước mà Bảo đang sinh sống có tên là Đại Nam Thiên Quốc do dòng họ Hoàng đứng đầu cai trị và vị vua đang tại vị tên là Hoàng Long Cơ hiệu là Hoàng Bá, ông ta đã là Linh đế cao cấp nên mọi người ai cũng kính nể vô cùng.

Trường Thành chính là tên của kinh đô Đại Nam Thiên Quốc, sở dĩ nó được đặt như vậy vì từ khi lập quốc Hoàng Thái Tổ đã cho xây dựng tường thành dài và cao vô cùng để tránh việc xâm lược của bọn Bắc Quốc gian ác.

Trường Thành tấp nập người qua lại và đương nhiên là có sự kiểm soát gắt gao của binh lính, muốn ra vào thành phải có thẻ Thông hành được cấp khi đủ 18 tuổi hoặc nếu không đủ tuổi phải có người bảo lãnh.

Tiểu Bảo nhìn ngang ngó dọc thầm nghĩ sao giống mấy bộ phim cổ trang hắn đã từng coi ở thế giới cũ nhỉ?

" Đại gia ơi... Đại gia... vào chơi em đi " Những chiếc khăn trên cao được mấy cô gái ăn mặc vải thưa quần mỏng phe phẩy gọi mời.

"Á đù... kĩ viện... ngon... ực" Tiểu Bảo thấy những cô nàng ăn mặc gợi cảm mà lòng rạo rực khẽ nuốt nước bọt.

" E hèm " Lâm Xung sao có thể không thấy ánh mắt thèm thuồng của Bảo cơ chứ, lão ta lên tiếng cảnh tỉnh thằng cháu tài không đợi tuổi này của mình.

Tiểu Bảo quay ngoắt đi chỗ khác, mặt ửng đỏ lộ vẻ xấu hổ vô cùng.

Thoáng chốc đã đến trước cửa học viện, vì đây là nơi đào tạo nhân tài cho quốc gia nên binh lính canh gác vô cùng nhiều.

" A... Thẩm huynh, lâu rồi không gặp... hà hà " Lâm Xung chắp tay chào hỏi một gã có tướng mạo như minh béo đang dẫn theo thằng cháu đích tôn của hắn.

" Hắc hắc... Lâm huynh dạo này vẫn khỏe chứ " Lão béo hất hàm nhếch mép cười đồng thời tỏa ra khí tức của một Bán Vương Cao Cấp khiến Bảo khẽ run lên.

" À Lâm mỗ vẫn khỏe nha" Lâm Xung nở nụ cười thân thiện nhưng cũng không thua thiệt tuôn ra khí tức Bán Vương Cao Cấp đọ lại với gã béo.

Sau một hồi ngang sức nhau cả hai người đều thu liễm khí tức, bắt đầu giới thiệu đứa cháu tài giỏi của mình.

" Đây là Lâm Kì Bảo 15 tuổi, con trai của Lâm Chấn Nam, là đệ nhất kì tài Lâm gia hiện tại nha... hắc hắc " Lâm Xung tự tin giới thiệu Tiểu Bảo cho đối phương biết.

" Ồ... Còn đây là cháu nội đích tôn của Thẩm mỗ... tên là Thẩm Du 16 tuổi nha... cỡ mấy thằng Linh tướng nó vặn cổ cái một... haha " Thẩm Minh giỡ giọng khinh bỉ cười to.

" Thì ra thằng cháu gã mới đột phá Bán Vương sơ cấp... thảo nào cả ông và cháu nhìn bố láo như nhau" Tiểu Bảo chỉ mới lên được Linh tướng cấp 8 nhờ lượng linh khí đậm đặc của ba tên ma đầu lần trước nên phải cẩn trọng trước tên thanh niên này.

" Tùng... Tùng... Tùng " Tiếng trống báo hiệu đã đến giờ học viên tập hợp trước quảng trường của học viện, nhìn sơ qua có đến cả nghìn học viên mới gia nhập.

Những người quản lí học viện được chia theo cấp bậc:

  • Viện Trưởng: Hoàng Lặt Công, là chú của nhà vua đang tại vị, lão đã đạt đến Linh Đế siêu cấp đại danh đỉnh đỉnh nha.

  • Viện phó: Thái Văn Giám, cha vợ của nhà vua đang tại vị, lão mới đột phá đạt Linh Đế trung cấp nên với Viện Trưởng còn thua xa tít.

  • 16 nguyên lão đã bế quan tĩnh tu chỉ khi nào học viên nguy cấp thì mới xuất quan, năng lực của họ vẫn còn là bí ẩn.

  • 4 Trưởng lão chia làm 4 lĩnh vực:

. Võ tông: do Ngô Kinh tiên sinh đứng đầu, năng lực đạt Bá Vương siêu cấp.

. Khí tông: do Đồ Tôn tiên sinh đứng đầu, năng lực Bá Vương siêu cấp đồng trang lứa với Ngô Kinh tiên sinh.

. Dược tông: do Từ Mẫu lão bà cai quản, năng lực thấp hơn hai sư huynh nên chỉ là Bá Vương sơ cấp.

. Linh cầm viên: do Bá Thảo tiên sinh quản lí, lão chỉ là Đại Vương siêu cấp nhưng tài luyện chiến thú cung cấp cho quân đội thì khỏi chê khiến ai cũng nể phục ông.

  • Dưới trướng của các trưởng lão còn có Linh Sư gồm có nam và nữ ai ai cũng là Đại Vương sơ cấp đến cao cấp.

" Ở đây chúng ta có 4 khu, các học viên muốn học tông nào thì vào khu đó để khảo nghiệm tư chất nha "

Đa số mọi người đều vào khu võ tông và khí tông vì ai chả muốn thể hiện tài năng chiến đấu của mình, bên dược tông và linh cầm viên chỉ lác đác có vài mạng.

Tiểu Bảo bước vào khu Võ Tông đông người vô cùng, mấy thanh niên trẻ trâu thể hiện các kiểu trước mặt tụi con gái và trong đó tên Thẩm Du là điển hình.

Hình thức khảo nghiệm là vận hệ thuộc tính của mình vào quả cầu được bố trí sẵn, hệ thuộc tính xài được xuất hiện sẽ được ban tổ chức ghi chép lập hồ sơ học viên trúng tuyển, còn mấy đứa vận ra hệ thuộc tính yếu ớt không thể tác động quả cầu thì sẽ bị loại. Tất nhiên cuộc khảo nghiệm cũng có mặt Ngô Kinh tiên sinh.

" Từ nay các chú phải theo anh nghe chưa... mỗi ngày 20k nha chưa mấy cưng... ai trái lệnh bổn thiếu gia đánh què giò luôn nha... hắc hắc " Tên Thẩm Du đắc chí khi hỏa hệ của mình cháy mãnh liệt vô cùng và thế là gã trúng tuyển,thu được mấy thằng chó hùa làm đàn em.

Sau tầm chục người cuối cùng cũng tới Bảo. Hắn vừa bước lên vừa nhìn xung quanh hồi hộp đổ cả mồ hôi hột, không hồi hộp mới lạ khi cả mấy trăm cặp mắt đang nhìn mình.

" Thằng nhà quê nào vậy...haha "

" Ta dám chắc là nó sẽ rặn ra thổ hệ cho coi... nhìn tướng nó là biết làm thợ hồ rồi... hắc hắc "

Bên dưới mấy con chó hùa của tên Thẩm Du không ngừng sủa khiến Bảo mạnh dạn hơn trong từng bước đi đến quả cầu. Hắn đặt tay lên quả cầu rồi vận ra hỏa hệ, ngọn lửa cuồng bạo bao trùm cả quả cầu khiến nó rung lắc dữ dội. Cả ban tổ chức và lão sư Ngô Kinh kinh ngạc vô cùng trước viễn cảnh vừa rồi.

" Là một ngọn cuồng hỏa... tư chất không tệ nha " Ngô Kinh lão sư gật gù hài lòng.

Tiểu Bảo rời tay khỏi quả cầu rồi xoa bốp vận động các kiểu xong lại đặt tay xuống quả cầu.

" Cái chó gì vậy... không lẽ hắn... " Một tên học viên bên dưới có đầu óc ngộ ra Tiểu Bảo sắp sửa làm gì tiếp theo.

Quả cầu xuất hiện một tia dị lôi đang di chuyển chớp nhoáng không ngừng, chưa dừng lại nó ngày càng bành trướng áp lực lên quả cầu.

" Bùm "

Quả cầu nổ tung trước áp lực của tia dị lôi.

Ngô Kinh lão sư đã đứng dậy từ lúc nào há hốc mồm trước những gì lão tận mắt chứng kiến.

" Lôi hệ " Lão thốt lên hai từ đầy khó khăn.

Trong lúc đó Đồ Tôn lão sư nghe các linh sư báo tin là bên Võ tông có người sở hữu lôi hệ nên ông lập tức qua xem tình hình, khi đến nơi lão thấy quả cầu bị vỡ và Ngô Kinh đứng thất thần thì tin chắc là thật rồi.

" Mau đi bẩm báo cho Viện Phó biết " Đồ Tôn lão sư căn dặn một vị linh sư đi thông báo tin tức.

Ít lâu sau, cả 4 trưởng lão và Viện phó đã có mặt tại một căn phòng cùng với Tiểu Bảo.

" Kì Bảo phải không?... con có thể vận lôi hệ một lần nữa cho chúng ta xem không? " Viện phó Thái Văn Giám hiền từ nói.

" Vâng ạ " Tiểu Bảo vận ra bàn tay mình mội tia dị lôi trong cường hãn vô cùng.

" Ồ "

Cả năm người đều trầm trồ nhìn thuộc tính hiếm nhất từ xưa đến nay mà không chớp mắt.

" Haha... đệ tử của ta phải là kì tài như vậy chứ " Ngô Kinh lão sư cười to hài lòng.

" Ê ê... Ngô huynh nói vậy không đúng nha... kì tài hiếm có như nó thì phải là đệ tử của lão tử đây nha " Đồ tôn lão sư sao có thể ngồi im mà không làm gì, khó khăn lắm mới xuất hiện một kì tài có thiên phú như vậy mà.

" Các huynh tối ngày chỉ biết chém chém giết giết... tiểu bảo bối theo làm đệ tử của bà nha " Từ Mẫu lão bà nở một nụ cười hiện dịu với Bảo.

" Đệ tử của ta... con về với ta đi... ngày nào cũng được cưỡi linh thú đi ngao du săn bắn không sướng hơn sao? " Bá Thảo tiên sinh cũng ra sức thuyết phục.

Cả 4 người cứ thế tranh giành nhau, mỗi người tỏa ra khí tức để áp lực lẫn nhau.

" Thôi được rồi... chẳng phải các người còn thiếu vị trí đệ tử kế thừa sao?... Cả 4 người đều có thể nhận nó làm đệ tử cơ mà " Thái Viện phó ngồi bình tĩnh xuy xét nhưng trong lòng ông khi thấy lôi hệ cũng có chút không kìm lòng muốn nhận Bảo làm đệ tử.

" Được... lão phu đồng ý " Ngô Kinh lão sư gật đầu tán thành.

" Ngô huynh đã như thế thì ta theo luôn " Đồ Tôn lão sư cũng ăn thua đủ với lão già Ngô Kinh. Hai vị trưởng lão còn lại cũng mau chóng tán thành.

" Ừm... Lâm Kì Bảo... từ nay con sẽ là đệ tử chân truyền của 4 vị trưởng lão đây... cố gắng lên nha "

" Vâng ạ " Tiểu Bảo vui mừng vô cùng.