https://www.youtube.com/watch?v=YnGh6EaTfq8
“Goblin á!?” Tôi ngạc nhiên khi nghe điều đó.
“Phải, bọn chúng đang tiến đến đây!” Berrina gật đầu trong bối rối nói trong khi vẫ đang lơ lửng bằng đôi cánh Pixie.
“…Tệ rồi đây.”
Alan chau mày trông vô cùng căng thẳng. Phản ứng hai người họ khiến tôi càng khó hiểu hơn rất nhiều, sao họ có thể dễ dàng hạ được những cấp dưới Orc của tôi nhưng sao lại sợ đám Goblin đến vậy? Nó thật sự có hơi vô lý, tôi không nghĩ những người này yếu cũng như Goblin lắm trò tới ảo lòi như trong Goblin Slayer.
“Chúng như thế nào vậy?” Quan ngại sâu sắc nên tôi dò hỏi nhanh chóng.
“To nhỏ đủ kiểu, và đều nguy hiểm!” Berrina quýnh lên giải thích.
“Nghe... đáng lo ngại đấy…”
Tôi lo lắng hơn khi nghe điều đó. Bởi lẽ, nếu kẻ thù là Goblin và đủ thể loại thì xem ra không chỉ phải đối đầu số đông kẻ thù mà còn đủ chủng loại!
“Tệ thật…” Alan cũng chau mày và nắm chặt cây thương.”Hãy ẩn nấp và báo động cho mọi người đi Berrina!”
“Rõ!” Berrina lập tức biến mất ngay khi nghe yêu cầu đó.
“Cậu cũng hãy sẵn sàng đi, chúng ta sắp phải giao tranh rồi.” Cậu ta cảnh báo tôi.
“Tôi hiểu rồi, tôi sẽ đi cảnh báo đồng đội!” Tôi lập tức phản ứng rồi quay sang cấp dưới. [Tập hợp nhóm thôi Ordning, có kẻ thù Goblin đang sắp tới đây mở giao tranh!]
“Hoh, vậy ta sắp được vận động rồi!”
Gã Troll to lớn đó cười nhăn răng rồi chạy theo tôi. Trở lại cổng vào, tôi lập tức báo động cho Ownka và Anna tình cảnh sắp xảy đến! Người đàn ông trông như Fighter mới nãy đi ra gặp Anna thì hai người đang nhìn nhau vô cùng căng thẳng. Tất nhiên căng thẳng cỡ nào thì chẳng bằng tình cảnh hiện giờ.
“Goblin sao…” Ownka lẩm bẩm với hai tay nắm chặt cây rìu trong tay.
“Scheiße (chết tiệt), sao lúc nào lũ quái vật cứ phải xuất hiện là gây chuyện không vậy!” Anna hậm hực dậm chân mạnh tới mức khiến đất nứt ra.
[Hãy sẵn sàng và cẩn trọng đi, mọi người.] Tôi lập lại mệnh lệnh cho nhóm một lần nữa.
”Đám sinh vật đó đi mở giao tranh với nơi này thì cũng can đảm phết đấy.” Nữ Warchief Orc đó cười nhẹ. “nếu chúng ta xử lý chúng thì nơi này sẽ mắc nợ và nghe lời chúng ta thôi!”
[Cô chỉ được cái là hiểu ý ta phết đấy.] Tôi mừng vì xem ra có người rất đồng thuận kế hoạch này cũng như đưa ra một khuyến khích không hề tồi.
“TẤT CẢ ĐỨNG IM!”
Một tiếng kêu lớn vang lên lôi kéo sự chú ý của bọn tôi. Từ phía bên ngoài làng, một toáng sinh vật hình người đang bao vây! Bọn chúng có chừng chắc hơn 40 người, kẻ thì to cao lông rậm rạp với chùy lớn, kẻ nhỏ thó da vàng mặt cau có, cùng kẻ da đỏ mặc giáp sắt kín người đang giương cung! Bên cạnh chúng là những con sói, ngựa, bò, quạ rồi đười ươi.
“CÁC NGƯƠI CÓ HAI LỰA CHỌN, TỰ NGUYỆN THÀNH NÔ LỆ CHO BỌN TA, HOẶC CHIẾN ĐẤU RỒI KẺ PHẢI CHẾT HOẶC PHẢI THÀNH NÔ LỆ!” Tên da đỏ đang cưỡi ngựa trong đám đó lên tiếng.
“ Oh shit, Goblins came (thôi rồi, bọn Goblin đã đến)!”
Người đàn ông Fighter lẩm bẩm cùng khuôn mặt trắng bệch. Tôi ngớ người ra giây lát khi đám Goblin này khác hoàn toàn tôi tưởng tượng. Thay vì da xanh lá nhỏ con thì tên to lớn lông rậm với tên nhỏ con đều màu vàng, còn tên da đỏ rực lại nhìn gần như giống người, trừ khuôn mặt với tai.
“Uhm, không phiền cho bọn tôi hỏi vài thứ được không, bọn tôi là người mới?” Tôi ráng nói giọng bình tĩnh với kẻ da đỏ trong như cầm đầu.”Mấy người làm thế nào mà tới nhanh gọn dữ tới độ bọn tôi không biết vậy?”
“Trinh sát với chiến thuật, trang bị và nhân lực đã chuẩn bị.”
Gã Goblin đỏ ấy bình thản nói. Tôi cũng ráng đảo mắt nhìn quanh quan sát, bên cạnh chúng cũng có quạ, sói, đười ươi, thậm chí có cả bò lẫn ngựa! Tất nhiên, tôi cùng ráng thò tay vào túi thật chậm để không tên nào để ý thấy mà lấy con dao bếp có ma thuật Ray of Frost. Bởi lẽ, dùng con mắt ở đây không phải là lý tưởng, nó sẽ lộ ra khả năng của tôi cho đến mất cơ hội giấu con bài tẩy.
“Chí ít… có thể cho bọn tôi biết tên chút đỉnh không?” tôi lấp liếm để câu giờ.
“Nể việc có tên nô lệ mới hiểu chuyện, ta sẽ khai sáng cho ngươi hay.” Gã Goblin đỏ cưỡi ngựa đó đắc ý và xưng tên.” Ta, Hobgoblin Warlord (lãnh chúa yêu tinh) của thị trấn Hruggekolohk, Durbuluk The Dominator (Kẻ chinh phục).”
“Ngài khiêm tốn trước tên đó quá nhỉ, chúa tể Gruumsh?” Ownka thì thầm hỏi tôi.
“Ngươi là!” Gã Durbuluk tròn mắt kinh ngạc.
“Xem ra chúng ta lại gặp nhau nhỉ, đám Goblin các ngươi xem ra còn sống tốt phết.” Ownka nói với giọng mỉa mai.“Ta đã tưởng ngươi đã bị Lady Eve xử rồi chứ, xem ra cô ấy quá nhân từ với kẻ như ngươi.”
[Chuyện này là sao, Ownka?] Không khỏi bất ngờ diễn biến đó nên tôi bèn dùng thần giao cách cảm hỏi cấp dưới.
“Làng Olzug và Charrir cùng với sự trợ giúp của Lady Eve đã tiêu diệt cả thị trấn của đám Hobgoblin gồm 200 tên Goblin khác nhau.”
[Tại sao!?] tôi hỏi lý do mà họ mở kèo gây chiến.
“Vì bọn chúng chỉ chọn cách bắt người khác làm nô lệ, trong khi tôi đã nói đường lối mới của chúa tể Gruumsh.” Nữ Orc Warchief bày tỏ suy nghĩ.” Kẻ đã chối bỏ lời dẫn sắt sáng suốt của ngài thì không thể thành đồng minh được.”
Anna bối rối không rõ bọn tôi đang tranh luận gì, Ordning thì từ gầm gừ chuyển sang chán nản đợi chờ giao tranh. Gã đàn ông Fighter thì vẫn mặt trắng bệch như thiếu máu.
“Hah, lũ Orc các ngươi đã trở nên thấp kém tới mức đi nhờ những kẻ ngoại lai, đặc biệt là như lũ con người tới Kobold luôn à?” Durbuluk nói giọng đầykhinh miệt.
“Đúng là bọn ta có nhờ con người làm đồng minh,” Ownka nói vẫn tràn đầy tự tin.“thế nhưng, thật ngu ngốc khi ngươi không chỉ chẳng hiểu được mà còn không nhận ra vị thần Gruumsh One-Eye vĩ đại đang hiện diện ngay đây!”
“Huh?”
Trước lời tuyên bố mà tôi không hề trong đợi đó, lun Goblin đều đổ ánh nhìn về phía tôi, người đang được Ownka chỉ tay!
“Tại sao chứ…” Tôi lẩm bẩm trong hoang mang với hành động của đồng đội.
“Mong ngài hãy thể hiện thị uy để bẻ gãy cả sự cứng đầu của chúng.” Ownka đưa ra lời đề nghị.
“Này, nãy giờ ông anh và bà Orc này đang nói gì vậy?” Anna tò mò hỏi tôi.
“Y-you are our ally, right (C-cậu là đồng minh chúng tôi, phải không)?” Gã Fighter lo sợ hỏi tôi.
“I will explain later (tôi sẽ giải thích sau),” Tôi nói gã Fighter đồng thời dùng thần giao cách cảm nói với Anna và Ordning. [và nhớ nằm xuống ngay khi ra hiệu, cũng như sẵn sàng chiến khi tôi ra tay.]”
Kế đó, tôi bước ra phía trước giữa nơi mà nhiều tên Goblin có thể nhìn thấy nhất và cách xa mọi đồng đội. Một tay tôi giơ một, tay còn lại đã trong túi Bag of Holding. Miệng tôi lẩm bẩm và niệm spell Produce Lightning để tạo quả cầu điện với bàn tay đang giấu trong túi.
“Khoan, ông anh làm gì thế!?”
Anna hiểu tôi đang làm gì ngoài thấy tôi đang làm trò liều. Cô bé tính bước tới ngăn cản, song Ownka nhanh chóng vịnh vai cô bé Warlock đó mà giữ lại. Anna quay lại bày tỏ sự bất đồng. Thế nhưng, nữ Orc Warchief ấy không nói gì, chỉ nhìn thẳng cô bé Warlock bằng một đôi mắt kiên định.
“Đừng nói với ta rằng ngươi là vị thần quái đản nào đó mà chúng nói đến nghen, con người?” gã Hobgoblin Warlord đó nhìn tôi với anh mắt bán tín bán nghi.
“…Hãy thử đi, bằng tất cả cung tên các ngươi đang giơ lên ấy?”
Tôi đánh cược vào lời đề nghị của Ownka, để bản thân đặt vào nguy hiểm cực độ. Bằng cách khiêu khích Durbuluk, tôi hy vọng nó sẽ giúp tôi đủ căng thẳng để gọi lên gã Spirit hiệp sĩ! Tất nhiên là tôi phải sẵn sàng việc mình sẽ thành con nhím trong trường hợp xấu nhất!
“Hah, để xem ngươi có thể vênh váo được bao lâu.” Durbuluk giơ tay cao rồi lớn tiếng.”TẤT CẢ, NHẮM VÀO TÊN CON NGƯỜI ĐÓ VÀ BẮN!”
Vút vút vút
Ngay khi tên Hobgoblin Warlord đó hạ tay xuống ra hiệu bắn tên, tôi cũng hạ tay xuống ra hiệu kêu các đồng minh nằm xuống. Loạt tên hơn 15 mũi thi nhau lao đến tôi.
Kong kong kong
“HAN!”
Anna kêu lên tính lao đến cứu tôi, nhưng Ownka vẫn giữ chặt cô bé xuống đất để tránh bị trúng tên. Tôi nhắm chặt mắt trong sợ hãi, cũng đã đinh ninh mình đã bị cắm đầy tên lên người. Thế nhưng, âm thanh trúng tên khác hoàn toàn thứ tôi lo ngại, cả cơn đau cũng không đến. Khi mở mắt ra, quang cảnh cũng như biểu cảm những người xung quanh đều khác hoàn toàn.
“…Cái gì!?”
“Hắn chặn được hết tên à!?”
“Hắn đã dùng thứ ma thuật gì vậy?!”
Tất cả đám Goblinoid (hình dạng yêu tinh) cho đến Durbuluk thi nhau xôn xao khi thấy cảnh tượng đó. Một nửa số tên bị dừng trước khi chạm tôi, số khác rơi đầ trên đất.
[I HAVE THE POWER (TA CÓ SỨC MẠNH)!]
Tiếng nói đó vang lên, ngay trước mặt tôi là thứ hình người to lớn với giáp vàng. Kẻ đó liền cởi bỏ bộ giáp vàng đang dính đầy tên, để lộ cơ thể con người da xanh với cơ bắp đầy đặn, trong tay là thanh kiếm dài và giơ lên.
“…Hah,” Tôi nhẹ nhõm khi thấy cảnh đó, trong lòng vui sướng khôn tả.”chú đi đâu lâu quá vậy, Sabata!?”
“Kept you waiting, huh (để ngươi phải đợi rồi nhể)?”
Gã spirit hiệp sĩ, linh hồn hộ vệ và cùng là minh chứng của một Spirit Weaver như tôi cuối cùng đã trở lại!
“Eh? Nguyên một con ma xanh lè ngay trước Han!?”
[Oho, vậy ra cậu còn trò này cơ đấy.]
Anna và Asmo, nhìn thấy sự hiện diện Spirit hiệp sĩ, người bất ngờ, người ấn tượng.
“Thế nào? Đã nhận thấy sự cách biệt giữa các ngươi và chúa tể Gruumsh vĩ đại chưa?” Ownka đắc chí mà nói lời chế nhạo kẻ địch.
“…Tất cả, tập trung giết tên đó ngay!”
“GRAAAAAH!”
Thay vì hoảng sợ, Durbulok nhanh chóng ra lệnh cho người của hắn tập trung tấn công tôi!
“Everyone, time to gather and fight with everything you have (Tất cả mọi người, đến lúc tập hợp lại và chiến đấu bằng tất cả những gì có rồi)!” Tôi kêu lên ra hiệu cho Alan và gã Fighter.
“Được, Berrina, Produce Flame!”
Alan nhanh chóng nghe lời đó và đi đến chỗ tôi, tay cậu ta giơ khiên gỗ để chặn tôi với sỏi ném đến. Một tay dùng khiên gỗ chặn lại, một tay tạo ra quả cầu lửa từ spell rồi ném vào kẻ thù.
“…GUAAAAAAH!” Người đàn ông Fighter vẫn trông vô cùng hãi hùng song cũng chịu rút kiếm ra và lao đến kẻ thù.
[Ownka tới phang tên Durbuluk, Anna và Ordning hãy vừa yểm trợ Ownka và ngăn đám Goblinoid này tiếp cận ta!]Tôi quay sang những đồng đội mà đưa ra chỉ thị.
“Chúa tể đã ra lệnh thì làm thôi!” Ownka cười nhăn răng rồi nắm chặt cây rìu lớn mà lao thẳng đến kẻ thù.
“Hah, đến lúc làm thịt đám Goblin này nào!” Ordning cũng hăng máu không kém giương nanh vuốt lao vào cuộc giao tranh.
“Eh? Ông anh thì làm gì?” Anna thắc mắc việc tôi sẽ làm.
[Bọn chúng nhắm vào anh nên giờ nhờ em giúp, anh sẽ hỗ trợ từ xa!] tôi vừa nói vừa di chuyển ngược hướng nhóm để chuẩn bị phản công đám Goblin và Bugbear đang lao đến.
“Ông anh nhát gan dữ vậy!?” Anna than phiền trong khi thong thả phang một búa một Goblin bị thổi bay.
[Anh không thể một chọi một đám được!]
Tôi vừa trả lời vừa tạo hẵng mọt trái trứng đà điểu chứa đầy bột tiêu và ớt xay nhuyên. Ngay lập tức, tôi chọi thẳng vào đám Goblin lao đến, bột ớt với tiêu bay tứ tung làm chúng cay mắt và hắt hơi liên tục.
Bốp
Geeeh!
“Ray of Frost!”
Không bỏ lỡ thời cơ hỗn loạn đó, tôi một tay dùng con dao bắn ma thuật băng, một tay vung quả cầu điện đã tạo trước đó mà chọi vào hai tên Bugbear bị dóng băng một phần và Goblin bị giật điên trong khi đang rối loạn đội hình. Những con khác lao đến thì bị Anna phang búa trúng hoặc bị spell từ Alan phóng đến. Dù rằng tôi có thể an toàn trước khỏi loạt tên bắn lúc nãy, thế nhưng giáp của Sabata vẫn không phải thứ để chịu mấy vũ khí cùn số lượng lớn, đặc biệt là cùng lúc!
“Hahaha, xem ra ngươi đã tự xoay xở tốt khi không có ta đấy, cộng sự.” Sabata cười đầy tự hào.
“Chú nên biết là nó muối vờ lờ luôn đấy!” tôi lẩm bẩm than phiền trong khi chân vẫn không ngừng di chuyển để chạy xa ra khỏi đám Goblinoid.
“Bỏ qua việc cuộc tái ngộ trong cảnh bỏ chạy này thì,” Spirit hiệp sĩ lặng im giây lát rồi nói lớn.”Sao ở cùng cả tuần với Lady Iro rồi mà ngươi éo động tay động chân gì hết vậy!?”
“Đó mới là thứ chú quan tâm à!?” tôi cáu tiết trong đầu.
“Tất nhiên, ngươi có phải đàn ông không vậy, LHan!?” gã phàn nàn trong khi mặc lại bộ giáp bạc, tay vung cây trường kiếm để đẩy lùi những con sói và đười ươi cho đến chặn những nhát chùy to lớn từ Bugbear.
“Chú đừng có khuyến khích tui đi bắt cá hai tay hay đi lừa dối người khác!” tôi phàn nàn trong khi tiếp tục tạo thêm trứng chứa ớt và tiêu để chọi kẻ thù. “Thử tưởng tượng Irina bỏ chúng ta rồi đi theo người khác đi! Chú nhắm bản thân có đủ trái tim cao cả như Majima hay Kiryu không!?”
“…Ok, ngươi đúng,” Sabata nhanh chóng chấp nhận lời phản bác đó.
“Hiểu là tốt!”
Mặc dù nói là vậy, song cả lẽ bọn tôi đều hiểu rằng đó là điều tốt nhất cho Irina. Nếu không thể gặp lại, cô ấy nên đến bên một người đàn ông đáng tin cậy hoặc một cô gái mà cô ấy tâm đầu ý hợp.
Keng
Gát bỏ sang một bên suy nghĩ đó như cách Sabata vung kiếm đẩy lùi kẻ thù, Tôi tiếp tục bỏ chạy. Tiếp tục để lại lũ quái vật và thú của chúng đã bị làm tôi hỗn loạn cho đồng đội xử lý. Chỉ riêng những tên Hobgoblin thì giữ khoảng cách nhất định chứ không có tiếp cận, như thể hiểu rằng mối nguy hiểm từ những đồng đội của tôi.
“Can’t believe it, they actually push those monster back (không thể tin được, họ đang đẩy lùi lũ quái vật)!” Fighter đã hạ được một Bugbear ngoái nhìn phía bọn tôi.
“They know what they do, so don’t worry, focus to survive (họ biết họ đang làm gì, nên đừng lo, tập trung sinh tồn đi)!” Alan nhắc nhở người đồng minh vẫn còn đang bang hoàng và đâm cây thương khi mọt Goblin tiếp cận.”Everyone will back soon, we will have support (mọi người sẽ sớm trở lại, chúng ta sẽ nhận được hỗ trợ)!”
Keng
“You right (cậu nói đúng),” Fighter đó giơ kiếm chắn lại kiếm từ Hobgoblin.”we can’t give up yet (chúng ta chưa thể từ bỏ)!”
Keng Keng Keng
Cùng lúc đó, nữ Warchief Ownka đang đọ sức với gã Warlord Durbuluk. Kẻ dùng rìu lớn, kẻ dùng kiếm, không ai áp đảo ai. Bởi lẽ, dù tên đó ra lệnh đồng minh và thú của hắn tính quấy nhiễu nữ chiến binh Orc thì lại bị Ordning từ xa quăng đá hoặc Goblin đến quấy rối. Thậm chí, tôi cũng để Sabata chọi trứng tiêu ớt để làm rối loạn nhóm của tên Hobgoblin Warlord đó!
“Không chỉ thị trấn Hruggekolohk của bọn ta mà thậm chí cả kế hoạch này, lũ Orc phá hoại!” Durbuluk tức giận trong khi trao đổi đường kiếm.“Lũ man di các ngươi đúng là mầm mống của sự suy tàn!”
“Đó là quá khứ rồi,” Ownka vẫn nói giọng đầy tự tin trong khi đẩy lùi kiếm kẻ thù bằng cây rìu của cô.” Với sự dẫn dắt từ chúa tể Gruumsh vĩ đại, bọn ta sẽ sống sót trước đại họa và sớm dẫn đầu thế giới mới!”
“Hoang đường!” tên Hobgoblin Warlord đó phóng thương trong sự tức tối.” Thần linh đã không hạ phàm từ rất lâu rồi, ngoài những vị thần điên rồ quậy phá hoặc chẳng thèm xuất hiện giáp mặt!”
Keng
Xoẹt
“Ugh!”
Ownka dùng rìu vừa hất cây thương phóng đến, kế đó cô dùng rìu đánh bay tấm khiên của Durbuluk. Đến phát thứ ba, cô bổ mạnh một phát xuống khiến tên Warlord Hobgoblin mất đà bị vỡ giáp ngực. Cây rìu của nữ Orc Warchief đã cắm chặt vào ngực kẻ thù.
“T-tại sao…” Durbuluk bàng hoàng với vết thương trước ngực.”Kiếm thuật của ta… giáp trụ lẫn vũ khí… thậm chí là chiến lược… ta đều hơn ngươi mà!?”
“Đúng là lần trước ta hoàn toàn thất thế khi đấu với ngươi,” Ownka mỉm cười đầy tự tin.”thế nhưng, học theo chúa tể Gruumsh rất hiệu quả. Phải hạ đối phương trong 3 đòn.”
Xoẹt
“Guh!”
Ownka rút rìu ra, máu Durbuluk đổ xuống. Tên Warlord đó lui vài bước với sự hoang mang rồi khụy xuốn, tay đè chặt vết thươnng đang rỉ máu.
“Geh!?”
“Không thể nào!”
“Ngài Warlord đã bị trọng thương!”
Tất cả những thuộc hạ Goblinoid của Durbuluk đều bàng hoàng trước trận chiến của hai thủ lĩnh. Kết quả ngã ngũ khiến diến biến trận chiến bị chậm lại.
“Kill them, kill those monster (giết, giết lũ quái vật)!”
“Hahahahah, time to slaughter them! Let our weapon bath in their blood (Hahahahah đến lúc thảm sát chúng nào! Hãy để vũ khí của chúng ta được tắm trong máu)!”
Bất thình lình, một người đầy cơ bắp cầm búa chạy đến phang ngã một tên Bugbear. Đi theo người đó là một gã mặc áo choàng xanh lá đang cầm hai cây kiếm ngắn chém giết Goblin và chó sói!
“They back (họ đã trở lại)!” Người đàn ông Fighter tròn mắt khi thấy những người đó.
“Ah, that’s a relief (thật nhẹ nhõm).” Alan bớt căng thẳng.
“Xem ra ngươi lại thua nữa rồi.”Ownka nhếch mép nhẹ mà bình luận.
“…Ta không cam lòng… bị một lũ man đi như các ngươi phá hoại mọi thứ của ta… chỉ vì có thần linh của các ngươi bên cạnh.” Durbuluk nghiến răng nghiến lợi trong căm phẫn.
“Đó là do ngươi chọn thôi, chúa tể của ta đã hứa mang đến vinh quang cho mọi thuộc hạ đi theo ngài ấy. Và ngươi đã chối bỏ nó.” Nữ Orc Warchief kề lưỡi rìu bên cổ đối phương và hỏi.” Còn lời cuối nào không? Warlord Durbuluk?”
“…Xem ra vị thần bọn ta phụng thờ đã bỏ rơi ta rồi.” Gã Warlord Hobgoblin ngẩng đầu lên trời rồi kêu lớn. “HỠI VỊ THẦN VÔ DANH, TA NGUYỆN HIẾN TẾ CƠ THỂ NÀY CHO NGƯƠI! HÃY LÀM NHỮNG GÌ NGƯƠI MUỐN ĐI!”
Xoẹt
Ngay tức thì, Ownka vung rìu nhằm kết liễu mạng sống kẻ thù. Thế nhưng cùng lúc đó, một tia sáng lóe lên.