Chương 51: (Chap 49:) Warlord Nilbog

https://www.youtube.com/watch?v=bBC7z3fAYDs

“Ngợi khen ngài Durbuluk!”

“Vị chúa tể Duburluk muôn năm!”

“Ngài Warlord hùng mạnh và thông tuệ!”

“Chuyện gì đang diễn ra vậy!?”

“Sao họ tự nhiên vui vẻ đột ngột vậy???”

Tôi đang giữ hàm của một con sói được Goblin cưỡi khỏi tạp tôi, Sabata thì đang nhấc bổng một tên Bugbear tính quăng đi. Cả hai người bọn tôi đều không hiểu đang xảy ra chuyện gì và tại sao đồng minh của tôi lại đang tung hô gã Durbuluk!? Mà nói tới hắn, đến ngoại hình gã Hobgoblin đó đột ngột cũng khác đi rất nhiều. Hắn bỏ ra bộ giáp rồi khoác lên bộ độ vãi khác, cho đến vũ khí giờ lại cầm cây gậy gương mặt kỳ quặc. Cả biểu cảm hắn hiện giờ cũng cười như gặp chuyện hài thay vì cau có lẫn căng thẳng trước đó!

https://i.imgur.com/xwv0iqq.jpg

“Ôi không, là hắn!”

“Nilbog đến rồi!”

“Chạy mau!”

Trái ngược với phản ứng những đồng minh của tôi, đám Goblin, Hobgoblin, cho tới Bugbear đều thi nhau hoảng loạn. Chúng lập tức dừng tấn công và bắt đầu chuyển sang bỏ chạy.

“Heh heheheheh, sao lại chạy?” Tên Duburluk đó cười lớn kêu lên.” Cười, phải cười lên chứ!”

Hắn giơ cây trượng về phía đám Goblinoid bỏ chạy, tia sáng từ nó chiếu đến trúng một tên Bugbear.

“…” Tên Goblinoid to lớn đó khựng lại rồi đột nghiên cười như điên“…Hahahahaha!”

“…Chết đi!” Ownka ngừng ngợi khen Durbuluk rồi lập tức dùng rìu một chém vào gã.

Xoẹt

Nhát rìu lia bổ vào tên Hobgoblin Warlord đó, thế nhưng lại không khiến hắn bị thương. Cây rìu như bị chặn lại hoàn toàn khi trúng đầu hắn, còn vết thương trước ngực hắn thì đang lành lặn dần!

“Heheheheh, sao lại cau có thế, cười lên nào!” Durbuluk quay đầu sang cười như một tên hề.

“Ugh…” Ownka bỗng dưng bỏ rìu xuống và đổi hoàn toàn cách nói chuyện.”Ngợi khen ngài Durbuluk bất hoại! Ngài là sức mạnh và là niềm vui của chúng tôi!”

“Heh heheheheh, phải thế chứ!” gã Hobgoblin Warlord đó cười khoái trá trước thứ như một trò đùa ấy

“…Cái quái gì đang diễn ra vậy!?”

Cả tôi lẫn Sabata sững sờ trước khung cảnh dị thường đó. Thuộc hạ của tên Durbuluk thì sợ hãi rồi bị hóa cười như điên, đồng đội tôi thì đang từ muốn đồ sát lại quay ngoắt sang khen tên Hobgolin đó. Không những thế, lần này đòn tấn công của Ownka lại tỏ ra không hiệu quả mà còn khiến vết thương của Durbuluk hồi phục!

“Có chuyện gì vậy ông anh!?” Anna quay sang tôi cũng bối rối không kém.

[Anh cũng không chắc nữa…] tôi ráng giữ điềm tĩnh mà trả lời bằng thần giào cách cảm.

[Không sao đâu tiểu thư, hãy giao cho Sir Sabara của Astora ~.] Sabata lên tiếng vừa trấn an vừa giới thiệu bản thân.

“Eh, ông anh ma đây tới từ Dark Souls à?!”Cô bé Warlock đó ngạc nhiên trước lời nó đùa đó.

[Hắn điêu đấy, đừng tin.] Tôi nói bác bỏ lời Sabata ngay lập tức.[Gã này chỉ Spirit hiệp sĩ này chỉ khoái diễn sâu thôi.]

“Eh, nghe cũng vui đấy chứ.” Trái với tôi dự đoán, Anna lại phấn khích vô cùng.

[Đấy thấy chưa, có người đồng tình với ta nè!]

Sabata hí hửng khi có người đồng tình. Tôi đoán sau cùng thì Anna vẫn là trẻ con nên thích thú mấy thứ như vậy là bình thường. Mặc dù vậy, tôi vẫn không đảm bảo cách để giao tiếp hiệu quả nhất với cô bé đó, vì tôi cũng chẳng rành với một người chỉ mới gặp.

“Và xem nào, cùng là thần linh với nhau, hãy cùng hòa thuận nào, hehehehehe!”

Không để ý đến, gã Durbuluk đã tiếp cận tôi và Anna! Hắn nhảy nhót như tên hề cũng như đung đưa cây gậy quái đản đó!

“Produce Light-!” tôi tính vun vung tay và niệm spell, bất chợt cả hai tay tôi đồng loại giơ lên.”Duburluk muôn năm! Người bạn tốt của mọi người ~.”

“Ta biết mà, heheheheheh!”

Tôi giật mình khi nhận ra bản thân tôi cũng bị giống những đồng đội, thay vì tấn công lại quay sang khen ngợi tên Hobgoblin Warlord này! Rốt cuộc hắn mạng khả năng gì mà nguy hiểm thế!?

“À mà ngươi là kẻ đã phá nát hết cuộc vui của ta mà nhỉ?” Durbuluk bắt đầu nói giọng điệu nguy hiểm hơn xen lẫn hài hước.”Thôi thì cho ngươi ra đi bằng nụ cười sảng khoái cũng là ý hay, công bằng nhể?”

[Cái đó thì éo vui đâu!]

Tôi lui lại vào thế thủ vì chưa rõ biện pháp đối phó. Hiện tại sách lược mà tôi chưa thể là dùng spell để đả thương hắn.

“Giờ ta sẽ trả đũa lũ ngoại lai các ngươi! Vicious Mockery (lời chế nhạo tàn ác)!”

“Kuh!”

Ngay khi tên Durbuluk niệm spell, đầu tôi đột ngột đau như búa bổ! Thứ hắn niệm là dạng spell mà Bard hay dùng!

“What… is happening (Cái… gì đang diễn ra vậy)!?” Người đàn ông Fighter bắt đầu hoang mang trước chuyển biến của cuộc chiến.

“Hail Durbuluk, praise the great lord (Durbuluk muôn năm, ngợi khen chúa tể vĩ đại).” Và Alan cũng tự nhiên ca tụng Durbuluk không vì lý do gì cả.

“Hehehehe must shoot- You Goblin lord so goreous! (Heheheh, phải bắn – ngài chúa tể Goblin thật tráng lệ!)!”

“KILL- YOU ARE GREAT!”

Cả gã trong giống Rogue tính giương cung ngắn lên bắn cũng liền bỏ vũ khí xuống mà khen kẻ thù nức nở. Còn người đàn ông cơ bắp thì từ sát ý lại bị chuyện thành tung hô kẻ thù!

“Heheheh, giờ ta sẽ giúp các ngươi sang thế giới bên kia vì dám chống đối ta, lũ ngoại lai!” Durbuluk cười một cách tàn ác như tên hề Joker trong Batman!

“CHỚ CÓ LÀM CÀNG TRƯỚC CHÚA TỂ GRUUMSH!”

“GRAAAAH!”

Ownka và Ordning lao đến tấn công. Thế nhưng…

“Chiến mạnh lên chúa tể Durbuluk!”

“Hùng mạnh!”

Ngay lập tức, cả hai đồng đội của tôi lại quay sang ngợi khen hắn. Thuộc hạ của hắn thì thi nhau cúi mình ôm đầu trong hãi hùng, còn đồng đội tôi thì kẻ tung hô, kẻ bị đau đầu hoặc cười như điên. Thế quái nào bọn tôi đang thắng thế mà lại bị dồn vào cái cảnh này vậy!?

“Coi nào, Gruumsh, ngươi thích bị giết bởi tiếng chửi của ta hay là cười tới chết?” Durbuluk cười nhăn răng nói một cách hài hước về cách giết tôi.”Mà ngươi còn có bóng ma bên cạnh giống ta, như vây cái chết sẽ vui nhân đôi!”

“Tch!” Tôi tặc lưỡi ức chế cũng như cảm giác vô cùng tuyệt vọng rồi thì thầm.”Tìm được phương án nào không Sabata!?”

“Đợi chút, ta đang mò!” Sabata nhanh tay kéo lia lịa màn hình điện thoại để tìm thông tin.

Cốp cốp cốp

Tôi miễn cưỡng né tránh cũng như dùng con dao bếp đễ chống đỡ mấy cú vung gậy của tên Hobgoblin Warlord hóa hề. Tôi rát khó phản công, bởi làm thế thì tôi lại đi đứng im khen ngợi hắn và hoàn toàn rơi vào thế không phòng bị! Mọi thứ càng tệ hơn khi giờ hắn bắt đầu nhắm vào tôi!

Xoẹt

“Thô lỗ thế, cười lên nào!”

“HAHAHAHAHA!”

Ordning cào trúng một nhát vào kẻ thù từ phía sau. Thế nhưng, nhát cào không gây thương tích gì Durbuluk mà hắn còn khiến Ordning ôm bụng cười lăn lộn! Thật sự đúng là tình cảnh quá vô vọng mà!

BÙM

Một khối cầu lửa nhỏ bay thẳng vào mặt Durbuluk khiến tôi cũng phải kinh ngạc.

[Arcath!]

Nhìn theo hướng khói cầu lửa đó bay đến, tôi thấy hình bóng nhỏ thó của gã Kobold Sorcerer đang núp trong bụi rậm!

“Kẻ nào đánh lén ta vậy!? Chơi không đẹp tí nào!”

Durbuluk có vẻ bị thương cháy nám ở mặt. Hắn tức giận dậm chân nhìn trông hài vô cùng.

“GRAAAAAH!”

“Hahahahaha!”

Ownka với Ordning vẫn tiếp tục tấn công bất chấp khó lòng thành công. Dù không phải chiến thuật thông minh nhưng tôi biết ơn sự kiên định và quyết tâm của hai người đồng đội đó. Tôi chạy ra xa và vừa đủ tiếp cận Arcath mà dùng thần giao cách cảm nói chuyện.

[Chà, ngươi không bỏ trốn luôn á?] Tôi mở lời hỏi.

“T-tôi nghe thấy có biến nên tới quan sát… và mọi người trông có vẻ rất hỗn loạn…” Arcath khúm núm đáp.

[Với một người lính thì ngươi thất bại trong việc nghe lời cấp trên,] Tôi nói bằng lời nghiêm nghị hơn rồi dịu đi. [nhưng với một chiến binh danh dự, việc ngươi quan tâm sự an nguy đồng đội rất đáng tuyên dương.]

“Ch-chúa tể Gruumsh!”

Sorcerer Kobold đó há hốc miệng cùng đôi mắt mở toang. Gã nói như vừa nhẹ nhõm, mừng rỡ cho đến xúc động khi nghe những lời tôi nói. Mặc dù không làm đúng mệnh lệnh, nhưng hành động của hắn thật sự đang đem đến cơ hội chiến thắng cho chúng tôi!

“Ta mới kiểm tra rồi Han, tên Durbuluk hình như giờ là một Nilbog!” Sabata báo cáo tình hình.” Đó là sinh vật Goblinoid khi bị vị thần vô danh của chúng nhập vào và biến đổi thành một gã hề nguy hiểm.”

“Vậy?” tôi lập tức hỏi trong khi quan sát Ownka, Ordning cho tới Anna miễn cưỡng chống lại Durbuluk.

“Như cái tên của hắn gợi ý, hắn trái ngược hoàn toàn Goblinoid.” Sabata lập tức liệt kê ra thứ đã tìm được. Tấn công hắn sẽ có tỉ lệ phải ngưng tấn công mà ngợi khen hắn. Thêm nữa, tên đó có khả năng phản ứng để hủy bỏ toàn bộ sát thương đòn tấn công và nhờ đó hồi phục vết thương nữa.”

“Nghe tệ thật!” Được lý giải việc không thể bị thương của kẻ thù khiến tôi quan ngại không kém.

“Phải, rất tệ, nhất là party của chúng ta đều có uy tín (Charisma) rất thấp nên không chống lại được cái hào quang chết tiệt của hắn!”

Sabata nói điều đó khiến tôi hiểu ra tại sao đòn tấn công của bọn tôi quá ít lần đánh trúng được Durbuluk thay vì đi ngợi khen hắn! Fighter với Barbarian và như Ownka, Ordning và một Sorcerer không đúng nghĩa như tôi thiếu lượng uy tín (cha) đủ để đối chọi thì còn hiểu. Thế nhưng, làm quái nào Warlock như Anna, người sử dụng uy tín (cha) để dùng spell mà cũng không đối chọi được tên Warlod Nilbog chứ!?

[Ngươi đã sẵn sàng để lập công và hưởng vinh quang chưa, Arcath?] Tôi mỉm cười hỏi.

“Eh? Ý ngài là?” Arcath thắc mắc lời nói đó.

[Mừng vui lên, chàng trai,] Sabata lập tức thế lời tôi. [ngươi là kẻ nắm giữ sức mạnh để chế ngự vị cuồng thần đang ngự trên tên Goblin hề kia! Hãy dũng cảm lên và cho hắn biết ai mới là kẻ mạnh ở đây!]

“Eh? Eh!? EEEEH!?”

Tôi ra lệnh trong sự kinh ngạc và bối rối của Arcath. Sở dĩ tôi đưa ra quyết định này vì đòn tấn công lúc nãy cũng như việc tện Kobold này là một Sorcerer nên không thiếu uy tín (cha). Như vậy, cơ hội để chống lại Durbuluk của bọn tôi đã được đảm bảo!

“Nh-nhưng mà, bọn họ to cao hơn đánh còn không lại cái thứ quái đản đó thì tôi làm sao có thể!?” Arcath rụt rè nói.

[Đừng tin vào bản thân, hãy tin vào ta, kẻ đang tin vào ngươi!]

“…Eh???”

Sabata nói lời meme theo Gurre Lagann lần nữa. Tất nhiên, nó chỉ khiến Sorcerer Kobold này méo hiểu gì.

[Nếu không tự tin bản thân, cứ làm theo lời ta nói là ổn, hãy làm đừng nghĩ quá sâu và do dự.] Tôi chém gió theo cách của Lý Tiểu Long.

“N-nếu chúa tể Gruumsh đã nói vậy!” Arcath hít một hơi thật sâu rồi hô lớn. “Scorching Ray!”

Ngay khi Arcath hô lên spell cấp độ hai, 3 quả cầu lửa nhỏ bay ra từ tay của gã Kobold nhỏ thó đó. Cả ba quả cầu lửa hay lao vào Durbuluk, một quá không khiến hắn bị thương nhay hai quả liên tiếp khiến hắn la lên đau đớn!

“CHẾT TIỆT! Đã đánh lén mà còn đánh từ xa nữa! Ngươi là thần linh kiểu quái gì vậy Gruumsh!?” Durbuluk ức chế mà dậm chân mạnh liên tục.

[Như cách mấy kẻ như ngươi hoặc ta nói thôi, CHIẾN THUẬT!] tôi phản bác một cách chế nhạo tên Nilbog Warlord.

“Vicious Mocker-!” Gã Nilbog Warlord tính dùng spell thì bị gián đoạn.

[Đến đây nào Durbuluk!] Sabata dang rộng hai tay và ôm lấy đối phương [Hãy thắt chặt tình thương mến thương giữa ta và ngươi nào, như thần linh với thần linh!]

“NÀY! THẢ TA RA!”

Trước khi hắn định làm gì thêm, tôi lao đến và để Sabata ôm chặt hắn. Bởi tôi không thể tấn công, càng không được hành động như tấn công, bởi uy tín (cha) có mỗi 9 và còn chẳng rõ tôi có chuyên chống lại thứ cần uy tín hay không. Để làm thế, tôi sẽ tiếp cận tên Warlord Nilbog, và giao cho Sabata hỗ trợ nhóm bằng hành động “thân tình” với hắn thay vì tấn công!

[Tiếp tục đi Arcath! Ngươi đang khiến hắn bị thương tích rồi đấy!] Tôi lên tiếng vừa ra lệnh cũng như cổ vũ gã Kobold Sorcerer.

“V-vâng!” Dù còn do dự nhưng Arcath vẫn tiếp tục thừa thắng xông lên.”Scorching Ray! Fire Bolt (tên lửa)!”

BOOM x4

“GAAAAAAH!”

Arcath đột ngột hai tay giải phóng spell liên tục tấn công, khiến khả năng chống đỡ sát thương và hồi phục của Durbuluk không bắt kịp được! Dù không muốn thừa nhận nhưng khả năng Metamagic (biến đổi ma thuật) của Sorcerer đúng nghĩa giúp thay đổi chút đỉnh tác dụng cho tới điều kiện spell quả rất mạnh. Đặc biệt là nó cực kỳ phù hợp trong tình huống này!

[Ta tự hỏi ngươi đã tu luyện kiểu gì mà tiến bộ nhanh phết.] tôi vừa bỡ ngỡ xen lẫn vui mừng cho sự thay đổi rất mạnh của Arcath.

“Tôi thì làm gì mà tu luyện được.” gã Kobold nhỏ con ấy nói với vẻ gượng ghịu. “Chỉ là cha đã quyết định cho tôi thêm máu của chủ nhân cũ của bọn tôi.”

[Theo phương pháp Sorcerer à.] Tôi chợt nhận ra mình không phải người duy nhất phải bị bắt chơi đồ mà đến của Arcath cũng bị như thế.

“Phải, sẽ sớm thôi, tôi sẽ sớm thành con rồng đầy tự hào để phò tá ngài! Fire Bolt!”

BOOM

“GAAAAH!”

Gã Kobold ấy càng phấn khích hơn và sử dụng spell có phần bạo dạn hơn hẵng lúc nãy. Những phát nổ ma thuật lửa khiến Nilbog tổn thương nhiều hơn,

“CÁC NGƯƠI NGHĨ THẾ LÀ HAY À! VICIOUS-“

[Bình tĩnh nào, muuuuoa ~.]

Chụt

Và Sabata làm một pha xử lý đi vào lòng đất lẫn lòng người. Để ngăn chặn Durbuluk niệm spell mà không phải bẵng cách công kích, gã Spirit hiệp sĩ đã chơi khóa môi với Warlord Nilbog. Điều tệ hơn là… tôi cảm nhận rõ mồn một cái môi kề môi kinh khủng đó! Cái mùi hôi của đàn ông, vị nước bọt, sự nhớp nháp của lưỡi hắn, hàm răng lởm chởm họn hoắc… tôi cảm nhận tất cã, rất-rõ-ràng!

“Urgh…”

“Chúa tể Gruumsh, ngài ổn chứ!?”

[Ta ổn, chỉ là tốn chút sức lực…]

Mặt mày tôi xanh lè khiến Arcath hốt hoảng. May mắn thay tôi đã trụ vững không đi nôn mửa ra để mất thể diện. Đúng là tên Spirit hiệp sĩ chết bầm, sao không báo trước một tiếng chứ! VÀ hắn làm quái nào cưỡng hôn kẻ thù được dù éo có miệng vậy!?

[Không cần phải lo sợ, ta đã vô hiệu hóa tên Warlord điên đó rồi, tất cả những gì các người cần làm là tổng lực tấn công hắn!] Tôi ráng đứng vững mà không gục ngã trước trước đồng minh lẫn kẻ thù.

“CHÚA TỂ GRUUMSH ĐÃ TRỢ GIÚP CHÚNG TA RỒI, LÊN ĐI!!!”

“GRAAAAAAAH!”

Ownka lẫn Ordning đều hưng phấn lên vô cùng trước lời khẳng định của tôi. Cả hai tấn công dồn dập hơn, dù rằng vẫn đòn thì đánh trúng, dòn thì thất bại và đi ca tụng Durbuluk.

[Bước đi táo bạo đấy, tui thích!] Con chó Asmo cười khúc khích ủng hộ.

“…Xin lỗi vì đã nghi ngờ LHan là biến thái. Tui đã cho rằng ông anh nhắm tới bé gái nhưng hóa ra đó mới là thể loại của ông anh…” Anna nói với giọng điệu hối lỗi khiến càng xát muối nỗi đau của tôi.

[Anh-chỉ-không-còn-cách-nào-khác!] tôi cắn răng trong đau đớn mà chia sẻ nỗi đau với Anna.[Và tập trung tấn công Durbuluk đi, đây là cơ hội tốt nhất rồi đấy!]

“Đ-được!”

Anna hiểu chuyện liền lao vào phang búa tới tấp kẻ thù. Và với sự hy sinh của tôi và Sabata, những đồng minh đáng tin cậy của tôi đã tấn công được tên Warlord Nilbog. Dù không phải đòn tấn công nào cũng thành công nhưng liên tiếp từ 5-7 đòn, một đòn trúng bị hắn hóa giải, vài đòn bị ngăn lại thì cũng sẽ còn chút ít đòn tấn công thuận lợi.

“GAH,KUH!”

Sau hơn một phút bị tấn công dồn dập mà cả người bị ôm chặt, miệng bị cưỡng hôn, Durbuluk đã kiệt sức hoàn toàn. Hắn gục xuống với người ngợm đầy thương tích, thở không ra hơi.

“Thắng rồi!” Anna nhảy cẫng lên mừng rỡ.

“RAAAAAAH!” Ordning rống lên tiếng thét chiến thắng.

“M-mình, mình làm được rồi, mình đã đánh thắng cả một thủ lĩnh khác!” Arcath bỡ ngỡ trước chiến thắng ngoài mong đợi.

“Tại sao…”

Bộ đồ hề và ngoại hình Nilbog biến mất và rồi hắn trở lại hình dạng của một Hobgoblin.

“Kể cả khi ta đã cầu xin sức mạnh từ vị thần mà thậm chí ta ghét nữa… tại sao… ta vẫn thua chứ!?” Durbuluk báu vào mặt đất, răng nghiện chặt cùng nước mắt đang đổ xuống. “ Ta đã mất cả thị trấn của mình… những thuộc hạ hùng mạnh của ta… và giờ cả danh dự của ta cũng chẳng còn… tại sao!?”

[Nó quá rõ ràng rồi còn gì. Sức mạnh, tài lãnh đạo, cũng như nhận được ân sủng của thần linh, ngươi đều có tất cả.] Sabata điềm tĩnh nói.

“Vậy tại sao!?” Hắn ngước lên với khuôn mặt đầy nước mắt nước mũi.” Tại sao đều là kẻ có sức mạnh thần phù hộ mà ta lại thua ngươi chứ!?”

[Ngươi giới hạn bản thân chỉ với những thuộc hạ ngươi ưa dùng, cũng như mượn sức mạnh từ kẻ mà các thuộc hạ của ngươi không thể cùng đồng thuận.] Spirit hiệp sĩ tiếp tục nói với đầy vẻ tự hào.

“…Ra vậy.” Durbuluk nói với giọng dịu xuống cũng như cúi đầu.” Ta đã thua ngươi một cách toàn diện rồi, giết ta đi. Thế nhưng, hãy tha cho những thuộc hạ của ta…”

“Như ý ngươi thôi.” Ownka nghe vậy giơ rìu lên.

[KHOAN!] Sabat điều khiển tay tôi giơ lên ngăn lại.

“Hmph?” nữ Orc Warchief dừng rìu lại và hỏi.”Có gì không ổn à?”

[Không,] Sabata nói rồi dùng tay tôi dang ra phía trước Durbuluk. [Vẫn chưa quá muộn để ngươi sửa sai đâu, Durbuluk The Dominator của Hruggekolohk.]

“... Huh!?” Durbuluk ngước lên với mắt mở rộng.”Kể cả khi ta đã chống đối ngươi mà nhà ngươi vẫn bỏ qua sao!?”

[Tài năng và sự tận tụy của ngươi ho nơi của bản thân và những thuộc hạ, sẽ rất lãng phí nếu để mất nó đi.] Sabata mỉm cười nói tiếp. [Hay ngươi từ chối, kể cả khi trước mắt ngươi là một vị thần mở lời thu nhận ngươi?]

“…” Gã Hobgoblin Warlord đơ ra giây lát rồi nở nụ cười chua chát rồi nắm lấy bàn tay tôi.”Tôi đoán đã hiểu tại sao những kẻ kia lại đi theo ngài rồi.”

[Dù ngươi đã mất cả thị trấn của mình, nhưng ngươi vẫn còn những thuộc hạ cũng như sự chào đón của ta với làng Olzug và bộ lạc Charrir.]

Tôi mỉm cười hài lòng cũng như nhẹ nhõm mà kéo Durbuluk đứng lên. Những người khác của làng cũng nhưng Goblinoid khác cũng ngỡ ngàng trước cảnh tượng đó. Dù mỗi người một cảm xúc, một suy nghĩ, nhưng lúc này đây, ai đấy cũng đều nhẹ nhõm trước cái kết của cuộc chiến này.