Chương 8: Chap 4.5: Giai đoạn tiếp theo.

PHỪNG

Hai ngọn lửa to lớn như bão tố đẩy vào nhau, khiến cánh đồng cỏ bị cháy rụi, ánh sáng nơi đó chói lọi hơn cả ánh mặt trời. Chủ nhân của hai ngọn lửa đó, một là của Rồng Đỏ to lớn, đối diện nó không ai khác ngoài tôi.

“Xem ra khả năng kiểm soát lửa cũng như sức mạnh ngọn lửa của ngươi đã thuần thục rồi.” sư phụ Grynnorad nhận xét sau khi dừng lại.

“Sư phụ quá khen rồi.” tôi đứng thẳng lên rồi cúi đầu nhẹ một cách kính cẩn.

“Cơ mà, trông ngươi hình như hơi khác khác so với nhiều tháng trước nhỉ?” sư phụ rồng đỏ cúi xuống nhìn kỹ tôi. “Không chỉ kỹ thuật, mà gương mặt với giọng nói ngươi khác hồi trước nhiều lắm đấy…”

“V-vậy sao!?”

Tôi có chút ngạc nhiên trước nhận xét đó. Tôi đã không để ý mình đã thay đổi nhiều đến thế, đó là chưa nói đến ngần ấy thời gian đã trôi qua!

“Cũng đã được hơn một năm cậu ở đây rồi nhể ~.” Albus từ xa bình luận với trên bàn gỗ xấp giấy thông tin ‘người chơi’ đang cháy. “ Giờ giọng nói và khuôn mặt cậu đã đủ để đốn tim không ít chàng trai rồi đấy ~.”

“Th-thật sao?” tôi bối rối với lời khen mà tôi chưa sẵn sàng tâm lý để tiếp nhận.

“Tất nhên, bởi nếu có trục trặc gì khiến cậu bị dị dạng hoặc xấu thì tôi sẽ chỉnh lại ngay ~.” Anh bạn á thần đó cười nhăn răng tự tin cùng cặp kính râm lóe lên. “Với tư cách là một troll-master (bậc thầy nhây) kiêm luôn thợ să kho báu, tôi sẽ không thất bại trong việc biến cậu thành best waifu (cô vợ đỉnh) đâu!”

“Nghe có vẻ tích cực thật…” tôi cười có chút gượng gạo, bởi lo sợ khi nghĩ tới viễn cảnhquá trình biến đổi bị thất bại.

“Dẫu sao đi nữa, ta đã dạy ngươi hết những gì cần rồi.” Grynnorad bình luận về tôi một cách ưng ý. ”Ngoài việc ngươi có thể tiếp thu nhanh ra, không trở thành một kẻ dễ thiếu kiên nhẫn hay phát cuồng vì ngọn lửa thật sự rất khác biệt.”

“Nghe sư phụ nói vậy, con cũng nhẹ nhõm.”Tôi thở phào. “Vậy… có lưu ý nào sư phụ có thể cho lời khuyên không?”

“Ngươi có thể bùng cháy được cường độ ngọn lửa mà không cần phải lệ thuộc các cảm xúc tiêu cực mãnh liệt. Thế nên, hãy giữ vững quyết tâm và mục tiêu của bản thân, chúng sẽ là động lực và nhiên liệu giúp duy trì được ngọn lửa của ngươi luôn được rực cháy.” Sư phụ rồng đỏ khuyên bảo.” Với con người, chúng muốn để không phải làm điều xấu, còn với ta thì đó là cần thiết để ngươi dùng ngọn lửa một cách hiệu quả và sáng suốt.”

“Con sẽ ghi nhớ lời dạy của sư phụ.” tôi nhanh chóng tiếp nhận lời khuyên bảo.

“Và đây, như thỏa thuận với quý cô Grynnorad, Lord of The Red.” Albus mỉm cười bước tới cùng những cái túi da nhỏ chứa đầy những trang sức bằng vàng với đá quý trong đó.”Nhiêu đây đủ rồi chứ?”

“Thông thường ta sẽ yêu cầu nhiều hơn,” Sư phụ Grynnorad bình luận với mắt nhắm lại.”có điều, sự tiếp đãi tốt của ngươi và tên học trò cáo biết vâng lời nên ta sẽ giảm giá lần này.”

“Heheh, thật vinh hạnh khi được ghi điểm với quý cô ~.” Anh chàng á thần kính râm đó cười nhăn răng.

“Um… tôi chỉ mới biết sư phụ lại là cô rồng đấy…” tôi bối rối đôi chút khi mới biết sư phụ của mình lại là nữ.

“Nó có gì quan trọng lắm à?” Sư phụ rồng đỏ hỏi tôi.

“À không, chỉ là học trò có chút bất ngờ.”

Dù ngoài dự đoán, song nó lý giải cho tôi hiểu hành động tán tỉnh của Albus suốt thời gian qua. Cậu ấy không ngại đụng chạm, nói lời thân mật với sư phụ Grynnorad suốt. Cơ mà… việc Albus lại cưa cẩm sư phụ thì nó khiến tôi liên tưởng tới phim Shrek.

“Giờ cậu đã luyện tập xong rồi, hãy nghỉ ngơi một chút và chơi với hồ nước đi, Hugo ~.” Albus đưa ra lời đề nghị.”Tôi có để sẵn kha khá đồ chơi cho cậu sẵn luôn ~.”

“Oh, cảm ơn.” Tôi ngạc nhiên khi Albus đưa ra lời đề nghị đó. “Vậy còn hai người?”

“À, tôi sẽ đi hẹn hò vớ quý cô này ~.”Albus vỗ chân sư phụ một cách thân thiện.

“Mong sự phù hộ của The Dragon Queen (Nữ Hoàng Rồng) Tiamat sẽ ở bên ngươi, hồ ly Hugo.” Sư phụ Grynnorad nói rồi, một vòng tròn dịch chuyển tím xuất hiện bên cạnh hai người họ.

“Sư phụ và Albus bảo trọng và đi vui vẻ.”

Sau khi tôi nói lời chào tạm biệt, sư phụ Grynnorad và Albus bước qua cổng dịch chuyển. Tôi thật sự có chút tiếc nuối với cô đơn khi không còn vị sư phụ rồng đỏ gắt gỏng không ở đây. Mỗi ngày là những tiếng gầm gừ, buổi luyện tập nóng bỏng da, những trận đấu tập dễ mất mạng. Vậy nên, khi sư phụ tuy đáng sợ nhưng vô cùng quan tâm của tôi không còn ở đây, bầu không khí trên cánh đồng cỏ này dù yên bình, song quá đỗi yên tĩnh và có thoáng buồn.

“Có lẽ nên đi chơi nước để thư giãn như Albus nói thôi.”

Khi tôi chạy một quãng 2-3 phút ngắn ngủi thì liền thấy một cái hồ nước tự nhiên lớn. Ở đó có sẵn quần bơi, phao, cầu tuột, vịt nhựa, súng nước, bóng, thậm chí cả cần câu cá. Không chỉ thế, tôi có thể thấy vài Golem bằng đá đã ở đó sẵn. Một trong số chúng đi đến tôi và đưa giỏ đồ ăn đầy các loại bánh kẹp, cùng với hộp giữ lạnh chứa đầy kem và nước giải khát. Nước trong hồ thì trong vắt có thể nhìn thấy đáy hồ với rong biển, đã thế lại còn khá nhiều cá đang bơi trong hồ nữa. Albus chuẩn bị chu đáo phết, như mọi khi. Không chỉ chuẩn bị một nơi đẹp thế này mà còn đầy đủ thứ nữa, đến cả quần bơi còn thiết kế có lỗ để tôi có thể lòi đuôi cáo ra.

“Quả thật, để ý thì mặt của mình giờ nhìn nữ tính thật… cả làn da không còn nhợt nhạt như trước nữa…”

Tôi soi bóng của mình trên mặt nước trong suốt. Khuôn mặt thư sinh trước kia của tôi được thay thế bằng khuôn mặt của một cô gái trông rất dễ thương. Nếu không có mái tóc tối màu dài rối bời của mình, có lẽ tôi sẽ không nhận ra đó là chính tôi trên phản chiếu của mặt nước. Dẫu biết đó là khuôn mặt của bản thân, song nó vẫn khiến tôi có chút khó rời mắt được. Thêm làn dà trắng hồng nó khiến tim tôi có chút lạc nhịp.

”M-mình đã tu luyện nhiều vậy nhưng cơ bắp không bị phát triển quá cỡ…”

Sau khi thay bộ đồ bơi, tôi bèn kiểm tra sơ lại vóc dáng của bản thân một chút. Tôi bóp nhẹ bắp tay, hông và đùi của mình kiểm tra. Da thì vẫn mềm mại, cơ tuy mềm thon gọn nhưng đầy đặn, sự mềm mại đồng thời săn chắc của các phần cơ chúng hài hòa đến kỳ lạ. Kế đó, tôi nắm đuôi tóc đã dài ngang hông mình mà vuốt nhẹ.

”Có lẽ… mình nên nhờ Albus giúp cắt tỉa lại mái tóc lại một chút…”

Nói rồi, tôi lấy cuộn sushi có trứng, cá hồi và dưa leo mà Golem đưa cho mà ăn. Vừa thưởng thức sushi cuộn tôi vừa thong thả ngồi bện cạnh hồ câu cá trong thư giản khiến tôi khuây khỏa vô cùng. Kể cả khi cơ thể không buồn ngủ, song tôi vẫn cần nghỉ ngơi sau những giờ luyện tập căng thẳng. Sau vài giờ không câu được gì, tôi mới thả mình vào dòng nước hồ trong vắt và mát rượi. Có nước để làm mát cơ thể sau khi luyện tập với lửa khô nóng đúng là thật dễ chịu làm sao.

“Không biết hai người họ đang làm gì thế nhỉ?”

Tò mò cũng như thắc mắc sư phụ Grynnorad và Albus đi đâu và làm gì nhỉ? Sư phụ thì hơi cộc cằn, còn Albus thì cư xư thân thiết với bà ấy. Thật khó hình dung, không biết có nên hỏi cậu ấy được không? Bởi anh bạn á thần đó gần như chẳng giấu giếm tôi việc gì. Cậu ấy đã kể cho tôi nghe những cuộc hành trình đầy gian nan, xen lẫn trong đó là sự khoái lạc lẫn khổ đau, niềm vui cũng như bi kịch. Cậu ấy cũng nói lúc này đang trong giai đoạn chế tạo người thuộc hạ rồng sẽ làm bạn đồng hành của tôi.

“Thôi kể, cứ nghỉ ngơi rồi hỏi cậu ấy sau vậy ~.”

Sau nhiều phút nằm trôi nổi trên mặt nước và suy nghĩ vẫn vơ, tôi bắt đầu chuyển sang bơi lội để giải khuây.

“Mà này, trong lúc thư giãn thì đừng quên hít thở sâu để vận Hamo- ý tôi là Qi đấy~.”

“Eh!?”

Tiếng Albus đâu đó đột ngột vang lên. Bị giật mình mà ngồi dậy theo phản xạ khiến tôi bị chìm xuống nước giây lát!

“Cậu ở đâu thế!?” Tôi trồi lên khỏi mặt nước rồi dáo dác nhìn quanh.

“Bên này, từ điện thoại của tôi ~.”

Quay sang hướng Golem, tôi mới thấy trong tay hình nhân bằng đá ấy đang cầm chiếc điện thoại đang mở cả chế độ camera.

“Cậu đang làm gì bên đó thế?” Tôi nhìn màn hình điện thoại và hỏi.

“Hẹn hò, với ai thì cậu đã biết rồi~.” Albus bên đầu dây với không mặc áo trả lời.

“Uh…ra vậy…” tôi nói với chút ngắt quãng.

“Nếu có gì thắc mắc hay cần gì thì cứ tự nhiên gọi điện hoặc nhắn tin hỏi tôi ~.” Cậu chỉnh cặp kính râm lại rồi nói tiếp. ”Và nhớ, chơi với nước lâu nhất có thể càng tốt, ráng duy trì việc thở sâu với Qi đều đặn. Cần thì cứ nhờ mấy Golem chơi chung với cậu.”

“Được,” tôi cười bẽn lẽn.” vậy hẹn hò vui vẻ nghen.”

“Tất nhiên,” Anh bạn á thần đó giơ ngón cái lên cùng nụ cười thân thiện. ”tôi sẽ làm tốt phần của mình trong dzui dzẻ ~.”

“Uhm, bye, Albus.”

“Nghỉ ngơi thong thả nhé, Hugo thân mến ~.”

Điện thoại tắt sau khi bọn tôi nói lời chào. Albus nói cậu ấy sẽ làm tốt phần mình là ý gì nhỉ? Thêm nữa thì việc dặn dò duy trì hơi thở để trao đổi Qi lần này cậu ấy nhấn mạnh hơn hẵng trước đây. Thật sự thì tôi đã ngại không hỏi, song tôi biết cậu ấy làm thế là vị lợi ích của tôi cũng như việc luyện tập.

“Hít sâu bằng mũi, thở ra chậm bằng miệng.”

Tôi nẳm ngửa trôi nổi trên mặt nước, hai tay tung hứng quả bóng trong khi duy trì việc trao đổi Qi. Với cách này, tôi có thể nhẹ nhàng duy trì việc hít thở sau, vừa làm mát nhờ dòng nước mà vừa không bị chán.

--- Nhiều giờ sau khi trời đã tối---

“Yo bạn hiền, tôi về rồi đây,” Albus đột ngột bước ra từ vòng tròn màu tím.”không bị cô đơn khi không có tôi chứ?”

“Ah, Albus! Có đồ chơi và Golem cậu để sẵn, thậm chí có vài con thú khác nữa nên vui lắm!”

Tôi mừng rỡ khi thấy cậu ta trở lại sau nhiều giờ tham gia các hoạt động với nước. L úc này trời đã tối, tôi thì đang chuẩn bị đồ ăn bên lửa trại từ những gì trong hồ nước lẫn Albus đã chuẩn bị.

“Tốt, tốt,” Cậu ấy gật đầu mỉm cười.”và xem ra cậu lên tay nhiều rồi đấy ~.”

“Không có gì, có cậu chỉ dạy cả mà,” Tôi háo hức đưa dĩa cá sống với cá nướng mới tập nấu ăn xong cho Albus.”Cậu muốn thử miếng không? Có cả nước tương và wasabi nữa.”

“Không thành vấn đề, mai phen!”

Albus bốc miếng cá sống chấm nước tương wasabi rồi nhăm nhi nó.

“Miếng cá hồi được cắt lát mỏng, đều, màu hồng đẹp. Da, xương, mỡ, máu tanh được lộc bỏ hết một cách khéo léo. Nước tương với wasabi đã được pha rất đều.” . Albus chuyển sang thử miếng cá nướng.” Da với phần mỡ được nướng kèm vài miếng thịt cỡ nhỏ khác được ướp muối tương rất giòn, nhai rất vui miệng và béo ngậy

“Nhờ có cậu chỉ dạy tôi cả.” Tôi mỉm cười khi nghe điều đó rồi lấy dĩa đồ ăn khác ra.”Có cả xà lách rong biển đây ~.”

“Hmmmm,” Albus tạo ra đôi đũa gắp một miếng mà nhâm nhi.” Rong biển đã đủ mềm với giòn, hỗn hợp gia vị muối, tương, giấm, đường mirin và mè đều rất hài hòa.”

“Cậu muốn ăn kèm với cơm hoặc bánh mì luôn không?” tôi hỏi ý kiến Albus.

“Heheh, cơm với bánh mì thì cậu đã làm rất tốt suốt nhiều tháng trước rồi ~.” Cậu mỉm cười gật gù.”Ai lấy được cô vợ hoặc chồng tai cáo dễ thương, tốt bụng, đảm đang, lại còn biết dùng phép thuật như cậu nữa thì đúng là may mắn ~.”

“Uh… um… tôi không nghĩ mình đã đủ tiêu chuẩn để được đánh giá cao như thế.” Tôi đảo mắt qua lại trong trong bối rối.

“Đừng lo, tôi tin sẽ có người lẫn khán giả đang dõi theo sẽ đồng tính mà!” Albus giơ tay biểu thị ok lên rồi quay sang đâu đó nói.” Đúng chứ mọi người?”

Như mọi khi, anh bạn á thần ấy chỉ tay và nói chuyện vào không trung. Hồi đầu thì tôi hơi lo vì chẳng rõ những khán giả đó là ai, nhưng nếu họ không gây hại gì thì không cần phải để ý đến. Hiện tại cứ hình dung họ như những hồn ma thân thiện luôn dõi theo là ổn.

“Heheh, cách tưởng tượng độc đáo đấy. Thay đổi góc nhìn người từ chiều không gian khác thành ma Casper cũng không phải ý tưởng tồi.” Và một lần nữa, Albus như hiểu rõ tôi đang nghĩ gì mà nói ra cái rụp. “Tiện đây, cậu thấy thoải mái với các hoạt động với nước chứ?”

“À, rất thoải mái, nhờ cậu đã chuẩn bị vô cùng đầy đủ thứ cho tôi.” Tôi trả lời đầy phấn khởi.

“Tốt, vậy chúng ta chuyển sang giai đoạn luyện tập tiếp theo nào ~.” Albus chỉ tay lên trời kèm theo tiếng nổ pháo hoa theo sau.

“Eh? Lần này là gì thế?” Tôi ngạc nhiên khi quá trình luyện tập đã sớm chuyển sang giai đoạn tiếp theo.

“Đoán xem? Gợi ý đã có sẵn rồi đấy ~.” Albus mỉm cười.

“Um…”

Tôi ráng suy nghĩ đáp án. Cậu đã nói rằng có gợi ý nhưng là cái gì mới được…

“Gợi ý thêm, khoảng 5 dòng lời thoại trước khi tôi bắt đầu câu hỏi.” Albus đưa ra lời gợi ý khó hiểu.

“Uh… tôi không nghĩ là hiểu gợi ý đó…” tôi gãi má và cụp một tai cáo rồi cụp cả hai tai. “Chịu thua, tôi không giỏi đánh đố…”

“ Tiếc thật, cậu đã chơi với gợi ý suốt nhiều giờ rồi ~.” Anh bạn á thần đó nhún vai.

“…Khoan, không lẽ…” tôi chợt hiểu ra sau khi cậu nói gợi ý dễ hiểu đó.”Luyện tập với nước!?”

“Bing bong, câu trả lời chính xác.” Albus búng tay khiến tạo ra âm thing của chương trình đố vui. “Giờ là lúc trăng tròn, khoảng thời gian thích hợp nhất để luyện ma thuật nước hiệu quả nhất.”

“Hmmmm, tôi có thắc mắc vì sao nó hiệu quả cũng như cậu không thấy tối khi đeo kính râm ban đêm à?” Tôi giơ tay nhẹ lên hỏi.

“Thời lượng chap có hạn nên hiện tại cậu cứ hiểu rằng mặt trăng ảnh hưởng thủy triều. Thêm nữa, ban đêm trời lạnh hơn nên gần với hệ nước thuộc tính âm, trái với lửa là dương vào ban ngày.”Cậu ấy nói lời khó hiểu rồi giải thích trong khi tay chỉnh cặp kính. “ Và cặp kính này chủ yếu là vật trang trí thôi, không có nhiều ảnh hưởng tầm nhìn của tôi, thành ra cậu không cần phải lo.”

“Ra… là vậy…” tôi ráng không để bối rối lời giải thích khó hiều đầu rồi hỏi tiếp việc cuối.”Vậy tôi cần làm gì lúc này?”

“Ráng chịu lạnh trong khi đứng tạt nước bằng tay không liên tục nhé, mai phen ~.” Albus mỉm cười cùng giơ ngón cái lên.”Nếu mệt thì chịu khó làm tối nay để sáng mai cậu nghỉ ngơi bù cũng được. Và ráng thực hành việc dùng ma thuật lửa để làm ấm cơ thể chống lạnh.”

“Đã hiểu, làm thế này à?” tôi nhúng nửa người vào nước và bắt đầu tạt nước bằng tay.

“Phải,” Cậu ta giơ ngón cái lên.” Và như mọi khi, hãy nhớ, đừng quên dùng Hơi Thở Của Nước!”

“…Tôi không nhớ cậu từng nói sức mạnh của việc điều khiển nước lệ thuộc cường độ hơi thở.” Tôi thắc mắc.

“Ví dụ thôi, giờ hãy ráng tận dụng thời gian tập khi trời còn trăng nào ~.”

“Ok~.”

Và rồi buổi tu luyện của tôi đã bước sang chương mới. Từ việc hoàn thiện khả năng hoàn thiện điều khiển lửa giờ đến tiếp xúc với dòng nước.