(tên clip nhạc: Riviera-The Promised Land-Fierce Fight extended
https://www.youtube.com/watch?v=ow3SdPIQwiE&list=PL8B069960A4ACF122&index=4)
Rầm Rầm Rầm
Nữ Kitsune Haris liên tục vung nấm đấm bọc găng đá một cách nhanh nhẹn tấn công đối phương. Trong khi nữ cáo ấy tung vô số đánh đầy uy lực luôn trúng đối phương thì Kin-Ki ngược lại hoàn toàn. Dù sức mạnh và vóc dáng áp đảo, gã Oni vẫn chưa đánh trúng nàng cáo Haris nhanh nhẹn một phát nào. Kể cả vậy, dẫu bị trúng vô số đòn tấn công vẫn chỉ để lại chút bầm dập trên làn do đỏ rực của hắn.
“Haiz, coi bộ chỉ dùng khả năng của thần linh là không đủ, đặc biệt là không được để ngươi chết.”
Trong khi đó, nữ rồng Theo vẫn đang chống chọi trước cơn bão tố của nữ Oni Fuu-Ki. Những cơn gió đủ mạnh để làm gãy không ít cây xung quanh khu rừng của khu rừng núi Dandendong. Thế nhưng, nó chỉ làm rách không ít trang phục của Theo thay vì thổi bay cô ấy.
“Hah, ngươi khoái khoác lác phết đấy.” Fuu-ki cười khúc khích khi tiếp tục giơ tay điều khiển cơn bão.
“Xem ngươi đắc chí được sau trò này không ~.”
Một vòng tròn chắn phía trước Theo hút cơn lốc vô, cùng lúc đó một vòng tròn khác xuất hiện bên lũ Oni đang đứng xem. Cơn gió Fuu-Ki hướng về nữ rồng bị chuyển sang vị trí vòng tròn thứ hai và thổi bay đám lính Oni!
“AAAAAAH!”,
“SAO LẠI CÓ CƠN LỐC CỦA TƯỚNG QUÂN Ở ĐÂY CHỨ!?”
“DỪNG LẠI TƯỚNG QUÂN!”
Những tên lính Oni thét lên hoảng loạn, kẻ bám chặt gốc cây, kẻ cắm chùy hoặc cào xuống đất để giữ bản thân không bị thổi đi!
“Ngươi có thể tạo ra cổng sao!?” Fuu-Ki nhanh chóng hiểu ra chiêu trò của đối phương và vội ngừng cơn bão lại.
“Sao lại không? Ta còn có thể làm trò đơn giản này nữa.”
Theo thò tay vào vòng tròn. Một vòng tròn khác xuất hiện ngay sau lưng Fuu-Ki, kèm theo cánh tay của nữ rồng thò ra kéo nữ Oni đó vào trong!
“Hả!?”
Giây tiếp theo, Fuu-Ki thấy bản thân đang bị nữ rồng tóm cổ. Trong tình thế như mèo con bị túm gáy một cách đột ngột như vậy, nữ Oni đó không tránh khỏi bàng hoàng.
“Hiểu vị thế của mình chưa hả, mèo con?” Theo nhếch một bên mép mỉm cười đầy tự tin.
Bùm
Fuu-Ki nhanh chóng xoay người ra sau mà thổi mạnh một phát đẩy văng nữ rồng đi.
“Hah! Ta không mắc mưu trò đó lần nữa đâu!” Nữ Oni cười đắc ý.
“Tới thế vẫn không thông được thì não ngươi bé thật đấy.” Theo mở vòng tròn chặn lại cơn gió.” Ta có vô số cách để xử lý con mèo tinh nghịch như ngươi.”
“Lần này ngươi đừng có mà- eh?”
Fuu-Ki tính tránh thật xa, song cô đột ngột thấy trước mặt mình là tầm nhìn phía sau mình, sau cô là tầm nhìn chính cô từ phía trước. Trước lẫn sau cô là vô hạn những Fuu-Ki khác đang cùng một tư thế, một góc nhìn. Cô gần giống như bị kẹt giữa hai tấm gương phản chiếu lẫn nhau!
“Cái… quái gì thế này!?”
Fuu-Ki trở nên hỗn loạn khi cảm nhận được tự cô chạm lấy bản thân mình phía trước lẫn phía sau khi chạm Fuu-Ki khác. Cô di chuyển tới trước lẫn sau thì những Fuu-Ki khác cũng làm làm tương tự, khiến khung cảnh cứ như cô không hề di chuyển.
“Biết sợ chưa hả mèo con?” Theo đứng ngay cạnh nữ Oni mà nói như kẻ đứng trên, tất nhiên cả trước lẫn sau của nữ rồng ấy cũng là vô số người khác giống cô.
“Ngươi dùng yêu thuật gì thế, con rồng kia!?” Fuu-Ki mất hoàn toàn sự bình tĩnh.
“Ta để ngươi giữa 2 vòng tròn dịch chuyển của ta thôi.” Theo mỉm cười thân thiện nhưng toát ra vẻ đe dọa. ”Sẽ thế nào nếu ta nhốt ngươi ở đây cả đời nhỉ?”
Bốp
“Kuh…”
Fuu-Ki vung nắm đấm tới tấn công, song dễ dàng bị Theo giữ tay lại rồi bẻ sang một bên, điều đó khiến nữ Oni phải khụy xuống để không gãy tay. Sự cách biệt khản năng lẫn sức mạnh, cho đến việc cô gần như không có phương án nào để đối chọi lại những khả năng của Theo! Thấy rõ điều này, chiến ý của Fuu-Ki tụt giảm một cách rõ rệch!
“Đó mới chỉ là một trong số ít trò của ta để răn đe ngươi thôi.” Theo cười thỏa mãn rồi búng ngón tay, không gian đã trở lại khung cảnh giữa rừng trước đó.”Sao nào, biết sợ chưa?”
“YAAAAAH!”
Fuu-Ki không nói không rằng lliền vung móng vuốt, như thể để ngăn chặn mối nguy hiểm vừa rồi không tái diễn.
PHỪNG
“Kuh!”
Theo nhích nhẹ người né tránh nhát cào rồi thổi lửa vào mặt Fuu-Ki. Điều đó khiến nữ Oni phải nhắm mắt và bắt đầu cào loạn với thổi ra cơn bảo loạn xà ngầu!
“CHẾT TIỆT CHẾT TIỆT!” Fuu-Ki hoàn toàn mất luôn sự điềm tĩnh mà tấn công hỗn loạn với khuôn mặt vẫn đang cháy.
“Bị như vậy mà vẫn tiếp tục chống đối ta cơ đấy.”Theo ung dung mở vòng tròn khiến Fuu-Ki gần như mù dù có cào cũng không chạm được được nữ rồng.”Cơ mà, ta không ghét mấy bé mèo bướng bỉnh đâu~.”
Theo lập tức búng tay khiến nữ Fuu-Ki bị dịch chuyển. Nữ Oni đó bị tư thế như bò bốn chân với cả tứ chi của cô ta bị mắc kẹt dưới đất!
“Ng-ngươi tính làm gì ta đó!?” lửa trên mặt Fuu-Ki tan đi, cô nhận ra tình cảnh và lo sợ.
“Dạy dỗ bé mèo hư hỏng này chứ sao.”
Chát Chát Chát
“AAAAAH!”
Theo liên tục tát mạnh vào mông Fuu-Ki, bằng cái thể lực mà cô ấy đã dùng tay không dọn dẹp cả nhóm lính Oni khi nãy lẫn chống chọi cơn bão!
“Đây là cho sự xấc láo một cách dễ thương.” Nữ rồng vừa tát vừa nói.
Chát
“AH!”
“Còn đây thì vì dám làm hỏng y phục mà chủ nhân tặng ta hôm nay.”
“ĐAU QUÁ! DỪNG LẠI ĐI!”
“Heheheh.”
Trong khi Theo thích thú kể tội và tát mạnh liên tục, Fuu-Ki thì chỉ biết khóc lóc cầu xin trong bất lực.
“Làm sao đây tụi bây!?”
“Tao chịu, ai dám xung phong?”
“Tướng quân còn không làm gì nổi thì chúng ta lấy đâu ra cơ hội!”
Cả những tên lính Oni quan sát đều chỉ có thể nhìn một cách tiến thoái lưỡng nan, chẳng thể cứu nhưng cũng không thể rút lui mà bỏ lại thủ lĩnh của chúng!
“Giờ thì, vì mấy thuộc hạ nhóc đã cản trở cuộc vui của ta và chủ nhận Haris trước đó.” Theo liếm môi và bắt đầu đưa tay vào trong quần Fuu-Ki “Lấy thân nhóc ra đền bù nào ~.”
“Kh-khoan đã!” Fuu-Ki như đang khóc nấc sợ hãi.
“Nếu đây là lần đầu thì ta sẽ chỉ dẫn nhóc tận tình ~❤.” Theo thì thầm bên tai nữ Oni trong khi tay còn lại bắt đầu se nắn ngực đối phương. ”Nhóc sẽ sớm không thể quên được ta đấy, Fuu-Ki cưng.”
“Ah…”
Fuu-Ki từ rên rỉ trong đau đớn chuyển sang giọng rên rỉ cao hơn, nhẹ hơn, đồng thời dâm dục hơn. Cả những tên lính Oni quan sát từ bối rối chuyển sang điềm tĩnh nhìn chăm chú hơn.
--- ---
Bốp Bốp Bốp
“Gru…”
“Rốt cuộc, tôi phải cung nắm đấm này đả thương ông đến bao nhiêu nữa đây!?”
Haris vô vọng hỏi trong khi đôi tay bọc đá vẫn đang thủ thế. Cô nhìn đối phương đầy bầm dập mà không khỏi xót xa. Dù là kẻ thù, dù chính cô là chủ nhân của các vết thương đó, thế nhưng cô cũng không kìm được nỗi đau khi thấy đối phương đang phải chịu đựng.
“Chỉ khi ta gục, ngươi mới được xem là kẻ thắng.” Kin-Ki chùi nhẹ một bên mép rỉ chút máu.
“Tại sao phải làm tới thế chứ…” nữ hồ ly nghiến răng ray rứt.
“Ta đang gánh trọng trách một chỉ huy của những người lính, một thuộc hạ của vị chúa tể, và là đại diện cho ý chí của gia tộc Gou.” Gã Oni to lớn đó nói giọng không chút do dự.” Chùn bước, nhượng bộ kẻ khác là trái quy tắc của ta! Nếu ngươi không đủ quyết tâm để đốn hạ ta thì ngay từ đầu đừng chiến đấu làm gì!”
“…” Haris mắt mở rộng, vừa ngạc nhiên xen lẫn khâm phục quyết tâm của đối phương.
“Còn ngươi, ngươi chiến đấu vì điều gì, Kitsune Haris!”
Rầm
Kin-Ki chọi một cái cây về phía Haris với động tác như phóng lao. Haris hai tay bọc găng đá chận lại, dù chặn lại thành công song cơ thể quá nhẹ khi cô bị đẩy theo hướng cái cây bị ném đi!
“Guh!”
Nữ Kitsune tạo đôi ủng bằng đá gắn liền chân cô bám chặt xuống đất. Ngay sau đó, cô mới dùng lại được cái cây bị ném đến và trụ vừng.
“…Hòa bình.” Haris hạ tay xuống và nói bằng lời nói đầy” tôi muốn cho nơi này và người dân ở đây, thậm chí là nơi của ông đều có thể giải quyết mọi thứ trong yên ổn cùng với hòa bình. Tôi không muốn nơi nào phải gặp sự lụi tàn cả!”
“GRAAAAAAAH!” Gã Oni khổng lồ rống lên tiếng xung trận, khiến uy thế từ hắn trông ngày càng mạnh hơn. “Vậy cho ta thấy quyết tâm của ngươi đi, bằng hành động chứ không phải lời nói suông!”
XOẠT
Ngay khi tên Kin-Ki lao đến nhanh mọt cách bất thường. Ngay trước khi móng vuốt của gã Oni khổng lồ đó chạm được đến gương mặt Haris thì hắn đã bị dừng lại, bên trong khối băng nối liền từ dòng suối.
“Nếu không thể hạ được ông mà không phải dùng cách giết chóc thì ít nhất tôi có thể vô hiệu hóa ông.” Haris thở dài một tiếng và chợp mắt chốc lát. “Với những đối thủ thế này, có lẽ mình phải nhờ Theo giúp đỡ rồi.”
Nữ Kitsune thở một hơi dài rồi vội đi về phía Theo xem xét tình hình.
“Theo, bên em xong rồi à-“
“Ah… ah…”
“… Eh?”
Haris không thấy âm thanh lớn gì diễn ra nữa mà đinh ninh. Khi cô đến, mọi thứ quả thật đã xong, trừ một việc cô ấy không ngờ đến là Theo đang quấn lấy Fuu-Ki với quần áo gần như không còn trên người. Hai người họ ân ái với nhau trước sự chứng kiến những Oni khác!
“Ah… ngài hạ tên cốt đột đó xong rồi à ~?” Theo với người ướt đầm mồ hôi cùng gương mặt đỏ ửng nói. “Mà, đừng ngừng nhấp hông nghen cưng ~.”
Chát
“Ah… vâng!”
Fuu-Ki đáp sau khi bị tát mông. Cô ấy đang ngồi phía trên và hông đang lên xuống liên tục, với Theo đang ngồi phía dưới dùng miệng nghịch lấy ngực của nữ Oni đó. Trái hoàn toàn với những gì xảy ra vài phút trước, Fuu-Ki hoàn toàn nghe lời và bị khuất phục bởi nữ rồng!
“…Thật tình.” Haris ôm mặt rồi nói tiếp với mặt hơi đỏ ửng khó chịu.”Tuy không đồng tình cách làm của em… nhưng chí ít là phương pháp hòa bình thì tôi sẽ không phàn nàn thêm.”
“Heheh, cảm ơn ngài nghen ~.” Theo nói rồi nháy mắt một cái kèm lời nói đầy mê hoặc.”Ngài có muốn tham-gia-không ❤? ”
“KHÔNG!” Nữ Kitsune đỏ mặt và dựng cả tai lẫn đuôi cáo lên.” Ít nhất có làm thì đừng có phô trương thế chứ! Nhỏ rồng dâm dục!”
“Coi nào, khán giả thì thích thú, cả con bé cũng đâu phản đối,”Cô nàng rồng quay sang Fuu-Ki hỏi.”chị đây nói đúng chứ, Fuu cưng?”
“Ah… vâng…”
Đáp lại Theo là một nữ Oni đã hoàn toàn chìm đắm vào sự khoái lạc. Thấy vậy, Haris dậm mạnh chân khiến tạo ra phần tường tròn lớn bao bọc quanh hai cô gái đang bận bịu đó lại.
“Ít nhất hãy làm chỗ kín đáo hơn đi!” Haris thở dài nói.
“Aaaau…” “Đang hay mà!” “Sao lại che đi chứ!” đám lính Oni thất vọng với bức tường bị dựng lên, không thể xem được cảnh hay.
“Mấy người…” nữ Kitsune nhíu mày rồi nói với biểu cảm nghiêm nghị hơn.”Thủ lĩnh của các người đã bị hạ, không còn lý do gì để chúng ta giao tranh nhau nữa rồi.”
“V-vâng!”, “Chúng tôi không dám làm phiền các cô nữa!”, ”Bọn tôi sẽ rút lui và bàn lại với công chúa!” đám Oni lần lượt nói lời đầu hàng vì biết rõ không ích gì nếu tiếp tục trận chiến. “Mong hai vị tha cho hai vị tướng quân!”
“Đừng lo, đó là dự định từ đầu của tôi rồi.” Haris nói với giọng điềm tĩnh.”Có điều… các người có lẽ phải đợi sau khi Theo xong việc đã…”
“V-vâng!”
---30 phút sau---
“…Huh? Chuyện gì đã xảy ra?” Kin-Ki tỉnh lại và ngó nghiêng xung quanh cùng với thương thế đã khỏi.
“Ông đã bị tôi giam giữ trong băng,” Haris xuất hiện ngay bên cạnh và nói giọng có chút bẽn lẽn với đôi tai cáo hơi cụp xuống.” Thứ lỗi vì đã thả ông ra muộn, mất một lúc do đồng đội của tôi đang bận với cô gái tên Fuu-Ki…”
“ ...” Kin-Ki thở dài một tiếng.” Vậy là ta và Fuu-Ki đã thua.”
“Hy vọng ông tạm thời sẽ nghe yêu cầu ngưng cuộc chiến này, tạm thời là lần này.” Haris đưa tay ra và nói.
“Không vấn đề gì,” Kin-Ki nắm lấy tay của nữ Kitsune.”cô mạnh hơn và ta đã thua. Kẻ thua như ta phải nghe lời kẻ mạnh hơn là tất yếu.”
“Nói theo cách đó có hơi cực đoan đấy…” nữ Kitsune đó cười nhẹ.”Nhưng thật tốt khi ông đã chịu lắng nghe tôi nói.”
“Tiện thể ta muốn hỏi, Haris-dono (cách nói trang trọng).”
Người đàn ông to Oni lớn đó quay sang phía Fuu-Ki đang ôm lấy tay của Theo một cách đầy âu yếm.
“Theo nee-sama (chị theo cách kính trọng), chúng ta làm nữa đi ~❤.” Fuu-Ki cọ má vào vai Theo.
“Coi nào cưng, chúng ta đang trong cuộc nói chuyện quan trọng mà.” Theo búng nhẹ trán nữ Oni đang ôm cánh tay cô.
“Au….” Fuu-Ki ca thán đầy luyến tiếc.
“…Có hơi khó nói.” Haris đan tay vào nhau mà đáp bẽn lẽn với Kin-Ki.
“Không sao, ta mường tượng được phần nào rồi.” Người đàn ông Oni to lớn đó nhanh chóng hiểu vấn đề.”Vậy hãy nói rõ yêu cầu của cô, bọn ta sẽ làm hết sức để thực hiện.”
“Xin hãy đàm phán và đừng gây chiến được chứ?” nữ Kitsune thuyết phục đối phương.”Nếu bên các vị cần những thứ gì nhất định, tôi sẽ ráng giúp sức. Thế nhưng xin hãy tránh việc gây nên chiến tranh và đổ máu người vô tội.”
“Ta hiểu rồi.” Kin-Ki gật đầu đáp với giọng điềm tĩnh.”Ta và người của mình sẽ bẩm báo Hiroka Hime, với hy vọng ngài ấy sẽ suy xét.”
“Hãy chắc rằng nói đầy đủ vấn đề để hai bên dễ xử lý.” Theo góp ý với nụ cười đe dọa.”Tất nhiên nếu bên của ông không chịu hợp tác với ta hoặc muốn va chạm ~.”
“Kya, Theo nee-sama ngầu quá đi ~.” Fuu-Ki phấn khích réo lên.
“Tất nhiên ta sẽ làm thế,” Kin-Ki mỉm cười nói tiếp. ”Ta hy vọng chúng ta có thể là đồng minh trong tương lai, Haris-dono, Theodore-dono.”
“Mr Kin-Ki cứ gọi bọn tôi là Haris và Theo là-“ Haris định đính chính lại thì bị ngắt quãn bởi Theo.
“Hahahahah, khá khen cho tên phàm tu tục tử nhà ngươi thông minh hơn vẻ ngoài nhiều. Nhờ đó ta sẽ tha mạng cho ngươi!” cô rồng ấy cười lớn một tràng hả hê. “Nếu làm bầy tôi cho ta, ngươi sẽ được thưởng xứng đáng đấy ~.”
“Theo!” Haris chau mà không hài lòng.
“Nhưng chúng ta đã thắng và chúng theo thỏa thuận làm thuộc hạ cho chúng ta, công bằng mà?” Theo nghiêng đầu thắc mắc.
“Em không thể khiêm tốn được một chút sao?”nữ Kitsune khoanh tay lại mà hỏi.
“Em hành xử đúng với đặc quyền của kẻ chiến thắng cũng như một vị thần mà, nó không đúng chỗ nào?” cô gái rồng ấy thắc mắc vì không rõ có gì sai ở cách hành xử đó.
“Sao Albus khiêm tốn bao nhiêu thì em ngược lại bấy nhiêu vậy…” Haris thở dài khi liên tưởng đến tôi.
“Tôi đã thề phụng sự công chúa điện hạ và gia tộc Gou nên không thể tiếp nhận yêu cầu đó được.” Kin-Ki gật đầu nhẹ rồi nói. “Vậy bọn tôi xin phép quay về báo cáo với Hiroka Hime,cũng như chuyển lời các vị.”
“Eh, chúng ta phải về rồi sao!? Tôi muốn ở lại đây thêm chút nữa!” Fuu-Ki bĩu môi phản đối.
“Chúng ta phải về báo cáo với điện hạ, chưa kể cho những người lính thua trận được nghỉ ngơi.” Người đàn ông Oni to lớn từ tốn giải thích.“Chưa kể, cô vẫn có dịp trở lại khi công chúa lẫn Haris-dono và Theo-dono cho phép.”
“Ah, thế thì được.” nữ Oni nhỏ con ấy phấn khích rồi đi lại hôn má Theo. “Gặp lại chị sau nhé, Theo nee-sama ~.”
“Chắc rồi, tiểu quỷ của chị ~.”
Theo cười nhăn răng nhéo nhẹ mũi Fuu-Ki. Giây tiếp theo, những người lính Oni liền theo bước hai vị tướng quân của họ đi trở về vòng tròn dịch chuyển tím.
“Em thân thiết với cô bé nhanh thật…” Haris ấn tượng.
“Tất nhiên, thuần hóa một bé quỷ nhỏ là chuyện đơn giản thôi ~.” Theo ưỡn ngực tự hào.
“Và quay lại vấn đề, em nên học cách cư xử không nên quá kiêu ngạo hay tự cao.” nữ Kitsune khoanh tay và nói nghiêm nghị.
“Tại sao chứ???”cô gái rồng đơ hàm ra không tài nào hiểu nổi.
“Đó là cách xã giao, gần gũi những người khác hơn, chưa kể là đạt được sự tôn trọng. Trong khi tự cao vừa khiến em xa cách người khác, lại khiến họ dễ coi thường em hơn.” Haris ôn tồn giải thích và đặt hai tay lên vai Theo. “Thêm nữa, nếu em thật sự muốn làm thần thì tôi muốn em có thể trở thành một vị thần ai cũng kính trọng và yêu quý.”
“Ah… em hiểu rồi.” Theo không phản bác và tiếp nhận nó một cách nhanh chóng.
“Đừng nhầm lẫn tự tin với tự cao nhé,” nữ hồ ly ấy ôm lấy đối phương cùng nụ cười nhẹ nhàng. “tự tin là điểm mạnh của em, đó là điều tôi cũng ngưỡng mộ. Thế nhưng, cả tôi lẫn người khác sẽ càng khâm phục hơn khi em biết cả sự khiêm nhường. Tự tin nhưng không phải tự cao, và khiêm nhường chứ không phải coi thường bản thân.”
“Cảm ơn chủ nhân Haris, em sẽ ráng ghi nhớ điều đó.” Theo nhẹ nhõm ôm chầm lấy Haris.
“Em hiểu điều đó là tốt.” nữ Kitsune ấy hài lòng rồi đẩy nhẹ Theo ra. “Dù sao đi nữa, cảm ơn em đã giúp tôi chiến đấu và chữa trị cho họ.”
“Không có gì, mà… xin lỗi vì để bộ y phục ngài mới tặng lại thành ra thế này…”nữ rồng hơi cúi xuống có chút buồn với bộ váy đã bị rách nát không ít.
“Không sao đâu, chúng ta có thể mua lại chúng mà. Quan trọng là em bình an.” Haris vỗ vai Theo cùng nụ cười rạng rỡ. “Chứ nếu bộ đồ còn nguyên mà em lại gặp mệnh hệ gì thì tôi thật sự sẽ rất sợ.”
“Đừng lo, em sẽ không dể chuyện đó xảy ra đâu.” nữ rồng mỉm cười đầy tự tin rồi xoa đùi nữ Kitsune. ” Em không để chủ nhân thân mến và cần bảo vệ phải ở một mình đâu ~.”
“NÀY!”
CỐP
“Ouch!”
Haris giật mình với đỏ mặt mà gõ đầu Theo bằng một phát bằng cây gậy đá.
“Đừng có hở cái lại cứ nghĩ tới chuyện đó chứ! Hãy sống đúng đắn chút đi!” Haris phàn nàn mà thuyết giáo.
“Em đùa chút thôi mà.” Theo cười trừ một cách lém lỉnh.
“Gác lại chuyện đó sang một bên, giờ thì” Nữ Kitsune dậm mạnh chân khiến mặt đất khép lại những cái hố xảy ra do cuộc chiến với những Oni.” Dọn dẹp bãi chiến trường này lại, sau đó chúng ta sẽ đi mua bộ đồ mới cho em.”
“Ok ~.”
Theo vác những cái cây lớn bị gãy lớn đem về chỗ cũ rồi cùng Haris nối chúng trở lại. Tuy mất không ít thời gian, song cả hai cô gái đều hăng hái làm trước khi một ngày mới của họ lại tiếp tục.