Chương 3: Cuộc sống mới bắt đầu

https://www.youtube.com/watch?v=zwM4pDzR-6g

--- Vài giờ sau, tại vùng núi Dandendong---

“Vậy chỗ này là nơi chúng ta có thể dựng trại ở qua đêm?”

Haris nhìn quanh khu rừng mà cô đặt chân đến. Kể cả khi trời đã tắt nắng và màn đêm lạnh giá đã bao trùm khu rừng tĩnh lặng này, cô và người bạn đồng hành vẫn phản ứng không khác gì giữa ban ngày.

“Tất nhiên, tiên đoán của em dễ gì sai được ~.” Teo ưỡn ngực đầy tự hào. “Thêm nữa, em không phiền sống đơn sơ như một con rồng trước khi thần dân thờ em mà lập hẵng đền thờ đâu ~.”

“Em nên học cách khiêm nhường một chút đi, Teo…” Nữ cáo thở dài vừa xoa trán vừa khuyên bảo.

“Coi nào, không phải ngài mới sắm cho em bộ trang phục này à?” Teo đặt tay trước ngực để khoe bộ váy mới.

“Tôi chỉ đơn giản muốn em không lộ da thịt quá nhiều không đúng nơi, cũng như giúp em trông đẹp hơn.” Haris giải thích lý do cô ấy lựa đồ cho Teo. “Đi trên phố nhưng mặt đồ như tiệc bể bơi hay bãi biển thì lạc tông lắm!”

“Heheh, thế thì cảm ơn ngài nghen, chủ nhân thân mến. Cơ mà,” Cô gái rồng ấy hạ ánh nhìn hơi thấp xuống về phía Haris. “ có điều trông ngài chưa đủ hưng phấn lắm…”

“…Em nhìn gì thế?” Nữ cáo nói với ánh mắt quan ngại với đuôi hơi cong lên.

“Thì ‘cây gậy’ của ngài chứ còn gì nữa ~.” Cô nàng rồng đáp với nụ cười nhí nhảnh.

Cốp

“Đó không phải là cách để em đi quan sát người khác đâu!” Haris cùng với khuôn mặt không hài lòng mà gõ đầu Teo một cái.

“Coi nào, em đùa chút thôi mà, ngài chẳng hài hước gì cả ~.” Cô rồng ấy nhún vai cùng chiếc đuôi ngoe nguẩy.

“Tôi mà lơ là chút là em đè tôi ra ngay, thế mà gọi là đùa à!” Nữ hồ ly chíu mày khó chịu trước ý kiến đó.

“Thì những lúc như thế, ngài cũng đâu thật sự từ chối nó đâu ~.” Teo cười châm chọc.

“Chúng ta hãy ngưng chủ đề này đi!”

Rầm

Haris lảng tránh chủ đề rồi đạp mạnh xuống đất khiến mạnh đất rung động. Ngay lập tức, một khối đá mọc lên cách không xa nơi nữ hồ ly dậm chân. Cô ấy đứng rộng hai chân rồi đưa cánh tay xoay vòng, phần đất di chuyển theo bàn tay của cô rồi hình thành một cái căn nhà mái vòm nhỏ.

Rầm

Cô dậm chân lần nữa, ba cột đất thấp nhô lên. Hai cột cột chỉ cao ngang đầu gối và rộng chưa tới nửa mét cùng cột còn lại cao nửa người và rộng hơn một mét.

Xoạt

Ngay sau đó, Haris đưa tay nhẹ nhàng như dòng nước chảy. Cỏ xung quanh héo tàn, nước bay ra khỏi chúng theo hướng tay của cô. Nước tụ lại thành khối lớn giữa không trung và rồi bị hất đi để tưới lên những cái cây xung quanh.

“Đừng đứng trước mặt tôi, kẻo nguy hiểm.”

“Ok ~.”

Vút vút vút

Haris dặn dò Teo rồi vung tay thành những cú chém ngang, ngọn gió cắt những ngọn cỏ héo rời khỏi mặt đất. Nữ hồ ly ấy chuyển sang xoay hai cánh tay vòng tròn nhỏ liên tục tạo ra cơn lốc nhỏ, nó hút toàn bộ ngọn cỏ khô bị cắt đi và gom lại về phía trong căn nhà mái vòm. Cơn lốc lặn đi và để lại hai khối cỏ không.

“Được rồi, bàn ghế và giường đã có.” Haris mỉm cười nói.

“Ngài làm thêm muỗng dĩa với muỗn nĩa nữa đi ~.”Teo phấn khích mà đưa ra đề xuất.

“Ok, tôi làm ngay!”

Nữ hồ ly bước nhẹ rồi xuay đầu ngón tay hướng từ dưới đất lên. Những khối đất nhỏ hình dĩa và muỗng nĩa bằng đá đặt trên bàn.

“Em đi tìm hái ít nấm hay các thứ hạt và trái dại trong rừng đi, Teo.” Haris nói trong khi tạo nên một cái nồi bằng đất.

“Okie dokie ~.”

Cô nàng rồng giơ tay biểu thị ok rồi biến mất cái rụp. Cùng lúc ấy, Haris dậm chân rồi tạo nên những cái chum. Với khả năng điều khiển đất, cô ấy đưa tay trong khi hai chân vẫn đứng cứng trên đất khiến cả bản thân cô và những cái chum di chuyển như đang đứng trên băng chuyền. Không mất nhiều thời gian, cô ấy tìm đến được một con suối. Vài dòng nước nhỏ lơ lửng rồi rót vào những cái chum theo hướng tay của nữ hồ ly. Ngay sau đó, cô trở về lại nhà vòm với những cái chum đầy nước.

“Xem em tìm được gì cho bữa tối nè ~.”

“…Eh!?”

Chào đón Haris tại nhà mình không chỉ mỗi Teo mà vô số con vật bị trói. Cá sấu, nhím, rắn, thú mỏ vịt, thỏ, gấu túi possum rồi thỏ.

“Ngài thích thịt nào hơn, em thì không phiền nếu là đó là món ngài nấu.” Teo vẫy đuôi mà cười phấn khích.

“Um… chúng ta có thể hạn chế giết thú hoang không?” Haris lo lắng hỏi.” Tôi không muốn em góp phần khiến loài nó đó gần tuyệt chủng hơn đâu.”

“Phải thế nữa sao?” Nữ rồng ấy nhíu một bên mày trong sự thắc mắc.

“Tất nhiên,” Cô hồ ly đưa ra yêu cầu.” Và nếu có lấy thịt thì hãy đảm bảo chúng vẫn khỏe mạnh và sống bình thường sau khi thả ra.”

“Haiz, em hiểu rồi…”

Xoẹt

----!

Teo thở dài rồi bứt chân từng con thú một khiến chúng kêu rống thất thanh. Thế nhưng, ngay sau khi bị bứt chân thì thì phần bị đứt đã mọc lại chi mới. Không chỉ dừng lại ở đó, cô rồng ấy bứt tiếp phần chân đã đứt rời mấy lần, sau vài lần bứt thì số thịt vốn có giờ lại nhiều gấp 10 lần! Ngay khi những con thú được thả, chúng lập tức ba chân bốn cẳng bỏ chạy ngay đi. Bởi trực giác sinh tồn của chúng biết mạng sống đang bị đe dọa bởi thứ sinh vật vô cùng nguy hiểm và đáng sợ nhường nào.

“Em muốn ăn món hầm hay nướng hơn?” Haris hỏi ý kiến của người bạn đồng hành.

“Cả hai thì sao?” Teo cười phấn khích đáp.

“Được thôi, giúp tôi lột da, cạo lông với rửa mớ thịt ấy nghen.”

“Ok ~.”

Haris nói nhẹ nhàng di chuyển bàn tay, máu còn động từ trong những miếng thịt được rút ra. Kế đó, cô dậm chân và phần đất nhô len hình thành lò nướng bằng đất thường dùng cho bánh pizza.

Cùng lúc đó, Teo đưa một ngón tay mọc ra móng lớn đen nhọn cứa vào các miếng thịt. Với cái móng sắc nhọn đó, cô dễ dàng lột da, rút xương lẫn gân của những miếng thịt.

“Em làm quen tay rồi đấy.”

Xoẹt xoẹt xoẹt

Haris nhận xét trong khi dùng dòng nước di chuyển như ngọn roi vọt. Cô ấy vung vô số phát roi nước đó những củ khoai tây và cà rốt được lột vỏ cũng như cắt thành những miếng nhỏ hơn. Tất cả rau củ đó đều được cắt gọt sạch sẽ và đều nhau như đầu bếp quen nghề!

Phừng

“Em học tập từ ngài trong suốt một năm qua mà ~.” Teo tự tin đáp. “Giúp ngài hoàn thành công đoạn nấu ăn sớm hơn thì bữa tiệc hoàng gia này càng sớm được thưởng thức!“

“Giờ em giữ lửa trong khi tôi ướp mấy miếng thịt này.”

Haris đưa ra chỉ dẫn trong khi tạo lửa trại từ nắm đấm như súng phun lửa. Ngọn lửa ấy nấu sôi nồi nước lớn cỡ cho 20 người ăn cũng như làm nóng lò nướng đất kia.

“Cái này thì dễ rồi ~.”

Phừng

Với một hơi hít thật sâu, Teo thổi ra một ngọn lửa mạnh để giữ nồi nước sôi và lò nướng nóng lên. Cùng lúc đó, Haris lấy ra vài lọ sốt gia vị khác nhau từ hư không. Cô ấy cho muối tiêu vào nồi nước, trong khi những miếng thịt và rau củ từ đang được bao bọc những thứ nước sốt và muối tiêu. Ngay sau đó, cô đưa chúng một nửa vào lò nướng, một nửa vào nồi nước rồi đây kín cả hai thứ lại.

“Thật đúng đắn khi ghé qua chợ mua mấy lọ gia vị.” Haris bình luận sau khi bắt đầu vung nắm đấm phun ra lửa để nướng thịt.

“Ngài đừng khiêu khích em bằng mùi hương hấp dẫn ấy chữ ~.”

Teo chảy dãi khi ngửi mùi hương từ những miếng thịt thơm phức đầy gia vị. Cả hai người họ liên tục sử dụng ngọn lửa của bản thân để nấu nồi nước và lò nướng. Chỉ mất vài phút, cả hai thứ đồ ăn đã chín hoàn toàn và tỏa mùi hương khiến ai cũng phải thôi thúc muốn thử chúng!

“Được rồi, rửa tay rồi cùng dùng bữa nào ~.”

Haris, tạo ra một cái tô đất rồi múc món hầm vào tô cũng như gắp đồ nướng ra dĩa rồi đặt lên bàn ăn. Teo vội vàng lấy nước từ những cái chum để rửa tay rồi nhanh chóng đi đi tới ngồi vào bàn ăn.

“Cảm ơn chủ nhân yêu quý ~.”

Đôi mắt của thiếu nữ rồng ấy như sáng lấp lánh lên, cô lập tức múc một muỗng đồ hầm rồi dùng móng để xiên một miếng thịt lên mà ăn.

“Ngon tuyệt!” Teo ôm má mà nói với giọng sung sướng.

“Tuy không thể mua mấy thứ khác cho em được nhưng tạm thời thì bữa ăn của chúng ta hoàn toàn ổn.” Haris thủng thẳng múc món hầm và đồ nướng mà ăn.

“Tuy em tò mò về mì gói, chocolate lắm, nhưng đợi chờ dịp tốt hơn để mua cũng không muộn.”

“Đừng lo, với khả năng của hai chúng ta thì nếu kiếm công việc nào đó kiếm tiền trong thời gian ngắn không khó ~.”

“Hm… sao chúng ta không đơn giản là kêu lũ phàm nhân đưa cho gọn?”

“Tôi nói em rồi, không ăn cắp hay cướp từ người khác!”

“Được rồi được rồi, em sẽ nói một cách nhẹ nhàng để chúng dâng tiền cho em ~.”

“Không đi lừa đảo luôn!”

“Em biết rồi em biết rồi ~.”

Hai cô gái vừa trò chuyện vui vẻ vừa thưởng thức bữa ăn tối. Dù quyền năng cũng như ngoại hình có chút khác biệt, nhưng khi họ cùng nói cười và dùng bữa thì không khác nhiều so với những cô gái bình thường.

“Ah, bữa ăn ngon miệng và no nê ~.” Teo uống một cốc nước bằng đá rồi nói với giọng thỏa mãn.

“Em thích là tốt rồi.”Haris dậm chân mạnh khiến những mẩu xương sau khi ăn xong bị dập nát rồi chìm vào trong đất.

” Giờ thì, ngài muốn em là người ‘chọt’ ngài hay ngài ‘chọt’ em?” cô rồng mỉm cười tinh nghịch đi sát lại.

“Phụt!” nữ hồ ly bị sặc khi đang uống cốc nước giữa chừng. “Chúng ta mới ăn xong mà!”

“Nếu ngài không thích động tay nhiều thì chỉ việc nằm im và em sẽ giúp cả hai chúng ta đều được thỏa mãn~.”

“Không là không!”

“Hm… vậy em để chủ nhân đâm em vậy, ngài sẽ không phải lo bị đau mà vừa sung sướng ~.”

“Không!”

“Nếu chủ nhân Haris ngại việc khỏa thân để vậy thì em sẽ hạn chế cởi đồ ngài?”

“Không mà…”

“Chúng ta đâu sợ tới tháng hoặc thụ thai ngoài ý muốn đâu mà ngài lo ~. Mặc dù ngài lẫn em gặp chút bất tiện việc phải chịu cảm giác hơi đau như khi mất v-card. Nhưng mà lần này em tình nguyện để ngài đâm em mà, ngài chẳng phải sợ đau~.”

“Sao bữa nay em nài nỉ vụ này dữ vậy Teo!?”

“Thì coi như ăn mừng ngày đầu chúng ta đến thế giới mới này?”

“ĐỒ CON RỒNG DÂM DỤC!”

…Hoặc có lẽ giới tính họ có chút đặc biệt, nếu không muốn nói là linh hoạt đến bất ngờ. Haris dậm chân tạo ra cái găng tay đất bọc đeo quanh tay rồi cô ấy gõ đầu Teo một cái.

Cốp

“Ouch!” Teo ôm lấy vị trí bị gõ trên đầu.” Sao ngài lại đánh em!?”

“Vì em chẳng biêt tiết chế gì cả!” Haris bắt đầu thuyết giáo người bạn đồng hành của cô.”Việc em cứ éo buộc người khác trong khi họ không muốn là rất thô lỗ đấy. Hơn nữa, phẩm giá của rồng hay á thần của em để đâu mất rồi!?”

“Đối với chủ nhân Haris thì em chẳng cần chúng làm gì, kể từ lúc làm thuộc hạ của ngài thì em chẳng cần chúng nữa,” Cô nàng rồng cười nhí nhảnh đáp.” Với lại ngoài làm tình ra thì còn hoạt đồng nào hay ho hơn lúc trời đã tối như thế này chứ?”

“…Tôi hiểu ý em nói,” Haris bình tĩnh lại rồi ngẫm nghĩ “Không có wifi, thiết bị công nghệ nào, chúng ta cũng không có tiền để đi chơi mấy hộp đêm nốt. Tất nhiên hộp đêm cũng không lành mạnh lắm khi rượu bia nhiều và thậm chí là dùng thuốc nữa. Cứ để thế này qua thời gian dù chúng ta chẳng cần ngủ thì đúng là chán lắm…”

“Vậy người có cao kiến nào không? Cần em dùng tiên tri để tìm câu trả lời?” Teo nghiêng đầu cùng chiếc đuôi rồng ngoe nguẩy.

“Phải rồi, tôi có tìm được con suối gần đây, chúng ta có thể ra đó chơi!”

--- Tại Suối Dandendong ---

“WOOOOHOOOO!”

Hai cô gái ở bên con suối lớn nhất ở vùng núi đó. Thế nhưng, thay vì họ chơi tạt nước thì họ lại đang trượt trên con suối bằng tấm ván bằng băng. Trên con suối lắc léo, dòng nước đã chảy xiết so với tốc độ vốn có của nó.

“Yosh, tôi thắng rồi!” Haris chạm đến được bức tường đá vốn không có trước đó ở cuói dòng suối.

“Heheh, coi bộ đúng là ngài giỏi vụ này hơn em đấy. Làm ván bằng nước đá rồi làm dòng chảy này siết hơn.” Teo đến sau và cười khúc khích.”Tuy không như bay lượn nhưng trò này cũng vui phết.”

“Well, tôi đã thử vài trò hồi còn luyện tập với Albus,” Cô nàng cáo ngồi trên bờ suối và kể lại.”thành ra tôi nghĩ em cũng sẽ thích nó ~.”

“Heheh, lão già đó thì trò vui nhẹ nhàng hay cảm giác mạnh đều rất biết thưởng thức.” Nữ rồng bước lên bờ suối rồi phủi nhẹ bộ đồ. “Mà quần áo ướt nhẹp thế này khó chịu thật ~.”

“Cần tôi hút nước trong đồ ra không?” Haris hỏi.

“À, ngài có thể làm việc đó sau ~.” Teo chậm rãi cởi bỏ bộ đồ ra.

“Uh… Teo?” ”Haris tròn mắt mà thắc mắc hành động đó.”Em tính làm gì vậy?”

“Đừng lo lắng thế chứ~.” Cô nàng rồng từ từ bước lại gần bạn đồng hành của cô hơn, tay nhẹ nhàng cởi bỏ có đồ trong.”Hãy thả lỏng người ra nào.”

“Dừng lại thứ em đang định làm- ummm!”

Chụt

Đáp lại lời cảnh báo đó, Teo khóa môi Haris bằng một nụ hôn. Đó không chỉ là một nụ hôn bình thường mà như một nụ hôn kiểu Pháp.

“Ở đây chỉ có hai ta thôi, chẳng lý do gì ngài phải ngại ngùng hay ngăn cấm bản thân thuận theo mong muốn của cơ thể cả.” Teo ngưng hôn rồi nhìn chăm chú đôi mắt của Haris, cô ấy nói cùng một nụ cười ma mị.”Chúng ta đều vượt trên luật lệ bình thường phàm nhân, nó càng chẳng lý do gì ngài phải lo lắng thứ nho nhỏ như vậy.”

“…Em xấu tính thật…biết rõ tôi không giỏi tranh luận vậy mà…”Haris với đôi má đỏ ửng, cô lúng túng tránh ánh nhìn quá gần của nữ rồng.

“Thêm nữa, ngài xem ra đã rất cứng và sẵn sàng rồi đấy ~.”Teo chạm vào dưới váy Haris mà nói giọng châm chọc trong khi liếm môi.

“Kh-khoan đã!” Haris bối rối đẩy cô nàng rồng ra nhưng bất lực, thế rồi đột ngột cô ngã xuống đất

Bịch

“Ah!” Nữ hồ ly mở mắt ra sau cú ngã, thứ cô thấy là Teo đang phía trên với hai tay chống xuống mặt đất.

“Đừng sợ, xin cứ giao phó cơ thể ngài cho em, Ah~.” Nữ rồng ấy ngồi lên phần dưới bụng của Haris và khiến cả hai rên âm thanh dâm dục.“Em sẽ chăm sóc cơ thể ngài cẩn-thận ❤~.”

“…Ah…”

Và sau đó, hai cô gái quấn lấy nhau và chìm đắm vào sự khoái lạc.

--- Hơn một giờ sau---

“Tốt, cánh cổng đã hoạt động!”

“Nhìn cây cỏ và suối xung quanh đây xem, quá tươi tốt và màu mỡ đúng như chúa tể nói!”

“Hah, bầu không khí thật tuyệt, nơi này đúng là đỉnh!”

Bất chợt, một nhóm hơn 20 sinh vật hình người mặc đồ lông thú bước qua một vòng tròn tím lơ lửng trên mặt đất. Chúng cao hơn hai mét, người vai u thịt bắp, trên đầu có sừng, trước miệng thì răng nanh nhô ra trông vô cùng nguy hiểm. Không những thế, tên nào tên nấy cũng cầm cây kích to tướng cùng một cây cung giát trên người

“Oh, mới tới mà có thứ hay ho khác kìa.”

“Đồ ăn, phụ nữ, mới xuất phát mà gặp hai thứ cùng lúc thế này đúng là vận may!”

“Tao thấy hai nhỏ đó trước, tao xí trước!”

Bọn chúng thấy hai cô gái đang nằm trên đất mà quấn quýt vào nhau, người quần áo nửa kín nửa hở, người thì khỏa thân hoàn toàn. Lũ sinh vật có sừng đó nhìn thấy hai cô gái mà mà lao nhao cứ như trông thấy đồ ăn, có kẻ thì trông như thèm khát cơ thể họ!

PHỪNG

“AAAAAH!, NÓNG QUÁ!”

Một vài tên lao đến thì lập tức lửa từ đầu bao lấy chúng. Những kẻ có sừng đó kẻ thì hoảng hồn, kẻ hoang mang trước cảnh tượng đó.

“Tới thú rừng còn biết phép tắc hơn các ngươi nhiều.”

Cô gái khỏa thỏa nằm trên đứng dậy cùng giọng nói điềm tĩnh nhưng không hề hài lòng. Chiếc đuôi đầy vảy của cô ấy vỗ mạnh đến mức mặt đứt bị nứt, miệng cô ấy thì đang lẩm bẩm với ngọn lửa liên tục phà ra cũng như để lộ răng nanh sắc bén.

“chúng còn biết lịch sử tối thiểu là không làm phiền trong lúc ta đang hành sự đấy!”

Đôi mắt cô ta sáng lên Đồng tử trên mắt cô ấy từ tròn trở thành một đường thẳng dọc xuống như của loài bò sát! Cô gái đang sôi máu như chính ngọn lửa đó không ai khác là Teo.

“Eek!”

Cô gái đuôi cáo nằm phía dưới kêu lên trong bối rối. Song chỉ trong chớp mắt, cô ta đã chỉnh sửa lại y phục. Cả quần áo của Teo đang nằm trên đất thì lập tức biến mất khi cô nàng cáo chạm vào. Ngay sau đó, cô nàng cáo chạm tay và Teo và quần áo xuất hiện trở lại trên chính người chủ của chúng. Tất nhiên, người mà ở đây vào thời điểm này và có thể làm được việc đó có mỗi Haris mà thôi.

“Các người là ai? Muốn gì ở bọn tôi!?” Haris mặt vẫn còn đỏ ửng và mồ hôi khắp người, song cô vẫn đủ giữ bình tĩnh vào tư thể võ sĩ mà hỏi đối phương.

“Bọn ta là những chiến binh của gia tộc Gou, thuộc hạ trung thành của Hiroka Hime, và nhiệm vụ của bọn ta là chinh phạt nơi này!”