Du Thanh Chi ngồi xuống ghế trung tâm ở hàng đầu tiên rồi nói: "Kiều Yến Hi, tôi khát."
Trên bàn đã chuẩn bị sẵn chai nước khoáng. Kiều Yến Hi cầm chai nước lên, vặn nắp và đưa cho cô.
Du Thanh Chi không thèm nhìn lấy một cái, "Tôi muốn uống trà xanh."
Bỗng nhiên, người dẫn chương trình vội vã bước đến, "Kiều tổng, buổi lễ sắp bắt đầu, anh cần vào hậu trường để chuẩn bị."
"Được."
Nghe vậy, Du Thanh Chi liền nhận chai nước khoáng từ tay Kiều Yến Hi, uống một ngụm.
Sau khi Kiều Yến Hi rời đi, buổi lễ khai trương liền bắt đầu với phần giới thiệu và chào đón của người dẫn chương trình.
Ngồi ở vị trí hàng đầu, Du Thanh Chi dễ dàng nhận ra được những người xung quanh đều là những nhân vật quan trọng. Khi người dẫn chương trình rời khỏi sân khấu, một người đàn ông nước ngoài tiến đến ngồi xuống ghế bên cạnh cô và bắt chuyện bằng tiếng Anh.
Du Thanh Chi cũng dùng tiếng Anh để đáp lại. Người đàn ông đó có vẻ ngoài sáng sủa, lại rất thân thiện, "Tôi là Colton, phó tổng giám đốc của Meco."
Du Thanh Chi thực ra đã biết anh là đối tác của Kiều Yến Hi. Thấy anh nhiệt tình như vậy, cô cũng lịch sự đáp lại: "Tôi là Yevola, đến từ Tập đoàn Thế Hoành."
"Tập đoàn của cô có làm về robot dọn dẹp đúng không?"
"Đúng vậy."
Colton vui vẻ nói: "Jonny đã nói với tôi rằng cậu ta muốn nghiên cứu một hệ thống có mức định giá phù hợp cho robot dọn dẹp dùng ngoài trời. Tôi nghĩ chúng ta sẽ có cơ hội hợp tác."
Du Thanh Chi mỉm cười, "Tôi cũng hy vọng vậy."
Colton lại nói: "Tiếng Anh của cô mang theo chút giọng ngữ của người Anh, có phải đã từng sống ở Anh không?"
"Đúng vậy, tôi từng học đại học ở Anh quốc."
"Wow! Chị gái tôi cũng định cư ở Anh, hằng năm tôi đều đến thăm chị ấy."
Không biết vì sao, hai người cứ thế mà trò chuyện suốt cả buổi. Trong quá trình tán gẫu, Du Thanh Chi nhận ra rằng Colton là một người rất đơn giản và chân thành. Anh ta và Kiều Yến Hi cùng nhau hợp tác chắc hẳn rất hòa hợp.
Lúc này, một người phục vụ tiến đến, trên tay cầm một chai trà xanh, "Du tiểu thư, đây là trà xanh mà Kiều tiên sinh nhờ tôi đưa cho cô."
Du Thanh Chi liếc nhìn chai trà xanh trên tay cô phục vụ rồi nhận lấy, "Cảm ơn."
"Không có gì."
Du Thanh Chi hướng ánh mắt về sân khấu, người dẫn chương trình vừa thực hiện xong phần mở đầu. Tiếp theo là đến Kiều Yến Hi bước lên phát biểu lời chúc mừng.
Sau đó, với tư cách là khách mời danh dự, hội trưởng Hiệp hội Trí tuệ Nhân tạo Nam Thành cũng lên sân khấu phát biểu.
Mọi trình tự được tiến hành tuần tự, cuối cùng là nghi thức cắt băng khánh thành.
Trong lúc cắt băng, hầu hết những người ngồi hàng ghế đầu đều lên sân khấu, bao gồm cả Chu Vọng Sơn - cha của Chu Phỉ Lâm.
Hiện tại, ông là một trong những cổ đông lớn nhất của Meco.
Sau khi buổi lễ cắt băng kết thúc thì còn có một buổi tiệc chiêu đãi, Du Thanh Chi không tham gia mà chọn rời đi.
Mang theo cả chai trà xanh mà Kiều Yến Hi nhờ gửi cho cô...
-----
Kiều Yến Hi trở lại công ty vào xế chiều. Vừa bước ra khỏi thang máy, anh đã nhìn thấy mười lẵng hoa được bày ở lối vào công ty, tất cả đều là quà tặng từ các công ty khác.
Hầu hết các lẵng hoa đều tương tự nhau, nhưng khi ánh mắt lướt qua một lẵng có hoa màu lam, anh chợt dừng lại và quan sát kỹ hơn. Trong đó có mấy nhánh Tây Phủ hải đường khiến anh chú ý.
Tiến lại gần, anh nhìn thấy trên tấm thiệp gắn kèm ghi: "Bộ phận Robot dọn dẹp của Tập đoàn Thế Hoành chúc mừng khai trương."
Ngoài Tây Phủ hải đường, lẵng hoa còn có các loại hoa tường vi đa dạng màu sắc cùng với hoa bách hợp, phong cách trang trí khác biệt hoàn toàn so với những lẵng hoa khác. Rõ ràng không phải là loại được mua từ cửa hàng hoa thông thường.
Kiều Yến Hi liền nói với một nhân viên lễ tân gần đó: "Giúp tôi tìm một chiếc bình hoa."
"Vâng, Kiều tổng."
Anh cẩn thận lấy từng bông hoa từ lẵng hoa ra một cách nhẹ nhàng.
Hà Cẩn Duệ lúc này đi ngang qua, nhìn thấy Kiều Yến Hi đang bận rộn với lẵng hoa liền trêu chọc: "Cậu đúng là nhàm chán thật đấy. Không có việc gì làm nên đi phá lẵng hoa sao?"
Kiều Yến Hi bình thản đáp: "Có ích."
"Kiều tổng, tôi đã tìm được bình hoa."
Kiều Yến Hi nhận lấy bình rồi nhẹ nhàng đặt những bông hoa vừa rút ra từ lẵng vào trong bình để nuôi dưỡng.
Nhìn thấy hành động này, Hà Cẩn Duệ không giấu nổi vẻ kinh ngạc, bật thốt lên: "Cậu đang làm gì? Điên rồi à?"
Kiều Yến Hi bình thản trả lời: "Trong phòng làm việc thiếu cây xanh, trước cứ dùng tạm."
Hà Cẩn Duệ: "..."
Kiều Yến Hi cầm bình hoa bước vào văn phòng, đặt nó ở một góc bàn làm việc.
Hà Cẩn Duệ đi theo vào, không nhịn được nói: "Cậu muốn văn phòng có hoa tươi thì có thể trực tiếp đi mua, cần gì phải làm phiền đến lẵng hoa người ta tặng?"
Kiều Yến Hi liếc anh ta một cái, không tiếp tục chủ đề này mà đổi sang chuyện khác: "Cậu tìm tôi có việc gì?"
Hà Cẩn Duệ lúc này mới nhớ ra mục đích ban đầu của mình, "Chút chuyện riêng thôi. A Khâm cuối tuần này kết hôn, đoàn phù rể vẫn thiếu một người. Cậu ta bảo tôi hỏi cậu có muốn tham gia hay không."
Làm phù rể cần phải biết cách tương tác, hỗ trợ với người thân của cô dâu. Với tính cách hiện tại thì anh cảm thấy mình không phù hợp làm việc này, "Tôi không làm phù rể, nhưng đến ngày hôn lễ tôi sẽ tham dự."
"Được thôi, tôi cũng nghĩ cậu sẽ không thích việc này. Để tôi từ chối giúp cậu."
"Ừm, cảm ơn."
Hà Cẩn Duệ tựa vào bàn làm việc của Kiều Yến Hi, khoanh tay cười khúc khích, "Cậu có biết cô dâu là ai không?"
"Ai?"
"Em họ của Sở Minh Húc." Hà Cẩn Duệ nhớ lại thời gian cấp ba, "Hồi đó Sở Minh Húc chơi bóng rổ, thích nhất là khiêu khích lớp chúng ta, hệt như chó điên vậy. Giờ A Khâm cưới em họ của cậu ta, sau này phải gọi cậu ta một tiếng anh rể. Nghĩ tới thật thấy rất ủy khuất cho A Khâm."
Kiều Yến Hi cũng hồi tưởng lại những chuyện thời trung học. Lúc đó, Sở Minh Húc thường xuyên khiêu khích bọn họ, mọi người đều nghĩ cậu ta muốn hơn thua với anh từng chút một, nhưng mục đích thực sự thì cả anh và cậu ta đều rõ hơn ai hết: tất cả là vì Du Thanh Chi.
Mặc dù thời trung học, Sở Minh Húc là người mà ai gặp cũng sợ, nhưng mỗi khi đứng trước mặt Du Thanh Chi thì liền biến thành một người hoàn toàn khác, ôn hòa như một con cừu non.
Kiều Yến Hi thản nhiên nói: "Chuyện nào qua rồi thì cho nó qua đi."
Nghĩ đến điều gì đó, anh bỗng hỏi thêm: "Sở Minh Húc đã kết hôn chưa?"
"Tôi làm sao biết được." Hà Cẩn Duệ nhìn anh với vẻ kỳ lạ, "Sao đột nhiên cậu lại quan tâm đến chuyện hôn nhân của cậu ta vậy?"
Kiều Yến Hi dời ánh mắt, lạnh nhạt trả lời: "Không có gì."