Chương 6: Hiểm cảnh

13/02/2030, 10:00 AM, Ngoại khu C7, cách 25km về phía Tây Bắc cứ điểm 02, công ty Ceti.

15 phút trước khi có tín hiệu cầu cứu…

Trên cánh đồng hoang sơ đầy khối đá lởm chởm, mặt đất khô cằn thô dày nứt nẻ, những thực vật sinh trưởng đầy khó khăn như minh chứng cho sự tàn khốc tại nơi đây. Sự tàn khốc này còn hiện ra đầy kinh hoàng khi trên mặt đất là vô vàn xác chết la liệt của những con quái vật C.M mang hình dạng loài kiến.

Cơ thể con nào cũng xuất hiện vô số lỗ đạn làm chất dịch axit trong người chúng chảy đầy ra đất tạo nền mùi hôi tanh khó chịu. Lúc này có một nhóm thanh thiếu niên tầm 8 người đang phân hủy xác bọn C.M đến thu lấy những viên hạc tâm trong người chúng.

“Chị Sara thật quá đáng, nhìn tụi em cực khổ giết đám súc sinh này mà không khen ngợi người ta. Chị xem xem, nhiêu đây đủ để em ra trường chưa.” Mọi người còn đang làm việc thì một cậu thanh niên uể oải lên tiếng, tay lắc cái bọc đen chứa những viên hạch tâm.

“Này Gai, mày chỉ có việc mổ xẻ xác chúng có chút ít vậy mà than. Coi tao nè, giết nhiều đến mức máu chúng dính đầy người tao nè thấy chưa.” Một thanh niên khác lên tiếng, con mắt trừng về phía cậu Gai mới than vãn khi nãy thì một cô gái can ngăn.

“Thôi đi hai ông tướng, đang làm việc nhóm đấy. Đừng làm hại điểm cả team như vậy chứ. Coi chừng chị Sara ghi đánh giá là chết cả lũ đấy.” Người này vừa nói xong thì cả nhóm nhìn về một phía, tại đó có một cô bé đang ngồi trên một va li lớn, tay bấm bút nhìn bảng đánh giá.

Với mái tóc đen, đuôi tóc màu tím dài ngang vai, ánh mắt toát vẻ nghiêm nghị sắc bén, gương mặt V – line đầy nữ tính. Ẩn dưới bộ váy gothic đen tuyền là thân hình nhỏ nhắn tựa học sinh trung học, làn da được bao phủ bởi quần tất đen dài đến bắp đùi cùng đôi bao tay đen cùng kiểu dáng càng khiến cô như một thiên thần nhỏ.

“Gai, Muzo, Min, xử lý nhanh xác bọn chúng đi, nếu không tôi trừ 1 điểm cho mỗi người.” Thật đáng tiếc đằng sau vẻ ngoài đáng yêu này là một con người nghiêm túc. Nếu trên đời này có dạng con gái mặt học sinh hàng phụ huynh thì Sara là một tồn tại ngược lại.

“Đừng mà!” Min mếu máo cầu khẩn, gương mặt vô cùng đáng thương nhưng Sara không để ý tới.

“Haha đáng đời. Lúc mấy người còn đang lơ là thì tôi đã xử lí hết toàn bộ rồi haha.” Một thanh niên to cao trong nhóm còn lại cười ha hả, toàn thân vận áo giáp chống đạn nặng nề, ngực áo có huy hiệu hình tấm khiên ghi tên Rok. Nhìn tổng thể thân hình của cậu làm ta liên tưởng đến một tảng đá khổng lồ biết đi.

Rok còn đang cười thì bị Sara liếc qua làm cậu co rúm im lặng. Lúc này, hai thành viên khác của team tên Rose và Jack báo cáo cũng đã thu thập và dọn dẹp xong. Sara gật đầu ghi chú vài thứ rồi đưa tay đeo đồng hồ lên.

“Lin, xung quanh thế nào rồi?” Ở đầu dây bên kia, một cô gái đang nằm dài dưới đất, con mắt kề sát vào ống ngắm của khẩu M200 Cheytac mà quanh sát xung quanh.

Với phần tóc trước được cắt mái ngang, phần sau được buộc theo kiểu đuôi ngựa đầy cá tính, con ngươi mở to quan sát nhóm Sara, trên trán treo cặp kính râm đen. Thân hình cô tương đối chuẩn với ba vòng rõ nét, ngón tay thon khẽ để trên cò súng để sẵn sàng khai hỏa cho bất cứ tình huống khẩn cấp nào.

“Đều ổn cả ạ.” Lin đáp lời, cả người vẫn nhìn về phong cảnh phía trước. Đối với một xạ thủ như cô thì sự thả lỏng khi ở một mình tuyệt đối không nên có, trừ phi hội gặp đồng đội và chắc chắn an toàn.

“Được, em chuẩn bị thu dọn đi, tầm 5 phút sau bọn chị sẽ đến đón em.” “Đã rõ.”

Vừa dứt lời, Sara hướng về nhóm Gai thông báo cuộc thực tập đã xong và kêu mọi người chuẩn bị đón Lin rồi về thì mặt đất rung chuyển dữ dội làm mọi người đứng không vững.

“Chậc, lại đến nữa à. Mọi người vào vị trí. Lin, hỗ trợ bọn chị” Sara tặc lưỡi, liếc mắt về đống xác chết chưa được nhóm ba người Gai xử lý xong. Cô nheo mắt nhìn khu vực có dấu hiệu đang nứt ra, tay ra hiện cho mọi người đề phòng chỗ đó.

Dưới ánh mắt của mọi người, những sinh vật xấu xí bắt đầu hiện ra. Với thân thể màu tím to lớn cùng lớp vảy bao bọc, chồng lên nhau giống như những tấm vải. Mép vảy sắc và nhọn khiến mọi người dè chừng. Lúc đầu chỉ mới có một lỗ đất và vài ba con chui lên làm mọi người thả lỏng nhưng sau đó lại xuất hiện vài lỗ cùng số lượng lớn chui ra.

Trước ánh mắt hoảng sợ của các thực tập sinh, gần hai mươi con C.M đứng tại đó, bàn tay đầy vuốt nhọn còn nhuốm máu, miệng mở to nhìn về ‘bữa tiệc thịnh soạn’ trước mặt mình.

“Gai! Đốt xác bọn kiến ngay, nhanh lên. Muzo, Min qua đây nhanh!” Sara hét lớn.

‘Xem ra đám nhóc xử lý xác chết vẫn chưa đủ sạch, cần rèn luyện thêm. Đám này mũi thính và da dày, với những gì chúng ta đang có chắc chắn sẽ vượt qua được.’ Sara nghĩ không ngừng, khi cô đang phân vân có nên gọi cứu viện không thì một tiếng động lớn vang lên.

Oành!

A!!

Lúc này dưới đất bỗng mọc lên một cái sừng nhọn đâm xuyên qua cơ thể Gai nhấc bổng lên cao. Mọi chuyện diễn ra quá nhanh làm mọi người chưa kịp phản ứng, đến khi nhận ra thì cơ thể Gai đã không còn sức sống, từng dòng máu nóng từ lỗ thủng trước ngực phun trào ra nhuốm đầy mặt đất. Hai người Min và Muzo do bị dư chấn của thứ vừa xuất hiện làm hất văng ra xa, cơ thể choáng váng không kịp định hình.

“Áaaa… ” Rose đứng kế bên xa Sara hoảng sợ gào thét. Vừa mới ban nãy cả đám còn cười đùa chọc ghẹo nhau vài câu, ấy vậy mà bây giờ lại hóa thành xác chết lạnh lẽo đung đưa trên cao.

“Khỉ thật! Jack, Rok, hai đứa giúp Min và Muzo lên xe. Lin bắn hỗ trợ mau.” Sara kéo Rose lên buồng lái rồi đề xe nổ máy. Nhóm bốn người Rok vừa mới lên xe thì có một con lao đến tấn công.

Xoẹt xoẹt!

Đoàng!

Một viên đạn bắn xuyên đầu con C.M khiến cả bọn thót tim thầm tạ ơn Lin cứu kịp. Ở một góc đỉnh đồi, một vỏ đạn văng lên cao rồi chạm đất, đầu họng súng vẫn còn tỏa ra một ít khói thuốc, Lin vẫn chăm chú nhìn về phía đồng đội, đôi tay thoăn thoắt cài đạn ‘cạch cạch’.

“Làm tốt lắm Lin!” Sara nhếch môi cười chỉnh cần số, đạp mạnh chân ga, tay xoay vô lăng điều khiển xe phóng đi. Cô cũng kịp ấn lên đồng hồ gửi tín hiệu cầu cứu về trụ sở.

Bừm bừm!

Mặt mày cô bơ phờ mệt mỏi, nhóm người Rok trầm mặt khó chịu. Dù biết nghề này thuộc dạng sống nay chết mai nhưng mà chứng khiến đồng đội thân thiết bị chết thảm vậy, liệu tương lai bọn họ sẽ ra sao.

Vừa mới thả lỏng được một chút, Sara nhìn về gương chiếu hậu thì thấy tại chỗ những cái xác C.M còn chưa kịp dọn dẹp thì có 3 con đang biến đổi. Trên người bọn chúng hiện ra hoa văn, cơ thể đột biến to ra, đỉnh đầu chậm rãi nhô lên một cái sừng nhỏ.

Dựa vào những thông tin hiện tại cô có, Sara phỏng đoán cái sừng mới nhô lên là thuộc về một con C.M cấp 1. Nếu chỉ là cấp 0 thì cô có thể phối hợp với bọn trẻ mà chạy thoát khỏi bọn chúng nhưng đây lại có đến ba con sắp tiến hóa và một con cấp 1 đang lẩn trốn ở dưới đất có thể đánh lén bất cứ lúc nào thì sợ việc đảm bảo tính mạng cho bọn trẻ là việc vô cùng khó khăn.

Lúc này, Sara vô cùng chán nản, cô có cảm giác sáng nay mình ra đường chưa coi ngày hay sao mà sao xui xẻo nó ập vô mặt rồi.

Ầm ầm!

Sau lưng họ là vô số âm thanh va chạm do những ‘quả banh gai’ C.M đang càn phá hết mọi thứ để áp sát cả bọn. Dù Lin liên tục bắn đạn để giảm bớt số lượng địch nhưng do chúng có lớp giáp dày, đã vậy còn cuộn tròn khiến cho việc phòng thủ của chúng càng thêm lợi hại. Những viên đạn của cô không tác dụng quá nhiều với bọn chúng.

“Chó chết, sao đám này cứ bám theo chúng ta vậy!” Jack bực dọc hét lớn, cả bọn gật đầu đồng tình.

“Mấy đứa học hành kiểu gì vậy? Còn chưa nhận ra vấn đề nữa sao.” Nhìn cả đám còn ngơ ngác chưa hiểu gì, Sara thở dài.

“Là máu.” Nghe đến đó cả bọn liền kiểm tra quần áo của nhau và thấy phần áo giáp của Min và Muzo còn dính máu của đám kiến. Thấy vậy, hai người đó lột bộ giáp ra ném về phía con C.M ở gần xe nhất.

Thấy bọn quái vật khựng lại không bám theo xe nữa, sau khi bỏ chúng được một đoạn xa thì cả team thở phào. Nhưng đáng tiếc niềm vui chưa kéo đến bao lâu thì nỗi đau đã vồ đến.

Ầm!

Một cái sừng nhọn từ dưới đất mọc lên hất bay chiếc xe lên không trung, bốn người ngồi ở phía sau văng ra tứ phía nằm dài trên đất. Xe sau khi đáp đất thì bị lăn vài vòng đập vào tảng đá lớn, tất cả mọi người đều bất tỉnh.

Bây giờ, tại chỗ cái sừng kia, một thân hình khổng lồ bắt đầu trồi lên, một con siêu thú khổng lồ hiện ra trước mặt mọi người. Nhìn hình dáng của nó không khác gì đám C.M vảy dày khi nãy, chỉ có vài chỗ khác biệt là sừng to dài – thứ đã xuyên thủng người Gai cũng như làm xe lật nhào cùng phần đỉnh của đuôi nó là quả cầu gai nhọn đang không ngừng nện lên đất.

“Chị Sara, Muzo, Jack, Min, Rok, Rose! Mọi người tỉnh dậy đi.” Tại vị trí của mình, Lin chứng kiến hết mọi chuyện. Cô hét lớn vào đồng hồ đánh thức đồng đội dậy nhưng do dư chấn của vụ ngã xe quá nặng khiến cho cả nhóm vẫn còn trong trạng thái mơ hồ, tai nghe liên lạc cũng bị nằm cách xa.

Đang không biết phải làm sao thì Lin thấy con quái vật đó đang tiến về phía người gần nó nhất, đó là Muzo.

Đoàng đoàng!

“Con súc sinh kia, mày dừng lại ngay cho tao!” Hàng loạt phát bắn vang lên nhưng đều bị lớp da dày của nó làm nảy ra. Nhìn thứ đó áp sát càng lúc càng gần, Lin hét lớn vào đồng hồ nhưng đã không kịp.

Con quái vật to lớn ấy thản nhiên đạp lên người cậu như thể đạp kiến. Một cái hố lớn in hình dấu chân của con C.M cấp 1, sau khi nó thu chân lại thì ở dưới hố chỉ còn là đống thịt bầy nhầy cùng máu tươi.

Lin kinh hãi không nói nên lời, đôi tay run rẩy siết chặt khẩu súng, nước mắt tràn trề khắp khuôn mặt. Bàn chân đẫm máu ấy vẫn tiếp tục bước đi, để lại những dấu chân to lớn màu đỏ thẫm mà hướng về mục tiêu tiếp theo – Rok.

Đoàng đoàng!

“Con kia, lại đây! Có ngon thì đuổi theo tao này.” Con C.M cấp 1 đang đi lại gần Rok thì vài viên đạn bắn vô mặt nó làm nó tức giận quay đầu nhìn sang thấy Jack đang nghiến răng cầm khẩu Beretta 92FS.

Lúc Jack mở mắt tỉnh lại, trước mặt anh chính là cảnh con quái vật dẫm lên người Muzo cùng tiếng hét bi thương của Lin khiến anh chết đứng. Ngay tại thời khắc ấy, cơ thể anh không ngừng run rẩy, trực giác của anh như đang điên cuồng kêu gọi anh hãy chạy ngay đi.

Nhưng không, anh quyết định ở lại, tay không ngừng nã đạn bắn về phía con C.M mà thu hút nó về phía mình, chân anh từng chút lùi về sau giữ khoảng cách với nó . Sau khi bắn hết băng đạn mà con cấp 1 đó không có phản ứng gì, anh liền xoay người bỏ chạy, nó cùng rống lên một tiếng rồi lao về phía anh.

“Chạy mau đi, Jack!” Lin vừa nói vừa cố bắn nhưng kết quả vẫn như cũ. Con quái thú ấy càng lúc càng lại gần và nó tông vô anh.

Rắc!

Tiếng xương bị gãy vang lên, cơ thể Jack văng lên cao đập mạnh xuống nền đá lởm chởm, cả người anh rã rời, miệng phun ra ngụm máu tươi. Sau một lúc khó khăn chật vật cố đứng dậy nhưng không thành, chỉ có thể cố lết bằng tay, Jack cảm nhận được anh sắp không xong.

Con C.M đi lại gần Jack nhưng lại xuất hiện kẻ phá bĩnh. Rok cùng mọi người sau khi nghe âm thanh gào thét của Lin thì cũng dần tĩnh lại. Sau khi nắm bắt rõ tình huống, họ liền chạy đến chỗ Jack mà hỗ trợ anh. Rok dùng thân hình to lớn cùng trọng lượng của mình ôm lấy đuôi nó, cố hết sức đè lấy nhưng con cấp 1 chỉ dùng sức vẫy đuôi một cái là anh bị hất văng ngay.

Nhóm còn lại nhanh chóng đứng ở nhiều vị trí khác nhau mà bắn đạn thu hút nó. Mỗi người chia ra hợp lý để không để nó quá tập trung vào một người. Sara cùng sử dụng vũ khí của mình – một khẩu súng máy tự động ẩn trong vali cô hay mang theo mà đáp trả lại toàn bộ những điều mà nó đã gây ra với cả nhóm.

“Mọi người, cố cầm cự. Chỉ vài phút nữa thôi là viện quân sẽ đến.” Sara lên tiếng khích lệ tinh thần mọi người để cả nhóm chuẩn bị đối đầu với cuộc chiến cam go phía trước.