Chiếc xe dừng lại trước một toà nhà ba tầng – là Trung tâm Thương mại S, khuôn viên khá rộng, nằm ngay mặt tiền đường lớn. Tôi có vào đây vài lần, những lúc rãnh rỗi tôi thường đi xem phim ở đây, những bộ phim Hollywood tuyệt phẩm, những pha hành động nghẹt thở, âm thanh giòn giã phát ra từ những khẩu súng máy mà chỉ có dàn âm thanh ở rạp mới làm cho hormone andrenaline trong tôi tăng lên, rõ là kích thích đến tột cùng.
Nhưng hôm nay, tôi đến đây không phải để cho tuyến thượng thận trong tôi làm việc, ít nhất thì không phải là bây giờ. Tôi đến đây để làm công việc của mình. Đoàn chúng tôi gồm ba người, mỗi người đều ở một phòng ban và có nhiệm vụ riêng.
Sau khi xuống xe, chúng tôi chia nhau ra. Tôi bắt đầu đi vòng quanh khu Trung tâm Thương mại (TTTM), xem xét cẩn thận và chụp hình lại để tiện cho công việc sau này. Quan sát hết một lượt, đã có mức giá dự tính trong đầu, chút nữa sẽ bàn lại với mọi người, nếu tất cả đều thống nhất, khách hàng cũng đồng ý thì công việc về sau của tôi sẽ nhẹ nhành hơn.
Khách hàng lần này của tôi là một công ty lớn, cũng khá nổi danh, tôi có xem sơ qua Báo cáo tài chính của công ty này, lợi nhuận hàng năm đều ổn định, tiền nhàn rỗi tính ra vẫn có dư nhưng không hiểu vì lý do gì mà phải tìm đến chúng tôi.
Thật ra, nếu tôi là người có tiền, cả ngày đều nằm trong núi tiền, nhưng muốn đầu tư lĩnh vực gì đó, có thể tôi cũng sẽ tìm đến Ngân hàng mà thôi.
Tôi làm việc tại công ty tài chính Nhà nước lớn nhất nhì trong nước, công ty của chúng tôi cũng là một dạng ngân hàng, hay nói đúng hơn là tổ chức tài chính của Nhà nước, với mục tiêu chỉ cho vay vốn chứ không nhận tiền gửi từ khách hàng. Năm đó, sau khi tốt nghiệp, để vào được vị trí hiện tại tôi đã phải đi một nửa cửa sau, mất hết một nửa lớp vảy mới có thể an vị vào cái ghế Chuyên viên Thẩm định Tín dụng này.
Vũ Như Nhiên là tên tôi, từ lúc mới sinh ra màu tóc và màu mắt của tôi hơi khác mọi người nơi đây một chút. Với mái tóc màu nâu chocolate ngắn ngang vai cộng thêm một đôi mắt to tròn màu hổ phách đáng ngạc nhiên, kết hợp với một khuôn mặt có một chút nét lai với người Châu Âu, không tính là quá mức xinh đẹp nhưng cũng được mọi người công nhận là có nét và dễ thương. Ba nói, trong gia đình chỉ có duy nhất một mình tôi là thừa hưởng cặp mắt giống bà nội. Bà là một thiếu nữ người Ý rất xinh đẹp.