Đi một hồi lâu, không phát hiện được loài động vật nào. Có lẽ động vật ở đây đã bị thứ gì đó dọa mà bỏ đi hoặc trốn hết. Thở dài thất vọng, hắn đành chuyển sang phương án hai, nhặt quả rừng để đem về. Lúc mới vào rừng hắn đã thấy có rất nhiều cây hạt dẻ, loại hạt này ăn rất bùi béo thơm ngon. Hắn tìm thấy một cây dẻ ở một bãi đất bằng phẳng, hạt dẻ đã chín rơi vương vãi đầy trên đất. Loại hạt này được bao bọc bởi một lớp vỏ gai sắc nhọt, không cẩn thận có thể bị đứt tay. Rynir lấy con dao bếp của hắn ra, cắt bỏ lớp vỏ bên ngoài, lấy nhân hạt dẻ, như thế hắn có thể đem được về nhiều hơn.
Đang cặm cụi công việc thu hoạch của mình thì bỗng có tiếng động phát ra từ bụi bên cạnh, Riynir quay đầu nhìn sang. Lại là lũ Hungor, ba con đang đi vật vờ như lũ chết đói. Hắn vội nhanh chân nấp vào thân cây dẻ. Lũ quái vật như đánh hơi thấy cái gì đó, chúng tiến sát tới cây hạt dẻ của Rynir hơn. Mồ hôi lạnh chảy dài trên trán, nỗi sợ hãi chiếm đóng tâm trí hắn. Hít một hơi thở sâu, hắn lấy lại bình tĩnh. Chỉ còn cách bỏ lại đống hạt dẻ và chạy thôi.
Hắn căng bắp chân, bật chạy về phía trước. Lũ Hungor nhận ra sự tồn tại của hắn, bọn chúng cũng lê bước kêu gào đuổi theo. Lại một lần nữa Rynir phải chạy trốn sự truy đuổi của bọn người sống không bằng chết, nhưng lần này hắn không có Umar để làm mồi nhử chết thay cho hắn.
Rynir vừa chạy vừa động não kiếm cách thoát nguy, những vị thần tuy lấy tuy rất nhiều thứ của hắn, nhưng đổi lại họ ban cho Rynir một khả năng quan sát tuyệt với. Hắn nhớ rõ những cái bụi cây, những cái hố hắn từng đi qua. Hắn lừa cho bọn Hungor chui vào những cái bẫy của tự nhiên đó. Tuy không hẳn là cản được bọn chúng, nhưng chúng cũng đã làm giảm tốc độ của bọn quái lại.
Hắn gia tăng được khoảng cách của mình, người ta hay bảo tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa chưa hết mối nguy này, một nguy hiểm khác lại kéo tới. Lũ sói đói cũng phát giác ra tiếng bước chân của hắn và lũ Hungor. Một bầy sói lông đen xám, tròng mắt đáng sợ, miệng đầy dãi sủa gâu gâu đuổi theo Rynir từ phía bên phải. Lại thêm một phen giật thót mình, lúc thì không thấy bóng con vật nào, lúc thì cả đám kéo tới. Rynir cố gắng chạy xen kẽ những cái cây mong muốn cắt đuôi lũ chết tiệt đang săn mình. Hắn quay đầu liếc ra sau, nhận ra khoảng cách của bọn sói và Hungor rất gần nhau. Hai bọn quái vật đang bám sống bán chết con mồi trước mắt.
Như nghĩ ra cái gì đó, Rynir quay mặt nhìn xung quanh. Hắn thấy một cây dẻ có nhiều cành chĩa ra bên ngoài. Hướng thẳng mục tiêu đến cái cây, như bản năng sinh tồn thức giấc, hắn một lèo đã phi lên được cái cành gần với hắn nhất. Cành cây cao ít nhất hai mét, lũ chó có nhảy lên cũng chưa chắc với tới, còn lũ Hungor tay chân co quặt còn lâu mới leo lên nổi.
Lũ chó đứng phía dưới sủa gâu gâu, bọn Hungor thì ra vẻ cào cấu thân cây. Tạm thời Rynir đã thoát chết trong gang tất. Hắn đứng trên cây thở phì phò. Con mồi đã quá tầm với, bọn Hungor và lũ sói bây giờ mới nhận ra sự có mặt của nhau. Như tìm thấy một túi thịt mới, cả hai lao vào cắn xé lẫn nhau. Rynir nhìn thấy cảnh này mà vui mừng cười khặc khặc. Một cảnh xâu xé kinh hoàng, hắn ngồi trên cây làm ngư ông đắt lợi, có mơ cũng không được.
Trân chiến diễn ra và kết thúc nhanh chóng, bọn Hungor dễ dàng bị cắn chết vì lũ sói chiếm ưu thế số đông. Vẫn còn bốn con sói mạnh mẽ nhất ở dưới mặt đất, chúng đang xẻ thịt lũ Hungor để nhét vào cái dạ dày rỗng của chúng. Rynir ngồi trên cây hy vọng chúng sẽ no bụng rồi bỏ đi.
Bỗng nhiên, không biết từ đâu xuất hiện, một con sói to lớn chậm rãi bước ra. Con sói này phải nói là con to nhất mà Rynir từ nhìn thấy, ít nhất phải gấp đôi bọn sói đang gặm thịt dưới kia. Nó có đôi mắt bạc sáng, bộ lông trắng tinh, và tỏa ra một bộ dáng cuồng nộ đáng sợ. Rynir nhìn thấy con sói hắn bỗng cảm thấy lạnh dọc sống lưng
Con sói trắng giật giật khóe miệng nghiến răng gầm gừ, nó sủa gâu gâu hai tiếng, bốn con sói kia giật mình kêu ẳng ẳng chạy đi. Chỉ còn lại nó và Rynir đang ngồi trên cây. Như không để ý tới đống xác bọn Hungor và lũ sói đồng loại của mình. Ánh mắt lạnh lẽo của nó chỉ gieo lên mỗi dánh hình của Rynir.
Con sói nhìn cậu trai một hồi, rồi nó tiến bước chạy về phía cái cây. Nó bật lên phi thẳng mình vào thân cây dẻ, thân cây như bị búa tạ đập vào rung lên mạnh liệt. Xung kích từ cú va chạm làm cậu thanh niên mất thăng bằng , hắn bám thật chặt vào cành cây để mình không bị ngã xuống. Con sói liếc nhìn, nó lại chạy ra xa lấy đà rồi một lần nữa phi thẳng vào thân cây. Lần này cái cây không chịu nổi sức mạnh từ cú va đập, gãy nhào xuống đất, Rynir cũng rơi theo đà của cây, nhờ cành cây và chùm lá hắn chỉ bị xây xác nhẹ.
Rynir đau đớn đứng dậy, hắn nhận ra con sói đang đứng nhìn chằm chằm vào hắn như đang chờ đối thủ của mình chuẩn bị tư thế. Rynir kinh ngạc không thôi, làm sao một con sói có sức mạnh kinh khủng đến như vậy. Húc đổ một cái cây, dù không phải là một cây gỗ to lớn nhưng cây dẻ này cũng không thể bị gãy chỉ bằng hai cú húc được. Đây là một con quái vật thực sự. Con sói này không giống những con sói khác, dường như nó có suy nghĩ.
Con sói đi qua đi lại như đang khiêu khích đối thủ của mình. Rynir nuốt nước bọt, rút con dao từ vỏ da gắt bên hông ra. Hắn không nghĩ được làm cách nào để đối phó con quái vật này, khoảng cách của cả hai quá gần cũng không thể chạy trốn được. Chỉ còn nước lựa chọn chiến đấu với con quái thú mạnh mẽ này.
Rynir nhìn theo bước chân của con sói trắng, như không đơi được nữa con thú nhe hàm răng nha sắc nhọn miệng kêu grừ. Nó lại cất bước chạy với một tốc độ kinh hồn, ba cái móng vuốt bén như lưỡi lam chém thẳng trước ngực Rynir. PHản xạ của hắn chỉ vừa đủ cho con sói không chém đứt lồng ngực của mình thôi. Vết thương bắt đầu ứa máu. Hắn kinh hãi tột độ, không chỉ có sức mạnh sự dẻo dai và tốc độ con quái thú này còn có nanh vuốt sắc nhọn, tạo hóa đã tạo ra một cỗ máy giết chóc trong khu rừng này.
Máu chảy không ngừng làm Rynir run rẩy tay chân. Con sói lại tiếp tục vởn vơ như đang chơi mèo vờn chuột, nó cho rằng kẻ trước mặt chỉ là một tên yêu đuối. Rynir nhảy sang phía xác lũ Hungor, dựng người lên làm bia đỡ, sói trắng lại phi vồ vào cậu thanh niên, dùng hàm răng của nó cắn vào cái xác, quật đầu một cái, cái xác đã bị nó quăng ra xa, lộ ra hình ảnh trố mắt run sợ của Rynir.
Hắn có thể sẽ chết ở đây, trong hàm răng của con quái dữ tợn kia. Hắn nghĩ tới mẹ mình, nghĩ tới Masalyn, hai người hắn yêu nhất thế gian. Nếu hắn chết đi, họ sẽ như thế nào….không…không thể được….chuyện đó tuyệt đối không được xảy ra. Một ý chí chiến đấu mạnh mẽ toát ra từ lồng ngực đang chảy máu của hắn. Hơn bao giờ hết, hắn muốn sống, hắn muốn đánh bại con quái vật trước mặt. Hắn muốn trở về bên cạnh những người đàn bà của mình. Hắn hét lên một tiếng hét vang trời, đôi lông mày hắn chếch lên, khuôn mặt dữ tợn y hệt con quái thú. Hắn nắm chặt con dao trong tay xông hẳn vào con thú. Con sói trắng cũng lao về phía hắn, tốc độ con sói vẫn rất nhanh, vồ mạnh lấy người Rynir, hắn bị con sói đẩy ngã xuống đất, cái miệng đầy răng nanh và nước bọt của nó mở rộng. Cái mõm chó ấy to lớn dị thường, đến mức có thể ngoàm cái đầu hắn một cách dễ dàng. Rynir nhanh tay lượm những củ hạt dẻ đầy gai nhọn ném thẳng vào cuống họng con sói. Cảm giác trong miêng có vật lạ nó theo tập tính cắn mạnh miệng lại, đầu Rynir nghiêng sang một bên may mắn tránh né được cú đớp của con sói. Như vừa ăn phải thứ không nên ăn, con sói kêu ẳng ẳng đau đớn. Chớp lấy thời cơ, Rynir bật người đứng dậy, ôm cổ cưỡi hẳn lên trên con sói. Hắn gồng chặt con dao trên tay đâm thẳng vào da thịt con sói. Nhưng không như hắn dự tính, mũi dao đã gãy còn da thịt con sói thì không một vết xước. Hắn tái nhợt mặt, rốt cuộc đây là con quái quỷ gì vậy. Con dao bếp này là của ông ngoại hắn rèn cho nhà hắn, không giống những con dao ngoài chợ, thép để rèn nên con dao này là loại cực tốt, để nhiều năm vẫn sắc bén. Thế mà đâm vào con thú như đâm phải hòn đá.