“Tiểu Oánh làm sao vậy?” Hiểu Mẫn cùng La Hàm cũng bị tôi làm hoảng hốt khẩn trương.
“Không…… Không có gì……”
Tôi nhanh chóng quay đầu, Tiểu Oánh đang bò dậy khi nãy đã không thấy đâu.
Chẳng lẽ vừa rồi là ảo giác của tôi thôi sao?
Tôi còn không kịp nghĩ lại, quay đầu lại đột nhiên thấy sau cửa thang lầu của khu dạy học, có một một thân ảnh màu trắng đang đứng.
Là Tiểu Oánh!
Tâm tôi lập tức lại nhắc lại câu nói khi nãy.
Lần này đây tôi đã có kinh nghiệm, không kêu ra thành tiếng.
Lúc này, chỉ thấy Tiểu Oánh ở cửa thang lầu đột nhiên quay đầu chạy lên cầu thang.
Động tác cô ấy thực sự rất nhanh, nháy mắt liền biến mất ở thang lầu.
Tôi còn không kịp phản ứng xem cô ấy muốn làm gì thì trên không trung đột nhiên rơi xuống một cái bóng trắng!
“A!”
Tuy rằng nỗ lực nhắc nhở chính mình phải bình tĩnh, nhưng tôi vẫn nhịn không được thét lên chói tai
May mắn là tôi kịp thời bưng kín miệng, mới không có khiến cho Hiểu Mẫn cùng La Hàm chú ý.
Chỉ thấy phía trên đất trống, lại bất thình lình xuất hiện thi thể của Tiểu Oánh nằm đó!
Tôi đột nhiên hiểu ra rồi đây.
Vừa rồi Tiểu Oánh, hẳn là chạy về trên lầu, lại nhảy lầu một lần!
Trên mặt đất có thi thể hình dáng vẽ bằng phấn mà cảnh sát vẽ ra, lúc này Tiểu Oánh từ trên không trung rơi xuống lại không nghiêng không lệch xuống vừa vặn khớp với hình phấn vẽ ra kia.
Tim tôi vẫn chưa thể khôi phục lại như bình thường, tôi đột nhiên lại thấy, Tiểu Oánh trên mặt đất lại lần nữa cử động theo một tư thế quái dị. Toàn bộ cơ thể tôi không kiềm chế được run rẩy.
Lại thấy Tiểu Oánh sau khi bò dậy, lại lần nữa bắt đầu chạy hướng về phía cầu thang.
Chẳng qua một lát sau, lại là một cái bóng trắng rơi xuống!
Cứ thế như vậy, vòng đi vòng lại.
Kia Tiểu Oánh động tác thực mau, chỉ trong nháy mắt đã lặp đi lặp lại nhảy lầu bốn lần.
Tôi đứng ở tại chỗ, mặt cắt không còn một chút máu.
Tiểu Oánh đây là đang không ngừng lặp lại quá trình tử vong của chính mình?
Chẳng lẽ cô ấy, còn không có ý thức được chính mình đã chết?
La Hàm cùng Hiểu Mẫn không nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ này, đối với tôi nói: “Thiếu Anh đi nhanh đi, mau lên lớp.”
“Không!”
Tôi sắc mặt đã trắng nhợt, nhanh chóng bắt lấy hai đứa.
Hiện tại ba người đi hướng kia chính là hướng Tiểu Oánh không ngừng chạy tới thang lầu, bằng tốc độ nhanh chóng của Tiểu Oánh, chúng tôi chắc chắn sẽ ở trên cầu thang gặp được cô ấy.
La Hàm cùng Hiểu Mẫn khó hiểu mà nhìn tôi.
Tôi không biết nên giải thích với hai đứa nó như thế nào, chỉ có thể sốt ruột mà lại nhìn về phía kia có Tiểu Oánh không ngừng nhảy lầu. Tiểu Oánh đã là lần thứ mười từ trên mặt đất bò dậy.
Lúc này đây, cô ấy dường như rốt cuộc chú ý tới tôi đang nhìn cô ấy.
Chỉ thấy cô ấy từng chút từng chút chuyển động, một hốc mắt thiếu tròng, hai con tròng mắt kinh khủng hướng tôi chậm rãi hướng tới. Tôi tự nói với chính mình nhanh chóng chuyển tầm mắt nhưng thân thể giống như bị cố định lại, không thể động đậy.
Mắt thấy tôi sắp phải cùng tròng mắt Tiểu Oánh đối diện nhìn nhau, một bàn tay trắng nõn thon dài bỗng dưng che lại tôi đôi mắt.
“Đừng nhìn.” Một âm thanh xa lạ dễ nghe ở bên tai tôi vang lên.
Tôi nhanh chóng quay đầu, liền nhìn thấy một nam sinh cao cao soái ca, đang đứng ở bên người tôi.
Hiểu Mẫn bên cạnh tôi khoa trương mà kêu lên một tiếng.
“Dung Tắc học trưởng?”
Tôi đứng ngây ngốc tại chỗ.
Nam sinh đang đứng trước mặt tôi, tên gọi là Dung Tắc, ở trường học chúng tôi đúng là một đại nhân vật.
Hắn lớn lên rất tuấn tú đẹp trai, bởi vậy mà được các nữ sinh, giáo viên, giáo sư chú ý. Càng quan trọng là, hắn là thiếu gia của tập đoàn tài chính lớn nhất cả nước – Tập đoàn Dung thị.
Chẳng qua hiện tại tôi không có loại tâm tư ngắm trai đẹp si tâm vọng tưởng kia, tôi nỗ lực bình phục lại tâm tình, cố gắng thấp giọng nói: “Học trưởng, anh, anh cũng nhìn thấy được sao?”
“Ừ” Dung Tắc đơn giản nhẹ giọng trả lời. “Tôi có âm dương nhãn.”
Tôi
Tôi sửng sốt.
Người mở Âm Dương Nhãn, liền có thể nhìn thấy được quỷ hồn.
Nhưng tôi thì sao?
21 năm qua, tôi trước nay tôi chưa từng thấy qua những cái thứ đồ vật kia, vì cái gì từ ngày hôm qua bắt đầu, tôi lại có thể thấy được thứ đồ vật đáng sợ kia rồi.
“Kia rốt cuộc là cái gì……” Tôi nhịn không được giọng run run rẩy rẩy hỏi.
“quỷ hồn của Tiểu Oánh.” Khác với sự hoảng loạn của tôi, Dung Tắc thực sự bình tĩnh, “Cô sau khi cùng vị đại nhân kia kết thành minh hôn, lây dính quỷ khí của hắn, tương đương với bị khai Âm Dương Nhãn, cho nên có thể thấy quỷ hồn.”
Nguyên lai là bởi vì con nam quỷ kia.
Tôi vừa định cảm ơn Dung Tắc nói cho tôi điều này, nhưng đột nhiên ý thức được có chỗ không đúng.
“Anh như thế nào biết được tôi kết minh hôn?” Tôi gắt gao nhìn chằm chằm Dung Tắc.
Dung Tắc trên mặt hiện lên một tia xấu hổ.
Hắn vừa định trả lời, phía sau hắn đột nhiên vang lên một giọng nữ nũng nịu.
“Dung Tắc đúng không? Nhân gia tới rồi đây.”
Tôi lướt qua bả vai Dung Tắc, thấy phía sau hắn cách đó không xa là một mỹ nhân đang đứng dáng người cao gầy xinh đẹp.
Dung Tắc ở đại học S thậm chí toàn bộ thành phố S, đều là công tử đào hoa có tiếng, Tốc độ đổi bạn gái của hắn so với tôi thay giấy nháp còn nhanh hơn.
Mỹ nhân trước mắt này tôi nhận biết được. Đây là người mẫu mới nổi gần đây, có lẽ là bạn gái mới nhất của Dung Tắc.
Cô người mẫu kia sắc mặt nghiêm túc nhìn tôi vẻ mặt bất thiện.
Lúc này tôi mới chú ý tới không chỉ là cô ấy, rất nhiều những người đi ngang bốn phía xung quanh đều nhìn tôi cùng Dung Tắc chằm chằm. khe khẽ không ngừng thảo luận.
Tôi đột nhiên ý thức được tôi cùng Dung Tắc nói chuyện nho nhỏ nhìn qua trông có chút quá mức thân mật sợ là đã khiến cho mọi người hiểu lầm rồi.
“Ngại quá, lần sau sẽ nói rõ ràng tỉ mỉ.” Dung Tắc xấu hổ hướng phía tôi cười cười chuẩn bị rời đi, khi đi vẫn nhớ rõ nhắc nhở tôi, nói: “Nhớ kỹ, không được nhìn vào đôi mắt của nữ quỷ, nếu để cô ấy phát hiện cô nhìn thấy được nó, nó sẽ bám lấy cô.”
“Chờ một chút!”
Dung Tắc đi rất nhanh, giống như là chạy trốn vậy. Tôi muốn đuổi theo hắn để hỏi nhưng nhìn người bốn phía quá đông, Dung Tắc cùng bạn gái của hắn nháy mắt đã biến mất ở trong đám đông.
Tôi bất đắc dĩ, chỉ có thể lôi kéo Hiểu Mẫn cùng La Hàm, hướng một cái cầu thang khác để đi đến.
Dọc theo đường đi, tôi nhớ rõ Dung Tắc nói, không dám lại liếc xem Tiểu Oánh dù chỉ là một cái.
“Thiếu Anh, mày cùng Dung Tắc học trưởng quan hệ như thế nào?” Mới vừa đi lên cầu thang, La Hàm cùng Hiểu Mẫn hai đứa nó đã nhịn không được tò mò hỏi.
“Không có quan hệ gì hết, chỉ là hỏi hắn một chút vấn đề mà thôi.” Tôi tránh nặng tìm nhẹ nói.
Thật vất vả đến trong phòng học ngồi xuống, trái tim hoảng loạn của tôi mới bình tĩnh trở lại.
Nhưng thế nào cũng không nghĩ rằng giây phút an bình này cũng không kéo dài được bao lâu.
Giáo sư môn học này họ Nghê, là trợ giảng vừa mới tới. Trợ giảng tương đối xinh đẹp rất được học sinh hoan nghênh. Trước đây tôi thực sự thích học môn học này, nhưng hôm nay sau khi thấy Nghê trợ giảng, tôi chỉ cảm thấy cứng đơ, sắc mặt trắng bệch.
Môn học này lão sư họ nghê, là cái vừa tới trợ giáo, tương đương tuổi trẻ xinh đẹp, ở học sinh thực được hoan nghênh.
Bởi vì tôi thấy, phía sau cô ấy có một người nho nhỏ huyết nhục mơ hồ máu thịt lẫn lộn đi theo. Người bé nhỏ kia thường xuyên cười cười, trông rất giống trẻ con mới sinh ra. Bé con nghiêng ngả lảo đảo đi theo phía sau trợ giảng Nghê, âm thanh non nớt không ngừng kêu lên tê dại.
“Mẹ mẹ…. mẹ mẹ vì sao không cần con nữa?”
Tôi sợ đến mức hồn vía bay lên mây, dường như không trải qua tự hỏi, tự nhiên từ chỗ ngồi đứng lên. Trợ giảng Nghê thấy tôi đột ngột đứng lên hơi nhíu mày hỏi: “Thiếu Anh, em làm sao thế?”
“Em… em bị đau bụng, em đi nhà vệ sinh một lúc.” Tôi miễn cưỡng bịa ra một lời nói dối rồi chạy như bay từ cửa sau phòng học đi ra. Tôi chạy thẳng một đường đến nhà vệ sinh, dùng nước lạnh rửa mặt cuối cùng mới bình tĩnh lại.
Xem ra, tình trạng hiện tại của tôi thực sự là đã bị khai mở mắt Âm Dương rồi, cái quỷ quái gì cũng nhìn thấy được. Nghĩ đến đây, cảm xúc của tôi đối với quỷ nam Dung Kỳ càng cảm thấy ghét cay ghét đắng.
Tất cả là tại hắn!
Hủy hoại trong sạch của tôi không nói còn khiến tôi phải thấy những thứ đáng sợ. Tôi biết bản thân không thể trốn học chỉ có thể đấu tranh mà chuẩn bị đi vào trong lớp học. Nhưng tôi vừa mới đi ra khỏi WC, cả người lạnh toát cứng lại. Tôi thấy bên cửa sổ ở hành lang đang đứng một người toàn thân váy trắng, cơ thể gẫy gập.
Sắc mặt tôi trắng bạch.
Không ổn!
Thế mà tôi đã quên Tiểu Oánh chính là nhảy từ tầng lầu này xuống.