Chương 855: Chỗ sơ sẩy (2)

“Ha ha, ngươi cũng là thợ săn sao?”

“Sau khi vào suối phu nhân Samarie, lựa chọn của ta không có vấn đề gì, ảnh hưởng tiêu cực bùng nổ, dưới tình huống các loại ô nhiễm tinh thần chồng chéo lên, ta còn có thể làm ra ứng đối cơ bản, đã rất không dễ dàng gì, nên mặc kệ đúng hay sai… Nếu như không phải những ô nhiễm này mâu thuẫn lẫn nhau, giữ chân nhau, khả năng ta đã phát điên tại trận rồi.”

Lumian đánh giá xong toàn bộ sự việc, đột nhiên thấp giọng cười nói:

“Termiporus, sao ngươi không phát hiện ra Monite đã nhét trả khoáng thạch Địa Huyết cho ta vậy?”

Termiporus vẫn duy trì trầm mặc, chưa hề trả lời lại.

Lumian đại khái xác nhận xong vai trò của thiên sứ số mệnh này trong sự phát triển của sự việc mới vừa rồi, lập tức kiểm tra các vật phẩm ở trên người, sợ chúng nó cũng tiến về phía tử vong.

Còn may, ảnh hưởng của vật phẩm không có sự sống gặp phải đều khá thấp, không có tổn thương mang tính thực chất, còn rỉ sắt găng tay Tra Tấn gặp phải thì không phải là công kích chân chính trên ý nghĩa, trừ bỏ khiến cho nó để lại một chút dấu vết ra, cũng không ảnh hưởng gì đến việc sử dụng.

Về phần cái nhìn chăm chú và sinh vật nguy hiểm sẽ mang đến bởi vì đeo đôi găng tay này, Lumian không có bất cứ cảm giác nào cả, cho rằng hoàn cảnh đặc thù của suối phu nhân Samarie đã hạn chế ảnh hưởng tiêu cực tương ứng.

Làm xong những chuyện này, Lumian nhìn quanh một vòng, có sợ hãi và chán ghét nói không nên lời với việc căn phòng an toàn bị Amon đi vào, luôn cảm thấy có một vài ánh mắt đang ẩn giấu trong không khí ở xung quanh.

Đương nhiên, chủ yếu đến từ cảm nhận của chính hắn, dù sao quý cô pháp sư đã tới đây.

Giải trừ xong cạm bẫy ẩn giấu ở trong căn phòng an toàn này, Lumian mang theo tất cả vật phẩm, mở cửa rời đi, định không bao giờ quay trở lại nơi này nữa, tình nguyện lãng phí khoản tiền thuê.

Trong một công viên với thảm cỏ màu xanh như tấm nệm ở Trier.

Quý cô pháp sư mặc váy dài màu nâu vàng nhìn con chó lớn lông vàng đang dạo bước ở bên cạnh mặt cỏ, nói với quý cô bên cạnh:

“Đã cầm nước suối phu nhân Samarie về đây.”

Quý cô kia mặc váy dài đơn giản với nền trắng hoa văn màu xanh, mái tóc dài trơn bóng phủ xuống, chỉ tùy tiện cột lại, đôi mắt màu xanh biếc giống như đá quý, lại giống như hồ nước trong suốt soi bóng cây cối.

Nàng mỉm cười nói:

“Xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn sao? Ngươi vốn nên kêu người đưa tin mang tới mới đúng.”

Pháp sư gật đầu, tóm tắt tin tức mấu chốt của cả câu chuyện ra, cuối cùng nói:

“Vừa vặn vài ngày này chúng ta cũng không gặp mặt, thiếu trao đổi.”

“Chuyện này tạo thành ta biết rõ hắn làm mất khoáng thạch Địa Huyết, hình như bị Amon trộm đi, nhưng lại không biết hắn muốn đi lấy nước suối phu nhân Samarie, còn ngươi vừa khéo ngược lại, biết rõ hắn định đi lấy nước suối phu nhân Samarie, nhưng lại không biết chuyện khoáng thạch Địa Huyết bị trộm đi.”

Công lý lẳng lặng nghe xong, trầm mặc vài giây, thở dài nói:

“Rất giống với phong cách của vị kia…”

“Thật sự là vị kia sao?” Pháp sư khẽ nhíu mày: “Thần đưa mắt nhìn đến từ khi nào vậy? Ngay từ đầu đã không giấu giếm được thần rồi sao?”

Công lý suy ngẫm nói:

“Như vậy cũng không tính là ngoài ý muốn, việc quan trọng nhất hiện giờ là thần rốt cuộc định sắp đặt cái gì.”

“Không rõ nữa.” Pháp sư tự giễu cười nói: “Nhưng nếu như đã xảy ra chuyện về suối phu nhân Samarie này, vậy ta có thể tiên đoán được…”

Nói đến đây, nàng vừa đi vào trong hư không dưới vây quanh của ánh sao, vừa thở dài nói:

“Không bao lâu nữa,cánh cửa của Trier kỷ nguyên thứ tư kia sẽ chân chính mở ra.”

Bên ngoài một pháo đài cổ bỏ hoang.

Bóng dáng của công lý xuất hiện ngoài cổng, nàng cầm bình nhỏ bằng vàng có đựng nước suối phu nhân Samarie kia.

Nàng tiến tới trước, một vùng biển lớn hư ảo âm u tối tăm hiện ra, nàng cất bước đi vào trong đó, đã đến một cảnh trong mơ đặc thù.

Trong giấc mơ, từng tầng lăng tẩm màu đen giống như chổng ngược xuống không chỉ thiếu đi một bộ phận, hơn nữa còn nứt ra làm đôi, nhiều khe nứt sâu bao phủ ngoài mặt nó, lông chim màu vàng nhạt dính đầy vấy mỡ và các loại sự vật tượng trưng cho tử vong rơi rụng khắp nơi.

Công lý lơ lửng ở giữa không trung, nhỏ bình nhỏ bằng vàng đang cầm trong tay xuống.

Dưới dẫn đường của nàng, một phần nước suối phu nhân Samarie hóa thành nước mưa u ám, nhẹ nhàng rơi lên trên mặt đất.

Tất cả dấu vết tổn hại đều được chữa lành thêm, lăng tẩm chia thành hai nửa cũng dần dần sát lại.

Trong biến hóa như vậy, công lý thu hồi bình nhỏ bằng vàng, nhìn nước suối phu nhân Samarie còn thừa lại, không tiếng động lẩm bẩm:

“Lại thêm hai lần nữa có lẽ là được.”

Trong phòng ngủ thuộc về Lumian ở trên tầng hai sàn nhảy Brise.