Sau khi ngủ một giấc, hắn nâng tay phải lên, phát hiện vết sẹo màu đỏ tươi đã phai màu không ít, càng gần giống với vết hằn lưu lại.
“Như vậy sẽ không bị người khác chú ý đến lắm.” Lumian thở phào nhẹ nhõm.
Hắn vốn định dùng băng vải màu trắng quấn quanh tay phải, để tránh cho nhóm người lão đại vừa liếc mắt đã nhận ra vấn đề.
Nhưng hiện giờ, Lumian ngẫm nghĩ, hắn quấn băng vải lên trên bàn tay trái không hề có bất cứ dị thường gì.
Làm xong chuyện này, hắn chờ mong thù lao quý cô công lý đã nói, không biết khi nào có thể đưa đến.
Hắn tin tưởng có lẽ sẽ không mất đến vài ngày.
Đột nhiên, Lumian nhìn vào cửa sổ trong con ngõ nhỏ ở đằng sau.
Rầm rầm rầm!
Cửa sổ kính của nơi đó bị người gõ vang.
Lumian vừa liếc mắt nhìn, phát hiện là Franck mặc áo sơ mi nữ đang gõ cửa sổ kính.
Hắn mở cửa sổ ra, buồn cười hỏi:
“Sao không đi cửa chính vậy?”
“Không phải ngươi cũng thường xuyên leo cửa sổ sao?” Franck thoải mái nhảy vào phòng, Jenna đi theo đằng sau.
Jenna quan sát một chút, chỉ vào bàn tay trái của Lumian hỏi:
“Ngươi bị thương?”
Sao lại băng bó rồi?
Lumian nở nụ cười:
“Ta đi xuống tầng thứ tư huyệt mộ dưới lòng đất một chuyến, gặp một con quái vật giống như ác linh, đại chiến một trận với nó, bị chút vết thương nhẹ.”
“Thật hay giả vậy? Tầng thứ tư huyệt mộ dưới lòng đất…” Franck nhìn bàn tay trái của Lumian, nghi ngờ nói.
“Ngươi tin là thật, không tin chính là giả.” Lumian cười.
Franck hiểu ra, không hỏi tới nữa.
“Ta cảm thấy có thật có giả…” Jenna lại nói thầm nho nhỏ một câu.
Lumian không hề để ý đến nàng, ngược lại hỏi:
“Các ngươi cũng gặp chuyện sao?”
“Đúng thế.” Franck nói kỹ càng chuyện hai người gặp được một lần, cũng lấy chiếc chìa khóa làm từ đồng thau kia ra, nóng lòng muốn thử nói: “Có cần bói toán thử xem nó có thể mở ra cánh cửa nào không? Người có thể treo giải thưởng 50000 pelkin chắc chắn có một khoản lớn của cải!”
Lumian cười nhạo nói:
“Ngươi quả nhiên thích nếm thử.”
“Chuyện tà dị như vậy tự nhiên phải giao cho kẻ thanh lọc đi điều tra, nhưng mà trong chuyện này còn đề cập đến vấn đề một phần tu sĩ của giáo hội Thần của Hơi Nước và Máy Móc trượt về phía vực sâu, ngươi sẽ không định tự mình đi thăm dò huyệt động bí mật ở trong mỏ đá hang sâu kia đấy chứ?”
“Nói thật chứ, ta hơi động lòng.” Franck lúng túng cười nói: “Thông qua máy móc để kéo dài sinh mệnh, và mang lại sinh mệnh cho máy móc đều là lĩnh vực ta cảm thấy rất hứng thú, đương nhiên, lý trí của ta ngăn cản ta đi thăm dò.”
Jenna không nói gì, rất hiển nhiên, dọc theo đường đi nàng đã thảo luận vấn đề ở phương diện này với Franck rồi.
Sau khi phát tiết vọng tưởng của bản thân xong, Franck đồng ý để Jenna tìm cơ hội giao chiếc chìa khóa bằng đồng thau kia cho những kẻ thanh lọc, báo cáo chuyện mình đã gặp được lên.
Nàng lập tức nhìn sang Jenna:
“Ta định đi phố nước suối, còn ngươi?”
Jenna sớm có ý tưởng, nàng nói với Lumian:
“Không phải ngươi kêu ta tìm hiểu rõ ràng xem ông chủ của nhà máy kia đang ở đâu sao? Ta đã theo dõi hắn, nắm giữ rất nhiều tin tức, hiện giờ chúng ta có thể đi tìm những gia đình chờ đợi tiền bồi thường, dẫn đường cho bọn họ cùng đi đòi.”
“Không phải ta kêu, là bản thân ngươi muốn vậy.” Lumian mỉm cười đáp lại.
Franck a một tiếng, nhưng đến cuối cùng vẫn dựa theo kế hoạch đã nói ra khỏi miệng đi đến phố nước suối.
…
Nơi giao nhau giữa phố Pasteur và phố Evelyn ở khu vườn bách thảo.
Các tòa nhà thừa nhận lấy rất nhiều bộ phận cấu tạo vốn không thuộc về mình, giống như xếp gỗ lung tung chắp vá của trẻ con, làm cho người ta có một cảm giác khu rừng phát triển hoang dã lại lung lay sắp đổ.
Jenna chỉ vào một người phụ nữ đang giặt giũ quần áo ở ven đường nói:
“Đó là bà Mogana, chồng của nàng đã chết từ vài năm trước trong sự cố lần đó.”
Bà Mogana mặc váy dài màu xám trắng cũ nát có nhiều mụn vá, trên mặt đã có nếp nhăn rõ ràng, vẻ ngoài hơn năm mươi tuổi.
“Lần này để ngươi.” Sau khi Lumian phóng hỏa thiêu đốt bình hư cấu, ma dược lại tiêu hóa một chút, cũng không cần gấp gáp như vậy.
Jenna trầm mặc nhìn bà Mogana với khuôn mặt gầy yếu, xương gò má rất cao, vài giây sau mới nói:
“Thật ra ta không thích nàng lắm.”
“Vì sao?” Lumian cảm thấy tò mò.
Jenna thở hắt ra:
“Nàng rất ác độc, là kiểu người bản thân sống không tốt thì hy vọng hàng xóm cũng không hay ho, nàng sẽ làm một vài chuyện rất đáng giận, cho dù chuyện đó sẽ không để cho nàng thu hoạch được ích lợi gì.”
“Ngươi biết đấy, mẹ ta là diễn viên kịch, từng học ít chữ, đã từng làm gia sư cho gia đình trung lưu, đó là công việc có thể diện, lại có thù lao không tệ, nhưng sau khi bà Mogana này biết được đã đặc biệt theo dõi mẹ ta, tìm được gia đình kia, khi người hầu của gia đình đó ra ngoài làm việc, nàng đã nói với bọn họ rằng mẹ ta kiêm việc cô nàng đứng đường, là người phóng đãng, còn có thể câu dẫn ông chủ, không bao lâu, mẹ ta đã bị đuổi việc, sau này chỉ có thể làm nữ nhân viên vệ sinh, rửa chén, công nhân nhà máy hóa chất.”