Thành phố Itogami, nơi được mệnh danh là đặc khu ma tộc, là một thành phố được xây dựng trên một hòn đảo nhân tạo được tạo ra bởi [ Giao Ước Thánh Vực ]. Bởi vì đảo Itogami là một hòn đảo nhân tạo, cho nên việc hòn đảo này khá thiếu thốn diện tích đất, đây là một việc có thể hình dung được.
Cũng bởi vì thiếu thốn diện tích đất, cho nên đảo Itogami được trang bị thêm rất nhiều những hòn đảo phụ nhân tạo khác ở xung quanh. Chính quyền của đảo cho phép các công ty và xí nghiệp lớn khác làm điều này như một giải pháp để hóa giải vấn đề về đất đai của đảo Itogami.
Công viên nước Atlans mà nhóm của Ye Jian đang có mặt cũng là một công trình được xây dựng trên một hòn đảo phụ nhân tạo của đảo Itogami. Hòn đảo phụ này hầu như hoàn toàn được xây dựng nên bởi công ty đầu tư các giải trí hạng mục Atlantis. Công ty này đã xây dựng nên hòn đảo phụ này để kiến tạo nên công viên nước Atlans, một công viên nước có thể nói rằng có chất lượng phục vụ xa hoa và cao cấp nhất khu vực đảo Itogami. Ở đây có đầy đủ tất cả mọi hạng mục giải trí có thể nói là hoàn mỹ nhất và xa hoa nhất dựa theo tiêu chuẩn thế giới.
Và sự thực cũng đã chứng minh rằng chất lượng phục vụ ở đây thật sự rất hoàn hảo, mỗi khi hè tới, công viên nước Atlans luôn tiến vào giai đoạn hoàng kim với lượng du khách có thể nói là đông tới khó tưởng tượng. Số lượng du khách đổ về đây đông tới mức mà công viên nước Atlans phải thực hiện chế độ bán vé hạn chế để đảm bảo chất lượng phục vụ của mình.
Chỉ là hiện giờ, trong công viên nước có thể nói là hoàn mỹ này, lại đột nhiên xuất hiện một tên biến thái chuyên đi trộm đồ lót của nữ.
Mặc dù công viên nước Atlans đã thực hiện đủ mọi biện pháp đề phòng ngay từ đầu, như là quay phim, cảm ứng nhiệt, quét mùi, thuê bảo vệ chuyên nghiệp, v... V... Thế nhưng tới cuối cùng thì tất cả đều phải bó tay với một tên trộm đồ lót nho nhỏ.
Bởi vì lý do danh dự, công viên nước Atlans không thể chủ động làm lớn chuyện này để bắt trộm, cho nên tới cuối cùng, người lãnh đạo của công viên nước Atlans cũng chỉ có thể bỏ một khoản tiền lớn ra để tìm tới công xã quản lý của đảo Itogami và thuê attack mage tới đây để bắt trộm.
Điều kiện mà công viên nước Atlans đưa ra ở đây là phải bắt cho bằng được tên trộm, nhưng nhất định không được phép để ai biết, hoặc nên nói là không được để cho chuyện này lan truyền ra và gây tổn hại tới danh dự của công viên.
Điều kiện nghe thì rất đơn giản, thế nhưng thực ra thì lại rất phiền toái. Vừa không được để cho những du khách khác phát hiện ra, vừa phải bắt được tên trộm mà những dụng cụ dò tìm tân tiến nhất cũng phải bó tay, đây quả thực là rắc rối.
Đối với những attack mage chính quy của quốc gia, số người có thể thực hiện được công việc này thực không ít, thế nhưng nếu mà nói là thích hợp nhất thì cũng chỉ có Minamiya Natsuki, người được mệnh danh là Kūgeki no Majo. Cô vừa có đầy đủ năng lực để tóm cổ được tên trộm với pháp thuật kiểm soát không gian khó lường, lại vừa có vẻ ngoài như một thiếu nữ khiến cho tên trộm không thể nào nghi ngờ được.
Nếu cô ra tay, vậy thì việc tiến vào trong phòng thay đồ nữ và tóm cổ tên trộm kia trong yên lặng thật sự quá dễ dàng. Bất quá, vấn đề ở đây là làm sao để cho Natsuki đồng ý? Muốn một nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy như cô đi làm việc này, thật đúng là dùng dao mổ voi để đi chặt đầu dế, thật khó mở miệng.
Chỉ là sau khi công xã quản lý của đảo Itogami biết được rằng đối tượng bị trộm đều là những nữ sinh cấp hai và cấp ba, trong đó thậm chí có cả học sinh của học viện Saikai, thì tất cả đều cùng thở phào. Xem ra không cần chủ động mở miệng đề nghị rồi, chỉ cần nói thực với Minamiya Natsuki về tình hình của vụ trộm là được. Và quả nhiên, Natsuki đã nhận lời mà không một chút chần chừ.
Minamiya Natsuki, mặc dù mang tiếng là attack mage của quốc gia, cũng đồng thời là người bảo vệ của đảo Itogami, là một ‘majo’ được công xã của đảo đào tạo từ nhỏ, thế nhưng tính cách của cô thật sự quá mức duy ngã độc tôn rồi. Duy ngã độc tôn thì cũng thôi đi, đằng này còn là một cường giả mà không ai dám mạo phạm, điều đó khiến cho công xã quản lý của đảo Itogami thật sự bó tay hết cách với cô, không biết phải làm sao để điều khiển vị majo này.
Nói chung là tới thời điểm này thì thượng tầng của đảo Itogami đã từ bỏ hi vọng khống chế được Natsuki. Mỗi khi giao nhiệm vụ cho Natsuki, công xã quản lý của đảo đều phải hi vọng rằng bữa hôm đó tâm trạng của Natsuki rất tốt, chỉ có như vậy thì cô mới có thể nhận nhiệm vụ mà họ cầu trợ, còn bằng không thì cô sẽ từ chối thẳng thừng.
Với Natsuki, nếu như cô từ chối thẳng thừng thì công xã của đảo cũng chỉ có thể bó tay mà tìm người khác. Tới giờ, số nhiệm vụ bị cô từ chối cũng không ít rồi.
Xưa giờ, Natsuki chỉ làm những điều mà cô muốn làm, cô tuân thủ nguyên tắc này, cường thế và cố chấp. Không ai có thể lay động được.
Với thân phận là Kūgeki no Majo, Natsuki thật sự không cần phải e sợ bất cứ điều gì, bởi vì những thứ có thể áp chế cô thật sự quá ít.
Bất quá, điều khiến cho thượng tầng của đảo Itogami cảm thấy hài lòng là dù rất duy ngã độc tôn và rất tùy ý, thế nhưng Natsuki lại không xằng bậy. Đối với những vấn đề có thể thực sự gây nguy hại tới đảo Itogami, Natsuki chưa bao giờ ngó lơ. Có thể nói rằng nếu lỡ như có điều gì có thể gây nguy hiểm cho đảo xuất hiện, vậy thì chẳng cần bọn họ phải hối thì Natsuki cũng sẽ chủ động giải quyết và bóp chết chúng từ trong trứng nước.
Ngoài ra, con một việc khác nữa mà vị majo này cũng sẽ không từ chối khi có nhiệm vụ liên quan tới, đó là những nhiệm vụ có liên quan tới học viên Saikai. Mỗi khi xảy ra vấn đề gì liên quan tới học viện Saikai, hoặc nói chính xác là có liên quan tới học sinh của học viện Saikai, thì bất luận là lớn nhỏ, Natsuki cũng chẳng suy xét tới vấn đề có đáng để mình ra tay hay không, cô đều sẽ nhận nhiệm vụ ngay tắp lự.
Từ dê xồm trên tàu điện tới những tổ chức bạo lực chuyên đi vơ vét tài sản rồi tới những đoàn thể lưu manh, chỉ cần vấn đề một khi có dính líu tới học sinh của cô, vậy thì majo-dono sẽ không từ chối. Cũng đã từng có người hỏi cô nguyên nhân vì sao cô lại như vậy thì cô trả lời rất thản nhiên rằng: ‘Ta tốt nghiệp ở đây, và hiện giờ là giáo viên ở đây’.
—— chỉ đơn giản như vậy.
Trở lại chuyện chính, sau khi Natsuki nhận nhiệm vụ có liên quan tới tên trộm đồ lót, cô đã trực tiếp quăng nhiệm vụ của mình cho hậu bối, cũng tức là Ye Jian.
Và sau đó thì rất nhẹ nhàng, Ye Jian-sama đã tìm ra được tên trộm chỉ với một vài phép thuật nhỏ.
Việc kế tiếp chỉ cần yên lặng và chờ đợi cho tới khi phòng thay đồ không người thì có thể tóm được tên trộm này rồi. Khi đó thì nhiệm vụ OK.
Chờ mãi thì phòng thay đồ mới hết người, Ye Jian định giơ tay mà tóm cổ tên trộm này, thế nhưng sau đó cậu chợt nhìn thấy một bóng người quen thuộc đang ngồi ở trong một góc khuất của phòng thay đồ, vì thế cậu buộc phải tạm ngừng tay.
Mái tóc đuôi ngựa màu mật ong, trên mặt đeo một cặp kính có khung kim loại, người thì mặc một bộ đồ tắm thường thấy của các nữ sinh Nhật, ngoài ra khi còn tròng thêm một chiếc áo thể dục màu trắng.
Cô bé trông chỉ mới có mười tuổi này, hiện đang ngồi trên một chiếc ghế dài của phòng thay đồ, trên đùi còn đặt một chiếc laptop có màu hồng nhạt.
Tạch tạch tạch tạch... Dùng tốc độ gõ máy nhanh đến khó tin, cô bé chuyên chú mà gõ máy tính.
Thấy tốc độ gõ máy tính của cô bé nhanh tới như vậy, vẻ mặt của Ye Jian cũng có chút kinh ngạc.
‘Con bé này trốn ở đây mà chơi computer một mình sao?’ Hơi tò mò, Ye Jian lặng lẽ tiến lại gần để quan sát. Bởi vì đã có chú thuật che đậy tất cả hình ảnh, âm thanh, nhiệt độ và mùi tỏa ra từ trên người, Ye Jian vô cùng yên tâm mà tiếp cận với cô bé đang nghịch máy tính.
Bất quá, Ye Jian chỉ mới đi được vài bước thì đã phải ngừng lại, bởi vì tên trộm nấp ở trong góc kia đã bắt đầu hành động rồi.
Trong phòng hiện giờ cũng chỉ còn lại có cậu, cô bé nghịch máy tính cùng với tên trộm đồ lót.
“Ha, nhịn không nổi rồi sao?”
Chắc có lẽ là do cảm thấy cô bé đang nghịch máy tính sẽ không rời khỏi phòng sớm, bởi vì trông cô bé vẫn còn cặm cụi với chiếc laptop của mình lắm, cho nên tên trộm mới quyết định mạo hiểm như vậy.
Bất quá nghĩ cũng đúng, dù sao thì nếu như bỏ lỡ mất quãng thời gian này, chờ tới khi giờ cơm đến, phòng thay quần áo sẽ nhiều người hơn, hắn làm sao còn động thủ được? Tới khi đó, phỏng chừng sẽ còn phải chờ lâu hơn, hơn nữa còn mạo hiểm bị người khác va chạm, nếu như vậy thì một khi hành lang ngoài kia bị chặn lại thì việc bị bắt cũng chỉ là sớm muộn.
Chỉ là một con nhóc miệng còn hôi sữa, chắc cũng không có gì. Hơn nữa con nhóc đó còn cắm đầu chơi máy tính đến thế cơ mà.
Có lẽ là vì trong đầu có tư tưởng ăn may ngu xuẩn như vậy, trên trộm đồ lót bắt đầu rời khỏi vị trí ẩn nấp, sau đó dần dần bước những bước chân lén lút thật nhẹ nàng để né qua cô bé đang cặm cụi chơi máy tính và tiếp cận với mục tiêu của mình mà vươn bàn tay tội ác của mình ra.
Đó là một tủ quần áo cách cô bé không quá xa.
Đứng ở gần đó, Ye Jian dùng ánh mắt thú vị mà nhìn tên trộm đặt ngón tay của mình lên điểm cảm ứng của tủ quần áo được khóa bằng khóa điện cảm ứng.
“Tích.”
Một âm thanh cực kỳ nhỏ vang lên. Rất nhẹ, có thể khiến cho bất cứ ai cũng sơ sót.
Có lẽ tên trộm đồ lót cũng nghĩ như vậy. Hắn cho rằng cô bé vẫn luôn cắm đầu chơi máy tính ở đằng kia sẽ không thể nào phát hiện ra, vì con nhóc đó đang cắm đầu tập trung chơi laptop tới thế cơ mà.
Bất quá, mọi chuyện lại không xảy ra như những gì hắn dự tính.
“Ai!?”
Dùng ngữ khí phi thường xác định, đôi mắt của cô bé tóc đuôi ngựa bắn thẳng về vị trí mà tên trộm đồ lót đang đứng.
Khẽ đẩy cặp mắt kính của mình lên, đôi tròng mắt có màu ruby của cô bé bắn ra nhưng tia hào quang yêu dị đầy sắc bén: “Đừng hòng trốn! Tuyệt đối là có người đang đứng ở đó! Ai!?”
Ánh mắt sắc bén, ngữ khí chắc chắn, thần thái tự tin, tất cả những thứ này tạo ra áp lực tinh thần rất lớn cho tên trộm.
“Mặc dù lúc trước, đã từng có tin đồn rằng ở đây xuất hiện rất nhiều vụ trộm đồ lót, thế nhưng thật không ngờ...”
Đột nhiên, cô bé dường như nghĩ tới điều gì đó, cô chuyển ánh mắt của mình về màn hình máy tính và dùng tốc độ cực nhanh để gõ.
Thấy cô bé đột nhiên làm vậy, tên trộm đồ lót chợt sững sờ. Rồi ngay sau đó, chẳng quan tâm tới cửa tủ quần áo đã được mở ra, tên trộm thất kinh mà lao về phía cô bé, hoặc nên nói là chiếc laptop của cô bé. Strauss