Chương 1220: Nhiệm Vụ Hoàn Thành

“... Lần đầu gặp mặt, Mimori-jousan! Tôi là Attack Mage tạm chức thuộc công xã quản lý của đảo nhân tạo Itogami. Thật xin lỗi vì trên đảo lại để xảy ra tình huống đột phát khiến cô sợ hãi này! Giờ cô có thể yên tâm, xin cứ giao mọi việc lại cho tôi!”

Với giọng nói lịch thiệp, mỹ thiếu niên vừa xuất hiện trước mắt Mimori với tư thái tựa như chúa cứu thế nhanh chóng mở lời, sau đó đối phương chìa tay về phía cô.

“Attack... Attack Ma... A! Xin cảm ơn ~~”

Ý thức được bộ dạng của mình lúc này hơi có phần mất mặt, Mimori vội vàng nhận lấy ý tốt của thiếu niên. Cô cầm lấy bàn tay đang chìa ra của đối phương và đứng lên khỏi mặt đất.

“Ô... Chuyện này... Thật sự rất cảm ơn cậu! Nếu như không có cậu, vậy thì chắc là giờ tôi đã bị nó ăn thịt rồi!”

Tự cho rằng mình đang che giấu rất là hoàn mỹ (nhưng thực ra chỉ là rất tùy tiện và sứt sẹo),Mimori vừa sửa sang lại quần áo hơi có chút rối loạn của mình, vừa cười ha ha một cách ngu đần mà nói với Ye Jian, “Chỉ là, cậu còn trẻ như vậy mà đã là Attack Mage, thật đúng là tài không đợi tuổi, ha ha ~~~”

Nói tới đây, đôi mắt của Mimori hơi lóe lên những tia sáng khác thường, sau đó cô dùng ánh mắt dò xét để nhìn chằm chằm vào thiếu niên vừa cứu cô.

Tóc thưa, rải rác có màu tím ánh bạc, trông khá đặc biệt; Dung mạo rất tuấn mỹ, đồng thời cũng rất... Khả ái; Đôi mắt thì có màu hổ phách trong suốt lấp lánh trông rất là yêu dị.

Vóc người thon dài mảnh khảnh, nhưng lại không cho người ta cảm giác gầy, chỉ có thể nói là vô cùng quân xứng, phù hợp một cách hoàn mỹ với tiêu chuẩn mỹ thiếu niên ở trong các truyện manga. Nếu như có ai đó bảo thiếu niên này là một hoàng tử hoàn mỹ trong một quyển manga bán chạy nhất nào đó đã xuyên qua thứ nguyên để xuất hiện ở đây, vậy thì cho dù đã biết là chuyện đó không có khả năng, nhưng chắc chắn là vẫn có rất nhiều bé gái nguyện ý tin tưởng vào điều đó.

Không chỉ có khí chất và dung mạo hoàn mỹ tới mức tưởng chừng như không thể xuất hiện trên thế gian, thiếu niên trước mắt còn có thiên phú khiến cho người ta phải thán phục. Trở thành Attack Mage ở cái tuổi này, coi như là ‘tạm thời’ thì thiên phú cũng vẫn cao tới quá đáng.

‘Nhân loại có thể hoàn mỹ được tới mức này sao?’ Mimori không nhịn được mà nghĩ thầm.

“Mimori-jousan, cô hãy lùi lại một chút. Tên thú nhân kia sắp lao tới rồi.” Lời nhắc nhở của Ye Jian đột nhiên vang lên bên tai của Mimori khiến cô giật mình và khẽ hoàn hồn. Lúc này, cô mới chợt nhớ ra được là mình đang trong tình cảnh nào.

Khẽ liếc về phía con sư tử đang chạy tới, gương mặt nó hiện rõ vẻ điên dại và khát máu, Mimori khẽ gật đầu; Sau đó cô vội vàng chạy qua một bên để nhường không gian chiến đấu lại cho thiếu niên. Bởi vì tò mò, Mimori mặc dù bỏ chạy qua một bên, thế nhưng ánh mắt của cô vẫn dán lên người của thiếu niên, không hề rời đi dù chỉ một giây. Cô muốn biết rằng thiếu niên thần bí có thân phận là Attack Mage này có thực lực như thế nào.

“NGAOOOOOO —————— HỐNGGGGGG ————————!!!!!”

Trong tiếng gầm thét đầy vẻ man rợ và tàn bạo, con dã thú bổ nhào về phía thiếu niên. Đôi mắt nó vằn lên những tia điên dại, tròng mắt của nó hoàn toàn biến thành một màu đỏ ởn đầy máu me khiến người ta nhìn mà sởn hết cả tóc gáy. Giơ móng vuốt lên, nó đập mạnh về phía thiếu niên không chút nhân từ.

Móng vuốt lóe lên những tia sáng lạnh lẽo tựa như có thể cắt đứt cả sắt thép, thân hình to lớn tựa như có thể đè bẹp tất cả, đôi mắt thì đỏ ởn và hằn lên những tia cuồng bạo. Đây quả thực là một con thú điên với khí thế và sức mạnh có thể nghiền nát bất cứ thứ gì. So với nó, thiếu niên đang đứng đối đầu với nó quả thật là quá nhỏ, tối thiểu thì vóc người của thiếu niên thật quá nhỏ so với con mãnh thú, điều này tạo nên cảm giác thị lực cực kỳ mãnh liệt đối với Mimori.

Thế nhưng từ trên người của thiếu niên, Mimori cảm nhận được sự tự tin cực kỳ rõ ràng; Không mãnh liệt, nhưng cực kỳ rõ ràng. Khí chất tự tin đó tựa như là một giọng nói vang lên trong đầu của Mimori, nó nói cho cô biết rằng ‘đây chỉ là chuyện nhỏ’.

Là một người có năng lực đặc biệt, Mimori rất tin tưởng vào những thứ có tính chất tương tự như là tiếng nói nội tâm như thế, cho nên cô không hề cảm thấy lo lắng thay cho thiếu niên, mà bù vào đó là cô cảm thấy hết sức hiếu kỳ. Thiếu niên thần bí này sẽ xử lý chuyện này như thế nào?

“Bành ————!!”

Trong sự mong đợi và tò mò của Mimori, một tiếng vang khá lớn chợt vang lên, sau đó, khi cô còn chưa kịp nhìn thấy và hiểu được là đã có điều gì xảy ra thì cô chợt thấy rằng con dã thú vốn đang xông tới kia đã bị đá bay. Nó bay ngược về sau như một viên đạn pháo vậy.

Tiếng hét của con dã thú chỉ kịp vang lên trong tích tắc thì đã im bặt, có thể hình dung được là nó đã thương nặng tới mức nào. Hẳn là vì bị thương nặng + đau đớn quá độ nên đã ngất đi rồi.

“...!”

Trong lòng nhịn không được mà cảm thấy thán phục, đôi mắt của Mimori hiện lên những tia sáng lạ. Rốt cục thì thiếu niên này mạnh tới mức nào? Có thể đá bay một thú nhân trung vị đang nổi điên lên không chỉ trong chớp nhoáng và khiến đối phương trực tiếp ngất xỉu chỉ với một đòn, nếu dựa theo tiêu chuẩn của Mimori để cân nhắc thì thiếu niên hẳn phải mạnh hơn thú nhân từ hai cấp trở lên. Nếu không có sự cách biệt lớn tới vậy thì kết quả sẽ không gọn gàng được tới mức đó.

Thế nhưng nếu theo Mimori được biết thì trong giới Attack Mage, chỉ có mấy người ngồi ở trên đỉnh cao nhất thì mới có được đẳng cấp như thế, vậy tại sao trước đó thiếu niên lại nói rằng mình chỉ là một Attack Mage tạm thời? Là mới chuyển nghề sao?

Cũng không đúng, với một người có đẳng cấp như thế, coi như là chuyển nghề thì cũng không thể chỉ cấp cho đối phương danh hiệu ‘tạm thời’, vì nói theo nghĩa nào đó thì đây là một hành vi hết sức thiếu tôn trọng.

Nếu vậy thì đây chỉ là một nhân tài mới nổi? Hẳn là vậy, nếu đó là sự thật thì nó có thể giải thích cho thân phận ‘tạm thời’ của đối phương cùng với nguyên nhân mà cô chưa từng được gặp đối phương lần nào. Dù sao thì đối phương chỉ mới vào nghề, không có tiếng tăm cũng là chuyện dễ hiểu.

Bất quá tình trạng đó hẳn sẽ không kéo dài thêm bao lâu nữa. Dù sao thì nói thế nào đi nữa, thực lực của thiếu niên này cũng đã quá rõ ràng rồi, mà đây lại là đảo Itogami; Có lẽ chẳng mất bao lâu, thông tin về việc ‘đảo nhân tạo vừa có thêm một nhân tài mới cực kỳ xuất sắc’ sẽ xuất hiện trong hồ sơ tình báo của tất cả các tổ chức tình báo có mặt trên thế giới.

“... Mimori-jousan?”

Không biết từ khi nào, thiếu niên đã đi tới bên cạnh của Mimori và lên tiếng đánh thức cô khỏi những dòng suy nghĩ viễn vông.

“Ah ~? Ừ, thật xin lỗi, đang nghĩ một vài chuyện. Chỉ là, cậu lợi hại thật đó, lại có thể đánh gục một thú nhân trung vị đang nổi cuồng chỉ với một đòn chớp nhoáng. Cho dù đây là đảo Itogami thì số lượng Attack Mage có thể làm được việc này cũng không nhiều.”

“Cô quá khen rồi! Nếu thật sự phải so sánh như thế thì người lợi hại hẳn phải là Mimori-jousan mới đúng chứ? Trong một xí nghiệp lớn có tính toàn cầu như MAR mà cô vẫn có thể có được địa vị hết sức quan trọng, hơn nữa hoàn toàn là dựa vào sức mình, thật khiến cho người khác phải khâm phục. Tôi nghe nói là cô còn có rất nhiều những phát minh độc quyền...”

“Không có gì! Đó chỉ là do sở thích cá nhân thôi, không phải là thành tích lớn lao gì á! Làm sao có thể so được với các Attack Mage giống như cậu, mỗi thời mỗi khắc đều phải sẵn sàng để chiến đấu và đối mặt với nguy hiểm... Ah! Đúng! Nãy giờ vẫn còn chưa biết được tên của cậu, thật thất lễ quá! Xin hỏi cậu tên gì?”

Câu hỏi vừa dứt xong, trong lòng của Mimori cũng cảm thấy có chút căng thẳng. Dù sao thì với những người phải thường xuyên hoạt động trong thế giới ngầm, việc bị hỏi họ tên một cách đột ngột là điều mà rất nhiều người không thích, vì có thể sẽ tạo ra những rắc rối và nguy hiểm không cần thiết. Cô và thiếu niên này vẫn chưa quen nhau được bao lâu, hỏi như vậy có khiến cậu ta tức giận không?

Bất quá, phản ứng sau đó của thiếu niên khiến cho Mimori hơi thở phào.

“Tôi là Ye Jian, Attack Mage tạm thời của đội đặc công canh gác, thuộc quyền quản lý của công xã đảo Itogami. Rất vinh hạnh được gặp cô, Mimori-jousan!”

“Ara? Vinh hạnh cái gì nha? Người ta chỉ là một học giả nghiên cứu bình thường thôi, không cần phải trịnh trọng như vậy. Nhưng mà nói mới nhớ nha, Ye-kun ~, vừa rồi cậu cứu người ta như vậy, muốn người ta trả ơn cậu như thế nào đây ~? Chuyện gì cũng được nha ~, trừ chuyện lấy thân báo đáp, dù sao thì người ta cũng là phụ nữ đã có chồng con rồi nha ~.”

Cười hì hì mà tiến sát lại gần Ye Jian, Mimori đưa mặt mình lại gần sát với mặt của Ye Jian và lên tiếng trêu ghẹo. Mặc dù về sở thích cá nhân thì Mimori càng thêm yêu thích việc trêu chọc các thiếu nữ đẹp, thế nhưng thỉnh thoảng trêu chọc các mỹ thiếu niên giống như Ye Jian cũng là việc vui mà, đúng không? (←_←)

Nghe được lời trêu ghẹo của Mimori, Ye Jian chỉ cười cười đáp: “Chuyện trả ơn thì không cần! Theo lý thì bên tôi còn phải nói xin lỗi với cô mới đúng! Dù sao thì việc giữ gìn trị an của đảo Itogami và bắt những ma tộc như thế này là nghĩa vụ của các Attack Mage như chúng tôi, để cô gặp phải tình huống vừa rồi thật là có lỗi!”

“Ôi chao ~~~? Là vậy sao?” Ra vẻ thất vọng, Mimori thốt lên và thở dài. Chỉ là, ở dưới cặp mắt kính mà cô đang đeo, đôi mắt của cô vẫn tiếp tục lấp lóe những tia sáng.

“Nếu vậy thì... Đúng rồi! Cậu vừa nói là bởi vì đã khiến cho tôi phải rơi vào tình cảnh sợ hãi như vừa rồi, nên phải xin lỗi, đúng không?”

“Hả? Ờ!”

Thấy thiếu niên gật đầu, Mimori nở một nụ cười xấu bụng và tuyên bố: “Nếu như vậy thì, cậu sẽ tặng tên thú nhân ở đằng kia cho tôi chứ? Xem như là quà xin lỗi?”

“Ồ? Về việc đó thì, thành thật xin lỗi, tôi không có quyền làm thế! Dù sao thì việc bắt thú nhân kia là mục tiêu của nhiệm vụ lần này, tôi nhất định phải giao hắn cho công xã với tư cách tội phạm. Nếu như Mimori-jousan thật sự muốn nhận được hắn, vậy thì cô có thể thương lượng với chính quyền của đảo, tôi nghĩ bọn họ hẳn sẽ không keo kiệt về việc này.”

“Ôi chao! Không được sao?”

Trên mặt hiện lên vẻ tiếc nuối, thế nhưng ở trong lòng thì Mimori lại hết sức hưng phấn khi nhìn thấy vẻ mặt có chút ‘ngại ngùng’ của Ye Jian. Quả nhiên, trêu chọc mỹ thiếu niên cũng là một việc rất vui nha.

“Thành thật xin lỗi! Đúng rồi, bạn của Mimori-jousan hình như đang chờ ở đằng kia. Chỉ là tôi hơi có chút khó hiểu: Tại sao trễ như vậy rồi mà hai người còn xuất hiện ở khu công nghiệp chẳng có liên quan gì tới MAR như thế này? Hơn nữa bạn của cô còn cầm loại súng lắp ráp có thể bắn ra ma lực chuyên dùng để đối phó với Ma Tộc?”

“Ah ~? Chuyện này... Chuyện này thì...” Đang cười hớn hở ở trong lòng, Mimori đột nhiên bị câu hỏi của thiếu niên làm cho cứng họng. Nhìn vẻ mặt ‘ngây thơ’ của thiếu niên trước mắt, gương mặt của Mimori trở nên giống như là đang ăn mướp đắng. Hóa ra là ngay từ đầu thì thiếu niên cũng đã biết bí mật của các cô rồi?

Thấy vẻ mặt túng quẫn của Mimori, Ye Jian hơi nhịn không được mà bật cười: “Ha ha! Vậy chúng ta tạm chia tay ở đây đi! Tôi chờ mong lần gặp mặt tới của chúng ta. Trên đường xin cẩn thận, Mimori-jousan!” Hơi cúi chào một chút, sau đó Ye Jian nhanh chóng bước tới bên cạnh của tên thú nhân đã bị hạ đo ván và lôi cổ hắn lên; Rồi bóng người của cậu dần hòa vào trong đêm, chỉ để lại Mimori còn đang kinh ngạc tới ngẩn người. Strauss