“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm ——————!!!!!!!!!”
Trên bầu trời bao la bát ngát của U Thế, những tiếng va đập và tiếng nổ liên hoàn cứ không ngừng vang lên. Các vụ nổ và tiếng va đập cứ nối liền với nhau, hễ cách 0.0001 giây thì trung bình lại có một vài tiếng nổ và tiếng va đập.
Tốc độ va chạm và giao chiến thật sự quá nhanh, hầu như không có bất kỳ ai có thể thấy rõ được bóng của hai người đang giao chiến ở trên trời. Có chăng thì cũng chỉ có Susano, Lance, Lia, Nero và Pandora là còn có thể thấy được tàn ảnh còn sót lại của hai người đang giao chiến.
Thực lực đạt tới cấp bậc ba chữ số mà cũng chỉ có thể thấy được tàn ảnh, từ đó có thể hiểu được là hai người đang giao chiến ở trên trời nhanh và mạnh tới mức nào.
“ẦM ————!!!”
Một tiếng nổ lớn vang lên, hai bóng người màu vàng và màu tím bạc đột nhiên tách ra và lùi về sau.
Thế nhưng rồi một giây sau, hai bóng người lại biến mất và tiếng kim loại va đập và tì siết nhau nghe điếc tai lại một lần nữa xoáy vào trong đầu của tất cả mọi người.
“Oa nha! Ngươi lại trở nên mạnh hơn nữa rồi! Thật lợi hại nha, đồ xấu xa bại hoại!”
“Cảm ơn, thế nhưng vẫn không nhanh được bằng ngươi, con nhóc rắc rối!”
Chém giết, va chạm.
Chưa bao giờ, Itsuka Ken lại cảm thấy sảng khoái như lúc này. Chưa bao giờ, cậu lại cảm thấy rằng đánh ngang tay với một người lại có thể cho mình cảm giác thoải mái phập phồng tới như vậy.
Có bản nguyên [ Lôi Quang ] và [ Thời Gian ] làm động cơ, có [ Không Gian ] và [ Thời Gian ] làm hai tầng phụ trợ, có áo nghĩa của võ thuật để phát huy sức mạnh, cùng với lượng võ học dự trữ cực lớn tới từ Luo Cuilian khiến cho kỹ thuật chiến đấu cứ dần dần tăng lên theo thời gian. Itsuka Ken, một người còn chưa bước chân được vào cảnh giới ba chữ số, thì nay lại có thể đánh ngang tay với một vị thần đỉnh cấp của hàng ba chữ số như Tề Thiên Đại Thánh.
Mặc dù trong cấp bậc Chung Cực của hàng ba chữ số, thực lực vẫn có sự phân biệt khác nhau khá rõ ràng, thế nhưng chung cực là chung cực, không phải là thứ mà những kẻ không đạt tới hàng chung cực có tư cách để mạo phạm. Vậy mà Itsuka Ken không chỉ mạo phạm mà còn có thể đánh ngang tay, nếu như sự thật này mà để lộ ra thì quả thật là sẽ hù chết nguyên một đám thần linh từ ba chữ số cấp trung trở xuống.
Bất quá, nguyên nhân chính khiến Itsuka Ken có thể làm được việc này cũng là vì cậu có một thứ sức mạnh ăn gian như [ Thời Gian ]. Có bản nguyên [ Thời Gian ] kết hợp với thiên phú [ Thời Gian ] ảnh hưởng, Gift [ Thời Gian ] của Itsuka Ken phát huy ra hiệu quả mà một thần linh ở cấp bậc của cậu không thể nào đạt tới.
Kết hợp với Gift [ Không Gian ], Itsuka Ken có thể nói là đã đứng ở thế bất bại. Chỉ cần sau đó, cậu không phạm sai lầm, vậy thì thất bại tuyệt đối sẽ không nghiêng về phía Itsuka Ken.
Tất nhiên, nói vậy không có nghĩa là Itsuka Ken thắng chắc, mà ngược lại, cậu tối đa cũng chỉ có thể giữ cho mình không bị thua mà thôi.
Nói vậy là bởi vì, Itsuka Ken có bug thì không có nghĩa là loli Tề Thiên không có bug. Ngược lại, con nhóc này ăn gian cũng chẳng kém gì cậu.
Thực lực vốn đã mạnh hơn xa Itsuka Ken, lại có phòng ngự vô địch như là [ Kim Cương Bất Hoại Thể ], đồng thời sức hồi phục của bản thân cũng vô cùng mạnh. Nói theo nghĩa nào đó thì con loli này còn ‘bất bại’ hơn cậu nhiều.
Tình hình chung là hiện giờ, loli Đại Thánh khó lòng mà đuổi kịp tốc độ của Itsuka Ken, thế nhưng đòn tấn công của Itsuka Ken lại khó lòng tổn thương được loli Đại Thánh. Nói đơn giản thì đây là một cuộc chiến của tốc độ tuyệt đối và phòng ngự tuyệt đối, kẻ tám lạng người nửa cân.
Với Itsuka Ken bây giờ, những đòn tấn công bình thường đã hoàn toàn trở nên vô dụng. Cậu không thể nào dùng những đòn tấn công bình thường để khiến cho loli Đại Thánh xuất hiện một vết trầy, điều đó đồng nghĩa rằng nếu muốn đánh được với loli Đại Thánh, cậu phải duy trì được cường độ tấn công ở mức cao nhất mà mình có thể.
[ Thẩm Phán Thần Mâu ], [ Quang Minh Thánh Đao ], [ Lôi Đình Kiếm ], v... V...
[ Thời Gian ], [ Không Gian ], [ Lôi Quang ], kết hợp với những Gift khác và kỹ năng chiến đấu càng lúc càng điêu luyện, Itsuka Ken thật sự đã tạo thành rắc rối không hề nhỏ cho loli Đại Thánh. Bất quá, cũng chỉ là rắc rối thôi.
Dù sao đi nữa, nói cho cùng thì loli Đại Thánh vẫn là một yêu vương đứng hàng chung cực của cảnh giới ba chữ số. Sức mạnh kinh khủng, phòng ngự vô địch, kinh nghiệm dồi dào, cùng với côn thuật không hề thua kém với võ thuật của Luo Cuilian, loli Tề Thiên thực sự là một kẻ địch không có điểm yếu.
Có lẽ, cho dù ở trong hàng ngũ của thần ma chung cực ba chữ số, loli Tề Thiên cũng là một chiến thần bất khả chiến bại chứ?
Không biết! Về điều đó thì Itsuka Ken không biết, bởi vì cậu không phải là thần linh chung cực ba chữ số, có nói gì đi nữa thì cũng chỉ là đoán mò thôi. Bất quá, trong tình huống hiện tại, Itsuka Ken lại biết được một chuyện, đó là cậu không có khả năng hạ knock-out được con loli này.
Cấp bậc của loli Đại Thánh hoàn toàn áp đảo cậu, đây là một sự thực mà cậu không thể nào chối cãi. Mặc dù thì hiện tại, cấp bậc của cậu đã chen được gần hết hai chân vào trong hàng ngũ ba chữ số, thế nhưng cũng chỉ là ‘chen’ vào thôi, nếu phải so sánh với một cường giả nằm ở hàng tối đỉnh của cấp ba chữ số như loli Tề Thiên, Itsuka Ken chỉ có thể là một đống bi kịch.
Thiên phú [ Thần Hóa ] tạm thời không dùng được, còn [ Thời Gian ], nếu như không phải là vạn bất đắc dĩ thì cậu tuyệt đối sẽ không dùng. Nếu như không dùng thì nhờ vào sự cộng hưởng giữa thiên phú [ Thời Gian ] và bản nguyên [ Thời Gian ], Itsuka Ken phỏng chừng là mình vẫn có thể tiếp tục đấu ngang tay với loli Đại Thánh, thế nhưng nếu cậu dùng mất, vậy thì tình hình sau đó không nói được rồi. Ai biết được là sau khi sử dụng [ Thời Gian Tĩnh Chỉ ] xong thì Gift [ Thời Gian ] của cậu có còn phát huy được hiệu quả như hiện giờ không?
Nếu được thì còn tốt, còn nếu không... Vậy thì phỏng chừng cậu chỉ có thể bi kịch.
Hiện giờ, bằng vào hai loại thần cách mà mình có, kết hợp với những Gift như là [ Thời Gian ], [ Không Gian ], [ Bất Tử ], [ Balance Breaker ], [ Tinh Lọc ], [ Sacred Gears Creation ], [ Trảm Thần ], v... V... Itsuka Ken đã có thể giữ cho mình bất bại, thế nhưng nếu cậu muốn thắng, vậy thì cậu không thể chỉ biết chiến đấu như thế này mãi.
Bất quá, với một Tề Thiên mạnh hơn bản thân quá nhiều, đồng thời vẫn còn chưa dùng hết sức, Itsuka Ken có thể thắng được sao? Cậu thật sự có cơ hội để thắng?
Đương nhiên là có, bằng không Itsuka Ken đã quay đầu chạy từ lâu rồi.
Nếu giả như hiện giờ, người đang đối đầu với cậu không phải là loli Tề Thiên mà là một thần linh chung cực ba chữ số khác, Itsuka Ken dám đảm bảo rằng trừ khi không thể không đánh, còn bằng không thì cậu tuyệt đối sẽ dẫn người của mình quay đầu chạy mất dép. Đánh với một đối thủ vượt xa mình là vinh quang? Xin lỗi, trong mắt cậu đó chỉ là ngốc x. Dũng cảm không phải là ngạo mạn tới mức không biết trời cao đất dày.
Kẻ giỏi chiến đấu, không bao giờ có chiến công hiển hách. Chiến công hiển hách chỉ có được khi chiến công đó được hoàn thành trong tình cảnh mà người khác cho rằng ‘điều đó thật khó khăn’ hoặc ‘điều đó là không thể’. Thế nhưng kẻ giỏi chiến đấu tuyệt đối sẽ không để mình rơi vào tình huống đó, họ chỉ biết tạo ra những tình huống khiến cho chiến thắng của mình ở trong mắt người khác trở nên ‘thật đương nhiên’ mà thôi.
Cho nên, Itsuka Ken tuyệt đối sẽ không ngớ ngẩn mà đi liều mạng với một kẻ mạnh quá xa mình trong tình huống bản thân chả biết gì về đối thủ. Tối thiểu thì cũng phải trốn tạm ở đâu đó để điều tra về đối phương đã chứ? Rồi sau đó chờ tới khi tìm ra điểm yếu của đối phương thì mới thiết kế và đặt bẫy để dụ đối phương vào tròng rồi tiêu diệt đối phương.
Bất quá, trong trường hợp này thì không cần phải làm vậy. Bởi vì với loli Tề Thiên thì cậu đã biết tỏng là điểm yếu của đối phương ra sao rồi. Hừ! Hừ! Có vũ khí mới? Đã hồi phục lại? Tự phụ lắm đúng không? Để xem lần này cậu dạy cho con loli này như thế nào.
Điểm mạnh nhất cũng chính là điểm yếu nhất, chân lý này chưa bao giờ là sai lầm. Nếu như tự phụ về điểm mạnh nhất của bản thân, vậy thì điểm mạnh nhất bất tri bất giác sẽ biến thành điểm yếu chí mạng nhất. Itsuka Ken biết rõ điều này, vì vậy ngay từ khi bắt đầu, cậu đã có kế hoạch rồi.
Nói đơn giản là cậu định chơi lại trò cũ mà mình đã dùng khi đánh với loli Tề Thiên ở U Giới lần trước.
“Mi đang xem thường ta đúng không, con nhóc? Chiến đấu với ta mà mi lại không dùng toàn bộ sức mạnh của mình. Với mi, chiến đấu cũng chỉ là trò chơi thôi sao, thật ô danh cho danh hiệu Tề Thiên Đại Thánh. Hạng người bất nhập lưu không biết nghiêm túc như mi thì có tư cách gì để tự xưng là Tề Thiên Đại Thánh. Thật là một kẻ không biết hổ thẹn!”
“Cái gì!?” Đang vui vẻ mà chiến đấu lại bị Itsuka Ken đột nhiên mắng cho té tát như vậy, loli Tề Thiên hoàn toàn sững người. Đường đường là Tề Thiên Đại Thánh, kẻ tự xưng là sáng ngang với trời và có gan chiến đấu cùng chư thiên thần phật mà không lùi một bước, vậy mà bây giờ lại bị mắng là hạng người bất nhập lưu? Thậm chí đối phương còn dám mắng rằng cô không đủ tư cách để xưng là Tề Thiên Đại Thánh?
“Ta nói sai hay sao, con nhóc? Mi tự mà ngẫm lại xem có cường giả thật sự nào mà cư xử giống như mi không? Sư tử vồ thỏ cũng phải dùng hết sức, vậy mà mi đấu với một kẻ kém xa mi như ta nhưng lại bị ta đánh tới không còn sức đánh trả. Vậy thì cũng thôi, thế nhưng mi lại không dùng hết sức? Được! Nếu như mi thích làm thế, vậy thì cứ làm đi. Rồi ta sẽ dùng tuyệt chiêu mạnh nhất của mình để hạ gục ngươi. Tới thời điểm mà mi bị ta đánh tới không còn hơi sức, để xem mi còn mặt mũi nào để tự xưng là Tề Thiên Đại Thánh và đi đánh Thiên Đình.”
Với giọng nói dạy đời, khiêu khích, xem thường và khinh bỉ, Itsuka Ken suýt chút nữa đã khiến cho loli Tề Thiên tức tới mất cả lý trí. Nói là tam thi thần bạo khiếu cũng không đủ để hình dung.
c u a. v n Cái cách nói chuyện này, cho dù là cường giả ngang hàng với nhau cũng ít khi có người dám sử dụng, chỉ có những đối thủ cực kỳ cân sức ngang tài hoặc là mạnh hơn thì mới dám dùng ngữ khí như thế này để nói với đối thủ, mục đích là để khích cho đối thủ dùng hết sức.
Thế nhưng thực lực của Itsuka Ken so với loli Đại Thánh thì như thế nào?
Kém quá xa, xa tới mức loli Đại Thánh hoàn toàn có tư cách để coi khinh Itsuka Ken, vậy mà cậu lại dám dùng ngữ điệu này để nói với loli Đại Thánh. Đây quả thực là một sự sỉ nhục không thể nào tha thứ được.
Một kẻ rõ ràng yếu hơn người ta, một kẻ không dám đối đầu thẳng mặt với người ta mà chỉ có thể vòng quanh rồi đánh lén như con ruồi, thậm chí dùng mưu mẹo để chiến đấu, vậy mà giờ lại dám tuyên bố là đánh cho người ta không còn hơi sức và không dám xưng là Tề Thiên nữa?
Không thể tha thứ! Tuyệt đối không thể tha thứ!
Thứ mà loli Tề Thiên không thể nào chịu nổi nhất, từ xưa tới nay luôn là những lời khiêu khích, dè bỉu mang theo vẻ dạy đời này. Trong trời đất này, ai có tư cách để dè bỉu và dạy đời ta? Không thể tha thứ!
Ánh kim quang đậm đặc tựa như vàng lỏng bùng lên từ trên người của loli Tề Thiên. Sức mạnh tăng vọt lên bất chợt khiến cho không gian trở nên nhăn nhúm và uốn éo cứ như là một miếng cao su vô hình đang bị kéo dãn. Hai ngọn lửa màu đen và trắng ở trong mắt của loli Tề Thiên bừng lên dữ dội,, ánh sáng dường như đã hóa thành thực chất bắn ra trừ trong đôi mắt của cô bé.
“Giỏi! Giỏi! Giỏi! Dám xem thường ta tới như vậy. Vốn dĩ ta còn muốn chơi thêm một chút rồi mới trừng phạt mi, thế nhưng nếu tên ác nhân bại hoại nhà ngươi đã nói như vậy, vậy thì ta mặc kệ. Năm lần bảy lượt chọc tức ta, còn phá hoại chuyện tốt của ta hết lần này tới lần khác, hôm nay, ta nhất định phải cho mi biết hậu quả của chúng là gì. [ Cửu Chuyển Càn Khôn ], [ Kim Cương Bất Diệ, [ Như Ý Bổng ], [ Vạn Pháp Phá Thiên Côn ], toàn bộ ra đây cho ta!!!”
Tiếng hét phẫn nộ chấn động cả không gian phát ra từ miệng của loli Tề Thiên.
Kim Cô Bổng được loli Tề Thiên ném lên không trung, ngay sao đó, một biến thành mười, mười biến thành trăm, trăm biến thành ngàn,... Chỉ trong thời gian chưa được mười giây, hàng trăm triệu bóng gậy đã giăng đầy trên không trung và che kín mọi ánh sáng phát ra từ bầu trời. Toàn bộ không trung đều bị che lấp với bóng gậy có màu vàng óng.
Sức ép kinh khủng giáng xuống từ trời cao và đè nặng lên người của Itsuka Ken. Bị sức ép chí cường tới từ một đòn tấn công chí cường của một vị thần ba chữ số chí cường đè ở trên người, sau lưng, thậm chí là cả người của Itsuka Ken, không biết từ khi nào đã trở nên ướt sũng nước.
Tinh hóa tuôn ra, tay chân run rẩy, thế nhưng máu ở trong người thì lại sôi lên. Ở trong lòng, Itsuka Ken đang cảm thấy phi thường hưng phấn.
Thành công rồi! Đối với người như con nhóc này, phương thức khích tướng luôn là phương thức hữu hiệu nhất để khiến đối phương hoàn toàn mất đi lý trí. Cho dù rằng đây là một chiêu thức cũ xì, thế nhưng không thể chối bỏ rằng nó là hữu hiệu nhất.
Chỉ khi con nhóc này mất đi lý trí thì nó mới chịu liều mạng, và cũng chỉ khi mất đi lý trí thì nó mới làm lơ đi vấn đề rằng lần trước nó đã thua trong tay cậu ra sao. Con nhóc này không phải là người ngu, trái lại nó ranh ma quỷ quái vô cùng, nếu nó không mất đi lý trí, cậu thật không dám chắc được rằng mình có qua mặt được nó thêm một lần nữa hay không.
Nhìn chằm chằm vào ngàn vạn bóng gậy ở trước mắt, Itsuka Ken dần đưa hai tay ra hai bên. Lòng bàn tay hơi hướng xuống, cậu dồn tất cả sức mạnh [ Lôi Quang ] mà mình có vào hai lòng bàn tay và tạo thành hai quả cầu.
Lôi Diễm màu vàng và Thánh Hỏa màu trắng.
“Ầm ầm ——————————!!!!!!!!!!!!!”
Sức mạnh lôi quang được phát ra hết công suất khiến cho thời tiết cũng bị ảnh hưởng. Dưới tình huống mà toàn bộ thiên không đều bị bóng gậy của loli Tề Thiên che mờ, Itsuka Ken vẫn có thể thấy được là mây đen đang kéo tới. Không! Nói ‘kéo tới’ là không đúng, phải nói rằng mây đen đang sinh ra từ trong hư không, đi kèm với đó là những tia sấm sét rậm rạp màu trắng.
Thiểm điện lôi minh, mây đen đầy trời, áp lực vô biên. Mọi thứ dường như đang tiến vào ngày tận thế.
“Xì xèo ~ roẹt —— Roẹt —— Roẹt —— Roẹt ——————!!!!!!!!!!”
Sấm sét màu vàng óng bùng lên từ trong tay trái của Itsuka Ken. Dưới sự điều khiển của cậu, những luồng điện xà bất an mà nhúc nhích qua từng kẽ tay. Sau đó, theo thời gian, điện xà dần biến thành điện mãng, rồi tới điện long. Chúng điên cuồng mà quấn lại cùng nhau và tạo thành một quả cầu hủy diệt có đường kính to hơn mười mét.
“Xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy ————————!!!!!!!!!!”
Trên tay phải, [ Quang Minh Thánh Hỏa ] bắt đầu thiêu đốt. Không có sự táo bạo của Lôi Diễm, thánh hỏa màu trắng cứ lặng nhẹ mà thiêu đốt và tỏa ra ánh sáng hiền hòa nhưng công chính tới chí cực của nó.
Quang diệu, hiền hòa, nhưng công chính. Ánh sáng của thánh hỏa có thể thiêu tẫn thế gia chư tà, sự cao quý của nó vượt qua cả ánh mặt trời thần thánh. Vào thời khắc này, thánh hỏa đã hoàn toàn giải phóng ra sức mạnh và sự uy nghiêm tối cường của nó.
Vào thời khắc này, đứng trước thời khắc quyết chiến, Itsuka Ken hoàn toàn không có một tia chột dạ, do dự hay lo lắng. Có chăng chỉ là ý chí tất thắng thuần túy tới chí cực.
Toàn bộ linh lực trong cơ thể điên cuồng mà tuôn về phía hai tay. Sức mạnh dâng lên tới đỉnh phong, kéo theo đó là hai quả cầu lửa vốn đứng ở hàng chung cực bốn chữ số thì nay đã hoàn toàn bò lên tới cấp bậc ba chữ số.
Dường như cũng cảm nhận được sự khác biệt của Itsuka Ken trong đòn thế này, gương mặt nhỏ nhắn đáng yêu của loli Tề Thiên cũng dần trở nên ngưng trọng và nghiêm túc.
“Tề Thiên oai! Phá Thiên Lực! Sáng tạo cùng hủy diệt! Sơ khởi cùng chung yên! Theo lệnh ta! Hòa cùng một chỗ! Tên bại hoại ghê tởm nhà ngươi! ĐI • CHẾT • ĐI! [ KHAI • THIÊN ]!
Trong tiếng hét trong trẻo nhưng oai hùng chứa đầy sự phẫn nộ của loli Tề Thiên, vô số bóng gậy chợt tụ lại cùng một chỗ với nhau thành một cây trụ trời và nhanh chóng giáng xuống đầu của kẻ địch.
Trong thật có giả, trong giả có thật! Sức mạnh vô biên mang theo huyễn ảnh khó lường, đây quả thật là một đòn tấn công không ai có thể tìm ra khuyết điểm.
Bất quá, không bao gồm Itsuka Ken.
Đối mặt với tình huống trước mắt, Itsuka Ken chỉ chợt nở một nụ cười. Sau đó, cậu thốt lên: “Hỡi thời gian của sự hủy diệt, thỏa thích mà cắn nuốt đi!”
Lấy thân thể của Itsuka Ken làm trung tâm, ánh sáng màu đen dùng tốc độ siêu việt tất cả để khuếch tán về bốn phía.
Thời gian hoàn toàn bị nuốt chửng. Vạn linh đều bất động.
Vô số bóng gậy tàn lưu trong mắt của Itsuka Ken hoàn toàn biến mất. Trong không gian mà thời gian đã bị cắn nuốt, ảo ảnh tàn lưu trong mắt là không tồn tại, thứ tồn tại cũng chỉ còn có vật ‘thật’ mà thôi. Vì thế, lúc này đây, trong mắt của Itsuka Ken, cây quang trụ to lớn có thể che khuất cả bầu trời đã hoàn toàn lộ diện mà không hề có chút che giấu nào.
“Và bản nguyên, hãy dung hợp lại.” Itsuka Ken chập tay của mình lại cùng một chỗ.
“[ Ánh Sáng ]...” Sức mạnh trên tay phải của cậu bùng lên.
“... Và [ Sấm Sé...” Kế đó là tới phiên tay trái.
“... Các ngươi là mạnh nhất, là chí tôn của trời đất này...” Hai nguồn sức mạnh chạm vào nhau, thế nhưng chúng không nổ tung mà chỉ khẽ quấn vào nhau với một quỹ đạo huyền ảo.
“... Dưới lệnh của ta, hãy sát cánh cùng nhau...” Quấn vào nhau, hai nguồn sức mạnh dần tiếp xúc lại, thế nhưng vẫn giữ một khoảng cách vô cùng vi diệu mà không hoàn toàn tiếp xúc.
“... Các ngươi là cái thế, là vô song, là sức mạnh không ai sánh bằng. Các ngươi là thẩm phán và cũng là uy nghiêm, là công chính và cũng là thánh thiện. Hiện tại, kẻ thù đang xuất hiện trước các ngươi. Sự khiêu khích của địch nhân là không thể tha thứ. Nên ta, ra lệnh cho các ngươi, hãy hủy diệt thứ đang hiện ra trước mắt ta. Để cho kẻ thù của các ngươi thấy rằng, sự uy nghiêm của [ Lôi Quang ] là không thể bị xâm phạm. Đi cho ta, [ Lôi Quang Viêm Tinh Bạo ].”
Hai viên hằng tinh đã hoàn toàn hòa lẫn với nhau theo một quỹ đạo huyền ảo và ổn định chưa từng có. Thế nhưng trong sự ổn định đó, bất cứ ai cũng có thể cảm nhận được sự uy nghiêm và hủy diệt tới khôn lường. Sức mạnh của [ Lôi Quang Bạo ], dưới tuyên ngôn thần thánh của Itsuka Ken, đã đạt tới một tầm cao mới.
Quả cầu lửa màu trắng – vàng chói lóa, mang theo vòng xoáy rừng rực ánh [ Lôi Quang ], đánh về phía bóng gậy màu vàng trên không trung với tốc độ nhanh như ánh chớp.
Mục tiêu của Itsuka Ken hoàn toàn rõ ràng. Lại một lần nữa, mục tiêu của cậu vẫn là món vũ khí của loli Tề Thiên, thứ mà cô nhóc xem như chí bảo. Strauss