“Hừ! Hừ! Người ta biết ngay là ngươi sẽ lại chơi xấu mà. Đừng hòng được như ý, đồ ác nhân xấu xa bại hoại!”
Giãy ra khỏi trạng thái thời gian tước đoạt, loli Tề Thiên lập tức nở một nụ cười như đã dự kiến trước để nói với Itsuka Ken. Xem ra ngay từ lúc Itsuka Ken chọc giận cô thì cô nhóc cũng đã biết là cậu giở trò này và có sự chuẩn bị.
Vô số bóng gậy hợp nhất lại với nhau, sau đó, trong ánh mắt nhìn trừng trừng của tất cả những người bên dưới, bóng gậy to hằng trăm ngàn trượng của loli Tề Thiên chợt co lại gấp ngàn lần.
Bất quá, chẳng có ích gì, chẳng lẽ con loli này cho rằng nó có con bài tẩy thì cậu không có sao?
Nở một nụ cười châm chọc, Itsuka Ken nhẹ giọng thốt lên: “Muộn quá rồi! Thời Gian • Tĩnh Chỉ!”
Chấn động vô hình phát ra từ trên người của Itsuka Ken và tản ra xung quanh. Lấy vị trí của cậu làm trung tâm, một vùng không gian màu xám chợt bùng lên và lan về khắp bốn phương trời đất.
Phát hiện ra tình huống bất thường, loli Tề Thiên lập tức biết là không ổn, cho nên cô nhóc lập tức giơ tay lên và chuẩn bị phòng ngự.
Thế nhưng đáng tiếc là tốc độ lan tỏa của không gian màu xám thật sự quá lẹ, lẹ vượt qua cả khái niệm thời gian. Từ U Thế rồi đến tận cả hiện thế, thời gian hoàn toàn cứng lại, vạn vật trở nên yên tĩnh.
“[ Lôi Quang Viêm Tinh Bạo ], cho ta thấy sức mạnh hủy diệt của ngươi đi!”
Ngôi sao lớn màu vàng – trắng được tạo ra từ bản nguyên [ Ánh Sáng ] và bản nguyên [ Lôi Đình ] khẽ rung nhẹ, sau đó, sức mạnh của sấm sét và ánh sáng bắt đầu tiếp xúc trực tiếp cùng nhau. Quỹ đạo huyền ảo hoàn toàn bị phá tan, thứ còn lại chỉ là hai vòng xoáy trái chiều nhau đang xung đột với nhau kịch liệt.
Hằng tinh màu trắng – vàng tỏa ra ánh sáng chói mắt và uy nghiêm, chỉ sau một tiếng hét của Itsuka Ken thì đã chuyển thành một lỗ đen có sức mạnh hủy diệt không gì sánh được.
Hai nguồn sức mạnh chí cao vận chuyển trái chiều nhau với tốc độ nhanh tới không tưởng nổi, sự ma sát và va chạm giữa chúng có thể tạo thành hậu quả gì, chỉ cần nhìn vùng không gian mà [ Lôi Quang Viêm Tinh Bạo ] đi qua là có thể biết. Không gian bị xé rách như một tờ giấy và để lại một vết rách không màu bị kéo ra càng lúc càng dài.
Với tốc độ tựa như là ánh chớp, ‘lỗ đen’ sinh ra từ chiêu thức [ Lôi Quang Viêm Tinh Bạo ] của Itsuka Ken chạm vào cây gậy bảo bối của loli Tề Thiên. Sức mạnh thật sự của [ Lôi Quang Viêm Tinh Bạo ] chợt bùng lên và cuốn bóng gậy của loli Tề Thiên vào giữa.
Bị sức mạnh của thời gian đóng băng, lại bị sức mạnh bá đạo của sấm sét và sức nóng hủy diệt của thánh hỏa kẹp vào giữ, cây gậy bảo bối của loli Tề Thiên chỉ có thể ‘đứng im chịu trận’.
Là linh lực bản nguyên tới từ hai loại bản nguyên có địa vị chí cao, cả [ Sấm Sé và [ Ánh Sáng ] đều có uy lực khó lòng tưởng tượng. Vào thời khắc này, không ai nhường ai, chúng quấn quýt và nghiền nát nhau, tạo thành sức hủy diệt không gì sánh được. Sức hủy diệt đó đè thẳng lên cây gậy Kim Cô của loli Tề Thiên và nghiến chặt lấy nó.
Đè nén! Va chạm! Xé rách! Tiêu diệt!
Sức nổ không hề lan tỏa ra bên ngoài mà lại ép ngược vào bên trong. Uy lực khủng khiếp của [ Lôi Quang Viêm Tinh Bạo ] thậm chí không giải phóng ra bên ngoài lấy một tia mà dùng phương thức tự hút lấy mình để giải phóng ngược và bên trong, điều này khiến cho uy lực của nó trở nên càng thêm khủng khiếp, và thứ phải trực tiếp hứng chịu lấy uy lực khủng khiếp này chính là cây gậy kim cô của loli Tề Thiên.
Bởi vì thời gian đã bị đình chỉ, sức mạnh của Kim Cô Bổng đã trở nên yếu còn hơn cả tờ giấy. Mọi quy luật về sức mạnh vào thời điểm này đã trở nên vô nghĩa, dưới sức ảnh hưởng tuyệt đối siêu việt mọi quy luật của [ Thời Gian ], sức mạnh của Kim Cô Bổng cứ dần bị sức hủy diệt sinh ra từ [ Lôi Quang Viêm Tinh Bạo ] tước đoạt.
Dưới sức ép càng lúc càng mạnh của ‘lỗ đen’ năng lượng, hào quang vốn óng ánh của Kim Cô Bổng cũng dần bị phai mờ. Đồng thời, sự phai mờ này là không thể nghịch chuyển, bởi vì sức mạnh bị tước đoạt trong [ Thời Gian Tuyệt Đối ] cũng là tuyệt đối. Điều đó cũng đồng nghĩa rằng cho dù cây gậy của loli Tề Thiên có may mắn mà không bị hủy diệt sau đòn tấn công diễn ra khi thời gian bị đình chỉ này, vậy thì sức mạnh của nó cũng sẽ bị suy yếu một cách đáng kể và không thể nào lấy lại được.
Mọi thứ vẫn đang diễn ra đúng như kế hoạch của Itsuka Ken. Ngay từ đầu thì mục tiêu của cậu vẫn luôn là thứ mà loli Tề Thiên đắc ý nhất: Cây gậy Kim Cô mà cô nhóc vẫn xem là bảo bối.
Đúng như người ta thường nói, thứ quyết định lượng nước của một chiếc thùng gỗ chính là miếng ván thấp nhất của nó. Loli Tề Thiên là một vị thần gần như hoàn mỹ của cấp bậc chung cực ba chữ số; Sức mạnh, thực lực, khả năng phòng ngự, kinh nghiệm và kỹ năng chiến đấu của cô nhóc là không thể nghi ngờ. Thế nhưng cô nhóc này lại có một khuyết điểm chết người. Itsuka Ken không biết là bản thể của cô nhóc, tức là đại thánh tỷ, có điểm yếu này hay không, chứ còn cô nhóc này thì điểm yếu thật sự quá rõ, đó là sự ỷ lại của cô nhóc đối với vũ khí.
So với bất cứ tồn tại nào mà cậu từng gặp thì loli Tề Thiên thật sự quá ỷ lại vào vũ khí, hoặc nên nói là sức tấn công của cô nhóc quá ỷ lại vào vũ khí. Không có vũ khí, cô nhóc hoàn toàn là một con hổ không răng, không móng vuốt. Một con hổ cho dù mạnh tới đâu mà không có răng với móng vuốt, vậy thì nó chỉ có thể là một con mồi béo bở đối với những sinh vật có cùng cấp bậc với mình.
Tổng kết ra được điểm này nên ngay từ khi bắt đầu chiến đấu, Itsuka Ken hầu như chưa bao giờ có ý định tập trung vào chính bản thân của loli Tề Thiên, mà cậu lại tập trung vào vũ khí của cô. So với một loli Tề Thiên có tấm thân [ Kim Cương Bất Hoại ] với sức phòng ngự vô địch khó lòng bị thương tổn đồng thời sở hữu sức hồi phục cực mạnh, thì một món vũ khí thật sự dễ bị ‘tổn thương’ hơn nhiều.
Chỉ cần có thể hủy diệt được món vũ khí mà loli Tề Thiên đang cầm, Itsuka Ken dám cá rằng tối thiểu ở thế giới này, cô bé sẽ không thể nào tìm ra được món vũ khí nào mạnh hơn nữa, thậm chí ngang bằng hoặc yếu hơn hai ba bậc thì cũng không. Nếu như điều đó xảy ra, vậy thì sức tấn công của cô bé sẽ bị sụt giảm nghiêm trọng.
Tới khi đó, việc bắt giữ cô bé đối với cậu thật sự là một việc quá dễ dàng. Cậu hoàn toàn có thể trấn áp cô bé mà không cần sợ gặp phải trắc trở gì lớn.
Việc sau đó thì có thể hình dung, cậu có thể bỏ ra một đống thời gian để mà thuyết phục (tẩy não) loli Tề Thiên để biến cô bé thành người của mình... Cái gì? Tại sao cậu không chọn giết mà chọn thu phục? Xin nhờ, cậu là đọa thiên chúa tể mà không phải là sát lục chúa tể, hơn nữa, bản chất của cậu là tham lam có được hay không? Một con loli moe tới như vậy, mạnh tới như vậy, hơn nữa không có thâm thù đại hận gì với cậu, còn bị cậu bắt lại và trở thành cá nằm trên thớt, cậu không thu phục thành của mình mà giết chết, đây không phải là ngớ ngẩn sao?
Nói thật lòng là trừ khi vạn bất đắc dĩ, cậu vẫn thích chọn ‘thu phục’ hơn là ‘giết chóc’. Một con loli ngon miệng tới như vậy, hơn nữa không có thù với cậu, bảo cậu thống hạ sát thủ, cậu thật sự có chút không hạ thủ được.
Thôi! Quên cái chuyện giết hay thu phục ấy đi! Giờ thắng bại còn chưa phân, nghĩ cái chuyện đó vẫn còn quá sớm. Tối thiểu thì chờ tới khi cậu đã hoàn toàn ăn chắc được con loli đó rồi hẵng tính. Còn bây giờ thì cứ chờ xem kết quả thắng thua ra sao rồi tính sau.
Nếu như cậu thật sự phá hủy được vũ khí của con loli rắc rối kia, vậy thì mọi chuyện dễ nói. Còn nếu như xui xẻo mà không thành công, vậy thì cuộc chiến này phỏng chừng là phải kéo dài thêm một hai ngày nữa rồi. Tối thiểu là phải thêm 24h nữa, bởi vì tới khi đó thì thiên phú thời gian của cậu mới khôi phục.
Đối mặt với kẻ địch mạnh hơn mình quá nhiều, thời gian bất động không thể duy trì được quá lâu. Itsuka Ken thật sự không có ‘thời gian’ để lãng phí.
Với năng lực của cậu hiện giờ, việc níu kéo [ Dòng Thời Gian ] của thế giới có tồn tại những thần linh có cấp bậc cao hơn mình thật sự quá khó. Đây là nguyên nhân khiến cho năng lực đình chỉ thời gian của cậu chỉ có thể diễn ra trong một quãng ‘thời gian’ không dài. (Ở đây, thời gian được nhắc tới chính là thời gian tương đối với vật mốc là Itsuka Ken.)
Nếu Itsuka Ken muốn cho thiên phú [ Thời Gian ] của mình có thể bỏ qua được điều kiện tiên quyết này, vậy thì tối thiểu cậu phải gia tăng được sự hiểu biết của mình đối với thiên phú của bản thân cái đã.
Còn trước đó, cậu cũng chỉ có thể cam chịu kết quả này mà thôi.
Cho nên, trong quãng ‘thời gian’ mà thời gian còn đang bị đình chỉ này, cậu phải nằm chắc được cơ hội ngàn năm có một trước mắt.
Trong ‘lỗ đen’ năng lượng, hai nguồn năng lượng chí cao tới từ bản nguyên [ Sấm Sé và bản nguyên [ Ánh Sáng ] vẫn tiếp tục cắn xé nhau. Dưới sự điều khiển sơ bộ của Itsuka Ken, sự xung đột của chúng trở nên càng lúc càng kịch liệt, càng lúc càng mạnh mẽ.
Ánh sáng tỏa ra từ Kim Cô Bổng đã biến mất, sức mạnh của chiêu thức [ Khai Thiên ] ẩn chứa bên trong nó đã bị hao hết. Kế đó là chính bản thân của nó.
Cắn xé! Điên cuồng mà cắn xé! Itsuka Ken dốc toàn lực mà gia tăng lực khống chế bên ngoài của lỗ đen khiến cho sức ép của nó liên tục đè ép vào bên trong.
Rồi đột nhiên, thời gian bỗng tiếp tục chảy. Thế giới bắt đầu khôi phục lại sắc thái của mình.
Ngay khi thời gian vừa hoạt động lại, Itsuka Ken biết là không thể chần chừ và kéo dài thêm nữa. Vì thế, khi mà loli Tề Thiên vẫn còn đang trong tư thế cũ và chưa kịp lấy lại ý thức, sức mạnh [ Lôi Quang ] màu bạch kim lại một lần nữa bùng lên từ trên người của Itsuka Ken với độ chói mắt chưa từng có và bắn thẳng vào lỗ đen năng lượng đang quấn trên thân của Kim Cô Bổng.
“[ Lôi Quang Viêm Tinh Bạo ] ———— nổ cho ta!!!!!!!”
Trong tiếng gầm thét của Itsuka Ken, lỗ đen được tạo ra từ [ Lôi Quang Viêm Tinh Bạo ] bỗng nhiên bất động. t Sau đó, từ lỗ đen chuyển sang lỗ trắng. Sức mạnh của [ Sấm Sé và [ Ánh Sáng ] bắt đầu bùng lên, lỗ trắng bắt đầu bành trướng với tốc độ nhanh tới mức không ai kịp phản ứng.
Gấp 10 lần! Trăm lần! Nghìn lần! Rồi sau đó —— nổ tung!
“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm...!!!!!!!!!”
Mặc dù kết quả của vụ nổ lần này không thể so sánh được với vụ nổ khủng khiếp được tạo ra bởi sự xung đột của ba loại sức mạnh chí cường trước đó, thế nhưng nếu xét về cục bộ thì cũng chẳng thua kém gì, thậm chí có lẽ là còn hơn. Dù sao thì uy lực của vụ nổ này đã được tích lũy qua một quãng thời gian ngắn ngủi khi [ Dòng Thời Gian ] bị đóng băng, mạnh tới mức đó cũng là việc dễ hiểu.
Dùng toàn bộ linh lực mà Itsuka Ken có để làm cơ sở, dùng ‘thời gian’ và ‘kỹ thuật’ mà cậu có để tích lũy uy lực, hiệu quả sinh ra là một vụ nổ có thể nghiền nát cả không gian lẫn thời gian.
Chủ nhân của [ Lôi Quang Viêm Tinh Bạo ], tức là Itsuka Ken, sau vụ nổ xảy ra thì đã trực tiếp bị nổ bay. Từ khoảng cách mười ngàn mét trên không, cậu sức ép của vụ nổ quất bay và nện thẳng xuống mặt đất bên dưới một cách chật vật.
Người đứng xa vụ nổ như cậu còn bị như vậy, có thể tưởng tượng được là tình huống của loli Tề Thiên và Kim Cô Bổng là như thế nào. Trong tiếng nổ điếc tai, Itsuka Ken vẫn có thể nghe được tiếng hét bi thảm của cô nhóc.
“Ô ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ~~~~~~~!!!!!!”
Điện thiểm, lôi minh, không gian dường như đã biến thành lôi đình luyện ngục đi kèm với sức mạnh thẩm phán chí cao của thánh hỏa.
Sức mạnh hủy diệt không ngừng xâm nhập vào trong cơ thể non nớt của loli Tề Thiên, đồng thời cũng xâm nhập vào trong cấu trúc và bản nguyên của Kim Cô Bổng.
Chiêu thức này, có thể nói rằng đây là chiêu thức mạnh nhất của Itsuka Ken vào thời điểm hiện tại. Không chỉ hội tụ đầy đủ tất cả sức mạnh và tất cả kỹ thuật tốt nhất của cậu, mà nó còn được tích hợp cả sức mạnh tới từ thiên phú [ Thời Gian ].
Bị nện vào trong lòng đất, Itsuka Ken cũng bị thương không nhẹ, thế nhưng cậu vẫn ráng bay ra từ trong hố và nhìn lên không. Đồng thời với đó thì cậu cũng không quên tập trung vào việc trị thương và hồi sức. Mặc dù cậu rất tự tin vào chiêu thức này của mình, thế nhưng ai biết được là con loli rắc rối đó có hóa giải được không. Chỉ cần cây gậy Kim Cô của nó không bị hủy, vậy thì sau đó cậu sẽ còn phải đánh một trận đánh rất dài nữa.
Nhìn về phía vụ nổ, Itsuka Ken khẽ lẩm bẩm: “Lần này, chắc là thành công chứ?”
Đối với cây Kim Cô Bổng của loli Tề Thiên, Itsuka Ken cảm thấy là đòn tấn công của mình hẳn đã có hiệu quả rất lớn. Mặc dù tới mức nào thì không biết, nhưng chắc chắn có hiệu quả lớn. Chưa nói tới những việc diễn ra khi thời gian ngừng lại, chỉ nói riêng vụ nổ cuối này thì hẳn cũng đã đủ để khiến nó trọng thương rồi.
Dù sao thì, cây gậy Kim Cô này chỉ là một thần binh mới được tạo thành, nó chưa được loli Tề Thiên đánh bóng, vì vậy chắc chắn là vẫn còn sơ hở. Bị xung kích liên tục như thế, hẳn là sơ hở của nó cũng sẽ bị mở rộng, nếu sơ hở này bị mở lớn tới một mức nào đó, vậy thì bị hủy cũng là chuyện thường.
Giả như nếu cây gậy này mà được loli Tề Thiên đánh bóng qua trong thời gian dài, vậy thì chưa nói tới việc nó có sơ hở hay không, chỉ nói riêng trí tuệ của loli Tề Thiên, con nhóc này tuyệt đối sẽ có cách để khiến cho vũ khí của mình có thể hồi phục lại ngay sau khi bị hỏng. Cậu nhớ được là trong bộ Manhua ‘Võ Thần 300’ cũng có trường hợp đó, binh khí tồn tại dựa vào chính bản thân của chủ nhân, hư rồi thì chỉ cần tụ xác ngoài của nó lại là ngay lập tức có thể khiến nó tái sinh như cũ.
Đừng có nói với cậu đó là tưởng tượng thì không làm được. Đây là thế giới nhị thứ nguyên, hơn nữa thế giới mà cậu đang sống lại có dính líu tới thế giới mà thần ma đi đầy đường như Khu Vườn Nhỏ, làm được cái chuyện như thế thật sự khó lắm sao?
Cho nên phải nói là rất may khi mà cậu phải đấu với con loli đó khi vũ khí ‘mới’, nhờ vậy mà kế hoạch của cậu mới có khả năng thành công.
Bất quá, khả năng cũng chỉ là khả năng thôi. Mặc dù cậu rất tự tin, thế nhưng lỡ ————
“Ô oa! Đáng... Đáng ghét! Lại là chiêu này! Lại là chiêu này! Ô oa! Người ta muốn đánh chết ngươi! Đồ ác nhân vô sỉ! [ CÀN KHÔN NHẤT KÍCH ]!”
Giọng nói tức muốn bể phổi của loli Tề Thiên vang lên từ nơi đang diễn ra vụ nổ.
Trong một tiếng nổ tựa như kinh lôi, sức mạnh của [ Sấm Chớp ] bị xé làm đôi, sau đó, từ trên trời, bóng gậy to hơn vạn trượng lại một lần nữa hiện ra và nện về phía Itsuka Ken. Lần này, uy lực của nó là không thể tưởng tượng.
“————! Đáng chết! Vẫn còn mạnh như vậy!?”
Không thể ngờ được là loli Tề Thiên vẫn có thể ra được một chiêu mạnh tới như vậy ngay sau khi trúng phải chiêu thức mạnh nhất của cậu, Itsuka Ken bị khựng lại một chút, và chỉ một chút này, Itsuka Ken hầu như mất đi cơ hội để bỏ trốn.
Không gian trở nên đặc quánh, sức mạnh từ bốn phương tám hướng dồn lại và đè lên người của Itsuka Ken. Một chiêu này, có thể nói là mang theo sự phẫn nộ có thể che lấp cả bầu trời của loli Tề Thiên. Sức mạnh xuất hiện từ cả bốn phương và đè nặng lên từng tế bào ở trên người cậu.
Xương cốt và cơ bắp phát ra tiếng rên rỉ, máu trong người cũng trở nên nặng nề, sức ép đè lên tim cũng đã đạt tới cực hạn. Có lẽ hiện giờ, thứ duy nhất ít bị ảnh hưởng tới cũng chỉ còn có linh hồn với sức mạnh vô biên của cậu.
Đòn này, trốn không được. Itsuka Ken biết là mình trốn không được. Thế nhưng nếu trốn không được, vậy thì cậu phải đối đầu trực tiếp với nó. Cậu phải làm gì để đối đầu với đòn tấn công chí cường của hàng ba chữ số như thế này?
Nguy cơ chưa từng có ập tới với Itsuka Ken. Chủ quan rồi! Mặc dù không hề có ý coi nhẹ loli Tề Thiên lấy một phân nào, thế nhưng cậu vẫn chủ quan rồi. Cậu đánh giá thấp sức mạnh của thần linh tối cao cấp bậc ba chữ số.
‘Xem ra lần này, mình phải bị thương nặng rồi.’ Hơi cười khổ ở trong lòng một chút, sau đó, Itsuka Ken bắt đầu vận dụng sức mạnh linh hồn của mình. Sức mạnh linh hồn còn dùng được, vậy tức là cậu vẫn còn cơ hội. Chỉ cần cậu có thể lợi dụng nó để đoạt lại toàn bộ quyền khống chế đối với cơ thể, vậy thì cậu vẫn có thể sống được sau đòn này, chỉ là việc bị thương là không thể tránh khỏi. Không có thiên phú [ Thời Gian ] hỗ trợ, Gift [ Thời Gian ] của cậu thật sự không thể nào ảnh hưởng được tới loli Tề Thiên trong tình trạng cô nhóc đang nổi khùng như hiện nay.
‘Không biết là cách này có hiệu quả không, bằng không mình chết chắc!’ Itsuka Ken nghĩ thầm.
Bất quá, lại một lần nữa, nữ thần may mắn lại đưa ánh mắt ưu ái của mình lên người Itsuka Ken: Một giọng nói vô cùng quen thuộc chợt vang lên ở trong lòng của Itsuka Ken, và nó khiến cậu mừng như điên.
[ Càn Khôn Nhất Kích ] bao trùm vạn trượng đã tới sát gần trước mắt, thế nhưng lúc này, Itsuka Ken đã không còn bất kỳ lo lắng nào nữa.
Một tia sáng màu bạc chợt lóe lên từ trước ngực của Itsuka Ken. Từ trong cơ thể của cậu, một tia sáng màu bạc chợt xé rách không gian và phỏng ra, sau đó đâm thẳng vào bóng gậy to hơn vạn trượng ở trên trời.
“Đinh ——————————!!!!!!!!”
Tiếng kim loại đụng nhau vang lên điếc tai. Sóng chấn động sinh ra từ vụ va đập thậm chí khiến cho không gian sinh ra gợn sóng và cuốn về bốn phía. Hậu quả sau đó là toàn bộ không gian cách chiến trường hơn 1000 km đều gặp tai nạn.
Sóng xung kích kéo về bốn phía, tất cả mọi vật lại một lần nữa bị nghiền nát. Tất cả những nơi mà sóng xung kích đi qua, mọi thứ hóa thành bụi cám.
Cũng may mà những người thuộc nhóm của Itsuka Ken, từ khi bắt đầu trận đầu tới giờ, vẫn luôn trong tình trạng đề phòng, nếu không thì thật không biết được là hậu quả sẽ ra sao.
Quay lại với cuộc chiến ở trên cao. Sau khi tia sáng màu bạc va vào bóng gậy màu vàng của loli Tề Thiên, thì cả bóng gậy màu vàng lẫn tia sáng màu bạc đột nhiên xuất hiện kia cũng đều ngừng lại. Nhìn từ bên ngoài thì tia sáng màu bạc trở nên có phần ảm đạm hơn một tí so với trước đó, còn bóng gậy của loli Tề Thiên thì lại không có vấn đề gì.
Thế nhưng đó chỉ là nhìn từ bên ngoài, bởi vì chỉ vài giây sau, trong ánh mắt kinh ngạc của Itsuka Ken, cây gậy mà cậu đã không thể phá hủy bỗng nhiên xuất hiện vô số khe hở.
Sau đó, trong một tiếng ‘Pa’ đầy gọn ghẽ, thần vân màu đen trên thân gậy, chợt tan vào hư không, rồi tiếp đó là tới ấn ký màu trắng, rồi thân gậy màu vàng. Tới cuối cùng, toàn bộ bóng gậy to hơn vạn trượng trên không đều ‘Pa’ một tiếng tan thành vô số mảnh vỡ và đốm sáng bay múa trong không trung.
Dường như chỉ đợi chuyện này xảy ra, tia sáng màu bạc có phần ảm đạm lập tức lao nhanh và lướt qua không gian. Tựa như là một con cá voi xanh đang dùng bữa, tinh mang màu bạc ngốn sạch toàn bộ không gian cùng những mảnh vỡ và đốm sáng đang lơ lửng.
Kế đó, trong ánh mắt vui mừng của Itsuka Ken, thân hình của một cô bé chợt hiện ra và lập tức nhào vào trong lòng cậu.
Tinh mang vi thương! Thương tên —— [ Hoàng Hôn ]! Strauss