Chương 1121: Loli Tề Thiên!

“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm...!!!!!!!” Những tiếng nổ điếc tai vang rền phía chân trời, trời đất dường như chao đảo. Đòn tấn công cuối cùng của giáo chủ Luo Hao thật quá mãnh liệt, nó tựa như một vụ nổ cỡ lớn. Không khí, chú lực và kình lực bị đòn tấn công này dồn hết vào cùng một điểm là vị trí của loli tóc vàng, sau đó, tất cả những nguồn năng lượng hỗn tạp được giải phóng ra cùng một lúc.

Uy lực của của đòn tấn công này mạnh tới mức ngay cả dư âm của nó cũng trở nên thực chất hóa. Chỉ dùng mắt thường để quan sát, Itsuka Ken cũng có thể thấy được là từ vị trí trung tâm nơi xảy ra vụ nổ, vô số kiểu năng lượng đang được giải phóng ra dưới dạng sóng và bắn về bốn phía. Tất cả những nơi mà bước sóng năng lượng đi qua, mọi loại vật chất hầu như đều bị nghiền nát thành những hạt bụi nhỏ nhất khó có thể thấy được bằng mắt thường.

Đây quả thật là một đòn tấn công có uy lực hủy thiên diệt địa. Bị một đòn tấn công kinh khủng như vậy đánh trúng, loli tóc vàng còn sống không? Cô bé có gương mặt đáng yêu kia chẳng lẽ đã thật sự hương tiêu ngọc tổn.

“Có gì đó không đúng!” Lơ lửng ở trên không trung và quan sát kỹ tình hình chiến đấu ở bên dưới, cặp mắt của Itsuka Ken hơi nheo lại. Đồng tử màu hổ phách lóe lên những tia sáng yêu dị, ma vương đại nhân đã phát hiện ra là có gì đó không đúng. Biểu hiện vừa rồi của loli tóc vàng đã hoàn toàn khẳng định cho cậu biết là suy đoán của cậu không hề sai, đối phương cố tình muốn mượn những đòn tấn công của giáo chủ Luo Hao để làm gì đó với cơ thể mình. Nếu vậy thì đòn tấn công dứt điểm vừa rồi của giáo chủ hẳn đã đủ để đối phương đạt tới mục đích.

‘Mục đích đã đạt tới, vậy thì kế đó hẳn sẽ là phản công.’ Nghĩ như vậy, Itsuka Ken vừa nhìn chằm chằm hố thiên thạch vừa được sinh ra sau đòn tấn công dứt điểm của giáo chủ Luo Hao, vừa bắt đầu vận chuyển linh lực trong cơ thể rồi vào thế đề phòng.

10 giây, ba mươi giây, sáu mươi giây... Hai phút... Thời gian cứ dần trôi qua, thế nhưng hố thiên thạch tối đen, nơi mà loli tóc vàng rớt vào trước đó, vẫn không hề có động tĩnh gì. Chẳng lẽ đối phương thật sự đã bị giáo chủ Luo Hao tiêu diệt? Lắc đầu, Itsuka Ken lập tức phủ định suy đoán này.

Chờ lâu nhưng không thấy đối phương có động tĩnh gì, Itsuka Ken hơi có chút do dự. Cậu không biết là mình có nên tự mình bay xuống cái hố bên dưới để điều tra hay không. Không xuống dưới đó điều tra mà cứ chờ mãi như thế này thì cũng không phải là cách hay, thế nhưng nếu xuống đó điều tra thì có phần quá nguy hiểm. Thực lực của con loli tóc vàng kia tuyệt đối là không yếu, nếu như không muốn nói là đã sánh ngang, thậm chí là đã vượt qua cậu; Nếu như bây giờ cậu mà chủ động xuống đó rồi bị đối phương tập kích, hết tám phần là cậu sẽ phải ăn thiệt thòi. Làm sao đây?

“—————— ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù...!!!!!!!!!!” Trong khi Itsuka Ken còn đang do dự thì bỗng nhiên, từ bên dưới của cái hố thiên thạch mà cậu vẫn đang nhìn chằm chằm, một luồng gió mạnh bắt đầu xoáy lên tạo thành những tiếng hú vang.

Mặt đất bắt đầu rung động, tựa như ở dưới lòng đất sâu, có một tồn tại vĩ đại nào đó đã tỉnh giấc và bắt đầu chuyển mình.

‘Cái gì đó!?’ Đối với hiện tượng bất thường này, cả Itsuka Ken và giáo chủ Luo Hao đều cảm thấy có chút giật mình. Giáo chủ Luo Hao thì vẫn còn chưa kịp hiểu được là có chuyện gì xảy ra, thế nhưng Itsuka Ken thì lại cảm nhận được rất rõ ràng. Đó là từ nơi sâu bên dưới hố thiên thạch kia, có một nguồn sức mạnh khổng lồ đã thức tỉnh, và nó đang trong tình trạng chuẩn bị bùng nổ, tựa như núi lửa trước giờ khắc phun trào.

“Không được! Giáo chủ, đi mau!” Vội vàng rống lớn với Luo Hao, Itsuka Ken bắt đầu vận chuyển linh lực bên trong cơ thể. Gift [ Sáng Tạo Thần Khí ] lập tức được khởi động và hai thanh kiếm thần hiện ra trong tay của Itsuka Ken, sau đó, cậu chợt biến mất.

Ở bên dưới, trước cả khi nhận được tiếng rống báo động của Itsuka Ken thì giáo chủ Luo Hao cũng đã quay người bỏ chạy. Với kinh nghiệm chiến đấu hơn 200 và cảnh giới đã gần đạt tới mức lấy võ nhập đạo của bản thân, chẳng cần Itsuka Ken nhắc nhở thì giáo chủ Luo Hao cũng có thể tự phát hiện ra được nguy cơ tiềm ẩn đang ập tới.

Hầu như không có chút do dự nào, ngay khi luồng sức mạnh tiềm ẩn dưới lòng đất vừa xuất hiện trong phạm vi cảm giác của giáo chủ Luo Hao thì [ Thần Túc Thông ] đã được cô khởi động. Chỉ trong chớp mắt, giáo chủ Luo Hao đã biến mất khỏi vị trí đang đứng. Và ngay tích tắc sau khi giáo chủ Luo Hao vừa biến mất thì, một tia sáng màu vàng kim bí ẩn chợt chui lên từ dưới mặt đất nơi cô vừa đứng.

Không có tiếng nổ vang rung trời chuyển đất, cũng không có khí thế mênh mông cuồn cuộn khiến người ta cảm thấy nghẹt thở và bàng hoàng, tia sáng màu vàng kim chỉ đơn giản là chớp lóe một cái, sau đó nó lại xuất hiện ở vị trí trên đầu của giáo chủ Luo Hao.

Bóng gậy màu vàng lại một lần nữa hiện ra và đánh về phía đỉnh đầu của giáo chủ Luo Hao, chỉ khác là lần này, tốc độ của nó trở nên nhanh hơn gấp bội. Nếu như là những campione khác, có lẽ hết 99% là không thể né được đòn tấn công này.

Thế nhưng giáo chủ Luo Hao thì khác, cô là võ cực chí tôn, kinh nghiệm chiến đấu, cảm giác khi chiến đấu và phản xạ khi chiến đấu của cô tuyệt đối là bỏ xa tất cả nhân loại và thần linh tồn tại trên thế giới này. Lại một lần nữa, tài năng võ đạo của cô lại báo cho cô biết về nguy cơ sắp tới. [ Thần Túc Thông ] khởi động, đồng thời hai hộ pháp Kim Cương cũng lại một lần nữa hiện ra để bảo vệ cho cô.

“Bành ——————!!!!!!!!!!!!”

Quả nhiên, đúng như giáo chủ Luo Hao dự đoán, [ Thần Túc Thông ] cũng không thể giúp cô trốn thoát khỏi chiêu thức của đối phương. Nó vẫn theo sát và lại một lần nữa nện về phía đỉnh đầu của cô. Đối với tình huống này, giáo chủ Luo Hao cũng chỉ có thể dùng chiêu thức dự phòng, đó là để cho hai hộ pháp Kim Cương xông lên.

[ Đại Lực Kim Cang Chưởng ] lại một lần nữa được tung ra và đánh về phía bóng gậy, thế nhưng lần này, ngoài dự tính của giáo chủ Luo Hao, hai hộ pháp Kim Cương bị bóng gậy đập tan một cách dễ dàng, cứ như rằng hai vị Kim Cương hộ pháp mà cô gọi ra chỉ là hai mảnh bong bóng xà phòng. Sắc mặt đại biến, giáo chủ Luo Hao chỉ có thể kinh ngạc mà nhìn bóng gậy màu vàng đập nát hai hộ pháp Kim Cương rồi tiếp tục đánh về phía cô.

Tình huống đã trở nên nguy cấp, đòn tấn công của đối phương đã tới rất gần. Mặc dù vẫn còn át chủ bài, thế nhưng đã không còn thời gian cho giáo chủ Luo Hao chuẩn bị. Bỏ chạy cũng không được, bởi vì giáo chủ Luo Hao có linh cảm rằng nếu như sử dụng [ Thần Túc Thông ] để bỏ trốn thì kết quả của cô sẽ trở nên càng thêm bi thảm. Là người luyện võ, cô tin tưởng trực giác của mình hơn bất cứ thứ gì, vì nó tuyệt đối sẽ không phản bội cô.

Nếu vậy thì tình huống này, cô cũng chỉ còn có thể tin tưởng vào võ nghệ của mình thôi sao? Giống như lần đầu tiên mình thí thần, không còn thứ gì khác để giúp đỡ bản thân ngoại trừ một thân võ học mà mình có?

Nghĩ tới đây, ánh mắt của Luo Hao trở nên quyết tuyệt.

“Oanh ————————!!!!!!!!!!!!”

Một tiếng nổ lớn đột nhiên vang lên khiến giáo chủ Luo Hao sững sờ. Nhìn chằm chằm về phía trước, lúc này, một bóng người đã đứng chắn ở trước mặt cô.

Đó là bóng lưng của một thiếu niên với mái tóc màu tím bạc – Đọa Thiên Vương, kẻ mà cô vẫn coi là hậu bối. Dựa theo tuổi tác và độ từng trải, đối phương tối đa cũng chỉ có thể xem như là một hậu bối có chút tài năng đối với cô, thế nhưng lúc này, trong mắt của giáo chủ Luo Hao, bóng lưng này thật sự rất cao lớn.

Nhìn bóng lưng đang đứng chắn ở trước mặt mình và đỡ thay cho mình một chiêu chí mạng, giáo chủ Luo Hao đột nhiên cảm thấy có thứ gì đó chợt trỗi lên trong lòng. Tâm cảnh vốn tĩnh mịch suốt hơn 200 năm giờ đây bỗng nhiên nổi sóng, con tim lạnh lùng cũng bắt đầu tăng nhịp đập.

“Đọa... Ye Jian (Diệp Kiện)?” Có lẽ trong cuộc đời mình, Luo Hao chưa từng nghĩ với việc sẽ có một ngày, mình lại gọi tên của một người với vẻ dịu dàng đến như thế. Thiếu niên gọi là Ye Jian, người mà có lẽ suốt đời, cô cũng sẽ không bao giờ quên.

Ba lần giúp đỡ. Nếu như lần thứ nhất chỉ đơn thuần là vẽ vời ra cho thêm chuyện, vậy thì lần thứ hai, cô quả thật là đã nợ ơn của người trước mắt. Hiện giờ, đã là lần thứ ba. Quá tam ba bận, cô còn có thể nói gì nữa?

“Rắc rối rồi! Sức mạnh thật bá đạo, thậm chí còn mạnh hơn xa trước đó. Chỉ đỡ một đòn thôi mà xương cốt toàn thân cứ như là bị đánh nát qua một lần vậy!” Không có thời gian để quan tâm tới việc Luo Hao cảm thấy như thế nào, Itsuka Ken chỉ nhìn chằm chằm về một hướng và từ từ lùi về bên cạnh của giáo chủ Luo Hao. Lúc này, sắc mặt của cậu đã trở nên hơi có phần trắng bệch, trên tay của cậu là hai thanh kiếm thần đã bị gãy ngang thân.

Trước đó, hai thanh kiếm này vẫn còn là hai thanh kiếm thần mạnh nhất, vậy mà giờ, sau khi chỉ tiếp có một đòn của đối phương, chúng đều đã biến thành hai miếng sắt vụn. Đòn tấn công của đối phương mạnh tới mức không ngờ, không chỉ là ngoài dự tính của Luo Hao mà còn ngoài luôn cả dự tính của Itsuka Ken.

“Ngươi...” Đột nhiên, Luo Cuilian chợt không biết phải nói sao để đáp lời với thiếu niên. Muốn nói cảm ơn sao? Có chút xa lạ quá! Muốn nói quan tâm? Cô lại chưa từng nói điều đó bao giờ nên chẳng biết cách để nói.

“Không có việc gì! Chỉ là toàn thân hơi nhức mỏi một chút! Xem ra lần này, chúng ta có phiền toái rồi!”

Lại một lần nữa cứu được Luo Hao, thế nhưng lần này, Itsuka Ken đã chẳng còn thời gian để lấy le mà kiếm thêm điểm với giáo chủ đại nhân nữa. Giờ, tình thế có vẻ như đã trở nên nghiêm trọng tới mức cậu không còn thời gian để đùa giỡn. Hai đồng từ màu hổ phách nhìn chằm chằm về phía phóng người màu vàng đang đứng cách đó không xa, Itsuka Ken lộ ra vẻ nghiêm túc và tập trung hiếm khi xuất hiện trên gương mặt cậu.

Bóng người màu vàng không phải là ai đó xa lạ mà chính là loli tóc vàng bị giáo chủ đại nhân áp chế khi nãy. Không! Gọi là loli thì hơi có chút không đúng, vì hiện giờ vóc người của đối phương đã có thể xem như là ất nữ rồi, hoặc nên gọi là ngụy loli?

Lúc trước, khi được hỏi tên, thiếu nữ đã từng tự xưng rằng mình chính là Tề Thiên Đại Thánh. Lúc đó, có lẽ là ngoại trừ Itsuka Ken hơi có chút tin tưởng ra thì tuyệt đối sẽ không có ai tin rằng Tề Thiên Đại Thánh lại là một con nhóc. Thế nhưng bây giờ, mọi chuyện lại đảo ngược. Đối phương không nói một lời nào, chỉ đơn thuần là đứng ở đó và cười vui vẻ giống như lúc trước, chỉ là giờ đây, bất kể là Itsuka Ken hay Luo Hao đều có ảo giác rằng, con nhóc với bề ngoài chẳng khác trước đó bao nhiêu này lại chính là Tề Thiên Đại Thánh, kẻ đã từng đại náo Thiên Cung, tàn phá Địa Ngục, thống lĩnh chúng yêu vương và trở thành kẻ địch của cả Tam Giới.

Khác với trong truyền thuyết là hiện giờ, trên đầu của đối phương không có đội Phượng Dực Tử Kim Quan, trên người cũng không mặc Tỏa Tử Hoàng Kim Giáp, dưới gót cũng không mang Bạch Ti Bộ Vân Lý. Lúc này, đối phương chỉ mặc đúng một bộ váy ngắn được sửa đổi từ bộ đồng phục thường thấy của các miko, trên tay chỉ cầm đúng một cây gậy với hai đầu được mạ vàng với thân giữa có màu bạch ngân được chạm trổ cực kỳ tinh xảo.

Mái tóc vẫn là màu vàng óng như cánh đồng lúa chín, đôi mắt vẫn có màu lưu ly quen thuộc, chỉ khác là lúc này, ánh lửa hiện lên trong mắt của thiếu nữ đã trở nên đỏ lòm, rừng rực và mãnh liệt hơn bao giờ hết, tựa như rằng nó muốn nhìn thấu tất cả mọi sự ẩn giấu có trên thế gian. Ngọn lửa này được gọi là [ Kim Tình ], cũng là nguyên nhân khiến thần nhãn của Tề Thiên được gọi là [ Kim Tinh Hỏa Nhãn ].

Trên người của thiếu nữ, tính chất thần linh cuồn cuộn bốc lên tựa như bão tỗ. Nó đậm đặc và bành trướng tới mức có thể khiến cho người ta cảm thấy ngạt thở, nếu phải dùng số lượng để hình dung thì nó đã nhiều hơn trước tối thiểu là 10 lần, đây là mức tối thiểu.

“Hì hì! Cảm ơn nhiều nha, lông đen giống cái! Nếu không nhờ có những đòn tấn công dồn dập từ nãy tới giờ của ngươi, người ta phỏng chừng còn phải mất thêm thiệt là nhiều thời gian để khiến cho linh cách trở nên tương thích với cơ thể này. Mà cho dù có tương thích thì cũng không thể loại bỏ được những tạp chất mà con khỉ kia để lại trong cơ thể. Ô, nhưng mà giờ thì tốt rồi! Giờ thì người ta đã loại bỏ được hết tạp chất lưu lại trong cơ thể. Cho nên giờ, để cảm ơn, ta sẽ cho hai người được thấy sức mạnh chân chính của Tề Thiên Đại Thánh. Ya!” Gương mặt đáng yêu và tinh nghịch hiện lên vẻ hân hoan, loli tóc vàng nói ra một sự thật khiến cả Itsuka Ken lẫn Luo Hao đều biến sắc.

“Cái gì!?” Nghe được lời giải thích của loli thiếu nữ, vẻ mặt của giáo chủ Luo Hao lập tức trở nên kinh ngạc, còn nét mặt của Itsuka Ken thì lập tức trở nên nặng nề.

Mặc dù lúc trước, cậu đã đoán được là đối phương sở dĩ chịu để cho giáo chủ Luo Hao ra tay đánh đập mình là vì có âm mưu, hơn nữa cậu cũng đã tính được luôn cả việc âm mưu đó hẳn là vì muốn mượn sức của giáo chủ Luo Hao để rèn luyện cơ thể, chỉ là cậu lại không tính được tới mức mà loli tóc vàng vừa giải thích.

Hóa ra ngay từ đầu thì con loli này cũng đã có ý đồ đó? Vì muốn khiến cho linh cách và thân thể trở nên hòa hợp với nhau, hơn nữa vì để loại bỏ phần thần tính thấp kém mà hầu vương lưu lại trong cơ thể, cô ta cam tâm tình nguyện để cho giáo chủ Luo Hao hành hạ mình tới như vậy? Cô ta xem giáo chủ Luo Hao như là cái búa còn bản thân là khối thép?

Tại sao mình lại không nghĩ tới việc đó ngay từ đầu chứ? Chẳng phải là khi đại náo thiên cung và bị nhốt vào trong lò luyện đan của Thái Thượng Lão Quân, con khỉ này cũng từng mượn thế lửa ở trong đó để luyện được [ Kim Cương Bất Hoại Thể ] cùng với [ Kim Tinh Hỏa Nhãn ] đó sao? Tại sao mình lại không liên tưởng tới việc đó ngay từ đầu?

Nói vậy tức là hiện giờ, con loli tóc vàng này đã trở thành một tồn tại tương đương với phân phân, hoặc nên nói là Thân Ngoại Hóa Thân của Đại Thánh tỷ? Bởi vì kế thừa linh cách của Đại Thánh tỷ đồng thời rèn luyện ra thân thể mới nên bộ dạng của đối phương hẳn cũng có phần tương đồng với Đại Thánh tỷ? Nói vậy tức là, đây là hình dạng lúc còn bé của Đại Thánh tỷ sao?

Nhìn bộ dạng của loli Tề Thiên, không hiểu tại sao Itsuka Ken lại cảm thấy là mình đã bỏ sót một chuyện gì đó khá quan trọng. Bất quá lúc này, cậu sợ là mình không có thời gian để mà nghĩ kỹ. Tình huống hiện tại là, đối phương đã thành công trong việc kế thừa linh cách của Đại Thánh tỷ, còn khiến nó trở nên hòa hợp với thân thể, vậy tức là thực lực của đối phương hiện tại tuyệt đối là đã vượt lên tới hàng ba chữ số, hơn hẳn cậu một bậc.

Thực lực của đối phương đã hơn cậu một bậc là đã đủ khó chơi rồi, vậy mà dưới chân của cậu, vẫn còn một nguồn sức mạnh khác nữa đang ấp ủ và chờ đợi phun trào lên. Cậu không biết được nó là gì, thế nhưng cậu biết được là cường độ của nguồn sức mạnh này không phải là nhỏ, và nó có liên quan tới con loli tóc vàng đang nhảy nhót cười vui ở đằng xa kia.

Đối thủ đã mạnh mà lại còn có viện quân, Itsuka Ken cảm thấy là mình thực sự gặp phải rắc rối rồi. Tại sao mỗi lần cậu điều tra bí mật của thế giới này và gặp phải chiến đấu thì cứ hễ mười trận là có hết tám trận cậu đều nằm ở thế yếu vậy? Có cho người ta vui sướng mà chơi đùa nữa hay không? Thiệt tình...

Phải làm sao bây giờ? Khai chiến ngay bây giờ sao? Nếu khai chiến thì phải làm thế nào cho tốt? Đối đầu với một Tề Thiên Đại Thánh võ nghệ hơn xa bản thân, năng lực đặc thù lại không thấp mà đẳng cấp sức mạnh lại vượt trội hơn cậu, cậu thật sự cảm thấy có chút áp lực. Phải làm sao để thắng đối thủ đây? Bỏ chạy là không thể, con loli này tuyệt đối có năng lực đuổi theo cậu tới cùng trời cuối đất, vậy thì xem ra chỉ có đánh. Thế nhưng đánh bằng cách nào?

Cơ hội, cậu cần phải tìm ra được cơ hội. Dưới áp lực tâm lý tới từ Tề Thiên Đại Thánh, đầu óc của Itsuka Ken trở nên nhanh nhạy hơn bao giờ hết. Cậu lập tức chắt lọc ra mọi thông tin mình có từ nãy tới giờ. Rà qua rà lại, chỉ trong nửa giây, cậu đã đem toàn bộ những thông tin mình biết được lặp lại hơn chục ngàn lần, và rất nhanh, đôi mắt cậu phát sáng.

‘Linh cách’, ‘tương thích’, ‘tạp chất lưu lại’, ba cụm từ này hiện lên trong đầu của Itsuka Ken một cách rõ ràng. Liên tưởng tới những điều mình biết được từ linh cách đã cuỗm được của Hầu Vương, Itsuka Ken nhanh chóng xác định lại suy đoán của bản thân.

Nhìn về phía loli Tề Thiên một chút, sau đó, dường như đã nhận được điều mình muốn, Itsuka Ken nở nụ cười và thở một hơi dài nhẹ nhõm. Strauss