Xin chào Tướng Công
Chương 6:Sinh ra chỉ để yêu chàng(phần 6)
Lý Hiểu ngồi chống cằm suy nghĩ:
_Người ta gặp khi đó rõ ràng là Kim Gia Nhi mà,tại sao lại biến thành Tư Mỹ Nhân,lẽ nào ta đã bị ảo giác?hành vi của phu phụ Khải Tuấn cũng rất kỳ lạ...nhất là Tư Mỹ Nhân...có khi nào họ biết về Kim Gia Nhi...cố tình đánh lừa ta để nàng ấy chạy mất?..Ôi ta đang nghĩ vẩn vơ gì đây chứ...Gia Nhi ...có khi nào là một cung nữ không?vì ta đã từng gặp qua nàng ấy mới có thể mơ đến nàng ...ừm ...Tịnh công công...
_Dạ có lão nô...
_Lấy bức tranh của Gia Nhi cô nương đi tìm trong số cung nữ Hoàng Cung xem...
_Dạ....
_Dù nàng có trốn ở đâu trẫm cũng sẽ tìm được nàng.
_Soạt.!..
Một mật thám quay về bẩm báo
_Bẩm Hoàng Thượng hôm qua đúng là Dương tướng quân đã đánh nhau với Yêu Nhân...một mật thám đã tận mắt trông thấy Dương tướng quân sau khi giết được Yêu Nhân đã thu vào thanh Đao Huyền Ảnh một mãnh đá màu xanh lam sáng lấp lánh .
Lý Hiểu nhếch mép.
_Hừ...thu vào thanh đao à?vậy là hắn đã biết về sự lợi hại của đá Huyền Ảnh rồi...tính luôn mãnh đá này thì Khải Tuấn đã nắm trong tay ba mãnh đá rồi...bên phía Ngọc Trân thì sao hả.?
_Dạ ...Tứ phu nhân đã vào ngân khố nhà họ Dương tìm kiếm nhưng vẫn không thấy gì...
Lý Hiểu đập bàn nổi giận.
_Đồ vô dụng...ả thật chẳng còn chút lợi ích gì nữa rồi...hừ..Khải Tuấn cử hành hôn sự xong sẽ về Châu Linh ,lúc đó ả còn khó hành động hơn.
.truyền chỉ của trẫm bảo ả nội trong nửa tháng phải tìm cho ra mãnh đá do Dương Thái Công để lại...nếu trước khi Khải Tuấn trở về phủ mà ả chưa hoàn thành nhiệm vụ...ngươi thẳng tay mà diệt khẩu ả đi.
_Dạ..tuân lệnh...
Tên mật thám rời đi chưa bao lâu thì trước mặt của Lý Hiểu hiện ra một làn khói màu trắng,khi làn khói tan hết thì hiện ra một nữ nhân có nhan sắc kiêu kỳ,y phục màu đỏ ,hớ hênh ,cử chỉ lả lơi ,ả ta đi đến bàn án thư ngồi lên chân của Lý Hiểu.
_Ơ kìa sao Hoàng Thượng lại nổi giận như vậy?làm cho thiếp đang ngủ cũng hoảng hốt...
_Việc ta căn dặn nàng đã làm xong chưa?
_Thiếp đã quan sát rất kỹ ...Như Mộng đúng là có mãnh đá Huyền Ảnh bên người...đó chính là vật để mở cửa Huyền Ảnh Cốc...
_Có đúng như lời của nàng nói trong Huyền Ảnh Cốc có hẳn một phiến đá Huyền Ảnh?
_Thiếp làm gì có lá gan to mà dối gạt Hoàng Thượng...năm xưa thiếp theo Hứa Trọng phản Cốc cướp đá Huyền Ảnh ,hắn giữ hai mãnh đá đã bị Hoàng Gia Gia của Người chiếm giữ rồi,còn lại ba mãnh thiếp giữ một,Thiết Long và Sát Lang mỗi người giữ một mãnh,phần lớn còn lại đang ở trong Huyền Ảnh Cốc.
_Vậy nàng hãy đi giết Như Mộng lấy mãnh đá đó đi...khi pháp thuật của ta luyện thành ...ta sẽ đưa nàng đến Huyền Ảnh Cốc.
_Ưm...thiếp không chịu...Huyền Ảnh Cốc đâu có vui bằng Hoàng Cung...Hoàng Thượng chỉ biết sai khiến người ta làm nhiệm vụ,việc này chưa xong lại sai đến việc khác hứ....
Hoả Hổ giận dỗi đứng lên định bước đi thì bị Lý Hiểu bế thốc lên.
_Vậy ..Trẫm sẽ sũng hạnh nàng bù đắp lại nhé...ha ha ha...
_Á...Hoàng Thượng làm thiếp mất cả hồn à...hi hihi...
Hoả Hổ chính là người đã dạy cho Lý Hiểu pháp thuật,khi xưa ả phản Hứa Trọng giúp Đào Nga bày trận pháp dụ hắn mắc bẫy ,do bị trúng kế ,linh lực của Hứa Trọng suy kiệt nên mới bị Lý Hiển giết chết.Đào Nga được phong phi còn Hoả Hổ chỉ làm một Tài Nhân,lại không một lần nào được Lý Hiển triệu kiến,nàng ta ở trong thẫm cung của mình chuyên tâm luyện linh lực,nhưng Lý Hiển trở mặt giam cầm Đào Nga còn rắp tâm tiêu diệt Huyền Ảnh Cốc,vì biết tộc Huyền Ảnh có nhiều người tu linh nên ông ta chưa dám đánh vào Cốc ,mà gấp rút tìm mấy mãnh đá Huyền Ảnh bị lưu lạc để giúp gia tăng pháp thuật .Một hôm Hoả Hổ đang luyện công đã bị Lý Hiển bất ngờ xông vào ,Hoả Hổ lén nuốt mãnh đá vào bụng .
_Ở trong Hoàng Cung cấm tu linh ,nàng còn dám luyện công sao?hay nàng cũng đang giữ mãnh đá Huyền Ảnh?
_Oan cho thiếp quá,thiếp làm gì mà có phúc phần giữ được đá Huyền Ảnh ,thiếp chỉ ngồi thiền vận công điều khí mà thôi...nếu Hoàng Thượng không tin có thể lục soát mà.
Tìm không được đá Huyền Ảnh nhưng Lý Hiển vẫn nghi ngờ Hoả Hổ nên đã giam lỏng ả trong thẫm cung còn bày trận pháp chế ngự,dù có đá huyền ảnh nhưng Hoả Hổ không có năng lực dịch chuyển để thoát khỏi trận pháp,đành ở yên trong thẫm cung của mình.Khi Lý Hiển băng hà,Hoả Hổ cũng bị người trong cung lãng quên,nhưng khi Lý Hiểu lên ngôi ,chàng ta đã tìm đến và thả Hoả Hổ ra,chàng muốn Hoả Hổ dạy cho mình pháp thuật,để lấy mãnh đá Huyền Ảnh ra khỏi mật thất.Hoả Hổ vừa nhìn thấy dung mạo của Lý Hiểu thì đã xiêu lòng,nên cam tâm theo phò trợ cho chàng.
...Phụng Tỷ lầu...
_Thức ăn đến đây,đến đây...dạ mời khách quan ăn ngon miệng ạ...
Gia Nhi hít hà mấy cái rồi gấp lia gấp lịa.
_Mời tướng công....miam..miam...ngon...nhóp nhép...
_Nàng ăn từ từ thôi....đây là đệ nhất tửu lầu ở Kinh Thành có hơn trăm món ngon...nàng tha hồ mà ăn...
_Ngoàm...dạ....miam...
Khải Tuấn thấy tính trẻ con của Gia Nhi nên mỉm cười
_Xem nàng kìa ăn dính đầy miệng rồi...nàng đúng là con chuột ham ăn mà...đưa mặt qua đây để ta lau cho nàng...
Đang lúc đó thì ở bàn bên cạnh có tranh chấp,gây ồn ào ,Gia Nhi cũng hiếu kỳ ngóng qua xem.
_Cái lão già mặt đầy nốt ruồi kia,ai thèm thuốc của ngươi mà lấy ra trao đổi chứ...không có tiền mà ăn nhiều như vậy,hôm nay ngươi mà không trả tiền cho ta thì ta sẽ đánh gãy chân ngươi xem như bù lại.
_Á...đừng đánh ta...đừng đánh...ta nói thật mà trong lọ thuốc này có chứa tiên dược do sư phụ của ta là Tiên Y để lại ,có thể chữa bách độc ,có thể chữa bách bệnh...
_Hừ,có ma mà tin hạng bịp bợm như ngươi ...đánh lão ta đi...
_Á...cứu với...
_Khoan đã.!
Gia Nhi đứng lên nói.
_Ông ấy đã ăn bao nhiêu tiền,ta sẽ trả giúp hết...các ngươi thả ông ấy đi đi...
_Dạ,đa tạ phu nhân...ông ấy đã ăn tất cả là mười lạng bạc.
_Woa....lão bá...ông gầy nhom như thế mà ăn gì dữ vậy?
_Vị Phu nhân này xin hãy cứu lão...lão sẽ tặng lọ thuốc này cho phu nhân...hic...
_Cũng được...thuốc bổ hả?
_Vâng ,vâng rất bổ...
Gia Nhi chụp lấy lọ thuốc định mở ra xem thì,Triển Bình vạch đám đông ra ,đi vào.
_Dương phu nhân chớ để bị lão ta gạt.
Đi theo Triển Bình còn có mấy người.
_Là lão đó...đến nhà tôi gạt ăn gạt uống...bán thuốc trị bách bệnh,thật ra chỉ là bột mì trộn mật ong mà thôi.
_Đúng đó bắt lão đi..
_Á tha cho ta ,tha cho ta...thật ra mấy lọ đó cũng là thuốc mà...mật ong cũng tốt mà...
Gia Nhi lên tiếng.
_Lão bá à ,lão lớn tuổi rồi sao lại đi lừa gạt khắp nơi như vậy...
_Hu hu...phu nhân cứu lão đi...lão hứa không dám đi lừa gạt nữa đâu...hu hu...
_Hừm...Tướng công....chàng cứu ông ấy đi...
Khải Tuấn thở dài đi đến
_Nàng lúc nàng cũng lo chuyện bao đồng...Triển Bình huynh.
_Khải Tuấn huynh.
_Mọi tổn thất của họ ta sẽ đền bù cho,huynh hãy tha cho ông lão này một lần đi.
_Có Khải Tuấn huynh lên tiếng ta cũng không truy cứu nữa....lão bá đừng bao giờ tái phạm nữa.
_Dạ,dạ....lão xin cảm ơn....lão đi nha...à phu nhân mặt chuột à...cái lọ thuốc đó là thật đấy...thôi ta đi ....
_Cái... cái ông già này...ông là mặt trái thanh long...mặt bánh đa,mặt bánh tiêu,mặt thèo lèo...
_Mỹ Nhân...thôi nào...lão ta đi mất rồi...nàng còn mắng gì nữa.
_Ư...thiếp cứu lão lão còn nói thiếp là mặt con chuột ...
_Ha ha...chuột cũng đáng yêu mà.
Triển Bình nói.
_Khải Tuấn huynh ,ta có thể nói với huynh vài lời không?
_Được chứ...
_Ta đến mái đình ở cổng Thành Tây đợi huynh nhé...
_Vâng ,ta trả tiền xong sẽ đến đó ngay.
Khi đến mái đình Khải Tuấn để Gia Nhi ngồi đợi ở một gốc cây gần đó ,còn mình thì vào nói chuyện với Triển Bình.
_Không biết Triển huynh có gì quan trọng muốn nói với ta.
_Ta đã tìm được tung tích của một trong hai tên Yêu nhân còn lại rồi.
_Ý huynh nói là Hoả Hổ.?
_Ừm...thật ra Hoả Hổ không phải là đàn ông mà là một nữ nhân,ả có cái tên đó là do ả dùng yêu thuật Hoả Hổ Trảo ...trước đây ả theo hầu Hứa Trọng dùng Hỏa Hổ Trảo giết người luyện công,sau đó quy thuận Thái Thái Thượng Hoàng...giúp Đào Nga mở trận pháp giết Hứa Trọng...Thái Thái Thượng Hoàng đã phong ả làm Mị Diễm Tài Nhân...một thời gian sau do ả phạm Cung quy nên bị giam trong thẫm cung của mình,trãi qua gần ba mươi năm...thì Hoàng Thượng đã thả ả ra....bây giờ là Mị Diễm Phi bên cạnh Hoàng Thượng.
_Cái gì?..lẽ nào việc Hoàng Thượng muốn thu thập đá Huyền Ảnh có liên quan đến ả?
_Ta chắc chắn là vậy....đạo pháp tu linh biến hoá uy mãnh ...ai mà không bị mê hoặc chứ...Hoàng Thượng lại nối tiếp tham vọng của Thái Thái Thượng Hoàng rồi...Khải Tuấn huynh chuyện huynh nắm giữ trong tay mãnh Đá Huyền Ảnh thật là rất nguy hiểm...
_Ta định chờ Như Mộng cô nương quay lại thì trả đá cho cô nương ấy,sau đó về lại Châu Linh sống tháng ngày bình dị.
_Sống bình dị?...ha ha...ta cũng cầu mong cả An Lý này sẽ được sống tháng ngày yên ổn...nhưng huynh có biết vì khuyên can Hoàng Thượng mà Mẫn Di đã bị cấm túc không?....còn ả Yêu nhân Mị Diễm lại tự do giết người để tu thuật ,Ta e tháng ngày bình dị của huynh sắp bị Người khuấy động rồi.
_Đa tạ Triển Bình huynh quan tâm...nhưng Dương Gia suốt bao đời trung liệt ...dù có bị xử thế nào ta cũng sẽ không kháng chỉ.
_Hy vọng rằng Hoàng Thượng không tiệt tình như Thái Thái Thượng Hoàng....truy cùng đuổi tận trung thần của mình.
Trên đường về phủ Khải Tuấn đăm chiêu suy nghĩ,chàng bỗng lo sợ .
"_Nếu như Hoàng Thượng không khống chế được tham vọng của mình...thế nào cũng sẽ tìm cách đối phó với Như Mộng cô nương ,mà nàng ấy lại nhiều lần cứu ta và Gia Nhi thoát chết,ta không thể lấy oán báo ơn...phải làm sao đây.."
_Tướng công chàng đang suy nghĩ chuyện gì vậy?
_Ta đang định giao lại hai mãnh đá Huyền Ảnh cho Đan nô và Trúc nô...rồi từ quan quay về Châu Linh sống an phận.
_Ừm...thiếp ủng hộ...làm Tướng quân phải chém chém giết giết thật không có ngày nào yên ổn...còn cái đá Huyền ảnh đâu phải của chúng ta ...nên trả lại cho Như Mộng tỷ đi.
_Hừm...ta không làm Tướng quân thì không có bổng lộc hàng tháng đâu,nàng lại ăn nhiều như vậy sao ta nuôi nổi.
_Tướng công chớ lo...Thiếp đã suy nghĩ rồi lần này về Châu Linh Thiếp sẽ mở ra một tiệm bán tạp hoá kiếm thu nhập...không ăn bám tướng công nữa đâu.
_Có được không?
_Nói cho chàng biết...ở thế giới Hiện Đại của thiếp,thiếp là cô chủ tiệm tạp hoá đó.
_Lợi hại vậy sao?nhưng đây là thời của ta,đây là An Lý ,không dễ mua bán đâu đấy.
_Rồi chàng sẽ biết.
Khải Tuấn về phòng mình lấy hai mãnh đá Huyền Ảnh trong thanh đao ra dựa theo tâm pháp mà Như Mộng dạy cho hoá giải Chú Dị Dung .
_Aaaaaa.....
Tiếng của Khải Tuấn hét lớn vang vọng khắp phủ,khiến cả phủ hoảng hốt,Gia Nhi cũng hoảng vía,mở cửa chạy đến phòng của Khải Tuấn.
_Tướng công,tướng công chàng sao vậy ,tướng công...
Cô đạp cửa phòng của Khải Tuấn mà xông vào xem xét.
_Áaaaaa.....Tướng công.....
..Xin chào Tướng Công
Chương 6:Sinh ra chỉ để yêu chàng(phần 7)
Khải Tuấn dốc hết nội lực để công phá chú thuật nên đã làm y phục trên người chàng rách hết và bị thổi văng đi khắp nơi ,còn khiến cho cái màng che ở giường ngủ cũng rách tả tơi,chàng khôi phục lại vẻ anh tuấn của mình ,chàng đứng lên định đi đến gương chứa quần áo để thay y phục khác thì Gia Nhi đã tung cửa chạy vào.Thấy Khải Tuấn trần trụi phơi hết cơ thể săn chắc quyến rũ ,Gia Nhi trố mắt há hốc miệng hét lên vì bất ngờ.
_Woa...củ cải trắng tươi mới....Á....Tướng Công thiếp sợ quá ...ôi xỉu...
Gia Nhi ôm lấy Khải Tuấn ,gục đầu vào vai chàng vờ ngất đi,khiến chàng lúng túng.
_Nàng,nàng... thôi giả vờ đi....có ai ngất xỉu mà một tay ôm cổ một tay sờ mông người khác thế hả?Nàng tránh ra đi ....để ta mặc y phục vào....thật là chẳng ra thể thống gì mà....mặt của nàng dày thật đó ...Gia Nhi...
Gia Nhi không buông Khải Tuấn ra mà còn dụi mũi vào ngực của chàng.
_Hic ...chóng mặt quá...sợ quá....
"Da của chàng ấy mịn màng quá...hí hí...."
_Lịch bịch ...lịch bịch....
Nghe tiếng bước chân dồn dập chạy đến Khải Tuấn vội dùng công lực hút một tấm vải màng che giường quấn lấy thân thể của mình lẫn Gia Nhi.
_Lão gia ,lão gia có chuyện gì vậy?...Ồ!
Cả đám gia nô chạy đến chứng kiến phòng ngủ của Khải Tuấn xáo trộn ,chàng và Gia Nhi thì quấn cứng trong tấm vải nên đã cùng ồ lên khiến cho Khải Tuấn đỏ cả mặt.
_Không như các ngươi đang nghĩ đâu,chẳng có chuyện gì cả ,ra ngoài hết đi..
_Dạ,dạ,dạ....Lão gia, phu nhân cứ tiếp tục đi ạ....ra ngoài ,ra ngoài nhanh lên, ra ngoài hết đi...
Bọn gia nhân nhìn nhau cười tủm tỉm xì xầm.
_Ghê thật....còn làm căn phòng tan hoang luôn...
_Ngày mai đã lấy Lục thiếp rồi mà hôm nay lão gia còn ướt át với ngũ phu nhân hihihi...
_Đó đã là gì...ta và Phan Thất còn thấy họ tắm chung nữa kìa...
_Hơi ...lão gia thật là đào hoa...có đến sáu thê thiếp...mà còn tình đến vậy...
_Phải là bảy người chứ ...còn Gia Nhi cô nương đang bị mất tích nữa...
_Ừ..ừ....
Khải Tuấn mặc lại y phục chỉnh tề nhìn Gia Nhi nghiêm mặt nói.
_Nàng có phải nữ nhân không vậy?thấy nam nhân loã thể không biết ngượng che mắt lại còn ôm ấp ...
Gia Nhi ngồi ở bàn trà chống cằm nhìn Khải Tuấn mỉm cười.
_Chàng là tướng công của thiếp ,để thiếp nhìn một chút có mất mác gì đâu... đây đâu phải là lần đầu...huống hồ ở thế giới của thiếp nam nữ bình quyền,nhìn ngắm nhau thì đã sao?
_Hừm...còn nói nữa...thế giới của nàng ở chắc là loạn hết lên rồi.
_Ừm...thì có chút điên loạn....nhưng nữ nhân ở đó , tiếng nói có cân lượng hơn...
_Ta không biết nàng ở thế giới đó sống như thế nào nhưng nàng đã là nữ nhân của ta....ngoài ta ra nàng không được nhìn ngắm nam nhân khác.
Gia Nhi trầm tư nói.
_Thiếp chỉ thích ngắm chàng thôi ...nhưng không biết những khoảnh khắc này sẽ mãi ở lại trong tâm trí của thiếp hay không?hay là một sớm nào đó khi thiếp tỉnh giấc ,mọi thứ lại tan biến.
Khải Tuấn lặng đi một lúc rồi ôm Gia Nhi vào lòng
_Gia Nhi nàng đừng làm Gia Nhi của thế giới Hiện Đại nữa hãy ở lại mãi bên ta làm Mỹ Nhân của ta có được không?
Gia Nhi ngước lên nhìn Khải Tuấn lòng nàng lo sợ.
"_Giấc mơ nào rồi cũng có hồi kết thúc...dù mình có muốn mãi mãi ngủ vùi để làm Tư Mỹ Nhân ở lại bên chàng ấy...cũng đâu có được."
_Thiếp có thể không làm Gia Nhi...nhưng thiếp không có thể mãi làm Tư Mỹ Nhân....
Khải Tuấn lại càng ôm chật Gia Nhi hơn
_Nếu ta là giấc mơ của nàng...vậy xin nàng hãy ngủ say một chút....
Rồi nhẹ nhàng nâng cằm Gia Nhi lên đặt một nụ hôn thắm thiết vào môi cô,Gia Nhi không phản kháng gì cô khẽ nói.
_Ừm...
....Sáng hôm sau....
_Cộc...cộc...cộc...
Tiếng gõ cửa dồn dập,Liễu Tuyết gọi Khải Tuấn.
_Lão gia...lão gia ...sắp đến giờ bái đường rồi,kiệu hoa đã gần đến phủ ,lão gia xin lão gia thức dậy thay y phục Tân Lang....lão gia...
Gia Nhi nghe ồn đưa tay lên gãi cổ ,gãi mặt ,rồi nghiêng người ôm cái vật gì đó mềm mềm,âm ấm bên cạnh mình.Cô thắc mắc sờ sờ ,nấn nấn..
_Hửm...cằm á...má á...mũi á...
Gia Nhi hi hí mắt nhướng lên xem cho rõ thì thẩn thờ ngồi bật dậy,Khải Tuấn nằm ngay bên cạnh cô không mặc gì,Gia Nhi nhè nhẹ giở tấm chăn ra nhìn vào thân thể mình ,cô chớp mắt lia lịa,há hốc mồm.
_Vượt tầm kiểm soát rồi...hước....trần trụi....đêm qua mình đã làm gì?nhớ lại nào,nhớ lại đi....Hước...mặt mặt của mình...đúng rồi....
Gia Nhi cuống cuồng định chồm qua người của Khải Tuấn để bước xuống giường mặc lại y phục thì vô ý đánh thức Khải Tuấn.
_Ưm...nàng làm gì vậy Mỹ Nhân...
Khải Tuấn ngồi bật dậy khiến tấm chăn đang che đến vai chàng tuột xuống ngang phần bụng dưới.Gia Nhi nuốt ực một cái đỏ cả mặt.
"_Có phải thiên thần thức giấc là tả thực về chàng ấy không?đẹp vừa thôi chứ...!"
_Thiếp ...thiếp định mặc lại y phục....
Bên ngoài Liễu Tuyết lại càng hối thúc.
_Lão gia à....đừng để lỡ mất giờ lành....phải kiêng kỵ cho Dương phủ ta chứ....lão gia..
_Ta nghe rồi....nàng chờ một chút....
Khải Tuấn bước xuống giường lấy y phục lót trong mặc vào đi ra mở cửa,còn Gia Nhi cũng bước xuống giường ,cô ngó qua hình ảnh phản chiếu mình trong gương đồng đặt trên bàn để phụ kiện trang phục của Khải Tuấn ,thì ngạc nhiên .
_Mặt của mình ....
Khải Tuấn mở cửa xong thì chàng đi lại bàn trà ngồi .
_Vào đi ..
Liễu Tuyết và Tiểu Cúc vội bưng y phục Tân Lang bước vào,nhìn thấy Gia Nhi đang luống cuống mặc lại y phục thì sửng sốt.
_Kim Gia Nhi sao ngươi lại ở trong phòng của Lão Gia?lại còn...
Liễu Tuyết đưa mắt nhìn sang Khải Tuấn.
_Lão gia chuyện gì đã xảy ra vậy...?
_Nàng ấy không phải Kim Gia Nhi mà là Tư Mỹ Nhân, nàng ấy bị trúng yêu pháp dị dung chú...
Liễu Tuyết càng khó hiểu hơn
_Trúng chú yêu thuật ư?
Gia Nhi cười gượng.
_Tam tỷ,đừng sợ,bởi vì hôm bị Yêu Nhân truy sát muội bị Yêu Nhân yểm chú lẫn lộn gương mặt với Gia Nhi...tóm lại muội cũng giống như lão gia gương mặt biến đổi lúc là Gia Nhi ,lúc là Mỹ Nhân.
Đêm qua sau khi Khải Tuấn hôn Gia Nhi thì gương mặt của Gia Nhi bổng dưng biến đổi trở lại là gương mặt của cô.
_Mặt của nàng....
_Mặt của thiếp bị sao ạ?
Khải Tuấn mỉm cười,vòng một tay ôm eo Gia Nhi ghì sát vào mình ,một tay sờ lên má của cô.
_Như con chuột vậy á.
_Hừm...
Rồi chàng lại hôn cô thắm thiết hơn còn bế cô lên giường.
Liễu Tuyết suy nghĩ
"_Lời nói cử chỉ đúng là của Mỹ Nhân rồi.."
_Ừm...chuyện này để nói sau đi...lão gia phải thay y phục rồi...
Gia Nhi nhìn Khải Tuấn trong trang phục Tân Lang trong lòng có chút tủi thân,cô buồn bã sụ mặt.
_Thiếp về phòng đây...
Khải Tuấn cũng hiểu Gia Nhi đang buồn chuyện gì nhưng chàng chỉ khẽ ừ một tiếng.
_Ừ.
Đêm đến phủ Tổng Binh họ Dương thật náo nhiệt,người người chúc tụng,khen ngợi,Lý Hiểu và Mẫn Di không có mặt chỉ gửi quà chúc mừng,tâm trạng của Khải Tuấn cũng nặng nề.Gia Nhi thì đi lũi thủi ở hoa viên sân sau,im lìm,vắng vẻ.Đến nửa đêm tiệc rượu đã tàn,Oanh Oanh ngồi đợi Khải Tuấn đến Tân phòng nhưng mãi đến quá khuya vẫn không thấy chàng,nàng tức giận tháo khăn che đầu xuống.
_Luyến cô ,lão gia đi đâu rồi hả?
Luyến cô là cô cô của Lý Phàm Vương phủ,đã theo hầu Vương Phi từ nhỏ,đã chăm sóc cho Oanh Oanh hơn hai mươi năm,là một lão nô tỳ cận thân.
_Dạ ,nô tỳ đã cho người đi tìm kiếm khắp phủ vẫn chưa thấy ạ...quận chúa người đội lại khăn lên đầu đi ,khăn phải tự tay Tân Lang lấy xuống.
_Hừ....Khải Tuấn chàng muốn giở trò gì vậy hả?lúc trước còn quỳ suốt ba ngày ba đêm ở Lý Phàm Vương phủ xin mẫu thân của ta gả ta cho chàng...bây giờ ta đã bước vào cửa họ Dương chàng lại bỏ mặc ta ....
Khải Tuấn mặc y phục Tân Lang đi tìm Gia Nhi ở sân sau.
_Gia Nhi.
_Tướng công,sao...sao chàng lại ra đây?
_Ừm...ta đến để đưa nàng đi đến một nơi ...đi nào..
Khải Tuấn ôm vai của Gia Nhi đưa cô nhảy lên bờ tường rồi phóng ra ngoài phủ,bên ngoài đã có một con ngựa chờ sẵng.Chàng cưỡi ngựa đưa Gia Nhi đến một bờ hồ,nơi tiểu đình bên hồ đã được trang hoàng kết hoa hôn lễ ,có cả một bàn hương án lễ vật,Phan Thất ,Lập Phú cũng đứng chờ ở đó.
_Tướng công,chàng định làm gì vậy?
Phan Thất nói.
_Ngũ phu nhân...là lão gia chuẩn bị lễ đường này để bái đường với phu nhân đó.
_Phu nhân bà mau mặc y phục Tân nương vào đi.
Gia Nhi nhìn Khải Tuấn xúc động.
_Hic ,Tướng công...
_Khờ quá nàng khóc gì chứ?Lúc trước là ta bái đường với Tư Mỹ Nhân...còn bây giờ là ta bái đường thành thân với nàng Kim Gia Nhi...nàng đồng ý làm thê thiếp của ta nhé?
Gia Nhi gật đầu .
_Dạ...thiếp.đồng ý...
Cả hai nhìn nhau mỉm cười hạnh phúc.
Gia Nhi khoác y phục Tân nương vào,cài hoa đỏ lên đầu,cùng Khải Tuấn bái lạy trời đất và bàn hương án Tổ Tiên.
_Nhất bái Thiên Địa.
_Nhị bái Tổ Tiên.
_Phu thuê giao bái....đưa vào động phòng...
_Cái tên này...ở đây động phòng gì chứ.?
_À à..ta quên ta quên...thành lễ....
Hai tên gia đinh Phan Thất và Lập Phú lui ra xa đứng chờ,còn Gia Nhi và Khải Tuấn ngồi lại trong tiểu đình uống rượu hợp cẩn.
_Gia Nhi đây là hoa tai của mẫu thân ta để lại ,bà đã mất khi ta chỉ mới tròn chín tuổi...bà nói hãy đeo vào tai của nữ nhân mà con yêu thương nhất ...nào để ta đeo vào cho nàng.
_Dạ...cảm ơn tướng công...
Gia Nhi ngồi vào lòng Khải Tuấn cả hai đưa mắt ngắm mặt hồ phẳng lặng phản chiếu ánh đèn lồng treo trên mái đình trong đêm tối.
_Trước đây thiếp đã từng ao ước hôn lễ của mình với người mình yêu sẽ diễn ra ở nhà cha mẹ ,chỉ có người thân tham dự,thật đơn giản không cầu kỳ.
_Vậy ta bày trí như thế có hợp với ý nàng không?
_Rất hợp....chỉ là không có mẹ Gấu và em Gia Mẫn tham dự...
_Ta xin lỗi,ta không thể đưa họ đến đây...
_Không sao cả....hôn lễ như vậy cũng đã khiến cho thiếp hạnh phúc lắm rồi...."Trong giấc mơ của thiếp ...có chàng là đủ rồi".
Đến gần sáng họ mới trở về phủ,Khải Tuấn đến Tân phòng thì thấy tất cả nô tỳ nô tài ở đây đã ngủ gục hết,chàng mở cửa đi vào,Oanh Oanh vẫn cố chấp ngồi che khăn đợi chàng đến.
_Nàng vẫn chưa ngủ sao?
_Đây là đêm Tân Hôn của thiếp và chàng,sao thiếp có thể đi ngủ trước mà không có chàng chứ.
Khải Tuấn thở dài dùng vạt tay áo của mình phẩy một cái ,chiếc khăn che trên mặt Oanh Oanh rơi xuống đất.Nàng bấm chặt hai bàn tay vào nhau,nén tức giận,Khải Tuấn nói.
_Ta đã tháo khăn Tân nương xuống nàng đã hài lòng chưa?Ta phải về phòng soạn tấu chương hôm nay ta phải đến Hoàng Cung.
_Còn rượu hợp cẩn thì sao?chàng muốn ta tay trái uống với tay phải của mình sao?
Khải Tuấn nghiêm giọng
_Lý Oanh Oanh...nàng tìm trăm phương ngàn kế không phải là chỉ muốn gả vào Dương phủ của ta hay sao,nàng đã bước qua cửa lớn của Dương phủ rồi thì là Lục phu nhân của Tổng Binh Phủ,đừng bày lắm trò nữa,nàng thức cả đêm rồi nên nghỉ ngơi đi.
Khải Tuấn nói xong thì đi ra,Oanh Oanh tức tối rơi nước mắt
_Là ta muốn gả cho chàng làm thê thiếp chứ không phải gả vào Dương phủ làm Lục phu nhân....chàng dám để cho ta chịu sỉ nhục như thế này....Khải Tuấn....chàng giỏi lắm....aaaaaa.....
_Xoảng...rầm....
Oanh Oanh xô đổ hết các dĩa thức ăn ,bánh trái ,rượu hợp cẩn trên bàn xuống đất,khiến cho Luyến Cô giật mình tỉnh lại.
_Quận chúa...quận chúa có chuyện gì vậy?
_Đi...đi dò la xem đêm qua lão gia đã đi đâu...đi mau...
_Dạ,dạ...nô tỳ đi ngay....
Khải Tuấn đi vào Cung dâng sớ từ quan khiến cho Lý Hiểu ngạc nhiên.
_Tại sao đang yên đang lành ngươi lại từ quan....còn gương mặt của ngươi....tại sao chỉ qua một ngày đã trở về như xưa vậy?
_Dạ...thần đã giải được chú thuật dị dung nên lấy lại được dung mạo khi xưa....thần tuy đã hồi phục dung mạo nhưng nội thương của năm xưa vẫn còn,xét thấy không đủ năng lực phò trợ triều đình như trước nên thần đến đây xin Hoàng Thượng cho phép từ quan lui về nhà Tổ ở Châu Linh sống tháng ngày bình dị .
_Hừm...nếu Khanh không muốn tiếp tục phò trợ trẫm ,trẫm cũng không miễn cưỡng,nhưng trước khi trao lại tất cả binh quyền,áo mão...ta muốn khanh giao lại hai mãnh đá huyền ảnh trong thanh Huyền Ảnh Đao cho trẫm.
Khải Tuấn sửng sốt.
_"Tại sao Hoàng Thượng lại biết ta có trong tay hai mãnh đá Huyền Ảnh...lẽ nào Người đã cho mật thám theo dõi ta?"
_Hai mãnh đá trong Huyền Ảnh đao thần đã sớm giao lại cho Tộc Trưởng Huyền Ảnh Tộc rồi...vì đó là vật trấn Cốc của họ,thần không ngờ Hoàng Thượng cũng biết về nó.
Lý Hiểu nhếch mép cười khẩy.
_Hừ...Dương Khải Tuấn nếu nói đến uy lực của Đá Huyền Ảnh thì trẫm làm sao rõ hơn Khanh chứ...nhưng đá Huyền Ảnh là vật của Thái Thái Thượng Hoàng nguồn gốc có đúng là của Huyền Ảnh Cốc hay không trẫm vẫn còn phải điều tra, còn Huyền Ảnh Cốc có tồn tại hay không thì chẳng ai biết cả ,sao bổng dưng lại có một Tộc Trưởng tự xưng để đến thu lại đá Huyền Ảnh chứ?
_Hoàng Thượng nói vậy không biết là có ý gì?
_Ta không biết là Khanh đã trả hay chưa trả đá Huyền Ảnh,trước khi về Châu Linh ta lệnh cho Khanh phải giao lại cho ta hai mãnh đá đó...nếu không ta sẽ cho là khanh kháng chỉ...xử tội chu di,có nghe rõ chưa?
Khải Tuấn chau mài căng thẳng.
_Thần tuân chỉ....
"Triển Bình nói đúng...Hoàng Thượng đã bị sự huyền bí của pháp thuật mê hoặc rồi,An Lý không còn bình yên nữa rồi."
....Thiên lao Hoàng Cung....
Đào Nga ủ rũ ngồi gục đầu bất động thì có một chú chim ánh sáng xanh lá xuyên tường bay vào,nàng hồ hởi nhìn nó.
_Tộc Trưởng,Tộc Trưởng....có phải là người không?
Chú chim đậu lên tay của Đào Nga sau đó lại bay đi mất,nó bay đến biệt viện của Cung nữ trong Hoàng Cung đậu lên tay của một Cung nữ buột vải lụa kết nơ bướm to màu đỏ trên đầu .
_Nè A Thủy...cô lại lười biếng nữa sao,đứng ngây ra đó làm gì vậy?mau đem y phục của Mị Diễm Phi xếp cho gọn vào đi,sau bữa ăn sẽ phải mang đến Hoả Ảnh Cung đấy .
_Biết rồi biết rồi,nghe rồi nghe rồi...Nhã tỷ...
Hai cô cung nữ nhìn nhau xì xầm.
_Ta chưa thấy ai như ả cái mặt tròn vành như cái bánh trôi nước ấy,không biết chiếc cằm nằm ở đâu luôn,đôi mắt thì to đen hơn mắt bò nữa.
_Đã thế còn buột nơ đỏ trên đầu trông dị hợm quá đi...
_Nhưng ả làm việc nhanh nhảu...giặt y phục vừa nhanh vừa sạch...có ả đến Bố y cục của chúng ta ,tỷ muội ta cũng nhẹ việc hơn.
_Ừm muội nói đúng....thôi đi ăn cơm đi...
Như Mộng sau khi đánh nhau với Hứa Lâm cũng bị thương ngất đi,đến khi tỉnh lại đã bị bọn binh lính bắt trói đưa vào Cung làm nô tỳ.
_Lão Chột,ngươi đúng là nhìn người bằng một mắt mà...nhìn kiểu gì mà để cái ả này tự sát chết cả ngày mà không hay biết hả?Đã nói là phải giao đủ người cho phía Vụ công công giờ thiếu mất một ả ta phải làm sao đây?Thất trách là tội chém đầu đó.
_Hừm ...ta đã canh ả kỹ lắm ,cứ tưởng ả ngủ gật ai có ngờ...hơ...
_Thống lĩnh,thống lĩnh...phía trước có một cô nương bất tỉnh nằm ngang đường...ạ...
Tên thống lĩnh đội quân liền đi đến xem xét.
_Nàng ta ở gánh hát chạy ra hay sao thế nhỉ.?
_Ha ha...thống lĩnh trời giúp chúng ta rồi....đem nàng ta trói lại giao cho Vụ Công công luôn đi.
_Ờ ờ...hay đấy...
Như Mộng thừa khả năng trốn thoát nhưng đây là dịp may để vào Hoàng Cung điều tra tung tích của Đào Nga nên nàng lấy danh phận cô nương A Thủy đã chết kia nhập cung làm nô tỳ.
_Theo như lời của Triển Bình kể lại thì năm xưa do không giúp Lý Hiển giết Dương Thái Công cho nên Đào Nga mới bị Lý Hiển trở mặt đánh hai cây đinh Ngưu Tinh vào vai khống chế Linh lực nhốt lại ở Thiên Lao...ta phải cứu tỷ ấy ra ngoài.
...Dương phủ...
Luyến Cô điều tra được đêm tân hôn Khải Tuấn đưa Gia Nhi đến bờ hồ trong Thành làm lễ bái đường,nên nói lại với Oanh Oanh,khiến cho nàng ta tức giận.
_Tư Mỹ Nhân bị trúng chú dị dung nên có gương mặt của ả a hoàn Gia Nhi?hừ đúng là trò bịp hài hước...Khải Tuấn chàng hết lần này đến lần khác làm cho ta bẽ mặt ...đêm tân hôn là đêm quan trọng nhất cuộc đời một nữ nhân cũng bị chàng biến thành nỗi nhục lớn nhất trong cuộc đời ta...Lý Oanh Oanh này đường đường là một Quận chúa cao quý há để cho một ả a hoàn bỡn cợt....Luyến Cô cho người đi tìm tung tích của Tư Mỹ Nhân...nếu không tìm thấy thì hãy làm theo kế sách này của ta....đến đây...
_Dạ...dạ...nô tỳ đã hiểu...
_Dương Khải Tuấn,Kim Gia Nhi....ta sẽ cho hai người mãi mãi không sống yên thân...hừ..
Liễu Tuyết và tiểu Cúc đứng ở gần đấy cũng đã nghe thấy câu chuyện.
_Dám có ý đồ hãm hại lão gia hả....ta mặc kệ cô là Quận chúa hay Hoàng hậu...Tiểu Cúc đi nói lại câu chuyện cho Khải Thành biết đi...ở phủ này võ công của đệ ấy mới có thể theo dõi bọn thị vệ thân cận của Lý Phàm Vương .
_Dạ...
Xin chào Tướng Công
Chương 6:Sinh ra chỉ để yêu chàng(phần 8)
...Ven bờ hồ trong Kinh Thành...
_Lão Trương hôm nay sao hả?câu được nhiều cá không?
Lão Trương một lão nhân gia sống trong Kinh Thành hằng ngày vẫn ngồi câu cá bên bờ hồ Đông Thành.
_Hừm từ sớm đến giờ vẫn chưa có con cá nào...í ...mắc câu rồi....nặng quá...Lão Lý ...giúp ta một tay nào,chắc con cá này phải to bằng bắp chân...
_Ha ha vậy sao....để tôi đến giúp ông....hây ya....kéo....
_Áaaaaa....có xác chết...có xác chết....
Một cái xác bị mắc vào lưỡi câu của lão Trương nổi lên khiến cho cả hai hoảng vía la hét,không lâu sau thì dân chúng ở thành Đông nhốn nháo kéo lại xem,có cả quân binh của Nha Môn.
_Tránh ra ,tránh ra...cho đại nhân đi...
_Có chuyện gì vậy?
_Dạ bẩm Triển đại nhân ...thi thể là một nữ nhân,theo suy đoán sơ bộ độ tuổi của nạn nhân vào khoảng mười tám đến hai mươi ,thời gian tử vong có thể là một ngày,y phục tươm tất chỉnh tề,không có dấu hiệu ẩu đả,nguyên nhân chết có lẽ là ngạt nước,nhưng cụ thể phải chờ khám nghiệm kỹ hơn.
_Để ta xem thi thể...
_Dạ,ở bên kia thưa đại nhân..
Triển Bình giở tấm vải che thi thể nạn nhân ra thì sửng sốt.
_Tiểu Cúc?
_Ơ đại nhân biết nữ thi này sao ạ?
_Nàng ta là nô tỳ cận thân của Tam phu nhân phủ Dương Tổng Binh...kỳ lạ sao nàng ta lại chết trên hồ chứ?
...Dương Tổng Binh phủ...
Khải Tuấn trầm ngâm ngồi nhìn mãnh đá Huyền Ảnh ,chàng suy nghĩ.
_"Ta đã kết hợp hai mãnh đá thành một ...quả thật linh khí của đá đã tăng lên gấp bội,uy lực ma mị này còn giúp ta tăng công lực đáng kể ,hèn chi bọn Yêu nhân và Hoàng Thượng luôn muốn sở hữu nó.,...ta không thể trao lại đá Huyền Ảnh cho Như Mộng nếu không trên dưới cả nhà họ Dương sẽ mang hoạ,nhưng cũng không thể trao cho Hoàng Thượng,nếu Như Mộng hỏi đến ta phải trả lời nàng ấy như thế nào đây?Phải chăng tình cảnh của ta hiện nay đang lặp lại tình thế của Gia Gia năm xưa...năm xưa Gia Gia bị rơi xuống vực,Thái Thái Thượng Hoàng mới không truy cứu nữa....bây giờ ta phải làm gì để Hoàng Thượng buông tha cho cả nhà họ Dương đây?
_Tướng công...thiếp đói quá à....sao Tam tỷ không cho người dọn cơm lên Đại sảnh vậy ạ?
Gia Nhi đi vào phòng của Khải Tuấn ,ngồi xuống bàn trà thiểu não
__Nàng không phải đã vừa ăn sáng đó sao?chưa gì đã đói rồi hả?
_Ưm...thiếp có ăn sáng đâu...Lập Thất nói nhà bếp không có sự căn dặn của Tam tỷ nên sáng nay cũng không có nấu gì luôn..
Khải Tuấn chợt nhớ đúng là từ hôm qua đến giờ chàng không nhìn thấy Liễu Tuyết.
_Đúng là cả sáng nay ta không hề thấy Liễu Tuyết...nàng ấy hôm qua cũng không ra đại sảnh ,ta cứ ngỡ nàng ấy đến Dương Bảo Phường,xưa nay Liễu Tuyết rất chu đáo không thể vô ý như vậy...người đâu?
_Dạ...Lão gia có chuyện gì căn dặn ạ?
_Ngươi có thấy Tam phu nhân không?
_Dạ...chiều hôm qua Tam phu nhân và Tiểu Cúc đã ra ngoài,trước khi đi bà có dặn khi lão gia hồi phủ thì dọn cơm cho lão gia ăn...
_Tam phu nhân có nói đi đâu không?sao giờ này vẫn không thấy mặt?
_Dạ bà nói là đi Miếu Quan Âm ở thành Đông cầu an...hai ngày sau mới về.
_Kỳ lạ...Liễu Tuyết không thể rời phủ đi quá một ngày mà không hỏi ý của ta...sai người đến Miếu Quan Âm đón Tam Phu nhân về .
_Dạ...
Gia Nhi thấy vẻ mặt Khải Tuấn lo lắng thì trấn an chàng.
_Lão gia người chớ lo...Tam tỷ còn có Tiểu Cúc ở bên hầu hạ mà,họ sẽ về nhanh thôi.
Lúc này Luyến Cô đến gọi Khải Tuấn.
_Lão gia...Lục phu nhân mời lão gia ra Đại sảnh dùng cơm ạ.
Khải Tuấn nhìn Gia Nhi đói bụng đến xanh mặt không nỡ để cô chờ Liễu Tuyết về sắp xếp chuyện bếp núc nên trả lời.
_Ừm...ta sẽ ra ngay...
Rồi chàng nhìn sang Gia Nhi.
_Đi ăn nào....chuột ốm.
Gia Nhi chu môi.
_Hứ...
Ra đến Đại sảnh cả hai nhìn thấy Oanh Oanh đã ngồi vào bàn cơm,trên bàn bày toàn những món ăn cầu kỳ bắt mắt.
_Lão gia...đây là những món do Ngự Trù của Vương phủ nấu theo ý thiếp đó...có món thịt xào chua ngọt mà lão gia thích ăn nữa này.
Gia Nhi ngồi xuống bàn cầm đũa định gắp thì bị Oanh Oanh hét vào mặt.
_To gan ,ai cho phép ngươi ngồi ở đây.
Gia Nhi giật cả mình .
_Á...làm gì mà ngươi hét lên dữ vậy.?
_Đây là bữa cơm ta nấu cho lão gia ăn,không có phần của ngươi...cút về phòng đi.
Gia Nhi nổi giận buông đũa xuống.
_Cút cái đầu của ngươi...đây là nhà của ngươi sao?dám bảo ta cút đi,ngươi là thiếp thứ sáu ,bà đây là thiếp thứ năm nha....bà còn chưa bảo ngươi xéo xuống bếp nữa kìa ,huống hồ đây là Tổng Binh phủ....lớn nhất ở đây là lão gia nhé,khi nào mới đến lượt của ngươi lên tiếng hả?
_Hừ..Lý Oanh Oanh này là Quận Chúa của An Lý ,mà phải ngồi cùng bàn với thứ a hoàn như ngươi hay sao?
Khải Tuấn tức giận lớn tiếng nói.
_Nàng ấy là Tư Mỹ Nhân tiểu thư danh môn ở trấn Phù Sinh ,được gả cho Dương Khải Tuấn ta làm thê thiếp ,là ngũ phu nhân của Dương phủ...không phải a hoàn như nàng vừa nói.Còn nàng đã bước vào Dương phủ thì phải theo gia quy của Dương Gia,nàng là Lục thiếp xét theo vai vế nàng phải gọi Mỹ Nhân là Ngũ tỷ ...nếu nàng cảm thấy không thể tuân thủ theo gia quy nhà họ Dương của ta được ....thì mời nàng rời phủ mà về Lý Phàm Vương phủ tiếp tục làm Quận Chúa cao quý.
Oanh Oanh đập bàn đứng lên
_Khải Tuấn chàng....
Luyến Cô vội kéo tay Oanh Oanh ngồi xuống.
_Lão gia bớt giận...bởi vì Lục phu nhân xuất thân Hoàng Tộc ,từ nhỏ đã sống trong khí phách Hoàng Gia cao quý ,nên nhất thời chưa thể quen với lối sống Dương gia ,xin lão gia tha thứ cho phu nhân lần này...ngũ phu nhân xin hãy lượng thứ....
Khải Tuấn đứng lên rời khỏi bàn
_Luyến Cô bà mang gia quy họ Dương cho Lục phu nhân học hết từ đầu đến cuối đi...để nàng ta nhanh chóng hòa hợp với tất cả người trong Dương phủ ta....Mỹ Nhân chúng ta ra ngoài ăn...
_Dạ...
Oanh Oanh bậm môi nén giận.
_Lão gia còn cả bàn cơm này thì sao?
_Hừm...nàng cứ từ từ mà dùng...ta không còn khẩu vị nữa...
Có một gia đinh chạy vào báo
_Lão gia...bên ngoài có Triển bộ đầu muốn vào gặp lão gia...
_Triển Bình?ừm...mời huynh ấy vào...
Triển Bình đi vào
_Khải Tuấn huynh.
_Triển Bình huynh,không biết hôm nay huynh đến phủ ta là có chuyện gì?
_Sáng nay ở bờ hồ thành Đông phát hiện một thi thể của nữ nhân...đã xác định chính là a hoàn thân cận Tam phu nhân của huynh Tiểu Cúc .
Khải Tuấn lẫn Gia Nhi đều kinh ngạc.
_Tiểu Cúc?
_Tiểu Cúc chết rồi sao?còn Liễu Tuyết nàng ấy có mặt ở đó không?tại sao Tiểu Cúc lại chết chứ?
_Huynh không hay biết gì về hành tung của Tiểu Cúc à,nàng ta không phải luôn đi theo hầu Tam phu nhân sao?
_Hôm qua sau khi ta từ Hoàng Cung trở về đã không nhìn thấy Liễu Tuyết với Tiểu Cúc...sáng nay hỏi ra thì mới hay hai người bọn họ đã rời phủ đi Miếu Quan Âm vẫn chưa về,ta vội sai người đến Miếu đón họ ...ai có ngờ Tiểu Cúc đã chết...vậy thì Liễu Tuyết nàng ấy...
_Lão gia....thưa lão gia nô tài đã đến Miếu Quan Âm hỏi tin ,vị trụ trì nơi đó nói Tam phu nhân chưa hề đến Miếu .
Khải Tuấn lo lắng.
_Mau truyền lệnh xuống bảo thống lĩnh thị vệ phủ dẫn người chia nhau đi khắp nơi trong Kinh Thành tìm tung tích của Tam phu nhân....nhanh đi.
_Dạ....
_Triển Bình huynh ta có thể đến xem thi thể của Tiểu Cúc không?
_Ừm...có thể...ta cũng có vài chuyện hỏi huynh.
_Mỹ Nhân nàng cũng theo ta.
_Ơ...thiếp cũng đi à...
_Ừm...
_"Trong lòng ta sao cứ bất an thế này....cứ như sắp xảy ra chuyện gì đó rất to lớn....không thể để Gia Nhi ở lại một mình...ta phải luôn lưu tâm đến nàng..."
Khi Khải Tuấn đi rồi thì Oanh Oanh mỉm cười.
_Trò hay sắp diễn ra rồi...chàng hãy chờ xem....ha ha ha....Luyến Cô bên phía người thả Liễu Tuyết đi đã theo như kế ta bày ra rồi chứ
_Dạ quận chúa yên tâm ,họ đã để Liễu Tuyết chạy đến Hầu phủ
_Hay lắm ...phải để chính miệng ả nói thì vở tuồng này mới đặc sắc...
_Dạ....
...Nha Môn...
Sau khi xem xét thi thể của Tiểu Cúc ,Khải Tuấn cũng không phát hiện được gì.
_Đúng là nàng ta đã bị ngạt nước mà chết...
_Ta cũng đã xem khám nghiệm của ngọ tác,không có dấu vết của lực tác động nào lên người của nàng ta...có lẽ là nàng ta bị ngã xuống hồ một cách tự nhiên.
_Thật là kỳ lạ Tiểu Cúc và Liễu Tuyết nói cùng đi Miếu Quan Âm...tại sao lại bị ngã xuống hồ chết đuối...nàng ta ra bờ hồ làm gì?Còn Liễu Tuyết thì đi đâu?
_Khải Tuấn huynh đừng quá lo lắng ,ta cũng đã phái nha sai của Gia môn đi tìm tung tích của Tam phu nhân...sẽ sớm tìm được bà ấy thôi..
_Liễu Tuyết xưa nay rất biết phép tắc...không thể rời phủ mà không nói lại nơi mà nàng muốn đến cho ta biết...nàng lại càng không đắc tội với ai...ta thật không thể nghĩ ra nguyên nhân là do đâu.
_Bẩm Triển đại nhân...bên ngoài có người gióng trống...Quan Đại Nhân đã cho thăng đường mời đại nhân ra cùng xét án.
_Ừm ...ta ra ngay...
_Huynh có công vụ cứ đi làm,ta quan sát một chút sẽ về phủ...
_Ta nghe nói huynh đã từ quan...nhưng Hoàng Thượng chỉ thu lại binh quyền ,chức Tổng Binh Thành Châu Linh vẫn để huynh nắm giữ?
_Chỉ còn là hư danh thôi ,đối với Hoàng Đế ta không còn giá trị nào cả...nhưng Dương gia võ tướng vẫn chiếm giữ nửa thành Châu Linh ,giữ chức quan lại cho ta chỉ là trấn an những người khác thôi.
_Hoàng Thượng suy tính thâm sâu khó đoán ,huynh rời quan trường cũng xem như là một chuyện may mắn...thôi ta đi ...kiếu...
_Kiếu...
Gia Nhi ngồi bên ngoài nhà để xác của Nha Môn đợi Khải Tuấn đi ra.
_Tướng công ...Tiểu Cúc thật đã bị chết đuối ạ?
_Ừm...ta thật lo cho Liễu Tuyết không biết nàng ấy đi đâu mất rồi...xưa nay cả hai người họ như hình với bóng...bây giờ...hừmm...
_Lộc ộc ộc...
Tiếng bụng đói của Gia Nhi réo lên làm cô đỏ mặt.
_Ta quên mất nàng vẫn chưa ăn gì...nào chúng ta về phủ thôi....trên đường ta sẽ mua bánh cho nàng ăn...
_Dạ...
Thế nhưng hai người chưa đi đến sân trước Nha Môn đã bị nha sai bao vây.
_Ngươi chính là Kim Gia Nhi.
Khải Tuấn nghiêm mặt.
_To gan ngươi là ai mà dám cản đường của Dương Khải Tuấn ta?
_Hạ quan là bộ đầu Nha Môn Kinh Thành Dư Bát ,tuân lệnh của Quan đại nhân bắt giữ Kim Gia Nhi về quy án.
Gia Nhi ngạc nhiên
_Bắt ta?ta có tội gì chứ?
_Nàng nói bậy gì vậy?bọn họ tìm Kim Gia Nhi chứ không phải nàng.
Khải Tuấn nghi hoặc nói tiếp
_Triển Bình,Triển bộ đầu đâu tại sao huynh ấy không đi bắt người mà lại là ngươi đi,mà đây là ngũ phu nhân của ta tên gọi là Tư Mỹ Nhân,không phải Kim Gia Nhi gì cả.
_Xin Dương Tướng Quân xem đây...
Dư Bát mở bức chân dung đem theo giơ ra cho Khải Tuấn xem.
_Đây chính là chân dung mà nạn nhân đã mang đến tố cáo ở công đường...xin Dương Tướng Quân tránh sang một bên để hạ quan thi hành nhiệm vụ...hạ quan xin tướng quân chớ manh động ra tay che chở cho nghi phạm này vì hôm nay đến nghe xử có Lư Chấn Hầu Gia .
_Hầu Gia?
Khải Tuấn suy nghĩ
_"Tại sao lại có người vu cáo Gia Nhi....mà chuyện này lại có liên can gì đến Lư Chấn chứ?"
_Hừm...phu nhân của ta chưa qua xét xử ,không phải tội phạm...ngươi không có quyền áp giải,ta sẽ đi cùng này đến công đường,để xem tên nào dám vu cáo gây sự với Dương phủ..."
_Dạ...vậy mời Tướng quân...
Gia Nhi có chút lo sợ
_Tướng công thiếp không có ra ngoài gây sự...không phải thiếp làm đâu,mà Lư Chấn là ai mà tướng công có chút kiên dè vậy?
_Hắn là một trong tứ đại mỹ nam An Lý,văn võ song toàn...hai mươi tuổi đã được phong Hầu cai quản cả thành Châu Minh vì hắn có công dẹp loạn giặc Hồ Nam ,Hoàng Thượng rất xem trọng hắn...hừm......khi xưa hắn có tình ý với Liễu Tuyết,nhưng nàng đã cự tiệt ,lại nhất quyết chỉ chịu gả cho ta ....sao bây giờ hắn lại đến công đường nghe xét án?
_Hả?tình địch của chàng đến nghe xử án thiếp sao?chuyện càng lúc càng đáng sợ rồi....
_Nàng đừng nói lung tung....nàng không có gây chuyện đến Hầu phủ thì lo sợ gì chứ?
_Ừm...
Khi Khải Tuấn và Gia Nhi vào công đường thì họ lại càng bất ngờ hơn,bởi người mà gióng trống tố cáo Gia Nhi chính là Liễu Tuyết.
_Liễu Tuyết...là nàng sao?nàng tại sao lại ở trên công đường?
Triển Bình nói
_Là Tam phu nhân đã gióng trống ...báo án ...tố cáo Kim Gia Nhi giết người.
Gia Nhi trợn mắt.
_Cái gì? Ta giết người á....ta giết khi nào?giết ai chứ.?
Khải Tuấn nắm chật tay Gia Nhi.
_Mỹ Nhân đừng nói lung tung....
Lư Chấn ngồi ở ghế quan khách ,xoè quạt phe phẩy.
_Hừm....Quan đại nhân ông xét án kiểu gì mà để cho nghi phạm đứng giữa công đường tự do lớn tiếng như thế?
Quan đại nhân lúng túng đập bàn hét lên
_Ầm.!
_To gan ả điêu phụ kia gặp bổn quan sao không chịu quỳ....người đâu đè ả ra đánh hai mươi trượng.
Khải Tuấn lên tiếng
_Quan đại nhân ...nàng ấy không phải tội phạm chỉ là người đến hỗ trợ điều tra,ông chưa xét xử gì tại sao lại đánh trượng nàng .?
_Dương tướng quân ,ngài là quan triều đình có công danh nên được miễn quỳ trên công đường,nhưng ả Kim Gia Nhi này chỉ là một thường dân,đến công đường thì phải quỳ ....ta phạt trượng là đúng với quy chế công đường không có dụng hình bừa bãi....người đâu đè ả xuống.
_Các ngươi dám đụng đến nàng ta sẽ san bằng cái Nha Môn này.
Lư Chấn cười khẩy.
_Dương Khải Tuấn...thật uổng cho cái uy danh Thiết Diện Doạ Xoa tướng quân của ngươi ,hôm nay vì một nữ tử mà trở nên hồ đồ như vậy...ngươi dám chống lại quốc pháp An Lý bảo vệ cho tội phạm giết người sao?chuyện này mà đến tai của Hoàng Thượng ,ta e cả Dương phủ của ngươi khó mà sống.
_Hừm...Lư Chấn ,nàng ấy chưa qua xét xử không phải tội phạm ....ngươi đừng có câu nào thốt ra cũng gán tội danh cho nàng...dù ngươi có là Hầu Gia ta cũng không nể mặt đâu.
Gia Nhi cảm động vì sự che chở của Khải Tuấn
_Tướng công...chàng đừng lo...thiếp biết cách đối phó mà...
Gia Nhi lấy miếng Cát Tường ngọc bội đeo trên cổ ra giơ lên.
_Đại Nhân...ngài xem ...đây là Cát Tường ngọc bội do Hoàng Thượng đã ban cho ta khi ta thắng cuộc thi làm thơ ở yến tiệc Cung Đình...Hoàng Thượng cho phép ta được tự do dù miệng trong mọi hoàn cảnh ,và miễn quỳ trên công đường...
_Ơ...cái này...
Quan đại nhân liếc mắt nhìn sang Lư Chấn,Lư Chấn mỉm cười.
_Hừm ..đây là vật Hoàng Thượng ban cho Tư Mỹ Nhân chứ không phải ban cho Kim Gia Nhi ngươi.
_Hừm...Hầu Gia phải không?Ta đây chính là Tư Mỹ Nhân...
_Hừ...dám loạn ngôn à...ai cũng biết Tư Mỹ Nhân ngũ phu nhân của Dương Tổng Binh phủ có dung mạo xấu xí như Chuột Tinh....sao lại là ngươi được chứ?
_Ta bị trúng yêu thuật nên dung mạo thay đổi thôi...
_Hừ đúng là chuyện hoang đường....thời gian trước trong Dương phủ ai cũng biết có một a hoàn tên Kim Gia Nhi theo hầu Tư Mỹ Nhân...tại sao ngươi lại mang dung mạo của Kim Gia Nhi?còn Kim Gia Nhi đâu?
_Chuyện này....
_Rầm!.
Quan đại nhân lại đập bàn.
_Kim Gia Nhi quỳ xuống mau...Liễu Tuyết Dương thị tố cáo ngươi hại chết Tư Mỹ Nhân dựng chuyện ma mị chiếm lấy danh phận ngũ phu nhân của Dương Tổng Binh phủ để vào Hào môn hưởng phú quý....khi bị nàng ta phát hiện ,ngươi đã ra tay đuổi giết hòng bịt kín mọi chuyện ,A hoàn Tiểu Cúc vì bảo vệ chủ mà bị ngươi xô ngã xuống hồ ở thành Đông chết đuối,ngươi có nhận tội không?
Khải Tuấn khó hiểu nhìn Liễu Tuyết.
_Liễu Tuyết nàng tại sao lại nói như vậy?
Liễu Tuyết vẻ mặt bình tĩnh nói.
_Lão gia,chính Kim Gia Nhi đã xô Tiểu Cúc xuống hồ....ả cũng đã giết chết Ngũ muội chôn xác muội ấy ở cây táo trong sân hoa viên phủ chúng ta.
_Nói bậy!Nàng ấy chính là Mỹ Nhân sao có thể tự giết chính mình được chứ?
_Lão gia ,lão gia đã trúng yêu thuật của ả rồi,ả chỉ lừa gạt lão gia thôi...ả không phải là ngũ muội.
Khải Tuấn nắm tay Liễu Tuyết nói
_Liễu Tuyết đã có chuyện gì xảy ra với nàng,nói cho ta biết đi...có ai đã uy hiếp nàng hay sao?
Lư Chấn vội đứng lên kéo Liễu Tuyết lại.
_Khải Tuấn ngươi đang quấy rối công đường sao?ngươi cố ý thị uy với nguyên cáo sao?
_Ngươi im đi,chuyện nhà họ Dương can dự gì đến ngươi...đừng quên này ấy là Tam phu nhân của ta,Hầu Gia xin buông tay giữ tự trọng.
_Hừm...năm xưa chính vì ta buông tay nên bây giờ nàng ấy mới chịu uất ức này...
Khải Tuấn suy nghĩ.
"_Lẽ nào là hắn bày mưu ,muốn phá Dương phủ ta,trả thù tình năm xưa?"
_Hừ...tại sao ngươi lại đi cùng phu nhân của ta đến công đường,phải chăng tất cả mọi chuyện là do ngươi bày ra.
_Chính ta đã cứu Tuyết nhi thoát khỏi sự truy sát của ả Kim Gia Nhi đó...
Gia Nhi sửng sốt.
_Nói bậy...ta truy sát tỷ ấy khi nào?
_Tuyết nhi sao?ngươi dám gọi phu nhân của ta thân mật thế sao?
Khải Tuấn vận công khiến khí lực chuyển động quanh bàn tay chàng,càng lúc càng lan rộng làm mọi thứ rung lắc ,Lư Chấn cũng chẳng nhẫn nhịn ,chàng cũng vận công khiến khí lực xoay quanh người tạo ra gió cuốn,làm cho mọi vật trong công đường nghiêng ngã .Quan đại nhân sợ xanh mặt run rẩy nói.
_Hai vị đại quan xin bớt giận...mọi chuyện có gì từ từ nói ạ....
Triển Bình lên tiếng
_Hai vị xin dừng tay...vụ án này có chút huyền bí...hay hãy để Hoàng Thượng xét xử ...
Lư Chấn nhếch mép cười
_Hay lắm vậy cứ để cho Hoàng Thượng xét xử.
Khải Tuấn nhìn Gia Nhi suy nghĩ.
_"Hoàng Thượng có luyện đạo thuật lại từng nhìn thấy ta bị trúng chú dị dung....chắc sẽ tin Gia Nhi là Mỹ Nhân...."
_Hừm....vậy thì cùng đến Hoàng Cung .
_Tướng công....
_Đừng sợ....dù có chuyện gì xảy ra...ta vẫn mãi ở bên cạnh bảo vệ nàng....
Xin chào Tướng Công
Chương 6:Sinh ra chỉ để yêu chàng(phần 9)
Lý Hiểu đang phê duyệt tấu chương thì Tịnh công công đi vào .
_Bẩm Hoàng Thượng bên ngoài có Lữ Chấn Hầu Gia và Dương Tổng Binh tướng quân xin được yết kiến ạ.
Lý Hiểu ngạc nhiên đặt bút xuống.
_Hai người bọn họ không phải là nước với lửa hay sao?hôm nay lại cùng đến tìm trẫm ,chắc đã tranh cãi chuyện gì rồi.
_Hoàng Thượng anh minh,họ đã kiện cáo nhau ở Nha Môn Kinh Thành,Quan đại nhân không xử được nên họ cùng đến đây xin Hoàng Thượng phân xử.
_Là chuyện gì?nghiêm trọng lắm sao?
_Dạ...chuyện này có liên quan đến Kim Gia Nhi cô nương....vị cô nương trong bức hoạ mà Hoàng Thượng vẫn cho quân binh tìm kiếm bấy lâu.
_Gia Nhi?nàng ấy cũng ở đây sao?truyền nàng ấy vào...
_Dạ...có điều là...
_Ngươi đừng ấp úng nữa mau nói ra ngay đi ...là chuyện gì?
_Dạ Hầu Gia kiện Kim Gia Nhi cô nương giết người ạ.
_Sao?
Lý Hiểu truyền tất cả những người có liên quan đến vụ án vào Ngự Thư phòng,vừa nhìn thấy Gia Nhi ,chàng đã không rời mắt.
"_Đúng là nàng ấy rồi....người bằng xương bằng thịt không phải là mộng ảo..."
_Ngươi là Kim Gia Nhi?
Gia Nhi lúng túng đưa mắt nhìn Khải Tuấn,Khải Tuấn liền lên tiếng.
_Dạ ...nàng ấy là ngũ phu nhân của thần ...Tư Mỹ Nhân.
Lý Hiểu chau mài nói
_Khải Tuấn ngươi đùa cợt trẫm sao?Ta đâu phải là chưa nhìn thấy dung mạo của Tư Mỹ Nhân...đây rõ ràng là một cô nương khác.
_Thần không dám bỡn cợt Hoàng Thượng đây chính là Tư Mỹ Nhân,trong lần trở về quê nhà nàng ấy bị trúng chú dị dung của yêu nhân nên có gương mặt mang dung mạo của Kim Gia Nhi...
Lư Chấn phản bác.
_Bẩm Hoàng Thượng đây đúng là trò bịp vụng về...tại sao Tư Mỹ Nhân trúng chú yêu thuật lại thay đổi dung mạo của Kim Gia Nhi mà không phải là một người khác...sự thật chính là Kim Gia Nhi đã giết chết Tư Mỹ Nhân rồi dựng chuyện lừa gạt mọi người,Dương Khải Tuấn đã biết rõ mọi chuyện không những không chỉ tội ả mà còn bao che cho ả.
_Nói bậy...
_Ta nói bậy sao...bẩm Hoàng Thượng ,chuyện Kim Gia Nhi giết người đã bị Tam phu nhân của Dương Khải Tuấn là Liễu Tuyết biết được,do đó nàng và a hoàn Tiểu Cúc bị Kim Gia Nhi truy sát để diệt khẩu...a hoàn Tiểu Cúc vì để cho chủ nhân mình chạy thoát đã hy sinh cản chân kẻ ác kết cục bị Kim Gia Nhi đẩy xuống hồ chết đuối .Liễu Tuyết trên đường trốn chạy đã ngất trước Hầu Phủ,được thần cứu giúp nếu không nàng ấy cũng đã mất mạng dưới tay độc phụ này.
Gia Nhi trợn mắt
_Ta không có làm...ta không có giết ai cả...Hoàng Thượng ,thiếp thần bị oan...
_Bị oan sao?Bẩm Hoàng Thượng thi thể của Tư Mỹ Nhân bị ả chôn dưới gốc cây táo cũng đã được Quan phủ kinh thành đào lên rồi ạ,nhân chứng vật chứng đều đầy đủ Kim Gia Nhi chính là hung thủ.
Lý Hiểu nhìn Gia Nhi suy nghĩ.
_"Chú dị dung?nếu đúng là nàng ta bị trúng chú dị dung,vậy ...người mà ta thầm mơ tưởng lại là nữ nhân của kẻ khác sao?không thể như thế được...cảm giác đó rất chân thật...vòng tay ta đã từng ôm lấy nàng...không giống như giả tạo..."
_Ngươi luôn miệng bảo rằng ngươi là Tư Mỹ Nhân ,vậy ngươi hãy chứng minh cho trẫm biết đi.
Gia Nhi chớp chớp mắt
_Dạ...à...thần thiếp đã từng vào Hoàng Cung...từng dự yến thi thơ...bây giờ thiếp có thể đọc lại những bài thơ đó...
_Ừm...ngươi đọc đi...
Vào lúc này thì có thông truyền
_Dạ bẩm Hoàng Thượng,Quận Chúa Oanh Oanh xin cầu kiến.
_Oanh Oanh?ừm truyền vào.
Lý Oanh Oanh đi vào khấu đầu thi lễ
_Oanh Oanh xin bái kiến Hoàng Thượng .
_Ừm,đứng lên đi...trẫm đang xử án ,cháu lại đến đây làm gì?
_Dạ bẩm Hoàng Thượng ..khi nãy Oanh Oanh chờ được triệu kiến có nghe thấy Hoàng Thượng bảo Kim Gia Nhi chứng minh thân phận của mình nên có vài lời muốn nói...
_Cháu nói đi...
_Kim Gia Nhi là a hoàn bên cạnh chăm sóc Tư Mỹ Nhân ,đương nhiên là ả sẽ biết rất rõ chuyện của Tư Mỹ Nhân ,Hoàng Thượng bảo ả đọc lại mấy bài thơ thì có khó gì đối với ả đâu.
Khải Tuấn nói.
_Oanh Oanh nàng không biết gì thì đừng đến đây phá rối,nàng ấy là Tư Mỹ Nhân không phải Kim Gia Nhi.
_Khải Tuấn thiếp biết chàng si mê Kim Gia Nhi còn có ý định lấy ả ta làm lục thiếp,nhưng do Hoàng Thượng ban hôn thiếp cho chàng nên chàng đã hủy ý định đó,điều này đã khiến Kim Gia Nhi uất ức nên gắp tâm hại chết Tư Mỹ Nhân hòng chiếm vị trí ngũ phu nhân Dương phủ.
_Nàng im đi...toàn nói lời xằng bậy...
_Xằng bậy sao?ở đây vẫn có Tam tỷ là nhân chứng chỉ tội ả ta đấy ..chàng đừng mê muội bao che cho ả nữa.
Khải Tuấn nhìn Liễu Tuyết.
_Tại sao nàng phải hãm hại Mỹ Nhân chứ?nàng có nỗi khổ gì?hay đã bị ai uy hiếp...nàng nói sự thật đi Liễu Tuyết.
Liễu Tuyết bấm tay vào nhau ,cố giữ bình tĩnh nói.
_Tất cả lời thiếp nói đều đúng sự thật....Kim Gia Nhi chính là hung thủ....chàng đừng để ả qua mặt nữa...
Lư Chấn cười khẩy.
_Hừ...Dương Khải Tuấn uổng cho ngươi cả đời kiêu hùng ,đến bây giờ lại bị một nữ nhân làm cho hồ đồ ....
Khải Tuấn đưa ánh mắt sắc bén nhìn Lư Chấn
_,Hừ...không phải ngươi cũng đang giống như ta đấy sao?
_Ngươi...
Lý Hiểu nói.
_Liễu Tuyết tại sao ngươi biết được Kim Gia Nhi đã giết chết Tư Mỹ Nhân còn chôn cả thi thể ở cây táo trong hoa viên?
_Dạ...dạ bẩm Hoàng Thượng ...chiều hôm trước khi thần Thiếp và a hoàn Tiểu Cúc dạo bước ở hoa viên trong Dương phủ thì thấy Kim Gia Nhi lén lén lúc lúc đến bái tế nơi cây táo...nghe được ả gọi tên của ngũ muội...do thấy kỳ lạ nên thần thiếp đã theo dõi ả ...ả dẫn dụ thần thiếp và Tiểu Cúc ra khỏi phủ đến gần bờ hồ thì ả quay lại với vẻ mặt hung ác định giết thần thiếp và Tiểu Cúc để bịt miệng,do ả biết võ công nên Tiểu Cúc đã ôm giữ ả lại cho thần thiếp chạy đi...trong khoảnh khắc đó Kim Gia Nhi đã xô ngã Tiểu Cúc xuống hồ và đuổi giết thần thiếp...thần thiếp chạy loạn khắp nơi ,không ngờ chạy đến gần Hầu phủ và ngất đi...tỉnh lại mới biết mình được Hầu Gia cứu sống...Hầu Gia nghe thần thiếp kể rõ câu chuyện nên đã dẫn thần thiếp đến Nha Môn báo án.
Gia Nhi cười ngạo.
_Thật nực cười...Tam Tỷ muội cứ tưởng tỷ là người có tính khí chính nghĩa ,ân oán phân minh không ngờ tỷ cũng là một nữ nhân có lòng dạ thâm hiểm....tỷ dựng ra câu chuyện thật là hay đó...
Oanh Oanh đắc ý mỉm cười
_Kim Gia Nhi giờ thì ngươi hết đường chối tội...đã giết chết hai mạng người...tội sẽ là trảm đầu thị chúng.
Lý Hiểu lại hỏi Gia Nhi.
_Kim Gia Nhi ngươi từ đâu đến đây.?
_Thần..thần thiếp là Tư Mỹ Nhân con gái của nhà buôn vải họ Tư ở trấn Phù Sinh.
_Hừm...mọi chuyện đều là mỗi người mỗi lý lẽ...trẫm sẽ phái người đi điều tra thật giả rồi sẽ xử tiếp...tạm thời giam Kim Gia Nhi vào Thiên Lao...những người còn lại phải ở lại phủ đệ chờ trẫm triệu kiến...
Gia Nhi hoảng sợ
_Giam ta sao?không ..tướng công...cứu thiếp ..hu hu...thiếp sợ bị nhốt trong ngục tối lắm...tướng công....
Khải Tuấn lòng dạ rối bời khi thấy Gia Nhi bị lính đưa đi.
_Hoàng Thượng xin người suy xét...nàng ấy bị oan...Mỹ Nhân...Mỹ Nhân....
_Khải Tuấn ngươi ở lại trẫm có chuyện nói với ngươi...còn những người khác lui ra đi.
_Dạ...tuân lệnh...
Khải Tuấn quỳ xuống khẩn khoản cầu xin Lý Hiểu.
_Thần xin Hoàng Thượng suy xét...
_Chuyện của Kim Gia Nhi tạm gác qua đi...trẫm bảo ngươi ở lại là hỏi về đá Huyền Ảnh...sao ngươi còn chưa giao lại cho trẫm ...hay ngươi muốn kháng chỉ?
Khải Tuấn nói
_Xin Hoàng Thượng cho thần một ít thời gian...hai mãnh đá đó đã bị hút vào thanh đao Huyền Ảnh Thần không biết cách lấy nó ra,chỉ có thể chờ gặp được Như Mộng cô nương vị Trưởng Tộc Huyền Ảnh Cốc mới có thể nhờ nàng ấy lấy đá ra ngoài...
_Như Mộng?
"_Hừ ...lẽ nào hắn cũng giống như ta không biết cách lấy đá Huyền Ảnh ra khỏi binh khí..."
_Vậy ả Như Mộng ấy đã đi đâu rồi?
_Ngày thần và gia nhân Dương phủ rời thành về Châu Linh bị yêu nhân phục kích...Như Mộng cô nương có đến ứng cứu đánh đuổi yêu nhân...đến giờ vẫn chưa biết tung tích...
Lý Hiểu trầm ngâm một lúc rồi nói
_Hừm....Khanh lui đi...
_Dạ....
Lư Chấn đưa Liễu Tuyết về đến tận cửa lớn Dương phủ.
_Tuyết Nhi trãi qua chuyện lớn như vậy đã khiến nàng sợ hãi rồi...hay ta đưa nàng đến Hoa sơn trang tạm nghỉ ngơi cho hồi phục tinh thần.
_Cám ơn ý tốt của Hầu Gia nhưng ta đã là nữ nhân có phu quân không thể tự ý qua đêm bên ngoài .
_Tuyết Nhi...nếu như nàng có gì muốn ta giúp đỡ thì hãy đến tìm ta...Lư Chấn luôn sẵng lòng giúp nàng.
_Lư Chấn...ta biết huynh luôn tốt với ta...Liễu Tuyết nợ huynh nhiều quá...
Sau khi Liễu Tuyết vào phủ thì bị đưa đến gặp Oanh Oanh.
_Tam tỷ ngồi uống trà cùng muội một chút đi.
_Hừm...ngươi muốn gì thì nói ra đi đừng giả lương thiện nữa....
_Ha ha...chẳng qua ta có mấy lời muốn nhắc nhở tỷ thôi....nếu tỷ biết ngoan ngoãn nghe lời thì ta chừa cho cái mạng nhỏ của tỷ con đường sống...còn không thì sẽ như Tiểu Cúc vậy.
_Hừ...nếu không phải vì Lão gia ta đã không nghe theo ngươi hãm hại Mỹ Nhân...
_Kim Gia Nhi biết yêu pháp ả ở bên cạnh của Lão gia sớm muộn gì cũng hại chết chàng...tỷ thương xót làm gì .
_Ngươi đã hứa chỉ cần Gia Nhi bị xử tội thì sẽ không làm hại lão gia ,hãy giữ lấy lời.
_Tỷ yên tâm....dù ta có giận chàng đến mấy thì tình cảm của ta đối với chàng mãi mãi cũng không phai mờ...khi vụ án kết thúc...chúng ta về Châu Linh cùng nhau sống chung hoà hầu hạ lão gia .
_Hừm...về Châu Linh ngươi muốn làm gì thì làm còn ta chỉ muốn sống yên thân ...
Liễu Tuyết rời đi
Oanh Oanh mỉm cười nhìn theo bóng lưng của Liễu Tuyết,Luyến Cô thắc mắc hỏi.
_Quận chúa...tại sao hôm đó người không giết Liễu Tuyết luôn mà lại thả ả đi ...còn thoả thuận giao ước với ả...
_Nếu như ta chính miệng chỉ tội Kim Gia Nhi thì ai tin chứ....phải tìm một người luôn được bọn họ tin cậy đứng ra chỉ tội thì mới khiến nhiều người tin...ả ta tạm thời chưa thể chết được...nhưng ta cũng đâu có nói là sau này sẽ tha mạng cho ả....chẳng những là Tư Mỹ Nhân,Kim Gia Nhi ,Liễu Tuyết...mà tất cả nữ nhân bên cạnh Khải Tuấn đều phải chết...chàng chỉ là của riêng Lý Oanh Oanh này mà thôi...
Khải Thành đứng ngồi không yên chờ đợi Khải Tuấn xuất Cung.
_Biểu huynh...
_Khải Thành...
_Đệ vừa về đến phủ đã nghe tin Tiểu Cúc bị sát hại...còn ngũ tẩu lại bị tình nghi ...chuyện gì vậy biểu huynh?
_Ta cũng chẳng rõ...Liễu Tuyết và Tiểu Cúc bị mất tích một ngày ...khi trở về lại tố cáo Gia Nhi giết Mỹ Nhân ,còn chôn thi thể ở trong hoa viên phủ...
_Đệ nghe lệnh của huynh dẫn người tìm kiếm Tam tẩu...không ngờ tẩu ấy lại ở Hầu Phủ...mọi chuyện thật kỳ quái....
_Hoàng Thượng đã cho người điều tra chuyện này...Gia Nhi tạm thời bị nhốt trong Thiên Lao....ta thật lo cho nàng...ta phải tìm hiểu tại sao Liễu Tuyết lại nói dối...tại sao nàng ấy lại đến Hầu phủ...đệ giúp ta điều tra xem thật ra chiều hôm trước Liễu Tuyết và Tiểu Cúc đã đi đâu,thi thể chôn ở hoa viên có danh phận gì?
_Dạ...
Khải Tuấn thở dài
_Ta chỉ muốn cùng Gia Nhi về Châu Linh sống cuộc sống thanh nhàn...tại sao trời lại bày ra nghịch cảnh này chứ?
...Trong Thiên Lao....
_Hú hú hu hu....thả ta ra đi...hic hic....ta không có giết người huhuhu...ta còn chưa ăn cơm...hu hu hu....Khải Tuấn...thiếp sợ quá à....huhu....ở đây vừa tối vừa bẩn huhu....
_Chít...chít...
_Á....có cả chuột nữa huhu....
Gia Nhi nhìn con chuột một lúc rồi suy nghĩ
_Ở thế giới này không có nhà máy...cống nước cũng không chứa chất phóng xạ đâu nhỉ....chuột ở đây không ăn rác thải để sống đâu há....thịt chắc ....hừm....tao chưa ăn gì đấy...mày lại gần chút đi....chuột béo....chuột béo..
Con chuột nhìn thấy vẻ mặt hung ác của Gia Nhi thì hoảng vía chạy bay biến...
_Đừng chạy ,đừng chạy...mà....grừ....tao cốc thèm ăn mày nhé con chuột xấu xí bẩn thỉu....
_Cộp....ăn cái này đi....
Một tên lính đặt mâm cơm xuống đất ở ngoài song sắt cửa ngục,Gia Nhi nhìn vào thì chẳng muốn ăn chút nào.
_Cơm trắng không có gì nữa sao,sao mà nuốt cho nổi hả?
_Hừ...ngươi tưởng ngươi là ai...tội phạm giết người mà đòi ăn ngon à?
Gia Nhi suy nghĩ
_"Chắc tên này cũng giống như trong phim chiếu đây mà...có tiền cho hắn là có đồ ngon ăn chứ gì.."
_Hì hì...sai đại ca...cho ta xin lỗi...ta quên đây là lao ngục...ừm huynh có thể mang cho ta một chút thịt ăn kèm cơm không...cái này....cho huynh....
Gia Nhi nhét một lượng bạc ra song sắt,tên lính quả nhiên mừng rỡ chụp lấy.
_Vị phu nhân này bà cũng biết quy tắc đấy...chờ chút ta đi lấy ngay....
Gia Nhi nhờ vào trí thông minh mà được ăn một bữa ngon.
_Á....aaa...
Tiếng thét ai oán vang lên làm cho Gia Nhi sợ điếng hồn.
_Tiểu ca,tiểu ca...tiếng gì nghe ghê quá vậy?
_Hừm...bà lắm chuyện thật đó...đây là Thiên Lao đương nhiên là tiếng tra tấn phạm nhân rồi.
_Á....Lý Hiển....hu hu hu.....aaaaa.....Lý Hiển....ha ha ha....
_Hước....các người tra tấn tội phạm đến điên luôn sao?vừa khóc,vừa cười ghê quá...
_Ầy...đó là tiếng của Nữ Quỷ bị nhốt trong mật thất dưới tầng hầm ...
_Quỷ...quỷ hả....Thiên Lao nhốt cả quỷ sao?
_Ừ...ta nghe kể lại...nữ quỷ này đã bị nhốt hơn ba mươi năm rồi...thôi khuya rồi bà cũng đi ngủ đi....
_Ha ha ha...Lý Hiển....hu hu hu....
_Hic...ồn vậy sao ta ngủ đây chứ....
_Sọạt....
Một bóng trắng lướt qua dãy ngục sau đó dừng lại đứng sau lưng tên lính gác ,ngay trước cửa ngục đang nhốt Gia Nhi.
_Á.....có quỷ.....
Xin chào Tướng Công
Chương 6:Sinh ra chỉ để yêu chàng(phần 10)
Gia Nhi trợn mắt,há to miệng ,vẻ mặt sợ hãi ,ấp a ấp úng , lấy tay chỉ ra sau lưng tên lính canh.
_Đằng,đằng.....sau.....
Tên lính trân cứng người,mặt trắng bệch từ từ ngoái đầu lại phía sau.
_Tiểu....
_Hước...
_Bịch.!
Tên lính gác vừa thoáng thấy cái bóng trắng phía sau lưng thì đã sợ ngất xỉu,Gia Nhi phá lên cười.
_Ha ha...trông hắn to khoẻ như thế mà lại sợ ma....còn dám hù doạ ta ở đây có nhốt quỷ nữa chứ...hừ giờ thì nằm bất động rồi nhé..
_Hừm...tức cười lắm sao....ta đẹp như thế này mà hắn dám nhìn nửa mắt rồi bất tỉnh ,tên ốm yếu giả vờ ngất phải không hả?
Thì ra cái bóng trắng đó chính là Như Mộng
_Ấy ,ấy tỷ đừng đá hắn...hắn đã hoảng sợ lắm rồi...tất cả là do tỷ thôi ...ai bảo tỷ ban đêm ban hôm mà mặc y phục màu trắng đã thế còn xoã tóc rũ rượi nữa....nhìn thấy tỷ không chết giấc mới lạ đó ,khi nãy muội cũng suýt ngất xỉu luôn ...
_Hừ...y phục Cung nữ ở Bố Khố phòng xấu quá ta không thích...định trộm một bộ của mấy bà Cung Phi mặc thử ai ngờ lấy phải bộ y phục đưa tang con mèo của Thuần Thái Phi ....còn tóc là do ta vừa mới gội đầu....vẫn chưa khô nè....
_Mà tại sao tỷ lại vào đây?Lúc đó tỷ đánh nhau với Hứa Lâm mà...có thắng hắn không?
_Nếu ta đánh thua hắn thì đã về với tổ tiên rồi,không có thì giờ mà đứng đây....còn muội sao lại vào đây?
_Muội bị Hứa Lâm đánh nhập vào thân xác của Mỹ Nhân...
Gia Nhi kể lại tất cả mọi chuyện cho Như Mộng nghe
_Mỹ Nhân đã chết rồi sao?..có lẽ khi đó muội bị Hứa Lâm hút đi linh lực cho nên U hồn của muội không đủ sức giữ cân bằng, khi nhập vào Mỹ Nhân khiến gương mặt của muội hiện ra...linh lực bất ổn nên gương mặt cũng không ổn định,lúc là muội lúc là Mỹ Nhân....nếu không điều tiết lại sẽ có một ngày u hồn của muội không trụ vững thoát khỏi xác của Mỹ Nhân...trở về như trạng thái ban đầu...một là xác...một là linh hồn...không hoà nhập lại được nữa.
Lúc này tiếng của Đào Nga lại hét lên..
_Ha ha ha....Lý Hiển.....hu hu hu....
_Đúng là Đào Nga rồi...
Gia Nhi ngạc nhiên
_Đào Nga?vị hộ pháp Huyền Ảnh Cốc mà tỷ đã từng nói đến đó hả?
_Ừm...ta vào Hoàng Cung cũng chỉ để tìm nàng ta...nào ra ngoài đi với ta...
_Khỏi khỏi....muội ở đây cũng tốt lắm....
_Rầm...
Như Mộng phát linh lực đánh văng cánh cửa ngục ,kéo tay Gia Nhi đi ra.
_Lý Hiểu rất căm thù Yêu Nhân...muội muốn bị hắn hoả thiêu ra tro hả?
_Nhưng muội chưa bị kết tội sao Hoàng Thượng giết muội chứ?muội đâu phải yêu nhân, chưa hết muội mà bỏ trốn sẽ liên lụy cho Khải Tuấn,oan tình khó giải.
_Muội chỉ là một U hồn linh lực bị suy yếu...vài hôm nữa sẽ thoát xác...lúc đó thi thể của Mỹ Nhân không cử động theo ý của muội nữa...cảnh tượng đó nếu bị người khác bắt gặp thì dù cho muội có mười cái miệng cũng không giải thích nổi...đi với ta...sau khi cứu Đào Nga ra ngoài ta sẽ truyền linh lực để muội biến hoá lại gương mặt của Mỹ Nhân...vậy thì ai dám vu cáo muội giết Mỹ Nhân chứ.
_Tỷ nói nghe cũng có lý há....ừm...vậy muội sẽ đi theo tỷ....
_Muội đừng lo ...trước khi ta vào đây đã yểm chú lên bọn lính gác ngục rồi...nhìn thì thấy bọn họ đang canh gác nhưng thực chất đã ngủ cả rồi...không ai biết chúng ta bỏ trốn đâu...đi nào...
Như Mộng và Gia Nhi đi xuống tầng hầm,cả hai nhìn thấy Đào Nga ngồi ở giữa phòng giam.
_Đào Nga tỷ!
Đào Nga nghe tiếng của Như Mộng thì ngước lên nhìn,nàng rưng rưng xúc động
_Tộc Trưởng...là người thật sao?
_Là ta đây...ta đến cứu tỷ...
Đào Nga xấu hổ quỳ lạy Như Mộng xin tha thứ
_Hic...Tộc Trưởng là Đào Nga có tội...Đào Nga phản Tộc nên mới bị kết cục như vậy...Tộc Trưởng cứ mặc cho hạ nô gánh lấy quả báo này.
_Tỷ đừng nói thế...ta biết tỷ bị Lý Hiển lừa gạt nên mới giúp hắn giữ đá Huyền Ảnh tu pháp thuật ta không trách tội tỷ đâu...mọi chuyện hãy bỏ qua hết đi...muội chỉ cần tỷ bình An trở về Huyền Ảnh Cốc...
_Hic...đa tạ Tộc Trưởng....
Như Mộng thi triển linh lực giúp Đào Nga ép hai cây đinh Ngưu Tinh ra ngoài,nàng lấy lại được một ít linh lực có thể bước đi .
_Tộc Trưởng đây là...
_À đây là Gia Nhi ...bằng hữu của ta...
_Dường như nàng ấy không phải là người bình thường...
Gia Nhi chớp chớp mắt
_Đào Nga tỷ có ý gì vậy?
Như Mộng giải thích.
_Tỷ ấy không phải chê muội ngốc đâu mà tỷ ấy thấy được u hồn của muội đấy...thôi rời khỏi đây trước đã rồi hãy nói sau.
_Ha ha ha...muốn chạy khỏi đây sao...đâu dễ như vậy?
Như Mộng và Đào Nga nhìn nhau.
_Giọng nói này nghe quen quá!
_Không phải là ả Hoả Hổ đó chứ?
Hoả Hổ đúng là đã đứng ở cửa tầng hầm.
_Đinh Như Mộng,Đào Nga...lâu lắm không gặp...ba mươi năm trước các ngươi có thể ở Huyền Ảnh Tộc huênh hoang ,ngạo nghễ tỏ vẻ thanh cao...nhưng bây giờ các ngươi xem đi các ngươi giống như một lũ chuột vậy...sắp bị ta thiêu chết rồi..ha ha ha...
Gia Nhi run lẩy bẩy.
_Hic lần này tiêu thật rồi...ở đây toàn là dầu hoả không à...thành chuột nướng thật rồi....
Như Mộng cười khẩy.
_Hừ ...dựa vào một ả Yêu Nhân linh lực yếu kém như ngươi sao...
_Hừ sắp chết đến nơi mà còn mạnh miệng à,chết đi....
Hoả Hổ chưởng ra một luồn lửa cháy rực xuống tầng hầm,liền bị Như Mộng đánh bật lại ,ả nhanh né tránh ,luồn lửa bay ra khỏi tầng hầm đốt vào các phòng ngục giam,khiến cho các tù nhân hoảng loạn la hét.
_Á...lửa lửa...cháy rồi....cứu với....
Đào Nga ,Như Mộng và Gia Nhi thừa cơ hội chạy ra khỏi tầng hầm,Hoả Hổ lại tấn công họ,Như Mộng vừa phản đòn vừa nói.
_Đào Nga đưa Gia Nhi rời khỏi đây.
_Dạ...
Như Mộng đánh cản Hoả Hổ cho Đào Nga dẫn Gia Nhi chạy khỏi Thiên Lao,cả hai chạy qua một hành cung thì gặp phải Lý Hiểu cùng một số tùy tùng đang đi đến Thiên Lao.
_Đào Nga?Gia Nhi!
_Lý Hiểu.
_Hoàng,Hoàng Thượng....
Đào Nga nhìn thấy ánh mắt lo lắng của Lý Hiểu nhìn Gia Nhi thì thầm hiểu được phần nào tâm ý của Lý Hiểu.
_"Hừm ánh mắt lo sợ này...xin lỗi Gia Nhi ta phải thử một lần xem sao...."
Bọn lính ngự lâm liền bao vây lấy Đào Nga,Đào Nga vòng một tay bấu mấy ngón tay vào cổ Gia Nhi,một tay bẻ ngoặt tay của Gia Nhi ra sau lưng khoá lại.
_Á..đau đau...tỷ làm gì vậy hả?
_Chớ có vùn vẫy ...ta sẽ móc thủng yết hầu của ngươi...
Lý Hiểu trợn to mắt lo lắng ra mặt.
_Đào Nga chớ manh động....không được làm hại nàng ấy...
_Bảo bọn chúng cút đi hết đi...nếu không ta sẽ bóp chết ả...
_Á...đau ...hức hức....
_Gia Nhi...tất cả lui ra...lui ra hết đi...
Đào Nga kéo Gia Nhi đi một đoạn khá xa đến sát bên tường thành ra khỏi Hoàng Cung,Lý Hiểu và binh lính cứ đi theo mà chẳng dám đến quá gần.
Đào Nga thấy đã có đường thoát liền nắm tay của Gia Nhi cùng phóng lên bờ tường,Lý Hiểu nhanh tay vận công hút Gia Nhi rơi trở lại vào bờ tường.
_Không được đưa nàng ấy đi...yaaa...
_Á...té té....
Lý Hiểu lập tức chạy đến đỡ Gia Nhi ,cô cứ thế nằm gọn lên hai tay của Lý Hiểu,Đào Nga nhìn thấy Gia Nhi không sao nên rời đi.
Lý Hiểu bế được Gia Nhi cảm giác thật quen thuộc,chàng cứ đưa mắt nhìn Gia Nhi không chớp ,lòng suy nghĩ.
_"Đúng là cảm giác này...ta đã từng bế nàng như vậy..."
Gia Nhi hoảng vía suy nghĩ.
_"Càng nhìn càng thấy giống Anh Tài thế nhỉ...ối a mình đang vượt ngục mà...hước bị tóm sống luôn rồi...lần này lại chết kiểu gì nữa đây..."
_Hoàng Thượng xin tha mạng....thần thiếp chỉ là sợ bị thiêu cháy nên chạy ra khỏi Thiên Lao một chút thôi...chữa cháy xong thần thiếp sẽ trở vô ngục lại ạ...hic... xin đừng giết thần thiếp....
Lý Hiểu đặt Gia Nhi xuống
_Nàng không bị thương đấy chứ?
_Dạ,dạ...không ạ....
_Tịnh công công ...đưa Kim Gia Nhi đến Lạc Vũ phòng nhốt lại...chờ Thiên Lao chữa cháy xong rồi tính sau.
Tịnh công công ngớ người
_Lạc Vũ phòng ạ?
_Ngươi không nghe rõ lời trẫm nói sao?
_Dạ dạ,nghe rõ ....lão nô làm ngay ạ...người đâu giải Kim Gia Nhi đi.
Gia Nhi lúng túng
_Thần thiếp là Tư Mỹ Nhân mà...ta là Tư Mỹ Nhân...là Mỹ Nhân....đưa ta đi đâu vậy chứ....??.
_Hừm...ta mất biết bao công sức mới tìm được nàng ..sao có thể để nàng rời khỏi ta chứ...
Khi Lý Hiểu đến Thiên Lao thì Hoả Hổ cũng bị Như Mộng đánh trọng thương.
_Hoàng Thượng cứu...cứu thiếp...ụa...
Hoả Hổ phun ra cả búng máu nói một cách thì thào ,ả ngồi ngả trên đất cầu cứu Lý Hiểu.
_Như Mộng đâu?đá Huyền Ảnh đâu?
_Ặc...ặc...ả đã chạy thoát rồi...đá cũng không lấy được...Hoàng Thượng cứu thiếp...
_Hừm...không lấy được mãnh đá trên người của Như Mộng..vậy trẫm sẽ lấy mãnh đá trong người của ngươi thế vào....yaaa...
Lý Hiểu lạnh lùng vung kiếm đâm vào bụng Hoả Hổ rọc lấy mãnh đá Huyền Ảnh,tức thì Hoả Hổ tắt thở biến hoá từ trẻ thành già nua rồi thành bộ xương trắng.
_Hừm,trẫm chịu đựng lão bà như ngươi suốt mấy năm qua đã đủ rồi...
Có được mãnh đá Huyền Ảnh của Hoả Hổ ,Lý Hiểu lấy được mãnh đá trong mật thất ra ngoài và ghép chúng lại thành một.
_Nếu luyện được pháp thuật giữ tuổi thanh xuân mãi mãi,thì cơ nghiệp của ta sẽ thiên thu bền vững...ha ha ha....
...Dương phủ...
Khải Tuấn ngồi chờ Khải Thành quay về
_Biểu huynh!
_Đệ điều tra được gì rồi...
_Đệ đã tra thật kỹ...cái tên gia đinh nói với huynh rằng chiều ngày Tiểu Cúc bị sát hại Tam tẩu và cô ta rời phủ đi Quán Âm Miếu thật ra họ không hề ra khỏi phủ...sở dĩ hắn nói dối là do Luyến Cô căn dặn hắn nếu huynh có hỏi đến thì nói là Tam Tẩu cùng Tiểu Cúc đi Quan Âm miếu...còn thi thể chôn ở hoa viên Triển Bình huynh đã giúp điều tra...đó là một thi thể bị đào trộm ở nghĩa trang ngoại thành...người nhà thi thể đã báo án hôm trước,đến nhận ra đặc điểm trên thi thể đúng là con gái nhà của họ mới chôn chưa lâu.
_Hừm...mọi chuyện đã sáng tỏ rồi...là Oanh Oanh đang giở trò mà...còn dám giết cả Tiểu Cúc...nhưng điều mà ta không hiểu chính là Liễu Tuyết...tại sao nàng lại thay đổi đến như vậy.
Khải Thành nói.
_Ba chúng ta lớn lên cùng nhau tính tình,lòng dạ của tẩu ấy ta và huynh còn rõ như lòng bàn tay...tam tẩu tâm ý lúc nào cũng lo cho huynh ,đệ nghĩ có thể Tẩu ấy bị uy hiếp cho nên mới nói dối hại ngũ tẩu.
_Vụ án này bây giờ là do Hoàng Thượng tra xét...nếu biết Liễu Tuyết nói dối ,ta e nàng khó thoát tội khi quân.
_Lục tẩu là người chủ mưu Hoàng Thượng chắc không xử thẳng tay đâu...
_Cũng khó nói lắm...Hoàng Thượng bây giờ tâm ý đã thay đổi rồi...
_Chuyện về đá Huyền Ảnh ...đệ nghĩ Huynh hãy giao lại cho Hoàng Thượng đi...dù sao Như Mộng cô nương cũng là người ngoại tộc...nếu như Tộc Huyền Ảnh trở mặt muốn thôn tính An Lý giống như bọn Yêu Nhân ....vậy chúng ta sẽ thế nào...
_Ta không nghĩ sâu xa như đệ...nhưng ta lại nghĩ đến trường hợp ngược lại....Hoàng Thượng sau khi có được các mãnh đá bị lưu lạc bên ngoài sẽ tấn công Tộc Huyền Ảnh....cho nên ta mới luôn nghĩ cách kéo dài chuyện giao lại hai mãnh đá Huyền Ảnh cho người.
_Biểu huynh...Dương gia của chúng ta tuy là tộc tướng nhưng không thể chống lại Triều Đình...huynh hãy nghĩ cho sự an toàn của gia tộc hơn là đạo nghĩa giang hồ.
Khải Tuấn thở dài.
_Từ khi biết Hoàng Thượng tu pháp thuật,ta đã lo sợ không yên nên mới từ quan lui về Châu Linh ,để giảm mối hiềm nghi của Hoàng Đế ....có lẽ đệ nói đúng ta phải giao lại đá Huyền Ảnh cho Hoàng Thượng để đổi lấy sự bình yên cho Dương Gia
Liễu Tuyết đi đến ánh mắt bối rối nhìn Khải Tuấn.
_Lão gia...cơm nước đã chuẩn bị xong,xin mời lão gia ra đại sảnh dùng bữa.
_Ta không có khẩu vị khi nghĩ đến Mỹ Nhân vẫn còn bị nhốt trong Thiên lao...nàng dùng đi.
_Lão gia ....thiếp chỉ là lo lắng cho lão gia thôi...
_Nàng lo lắng cho ta mà hãm hại Mỹ Nhân sao?
_Nàng ta không phải ngũ muội...nàng ta là Ma quỷ...chính mắt thiếp đã nhìn thấy gương mặt của nàng ta khi ngủ say đã biến đổi liên tục...ả là yêu ma...lão gia đừng mê muội nữa.
_Hừ...dù nàng ấy có là Ác quỷ thì nàng ấy cũng là thê thiếp của ta ,ta sẽ không bỏ rơi nàng ấy....ta ra ngoài...Khải Thành đệ thu thập chứng cứ ,ngày mai cùng ta đi bái kiến Hoàng Thượng.
_Dạ...
_Lão gia...nghe thiếp nói đi...lão gia....
Một nô tỳ nghe lén đã chạy về báo lại cho Oanh Oanh.
_Hừ...Khải Thành cũng thật lợi hại,việc ta làm chu đáo như vậy cũng bị hắn moi ra...Luyến cô cho người đi tiêu hủy hết chứng cứ đi...để xem Khải Tuấn lấy gì mà cứu ả Kim Gia Nhi...còn nữa...gọi Liễu Tuyết đến đây...ta lần này sẽ hạ gục ả Kim Gia Nhi....phải để cho Hoàng Thượng xử tử ả ngay trên Kim Loan Điện...ha ha ha...
_Dạ...
...Lý Mẫn Vương phủ...
_Hơi...hơi.....hơi....
Mẫn Di chóng cằm ngồi thở dài trước sân ,chàng đưa mắt nhìn ra bên ngoài cửa lớn thấy người đi qua qua lại lại mà mặt buồn thỉu não.
_Vương Gia người đừng thở dài nữa...dù người có than thở thế nào thì cũng không bước khỏi qua ngạch cửa lớn đâu....tội khi quân lớn lắm đó...
_Lý Hiểu đúng là vô tình vô nghĩa mà...hắn biết ta là chân đi...một ngày ta không đi ngao du đây đó ta sẽ bồn chồn khó chịu...vậy mà lại hạ chỉ cấm túc ta...buồn chết ta rồi...aaaaa....
Lúc này Trúc Nô và Đan Nô đi đến.
_Tam Vương gia.
_Hai người sao lại ra đây...không khéo bị mật thám đại nội nhìn thấy đấy.
_Chúng tôi nhận được phi yến truyền tin của Tộc Trưởng nên phải đến hội ngộ...trước khi đi muốn báo cho Vương gia một lời.
_Như Mộng cô nương vẫn bình an chứ?
_Dạ,Tộc Trưởng vẫn bình an...
_Vậy các người đi đi...sau này cần nơi tá túc cứ việc đến Lý Mẫn phủ,ta luôn sẵng sàng chào đón.
_Đa tạ Vương Gia,chúng tôi xin kiếu.
_Ừm...
Đan Nô ,Trúc Nô vừa rời khỏi thì Triển Bình đến phủ.
_Mẫn Di huynh.
_Triển Bình!hay lắm có huynh đến cùng ta luyện võ công cũng tốt...đi nào vào sân luyện công nào...
_Ậy,ậy...buông tay ta ra nào...hôm nay ta đến là muốn nói với huynh vài chuyện...
_Chuyện gì?
_Chuyện vụ án Kim Gia Nhi giết Tư Mỹ Nhân và Tiểu Cúc a hoàn.
_Cái gì?
...Hoàng Cung....
Gia Nhi bị nhốt vào Lạc Vũ phòng,được đối đãi như thượng khách,có cả nô tỳ hầu hạ.
_Hoàng Thượng này đầu hắn có vấn đề hay sao ấy nhỉ?đem mình giam giữ ở đây vừa cho mặc y phục đẹp vừa cho ăn ngon lại có nô tỳ hầu hạ,chăn êm niệm ấm...còn hơn làm Phi Tần nữa ấy,có ai làm tội phạm bị tình nghi mà có ưu đãi như mình không nhỉ?
_Hoàng Thượng giá lâm...
Tiếng thông truyền làm Gia Nhi giật mình.
_Ôi trời vừa mới nhắc hắn đã đến nơi rồi...
Lý Hiểu bước vào trong,Gia Nhi lúng túng thi lễ
_Thần thiếp tham kiến Hoàng Thượng.
Nhìn thấy Gia Nhi mặc y phục của Phi Tần trang điểm lộng lẫy ,Lý Hiểu như bị mê hoặc.
_"Trang phục Quý Phi đúng là rất hợp với nàng ấy..."
Lý Hiểu phất tay,tất cả nô tỳ liền lui ra hết,chàng đỡ Gia Nhi đứng lên,cú chạm tay làm Gia Nhi hoảng hốt.
_Đứng lên đi.
_Hước...dạ dạ...đa tạ Hoàng Thượng...
_"Sờ tay mó chân...đồ dê xồm."
Lý Hiểu ngồi xuống bàn trà và ra lệnh cho Gia Nhi cùng ngồi.
_Nàng ngồi đi..
_Ừm...cám ơn....
Lý Hiểu mỉm cười
_Nàng đúng là chẳng biết lễ nghi gì cả....bảo ngồi thì ngồi ngay à.?
Gia Nhi trố mắt nhìn Lý Hiểu suy nghĩ.
"_Không thì làm gì?hay ngươi bảo ngồi thì ta múa cho ngươi xem sao....đồ thần kinh.."
_Ở đây có quen không,có thích không?
Gia Nhi càng khó hiểu hơn
_"Bị cầm tù mà hỏi có thích không...não của hắn hâm thật rồi..."
_Dạ ...thần thiếp được sự đãi ngộ của Hoàng Thượng thật rất biết ơn...nhưng dù sao thần thiếp cũng là nghi phạm,án oan vẫn chưa được xoá bỏ nên lòng không mấy vui nổi....lại rất nhớ nhà...nhớ tướng công.
Lý Hiểu mặt tối sầm lại,đập bàn quát lớn,làm Gia Nhi hoảng hồn
_Rầm.!
_Ối mẹ ơi.
_Kim Gia Nhi ...nàng thôi giả vờ làm Tư Mỹ Nhân đi...Dương Khải Tuấn không phải tướng công của nàng...đừng gọi bừa bãi.
Gia Nhi nuốt khan một cái
_Ực....thần thiếp,thật,thật là Tư Mỹ Nhân mà....
Lý Hiểu tức giận đứng lên
_Nàng là Kim Gia Nhi thì ta chừa cho con đường sống ...là Tư Mỹ Nhân thì chẳng những bị trảm thủ mà cả trên dưới Dương phủ cũng cùng chung số phận....kể cả thằng bé Khải Quân.
Gia Nhi mở to mắt,sắc mặt tái nhợt nhìn Lý Hiểu.
_Tại,tại sao chứ...?thần thiếp...không ,không có giết người....
_Tư Mỹ Nhân ở hoa viên đã đá nước vào mặt trẫm,cùng Khải Tuấn dối gạt trẫm,mang tội khi quân phạm thượng ....Kim Gia Nhi thì chỉ vì hoảng sợ mà bỏ chạy khỏi trẫm....nàng nói xem nàng sẽ là ai?