Chương 8: Yêu trong giấc mộng

Xin Chào Tướng Công

Chương 7:Yêu trong giấc mộng(phần 1)

Gia Nhi run rẩy,môi mím chật

_"Mình có thể chết,nhưng Khải Tuấn và Heo Con không thể gặp chuyện...Heo Con chỉ mới ba tuổi thôi ,nó lại đáng yêu như thế...."

Nhưng Gia Nhi không phải là cô gái yếu đuối ,cô trả lời.

_Thế Hoàng Thượng muốn thần thiếp là ai?Người là Cửu Ngũ Chí Tôn muốn xóa bỏ danh phận của một người không khó...nhưng dù thần thiếp có là Tư Mỹ Nhân hay là Kim Gia Nhi...thì cả hai đều là thê thiếp của Dương Khải Tuấn đã bái đường kết tóc đúng lễ phu thê,không phải giả tạo...Hoàng Thượng không phải rất muốn biết thần thiếp là ai từ đâu đến hay sao?vậy để thần thiếp nói cho Hoàng Thượng biết...thần thiếp chính là...

....

Vài hôm sau trước điện Kim Loan ,Lý Hiểu cho xét xử vụ án của Kim Gia Nhi,lúc này Khải Tuấn muốn đưa ra các chứng cứ chứng minh thi thể chôn ở cây táo không phải là Tư Mỹ Nhân để có thể cứu Gia Nhi thoát tội,chàng không muốn Liễu Tuyết phải mang tội cho lời khai giả,nên ngụy tạo chứng cứ cho cái chết của Tiểu Cúc là do Yêu Nhân hãm hại.Thế nhưng các chứng cứ chưa kịp đưa đến Hoàng Cung đã bị Oanh Oanh cho người hủy sạch,cả cái xác vô danh hay thi thể của Tiểu Cúc đều bị đốt ra tro không dấu vết.

Đứng nơi Điện lớn Oanh Oanh và Lư Chấn vô tình phối hợp, mỗi người một câu đều muốn dồn Gia Nhi vào tội chết.

Oanh Oanh nói.

_Bẩm Hoàng Thượng cả hai thi thể của nạn nhân đều đã bị hủy nhưng Oanh Oanh vẫn còn một nhân chứng có thể chứng minh Kim Gia Nhi không phải là Tư Mỹ Nhân...mà còn đáng sợ hơn ả ta là một Quỷ Hồn.

Cả triều đình nhốn nháo.

_Quỷ ư?

_Đúng rồi chỉ có quỷ mới có khả năng biến đổi gương mặt xấu xí của Dương ngũ phu nhân thành xinh đẹp được chứ.

_Phải xử tử ả mới mong ổn định lòng người.

Khải Tuấn nắm chật hai bàn tay ,đôi mài cau có.

_Nói xằng bậy...Tư Mỹ Nhân không phải là Quỷ....nàng chẳng qua chỉ trúng chú dị dung.

Lư Chấn nhếch mép cười khẩy

_Khải Tuấn ngươi đừng cố cãi nữa ...chú dị dung của bọn yêu nhân không phải là biến người bị hại thành xấu xí hay sao,tại sao lại biến Tư Mỹ Nhân thành Kim Gia Nhi?quá hoang đường ,quá vô lý....Hoàng Thượng nếu bây giờ cho đòi nhân chứng vào triều có thể chứng minh Tư Mỹ Nhân bị Quỷ nhập thì ả Kim Gia Nhi đó phải đem hoả thiêu mới có thể diệt trừ quỷ hồn tái sinh.

Khải Tuấn liếc mắt nhìn sang Lư Chấn,đôi mắt nổi lên vài tia máu giận dữ.

_Lư Chấn ngươi mượn gió bẻ măng,thừa cơ hội trả thù riêng...ba lần bảy lượt muốn ép thê thiếp của ta vào con đường chết.

_Ngươi nghĩ sao thì tùy ngươi...ta chỉ lo cho bá tánh vô tội ...nếu không sớm diệt trừ quỷ hồn nó sẽ hại chết nhiều người hơn.

_Câm đi...ngậm máu phun người đồ tiểu nhân.

Lư Chấn nghiến răng nhìn Khải Tuấn,giận đến đỏ mặt vì bị chửi.

_Ngươi...

Lý Hiểu đập tay lên tay vịn của Ngai Vàng.

_Bộp...

_Im hết đi...các ngươi không nhớ mình đang đứng ở đâu à?

Đoạn nhìn sang Oanh Oanh nói

_Cháu bảo là có nhân chứng à....là ai?

_Dạ là Tam tỷ Liễu Tuyết ,tỷ ấy chính mắt thấy Kim Gia Nhi ngủ say ,gương mặt thay đổi liên tục..

Lý Hiểu nhìn sang Liễu Tuyết

_Liễu Tuyết...tại sao lúc trước ngươi không nói với trẫm chuyện gương mặt của Kim Gia Nhi biến đổi.?

Liễu Tuyết quỳ xuống nói.

_Dạ...dạ Bẩm Hoàng Thượng do lúc đó thần thiếp quá hoảng sợ nên đã quên mất...

_Hừm...do sợ hãi mà lời khai lúc có lúc không à?chuyện này quá phiến diện trẫm không chấp nhận...cứ cho là ngươi lúc đó đã hoa mắt nhìn nhầm đi...

_Ơ...dạ...thần thiếp nhìn nhầm ạ....

Oanh Oanh nhăn nhó không phục.

_Hoàng Thượng Oanh Oanh còn một nhân chứng nữa.

_Còn nữa à.....vậy truyền vào điện đi...

_Dạ...truyền Du Dũ Mẫu của Tư Mỹ Nhân....

Khải Tuấn và Khải Thành nhìn nhau bỡ ngỡ.

_Bà Vú sao?

Bà Vú run lập cập quỳ xuống trước điện nói

_Dạ...dạ...thảo dân là là Du thị tham kiến Hoàng Thượng...vạn tuế vạn vạn tuế....

_Ừm....ngươi là Bà Vú của Tư Mỹ Nhân sao?

_Dạ thảo dân là nô tỳ cận thân bên cạnh Tư phu nhân từ nhỏ thảo dân đã theo hầu bà cho đến khi bà gả đến Tư Gia,chính tay thảo dân đã đỡ sinh cho phu nhân,và cũng chính thảo dân đã chăm sóc Tiểu Thư từ nhỏ đến lớn,tính tình,thói quen của Tiểu Thư thảo dân đều thông thuộc hết.

_Ừm...như vậy nếu ngươi chất vấn về sở thích ,thói quen hay đặc điểm của những người trong Tư phủ như thế nào thì Tư Mỹ Nhân cũng sẽ trả lời đúng hết có phải không?

_Ơ...chuyện này cũng không chắc chắn đâu ạ!

_Tại sao?lẽ nào Tư Mỹ Nhân ngay cả chuyện của bản thân ở Tư phủ cũng không biết sao?

_Dạ...bẩm Hoàng Thượng...Tiểu Thư nhà thảo dân khi sinh ra đã mang gương mặt xấu xí,tính tình ngờ nghệch...dù đã ba mươi tuổi rồi nhưng cử chỉ cứ như trẻ con,không tự chăm sóc bản thân được,trí nhớ cũng chẳng có...đừng nói là thảo dân cả cha mẹ của mình Tiểu Thư cũng lúc nhớ lúc quên.

_Hừ trẫm đã từng gặp Tư Mỹ Nhân tuy gương mặt xấu xí nhưng thần trí rất minh mẫn,thông tuệ ,nếu không tại sao ở dạ yến trăng tròn có thể đối thơ giành thưởng được?

_Dạ...bẩm lúc đó là vì vào ba tháng trước khi Tiểu Thư nhà thảo dân gả đến Dương phủ...trong lúc bái đường đã bị lão gia đá văng ra cửa ,đầu bị chấn động bất tỉnh hơn ba ngày ,sau khi tỉnh lại Tiểu Thư đã trở nên thông minh lạ kỳ...

_Có chuyện đó sao?

Oanh Oanh mỉm cười ,ánh mắt long lên như vừa bắt được vàng.

_Bẩm Hoàng Thượng vậy là quá rõ ràng...chính vào lúc Tư Mỹ Nhân bất tỉnh quỷ hồn của Kim Gia Nhi đã nhập vào tác quái...xin Hoàng Thượng hãy kết án xử tử ả.

Cả triều thần cũng đồng thanh.

_Xin Hoàng Thượng xử tử Kim Gia Nhi.

Lúc này Mẫn Di bước vào.

_Tam Vương Gia cầu kiến....

_Hoàng Thượng vạn tuế vạn vạn tuế.

_Tam Hoàng huynh...huynh đang bị cấm túc sao dám rời khỏi phủ?

_Dạ bẩm Hoàng Thượng ,thần ở phủ nghe được Hoàng Thượng xử án Kim Gia Nhi nên rất lo lắng cho nàng nên mạo muội đến Hoàng Cung xin tội cho nàng ấy.

_Huynh cũng biết Kim Gia Nhi sao?

_Lúc Hoàng Thượng lệnh cho Khải Tuấn và Triển Bình đến thôn thành tây diệt yêu nhân,thần đã cùng theo hỗ trợ...Kim Gia Nhi khi đó là Tư Mỹ Nhân đã trượng nghĩa giết Xà Yêu và Hắc Diện Ngọc cứu thần và mọi người lúc lâm nguy...xét về công nàng đã giúp triều đình diệt trừ Yêu Nhân...xét về tư thì đã cứu thần một mạng...chưa hết...Kim Gia Nhi trong thân xác của Tư Mỹ Nhân đã giúp đỡ nhiều bá tánh nghèo khổ có gạo ăn,cứu giúp nhà họ Hồ thoát tay ác bá Bành Lễ...tại sao phải xử tử một cô nương tốt như vậy chứ?

Oanh Oanh lên tiếng

_Tam Hoàng Thúc...dù ả có làm nhiều điều thiện thì chẳng qua chỉ là chuyện che mắt người khác mà thôi...ả là Quỷ hồn ,quỷ hồn thì chỉ hại người.

_Cháu thật cưỡng từ đoạt lý...vì ghen tức Kim Gia Nhi mà để thù hận che mắt...đừng tưởng ta không biết những gì cháu đã làm...

Oanh Oanh bỗng tái mặt

_Thúc...thúc nói gì chứ...cháu đã làm gì...?

_Cháu làm gì thì cháu tự hiểu lấy...nhưng ta nghĩ không chỉ mình ta biết đâu...

Nói xong Mẫn Di đưa mắt nhìn lên Lý Hiểu.

Lư Chấn thấy mọi chuyện bị dao động liền lên tiếng

_Tam Vương Gia chuyện nào ra chuyện đó...Kim Gia Nhi đã cứu các ngươi nhưng ả lại giết chết hai mạng người...không thể không truy cứu...

Khải Tuấn quỳ xuống nói

_Hoàng Thượng ,Nàng ấy không có giết Mỹ Nhân ,Mỹ Nhân là do Yêu Nhân giết...Gia Nhi là do Yêu Nhân đánh nhập vào xác của Mỹ Nhân...lúc trước nàng có mạo phạm Hoàng Thượng...thần đã bao che dối gạt người là vì sợ người không tin chuyện nhập thể..xin Hoàng Thượng tha tội...

Lý Hiểu cười khẩy một cái nhẹ rồi nói.

_Các ngươi đừng tưởng trẫm quanh năm ở trong Cung Cấm thì không biết hết những chuyện xảy ra bên ngoài...kẻ nào làm việc gì,có dối gạt Trẫm hay không ,trẫm đều nắm rõ trong lòng bàn tay,chẳng qua là trẫm muốn xem các ngươi đang diễn vở tuồng gì mà thôi.

Tất cả triều thần đều mắt la mài liếc,im phăng phắt,đến Oanh Oanh cũng khép nép không dám thở mạnh.

_Kim Gia Nhi là một U Hồn đã vô tình nhập thể vào Tư Mỹ Nhân...đã giúp triều đình tiêu diệt Yêu nhân giải án oan thôn thành tây trẫm ghi công...Tư Mỹ Nhân do Yêu nhân hại chết không liên quan Kim Gia Nhi nhưng đã doạ cho Tiểu Cúc sợ rơi xuống hồ mà mất mạng không thể không truy cứu...xem như lấy công chuộc tội trẫm xử Kim Gia Nhi vô tội chuyện đến đây kết thúc không được truy cứu nữa....Dương Khải Tuấn ngươi được phép đưa gia quyến về Châu Linh .

_Đa tạ Hoàng Thượng ...nhưng ngũ phu nhân của thần Kim Gia Nhi nàng ấy có phải cũng được phóng thích không ạ?

Lý Hiểu gật đầu

_Đương nhiên là được phóng thích....người đâu mang Dương ngũ phu nhân vào điện..

Mọi người có mặt đều kinh ngạc,xầm xì khi nhìn thấy một tiểu thái giám bưng một khay gỗ bên trên đặt một cái hũ sành.

_Kim Gia Nhi hay là Tư Mỹ Nhân đều trả lại cho Khanh Dương Khải Tuấn.

Khải Tuấn trợn to mắt nhìn Lý Hiểu với vẻ mặt không chấp nhận .

_Hoàng Thượng ý của người là gì?Gia Nhi đâu...nàng ấy đâu rồi.?

Lý Hiểu chỉ tay vào hũ sành.

_Đó chính là tro cốt của nàng ta.

Khải Tuấn môi run run cười nụ cười méo mó

_Hoàng Thượng người đang trêu đùa thần đúng không?Gia Nhi sao có thể nằm trong đó được.

_Ta không có đùa...mấy hôm trước Thiên Lao phát hoả...Kim Gia Nhi đã bị thiêu chết trong ngục rồi..vì để cho nàng ta ra đi minh bạch nên trẫm hôm nay vẫn xét xử vụ án cho ra lẽ....Kim Gia Nhi hay Tư Mỹ Nhân đều chết cả rồi.

Khải Tuấn đứng không vững khụy xuống,Khải Thành nhanh tay đỡ một bên vai chàng .

_Biểu huynh!

_Khải Tuấn!

_Lão gia..

Khải Tuấn thất thần ,đôi mắt đỏ lên ngấn lệ,ôm lấy hũ tro cốt vào lòng...

_Gia Nhi....ta thật vô vụng...ta hại chết nàng rồi....Gia Nhi...ta đã hại chết nàng ...ta đưa nàng về Châu Linh...đi với ta về Châu Linh...Gia Nhi...

Khải Tuấn không để tâm gì nữa chàng ôm hũ cốt như kẻ say rượu lê từng bước nặng nhọc đi ra khỏi Kim Loan điện,trước những ánh mắt soi mói,xầm xì,thương hại lẫn chê trách.

_Ơ sao vô lễ như thế..còn chưa bái biệt Hoàng Thượng..

_Thật...đáng thương...

Khải Thành lên tiếng

_Xin Hoàng Thượng tha tội....huynh ấy vì quá đau lòng nên quên mất lễ nghi...

_Không sao...Khanh đi theo lo cho hắn đi...

_Dạ....

_Tất cả lui hết đi...bãi triều....

_Hoàng Thượng Vạn tuế vạn vạn tuế....

Mẫn Di nhìn theo bóng lưng của Lý Hiểu lòng nghi hoặc.

_"Gia Nhi dễ chết như thế sao?"

Lý Hiểu lấy lại hai mãnh đá Huyền Ảnh của Khải Tuấn ghép thêm vào mãnh lớn mà mình sở hữu,ngày đêm luyện Huyết Linh thuật.Các phi tần,hậu cung sau một đêm thị tẩm đều biến mất không rõ lý do,hoặc chết không minh bạch,qua hai tháng sau chẳng những linh lực của Lý Hiểu vượt bậc mà dung mạo cũng trẻ trung hơn .

_Với công lực và quân đội của ta bây giờ không khó tấn công vào Huyền Ảnh Cốc...nhưng vị trí của Cốc Huyền Ảnh này nằm ở đâu chứ?

Đang suy nghĩ bỗng dưng trong đầu của Lý Hiểu lướt qua những hình ảnh kỳ lạ.

_Xoẹt!

_Á...đầu của ta...

Trong mơ hồ Lý Hiểu nghe thấy có tiếng ai gọi mình.,nhưng lại không phải gọi tên của chàng.

_Aaaaa....không lẽ đây là do ma lực của đá Huyền Ảnh sao?Hoả Hổ từng nói đá Huyền Ảnh có lúc toả ra ma lực kỳ bí khống chế tâm thức của người sở hữu nó...aaa...ta phải khống chế tâm thức của mình...

Lý Hiểu ngồi lên Long Sàng vận công điều tức,dần chìm vào ảo mộng.

....Hiện Đại...

_Giám đốc,giám đốc...

Nghe tiếng của cô trợ lý Anh Tài giật mình tỉnh giấc.

_Ơ...cô An hả?

_Dạ...mọi người đang chờ giám đốc đến phòng họp để xem mãnh đá đã mua được.

_Ừm....

Anh Tài vừa đi vừa suy nghĩ

_Khi nãy mình đã ngủ quên sao?giấc mơ thật kỳ quái...Gia Nhi mặc cổ phục thật là xinh quá...giờ này không biết em ấy đang làm gì,gọi điện thử xem...

_Giám đốc ...đến giờ họp rồi ạ...

Anh Tài chưa kịp bấm số thì đã đi đến cửa phòng họp,nên anh thôi không gọi điện cho Gia Nhi nữa.

Khi vào bên trong nhìn vào mãnh đá xanh lam đang phát sáng lấp lánh,Anh Tài như bị nó mê hoặc.

_Kỳ lạ sao mình có cảm giác đã gặp mãnh đá này ở đâu rồi ấy.

_Thưa Giám Đốc nếu chúng ta đem mãnh đá này vào bộ sưu tập trưng bày ở buổi triển lãm của công ty ắt sẽ có nhiều sự chú ý,thu hút nhiều nhà đầu tư đến với dự án của chúng ta.

_Mãnh đá này thật kỳ lạ.

_Vâng,nó đã được phát hiện trong vụ nổ cách đây năm mươi sáu năm ở núi Chùa...qua biết bao tay của những kẻ buôn đá quý cuối cùng thì thuộc về công ty chúng ta sở hữu...nó được đặt tên là "Nước mắt thiên sứ",vì nhìn như hình dáng của một gọt lệ vậy.

_Tôi nghe nói có nhiều chuyện bí ẩn xảy ra xung quanh nó lắm đó...ví dụ như vào đêm trăng tròn nó sẽ phát huy ánh sáng đến cực đại,như bóng đèn neon luôn...và nhiều sự biến mất kỳ lạ của người sở hữu nó nữa.

_Đúng đó...tôi nghe được một chuyện rất kinh dị luôn...đó là vào mười năm trước ông chủ họ Lâm trong đêm trăng tròn đã biến mất vô cớ khi đang ngắm nghía mãnh đá này,mấy hôm sau thì phát hiện ông ấy chết ở trong phòng do bị thương khắp thân thể,xét nghiệm thì nói rằng ông ta bị té từ trên cao xuống,lạ ở chỗ căn phòng của ông ta chính là hiện trường luôn,mà dù có leo lên trần nhà rồi rơi xuống ,ông ta cũng không thể bị thương nặng như vậy.

Anh Tài cười lớn

_Ha ha....cậu thật giỏi kể chuyện trịnh thám Ha....mặc kệ mãnh đá này có lai lịch gì...tôi quyết định cho nó vào bộ sưu tập trưng bày...

_Dạ...

Mãnh đá được giao cho Anh Tài bảo quản nên anh mang nó về nhà,trên đường anh tranh thủ gọi điện cho Gia Nhi.Khi chuông điện thoại đổ vài tiếng thì một người thân đầy máu me từ đâu xông đến,khiến Anh Tài hoảng hồn bẻ tay lái đâm vào lề ,chiếc xe đâm mạnh vào gốc cây dừng lại,Anh Tài đập đầu vào vô lăng bất tỉnh.

_Aaa...có tai nạn rồi...

_Mau gọi cứu thương đi...

_Gọi cảnh sát đi...

_Ghê quá người đó bị xe tông ngất rồi kìa...tài xế cũng bị thương kìa...

Cả hai liền được dân chúng đi đường đưa vào bệnh viện cấp cứu ,cả hai nằm trên hai giường đặt song song chỉ cách màng che trong phòng sơ cứu chờ bác sĩ đến .Người đó tỉnh lại bước xuống giường ,vén màng ra xem,nhìn thấy Anh Tài nằm bất động bên cạnh thì ngạc nhiên.

_Lý Hiểu?

Đó chính là Hứa Lâm ,hắn bị thương vì bị Như Mộng truy sát.

_Hừm...không đúng lúc Ảo Cảnh Huyền Ảnh Cốc bị Như Mộng hủy diệt ,hắn đã chạy khỏi không thể bị cuốn về thế giới Hiện Đại,đây có lẽ là người có dung mạo giống hắn...ơ dường như trên người hắn có linh lực của đá Huyền Ảnh.

Hứa Lâm chưa kịp xem trong túi quần của Anh Tài có vật gì thì bác sĩ và y tá đã chạy vào,hắn đành nằm xuống giường.

Anh Tài chỉ bị xây xát nhẹ nên khi tỉnh lại có thể xuất viện ,vì nghĩ rằng do mình gây ra tai nạn nên đã chịu bồi thường cho Hứa Lâm,Hứa Lâm đang bị Như Mộng tìm kiếm nên không tiện về nhà hay trường học đành nói dối mình bị chủ nhà đuổi đi,không chỗ ở,không việc làm xin Anh Tài giúp đỡ.Thấy Hứa Lâm có kiến thức nên Anh Tài cho hắn vào công ty mình làm việc văn phòng còn hỗ trợ nhà ở nhân viên.

Hứa Lâm nhanh chóng tiếp cận và lấy được sự tin tưởng của Anh Tài.

Gia Nhi nheo mắt choàng tỉnh thì bên ngoài trời đã tối,cô ngồi dậy nhìn về phía nhà bếp thấy bóng lưng quen thuộc của Khải Tuấn đang đứng làm bếp.Cô bước xuống giường bước đi chậm nhẹ đến sau lưng Khải Tuấn,rưng rưng vòng tay ôm lấy eo của anh tựa trán vào lưng anh khóc thúc thít.

_Hức,hức....thiếp thật là ngu...chàng ở bên cạnh thiếp lâu như vậy...mà thiếp lại nhận không ra...hức hức...Tướng Công.

Khải Tuấn dừng tay,chàng thổn thức,tim đập mạnh xúc động,xoay người ôm chật Gia Nhi vào lòng.

_Cuối cùng...nàng cũng nhận ra ta rồi....Mỹ Nhân...

_Hức hức....chúng ta bỏ lỡ nhau lâu như vậy...thiếp thật có lỗi với Tướng Công...hức hức...

_Không phải lỗi của nàng,không phải do nàng....

Khải Tuấn vuốt tóc Gia Nhi vỗ về

_Nàng bị Hứa Lâm đánh ngất,ta đã đưa nàng về đây...Anh Tài có gọi điện cho nàng như ta không dám bắt máy ,chỉ nhắn tin nói nàng bận giao hàng ,đi chưa về nhà thôi.

_Thiếp nhớ ra Tướng Công rồi...từ đây thiếp sẽ ở mãi bên chàng không đi đâu nữa....hic...

_Gia Nhi...

Khải Tuấn nâng cằm Gia Nhi lên triều mến ,rũ mi nhìn nàng rồi chầm chậm nhẹ hôn lên môi nàng.

_Rầm!

Cánh cửa nhà mở tung ra Như Mộng ngã bịch xuống đất.

_Nước....cho ta nước....chết khát rồi đây.....

Khải Tuấn và Gia Nhi hoảng vía ôm nhau còn chật hơn.

_Như ,Như Mộng tỷ.

_Như Mộng.

Như Mộng tu liên hồi nước vào miệng.

_Ực,ực....khà...tên Hứa Lâm xảo huyệt....chạy mất nữa rồi...cả nhà lẫn trường cũng không về....bị ta đánh trọng thương khó vận công thi triển linh lực....nhưng hắn vẫn là mối hoạ...ta tiêu tốn linh lực nhiều quá cần phải tịnh dưỡng ít hôm,có lẽ chưa thể đưa ngươi về An Lý được rồi Khải Tuấn.

Khải Tuấn vẻ mặt áy náy nhìn Như Mộng.

_Gia Nhi đã nhớ ra mọi chuyện rồi...ta định cùng nàng ở lại đây sinh sống.

_Phụt...

Như Mộng phun nước đang ngậm trong miệng ra,há hốc nói.

_Thế thì sao?Cô ấy đã là vợ của Anh Tài rồi...ngươi định cướp vợ của người ta sao?

Gia Nhi và Khải Tuấn nhìn nhau vẻ mặt lo lắng,khó xử.

_Lúc thiếp bất tỉnh mẹ Gấu đã gả thiếp cho Anh Tài...chuyện này thiếp vẫn chưa đồng ý.

Như Mộng cười vặn vẹo.

_Hừ...tay cô còn đeo nhẫn cưới kìa....chuyện này hai người không giải quyết nổi đâu...

_Muội sẽ tìm cơ hội nói rõ với Anh Tài....tướng công lòng của thiếp chỉ hướng về chàng....nếu lấy Anh Tài khác nào vừa phụ chàng ,vừa dối gạt anh ấy.

Khải Tuấn nắm chật tay Gia Nhi

_Ta mất nàng một lần rồi,đau không tả nổi...ta không muốn mất nàng thêm lần nào nữa...chúng ta cùng về An Lý nha.

Gia Nhi xúc động ánh mắt long lanh ướt lệ

_Ừm...

Như Mộng thở dài

_Hai ngươi tự giải quyết chuyện của hai ngươi đi còn ta ,ta sẽ giải quyết tên Hứa Lâm đến cùng.

Anh Tài mở triển lãm thành công,nhận nhiều lời khen ngợi của báo chí khiến tên tuổi của công ty quảng bá rầm rộ mang đến nhiều hợp đồng làm ăn ,khiến cho chị Chi rất vui,chính thức ghi tên thừa kế tài sản cho Anh Tài,vị trí phó tổng cũng giao cho anh.Anh Tài vui mừng đem mãnh đá Huyền Ảnh làm thành một sợi dây chuyền đem tặng cho Gia Nhi ,sẵng dịp cầu hôn cô luôn.

Anh Tài mời Gia Nhi đến nhà mới,nơi đây đã trang hoàng thành một lễ đường y như trong truyện cổ tích,trong lúc Gia Nhi chưa kịp mở lời thì anh đã quỳ xuống cầu hôn cô.

_Kim Gia Nhi em hãy đồng ý làm vợ của anh nha.

Không để cho Anh Tài mở chiếc hộp có chứa sợi dây chuyền ra,Gia Nhi đã lên tiếng từ chối.

_Em xin lỗi...em không thể lấy anh....Anh Tài em biết là anh rất tốt với em...nhưng từ trước đến giờ em chỉ xem anh như người bạn mà thôi,một người bạn thật thân thiết....chỉ vậy thôi...em ,em đã có người yêu rồi...em rất yêu anh ấy ,em và anh ấy...

Anh Tài như muốn vỡ tim khi nghe Gia Nhi nói cô đã yêu người khác,anh cố nhếch môi lên cười gượng.

_Em đang đùa gì vậy Gia Nhi?Hai chúng ta đã đính hôn rồi....em đã là vợ của anh...ai cũng biết,ai cũng gọi em là chị Chúng....em không thể chối được....

_Anh Tài...anh đừng như vậy mà...tình yêu không thể miễn cưỡng được...em biết em đã làm anh bị tổn thương nhưng em không thể nói dối anh...em không yêu anh sao em có thể sống cùng anh đến trọn đời được,anh cũng không muốn vợ của mình suốt ngày chỉ nhớ thương người khác chứ...em xin lỗi...tiền viện phí mà anh đã trả để cứu mạng em...em sẽ tìm cách trả lại cho anh....em mong anh hiểu...em phải đi rồi...

Anh Tài hai mắt đỏ lên chụp lấy tay Gia Nhi.

_Anh không cần tiền...anh chỉ cần em...nói với anh là em đang đùa đi...những lời này chỉ là nói đùa thôi....anh thua rồi...anh không đùa nữa...em đừng đùa nữa...

Anh Tài càng nói càng xiết chật tay kéo Gia Nhi ôm cứng vào lòng.

_Anh sai chỗ nào em cho anh xin lỗi đi...đừng nói là em phải rời xa anh mà...

_Á...anh buông em ra ...em không thở được....Tướng công...

_Rầm.

Khải Tuấn đạp cửa chạy vào kéo Gia Nhi ra khỏi vòng tay của Anh Tài.

_Buông Gia Nhi ra.

Anh Tài mở to đôi mắt đang đỏ rực ướt lệ nhìn Khải Tuấn

_Bác Dương?

Rồi anh nhìn sang Gia Nhi run run môi hỏi.

_Người em yêu là Bác Dương sao?

Gia Nhi không ngần ngại trả lời

_Đúng,em yêu Khải Tuấn....đời này sinh ra là chỉ yêu anh ấy.

Anh Tài tức giận hét lớn như muốn nổ tung căn phòng.

_Em điên rồi sao?ông ấy đáng tuổi cha của em đó...sao em có thể yêu một ông già như vậy hả?em đang chà đạp anh sao?

_Em không có điên....em yêu anh ấy thật lòng...em xin lỗi...Khải Tuấn mình đi thôi...

Khải Tuấn nắm tay Gia Nhi rời đi,Anh Tài chạy theo kéo Gia Nhi lại,còn tấn công đánh Khải Tuấn.

_Ông đưa em ấy đi đâu?không được dẫn vợ của tôi đi....yaaa...

Nhưng Anh Tài không phải đối thủ của Khải Tuấn,anh bị Khải Tuấn đá vào bụng đau đến không thể ngồi dậy được.Khải Tuấn nghiêm mặt nói

_Nàng ấy là thê tử của ta,đã bái đường thành thân , đã có cốt nhục của ta...dù là Lý Hiểu hay là ngươi cũng không thể cướp nàng ấy ra khỏi tay của ta.

Nói xong Khải Tuấn đưa Gia Nhi rời đi,Anh Tài như muốn chết lặng,anh bần thần rơi lệ

_Đã có con với nhau rồi sao?khi nào chứ?là khi nào?aaaaaaaa.......

Chuyện của Anh Tài và Gia Nhi chẳng bao lâu đã đồn khắp khu phố Tâm Hiệp,còn đồn đến công ty của Anh Tài khiến cho anh trở thành trò cười bàn tán.Anh Tài suy sụp tinh thần suốt cả tuần nhốt mình trong căn hộ mới ,uống rượu và tự hỏi tại sao Gia Nhi có thể yêu Khải Tuấn...tại sao họ đã qua lại lâu như vậy mà anh không biết.Còn Gia Nhi cũng bị người trong khu phố chê cười,bảo cô mê muội bỏ chồng đi yêu một ông già nghèo kiết xác.Nhưng chị Cà Na lại không vì chuyện đó mà trách mắng hay ép uổng gì Gia Nhi cả,lúc gặp mặt Khải Tuấn nói chuyện đúng sai,chị cũng rất nhẹ nhàng.

_Ừm...con tôi yêu đâu tôi gả đó chỉ mong sau này anh đối xử tốt với con tôi...sính lễ không cần phô trương nhưng nó dù sao cũng là con gái thanh xuân ,cũng nên có một bộ trang sức ,một mâm cỗ đãi bà con bạn bè.

Khải Tuấn gượng cười,có chút áy náy.

_Dạ,chị...à mẹ vợ yên tâm...tôi...à con rể sẽ chuẩn bị tốt...không để Gia Nhi phải chịu thiệt thòi gì đâu.

Đêm đó Gia Nhi chuẩn bị đi ngủ thì chị Cà Na lên gác xếp nói chuyện với cô.

_Gia Nhi à,mẹ đã đi xin lỗi anh Huy và chị Chi rồi...cả hai cũng đã bỏ qua chuyện này...nhưng mẹ không có cách nào mở miệng nói với thằng Anh Tài được....ba năm qua mẹ đã xem nó như là con rể trong nhà...thật khó mở lời...

_Mẹ đừng vì chuyện của bọn con mà nhọc lòng nữa...qua một thời gian anh ấy sẽ hiểu thôi...còn tiền viện phí..chắc con phải làm cả đời mới mong trả nổi hết cho anh ấy...

_Chúng ta đúng là nợ nó quá nhiều rồi đó con....nhưng mẹ cũng không mong muốn con vì nợ ân tình mà sống với người con không yêu cả đời....

_Mẹ....

_Này...sao con có thể yêu Khải Tuấn vậy?

_Cũng là do duyên trời định thôi mẹ à....,phải...là do duyên đã định...nếu lúc đó không phải Anh Tài hẹn mình lên núi đánh nhau thì mình đã không gặp Đào Nga....chuyện sau đó cũng không xảy ra....

Anh Tài bơ phờ,hốc hác như kẻ bệnh sắp chết,cứ ngồi nhìn cái hộp đựng sợi dây chuyền đặt ở trước mặt ,thất thần mỏi mệt.

Đang lúc đó thì Hứa Lâm đi vào

_Phó Tổng?anh ở trong phòng hả?

Hứa Lâm cảm nhận được linh lực của đá Huyền Ảnh mới mò đến,thấy Anh Tài không trả lời lại như người mất hồn,nên lên tiếng.

_Anh đừng đau lòng nữa...dù sao thì Gia Nhi cũng đã gả cho Khải Tuấn rồi,anh không thể thay đổi sự thật đâu...nhưng anh không cảm thấy lạ hay sao?tại sao Gia Nhi lại yêu một ông già như vậy?tại sao Khải Tuấn lại xuất thần nhập quỷ như vậy...có thể ở bên cạnh Gia Nhi mà anh không hề phát hiện?

Anh Tài đã bị nói trúng nghi vấn trong lòng nên hỏi Hứa Lâm.

_Anh biết sao?

_Đương nhiên là tôi biết...

Anh Tài giương mắt nghi hoặc nhìn Hứa Lâm,Hứa Lâm mỉm cười nham hiểm.

Một lúc lâu trong màn đêm thanh tĩnh căn phòng của Anh Tài sáng rực ánh sáng xanh lam.

....An Lý....

Lý Hiểu từ từ mở mắt ra,chàng nhếch khoé môi cong nhẹ lên.

_Dương Khải Tuấn....ngươi sẽ không thể đến thế giới của ta được đâu....vì Anh Tài ta ở An Lý này là Vua.

Ánh mắt Lý Hiểu chuyển sang dữ tợn,hung ác,như biến thành một con người khác .

. Xin chào Tướng Công

Chương 7:Yêu trong giấc mộng(phần 2)

Hứa Lâm biết linh lực của mình suy yếu không thể đánh nhau với Như Mộng hay tiếp cận Gia Nhi hút nguyên thần,tuy Gia Nhi ở Hiện Đại không biết phát linh lực theo ý của mình nhưng với nội thương chưa lành Hứa Lâm cũng không dám chắc mình sẽ đánh thắng Gia Nhi thêm vào đó bên cạnh Gia Nhi lại còn có Khải Tuấn.Suy đi tính lại hắn quyết định ra tay với Anh Tài,một kẻ đang thất tình , mang đầy sự căm thù với Khải Tuấn.Lợi dụng sức mạnh liên kết của đá Huyền Ảnh ,Hứa Lâm đưa thần thức của Anh Tài đến An Lý và bảo rằng chỉ cần giết chết Dương Khải Tuấn trong giấc mơ thì Khải Tuấn sẽ không đến được Hiện Đại không gặp được Gia Nhi sẽ không thể mê hoặc cô được.Hứa Lâm không biết được chính xác Anh Tài sẽ nhập thể vào ai nhưng dù Anh Tài có nhập thể vào người có danh phận nào đi chăng nữa vẫn có thể giúp hắn tiêu diệt được kẻ thù.

Không giống như Gia Nhi nhập thể Tư Mỹ Nhân ,Anh Tài nhập thể vào Lý Hiểu không hoàn toàn khống chế được tâm ý của Lý Hiểu nhưng những ký ức và linh lực của Lý Hiểu ,Anh Tài hoàn toàn tiếp nhận hết.Cũng như Anh Tài ,Lý Hiểu cũng tiếp nhận được ký ức của Anh Tài,cả hai hòa hợp linh hồn thành một .

Anh Tài thức tỉnh nhìn thấy cảnh vật xung quanh mình quen thuộc biết ngay mình đã nhập thể Hoàng Đế An Lý,biết rõ về Khải Tuấn và danh phận của Gia Nhi ở đây .

_Theo như Hứa Lâm tính toán thì thời điểm này Gia Nhi ở Hiện Đại đang hôn mê vì căn bệnh U Não ,em ấy bị lạc thần thức đến đây nhập thể vào Tư Mỹ Nhân ,ngũ phu nhân của Dương Khải Tuấn.Hừm...Hứa Lâm cái tên yêu nhân này hắn tưởng mình là con cờ sao,sắp đặt mình đến đây để giết kẻ thù giúp hắn,Như Mộng ở An Lý không phải là Tộc Trưởng Huyền Ảnh Cốc có linh lực cao cường hay sao,muốn ta giết bà ấy ...đi nước cờ khó như thế.

Anh Tài chợt nhớ đến Gia Nhi bèn đi đến Lạc Vũ phòng,khi đến gần bên hoa viên của Lạc Vũ phòng Anh Tài nghe được tiếng hát của Gia Nhi .

Tim rung lên bước chân chùng lại có phần ngập ngừng không muốn bước tiếp,nghĩ đến chỉ vài bước nữa sẽ gặp lại kẻ phụ tình ,kẻ mà khiến anh suy sụp tinh thần,đau như chết đi lòng Anh Tài có chút bi thương,nhưng đã một thời gian anh không nhìn thấy Gia Nhi rồi,đầu óc quay cuồng trong mớ hình ảnh về Gia Nhi đang cười,đang nói lại hối thúc đôi chân tiếp tục bước ,để nhìn lại gương mặt ấy.

Có tiếng xì xầm của cung nữ đang đứng gần đấy.

_Kim Mỹ Nhân này dung mạo xinh đẹp nhưng bà ta hát khó nghe quá...

_Ừm...ca từ lại khó hiểu nữa....cái gì bông xanh bông trắng rồi lại vàng bông....đó không phải hoa hồng,hoa mẫu đơn sao?

Anh Tài đến ngay sau lưng bọn họ cất giọng ồn ồn.

_Các ngươi đang nói gì đó hả?dám bàn tán sau lưng chủ tử hả?

Cả hai hoảng hốt thi lễ.

_Á...Hoàng Thượng...nô tỳ tham kiến Hoàng Thượng...xin xin Hoàng Thượng tha tội...

Ánh mắt giận dữ liếc xéo qua người hai ả nô tỳ Anh Tài đanh giọng khiến bọn họ run rẩy như muốn ngất đi.

_Cút.!

_Dạ...tuân lệnh...

Anh Tài đưa mắt nhìn vào Gia Nhi ,cô vẫn đang say sưa vừa hát vừa cầm kéo tỉa bụi kiểng,thi thoảng lại múc gàu nước trong thùng gỗ tưới lên mấy gốc cây.Cô vươn vai đứng thẳng lên .

_Xong,đại công cáo thành....chăm sóc hoa kiểng trong vườn đã hoàn tất...tiểu Yến ,tiểu Uyên đi ăn cơm thôi.

Gia Nhi trong y phục cổ trang màu hồng nhạt,tóc buộc cao đuôi ngựa,nửa năng động nửa nhu mì khiến cho Anh Tài nhớ đến Gia Nhi trong Hiện Đại cá tính,dữ dằn càng cảm thấy lòng cay cay.

_Nếu như lần trước mình tìm thấy Gia Nhi ,kịp thời đưa em ấy rời khỏi mộng ảo thì em ấy đã không bị Dương Khải Tuấn mê hoặc rồi...

Anh Tài nghĩ đến lại dâng lên sự căm giận ,người con gái đó như vậy mà đã thốt ra những câu khiến cho anh đau lòng.

_A...chủ nhân.!

Chưa kịp để Anh Tài gọi tên ,Gia Nhi đã chạy đến bên anh ,nở nụ cười toả nắng,

Khiến cho Anh Tài tạm quên đi mọi suy nghĩ.

Gia Nhi cứ thế hồn nhiên líu lo nói liến thoắn

_Chủ nhân ,chủ nhân người xem ta đã tỉa cây kiểng đó thành hình con chuột ngộ lắm kìa...còn nữa hôm nay ta gặp lại con ốc sên A Ngư nó bò đến chậu hoa lan mà người yêu thích,bị ta quẳng sang cây tùng rồi...ha ha...

Anh Tài nhìn vẻ mặt ngây thơ của Gia Nhi liền nhớ đến những khoảnh khắc bên cô ,thấy cô vui vẻ biết dường nào,bờ môi đó ,ánh mắt đó nụ cười đó bây giờ đã thuộc về người khác,càng nghĩ lại càng giận ,lửa ghen tức trong lòng của Anh Tài lại bùng cháy,anh đưa tay bóp cằm Gia Nhi ,nghiến răng gằn giọng.

_Tại sao Gia Nhi ,tại sao em lại phản bội anh,tại sao?..

Gia Nhi vừa hoảng sợ vừa đau đớn ,cô khóc lóc van xin

_Á đau....hu hu...chủ nhân xin tha mạng...hu hu...ta không phải là Gia Nhi...hu hu....

Thấy mặt của Gia Nhi tím đỏ,hai mắt chảy lệ Anh Tài có chút dao động nghĩ ngợi.

_"Gia Nhi không dễ khóc như vậy...bị đánh gãy tay em ấy cũng không kêu đau...sao bây giờ lại mềm yếu thế này...?"

Chợt một thoáng ký ức của Lý Hiểu xoẹt qua tâm trí của Anh Tài.

_"Đúng rồi vào hai tháng trước,Kim Gia Nhi đã nói về lai lịch của mình..."

...Hai tháng trước...

Gia Nhi kể hết cho Lý Hiểu nghe về chuyện mình đã ngủ mơ và xuất hồn đến An Lý.

Lý Hiểu bây giờ mới ngộ ra những hình ảnh mà chàng đã từng mơ thấy đều là thuộc thế giới Hiện Đại nơi mà Gia Nhi sinh sống.

_Hừm..nàng chỉ nói suông...không bằng cứ sao trẫm có thể tin nàng...

_Lời thần thiếp nói là sự thật...thần thiếp là một U hồn của Hiện Đại...thần thiếp không có gạt người...thần thiếp...aa...đau quá...đau đầu quá...

Gia Nhi đang nói thì cô bỗng thấy đầu mình đau nhức như nổ tung,cô đưa hai tay ôm lấy đầu mình.Lý Hiểu hoảng hốt cũng đỡ lấy cô hỏi .

_Nàng sao vậy Gia Nhi?

_Aa....

Gia Nhi do không đủ linh lực trụ lại trong thân xác của Tư Mỹ Nhân nên đã tách ra,linh hồn cô bay lên .Lý Hiểu giật mình khi thấy tay chàng đang ôm thi thể trắng bệch lạnh ngắt của Tư Mỹ Nhân,chàng vội buông cái xác ra giơ tay níu giữ linh hồn của Gia Nhi nhưng không chụp đựợc,tay chàng cứ xuyên qua cô,chới với trong không trung.Chàng không muốn Gia Nhi cứ thế mà tan biến nên vận linh lực đưa hồn của Gia Nhi nhập lại thi thể của Mỹ Nhân.Với sự giúp đỡ của bốn mãnh đá Huyền Ảnh ,Lý Hiểu đã giúp Gia Nhi trụ vững trong thân xác Tư Mỹ Nhân.Thừa dịp đó chàng dùng yêu thuật xoá hết ký ức của Gia Nhi về bản thân và còn yểm chú mê tâm tạo một ký ức giả cho Gia Nhi đó là Kim Mỹ Nhân một nô tỳ cận thân của Lý Hiểu ,phải gọi Lý Hiểu là chủ nhân,mọi chuyện gì mà nàng muốn làm phải thông qua ý kiến của Lý Hiểu mới được phép làm,hằng ngày nàng ở trong Lạc Vũ phòng chăm sóc hoa kiểng ,học vẽ tranh ,viết chữ ,đánh đàn không được phép rời khỏi Lạc Vũ phòng.

Gia Nhi sau khi tỉnh lại quả nhiên trở thành Kim Mỹ Nhân suốt ngày chỉ ở Lạc Vũ phòng làm công việc được giao và chờ Lý Hiểu đến.

Ban đầu Lý Hiểu còn giữ chút lễ nghĩa,về sau càng si mê Gia Nhi nên đã có những cử chỉ âu yếm vượt mức,có lần không kiềm chế chàng bế thốc Gia Nhi lên giường định giở trò ân ái,nhưng Gia Nhi lại sợ hãi cự tiệt,còn tát cho Lý Hiểu vài cái bạt tay,máu tự ái của chàng nổi lên muốn dùng vũ lực cưỡng đoạt nàng ,Gia Nhi sợ đến mức phân tán linh hồn,lại thoát ra khỏi thân xác của Mỹ Nhân.Lý Hiểu hoảng sợ dùng linh lực giữ nàng lại,lần đó Gia Nhi hôn mê suốt mười ngày khiến cho Lý Hiểu áy náy,cắn rứt,và chàng tự hứa với lòng sẽ không cưỡng ép nàng nữa.

"_Nàng ấy bây giờ mỏng manh như sương khói,dễ vỡ hơn bọt bóng nước...nếu để nàng hoảng sợ linh hồn sẽ khó trụ vững..."

Anh Tài nhớ ra liền giật thót buông tay ra khỏi cằm của Gia Nhi.

_Ta ta xin lỗi nàng...ta nhầm....Mỹ Nhân ...nàng có đau lắm không?

_Hic...hic...đau lắm...chủ nhân đáng sợ quá....

Anh Tài ôm Gia Nhi vào lòng vuốt ve nàng trấn tỉnh ,vỗ về

_Ta xin lỗi ta xin lỗi....nàng đừng sợ...

"_Gia Nhi anh xin lỗi...bây giờ là em đang hôn mê vì bệnh ...tất cả không phải lỗi của em...anh sẽ giết hết những kẻ phá hỏng hôn nhân của chúng ta...sẽ để em sống cuộc sống thực tại một cách bình thường...không đá Huyền Ảnh,không Như Mộng,không Hứa Lâm và không có tướng công nào cả...."

Mẫn Di nghe triều thần bàn tán về các cung phi bị mất tích vô cớ ngày càng nhiều thì thấy làm lạ,nên cất công một chuyến vào Hoàng Cung hỏi chuyện Nghinh Phi vị phi tần đang chấp trưởng hậu cung.

_Tam Vương Gia cũng biết chuyện này sao?

_Chuyện hậu cung vốn dĩ không dính dán đến chính sự ,nhưng triều thần cũng có những thiên kim,tiểu thư được đưa vào Cung làm phi tần cho Hoàng Thượng,con cái,tỷ muội họ bị mất tích vô cớ đã làm lòng họ dậy sóng rồi,nếu không có đáp án ta e lần chầu triều sau sẽ có luồn sóng phẫn nộ với Hoàng Đế.

_Bổn cung cũng đã cho người điều tra...ừm...chuyện này...

_Chuyện có gì khó nói mà nương nương lại ngập ngừng...không lẽ với mối giao tình từ nhỏ đến lớn giữa ta và nương nương lại không thể nói ra sao?

Nghinh phi thở dài nói

_Tất cả bọn họ đều mất tích khi đến thẳm cung của Hoàng Thượng để thị tẫm.

Mẫn Di há hốc mồm ,trợn to mắt.

_Hả?

_Gần đây chuyện này đã giảm xuống vì Hoàng Thượng đã đem lòng si mê một Kim Mỹ Nhân ở Lạc Vũ phòng...ít khi truyền cung phi thị tẫm nữa.

_Kim Mỹ Nhân?yêu nữ phương nào mà có tài đến như vậy?có thể giữ chân Hoàng Đế cả tháng ư?

_Chuyện này ...bổn Cung cũng không biết...cũng chẳng dám hỏi...tính khí của Hoàng Thượng không ôn hoà như trước nữa người rất hay nổi giận vô cớ nếu để người không vừa ý sẽ bị chém đầu ngay mà chẳng chờ suy xét.

_Hừm...chuyện này ta phải tìm hiểu cho ra lẽ mới cam lòng...

Mẫn Di liền nhân thời cơ Lý Hiểu còn ở Ngự Thư Phòng liền lẻn vào Lạc Vũ phòng điều tra,đang nhẹ nhàng mở cửa sổ phòng để nhìn lén vị phi tần Kim Mỹ Nhân đó trông như thế nào thì.

_Bum!

_Ối mẹ ơi trời sập!

Mẫn Di đưa hai tay ôm đầu đau đớn quay lại ra phía sau,thì thấy Gia Nhi một tay cầm cái gàu múc nước một tay cầm cái thùng gỗ .

_Tên ăn trộm nhà ngươi dám đến đây rình mò hả?khôn hồn thì cút cho mau ,nếu để bổn cung tri hô thì Chủ Nhân của ta sẽ đến lôi ngươi đi chém đầu đó.

Mẫn Di vừa đau vừa kinh ngạc nhìn Gia Nhi.

_Kim Gia Nhi ngươi chưa chết sao?

_Hả,cái tên miệng quạ ngươi...chết chóc gì ở đây hả?ta không phải Kim Gia Nhi gì cả ta là Kim Mỹ Nhân...chỗ này là nơi ta cai quản...ngươi cút xéo cho mau đi...

_Ngươi nói gì cơ?ngươi là Kim Mỹ Nhân?hừ để bổn Vương thử xem...đỡ nè...

_Bốp.

_Á...

Mẫn Di xoay người đá vào vai của Gia Nhi,Gia Nhi bị trúng đòn văng ngã ra khỏi hành lang nằm sóng soài trên sân.Cô đau đớn đứng lên ôm vai bị đánh khóc mếu máo.

_Hu hu hu...đau quá ...Cái tên trộm khốn kiếp ngươi dám đánh ta...hu hu....chủ nhân ơi...hu hu....

Mẫn Di chớp chớp mắt khó hiểu

_Ngươi,ngươi không biết võ công sao?ngươi không phải Kim Gia Nhi à?

Nghe tiếng khóc của Gia Nhi ,Tiểu Yến ,Tiểu Uyên vội chạy đến,Mẫn Di sợ kinh động đến Lý Hiểu nên bỏ chạy khỏi Lạc Vũ phòng.

...Châu Linh....

_Hi hi...ha ha...Phan Thất...Lập Phú thúc...bên này...hi hi...

_Thiếu gia người ở đâu..?

_leng keng...

_Bên này...hihi...

Khải Quân vừa lắc cái vòng lục lạc vừa chạy trốn Phan Thất và Lập Phú đang bị bịt kín mắt,cậu bé chơi vui vẻ vô cùng.

Tiếng của Khải Quân đang vui đùa ngoài hoa viên làm cho Khải Tuấn đứng ở hành lang Bắc viện chú ý.Nhìn thấy con trẻ đùa vui chàng lại nhớ đến Gia Nhi.

_"Gia Nhi...nàng có thấy Khải Quân đang chơi những món đồ chơi mà nàng đã mua cho nó không?...nó thích lắm...ngày nào cũng lấy ra chơi...mỗi ngày một món...chơi đến nay vẫn chưa chơi hết ..."

Khải Tuấn hồi tưởng lại ngày mà chàng đưa Gia Nhi trong hình dáng của Mỹ Nhân đi thị phố chơi.

_A Tướng công mua cái này về cho Heo con chơi đi ngộ quá nè.

Khải Tuấn vác một tay nải to sau lưng nhăn mài nhăn mặt nói.

_Nàng đã mua nhiều lắm rồi ...Khải Quân nó mỗi ngày chơi một món đến ba tháng sau vẫn chơi chưa hết nữa này.

_Không đâu...trẻ con rất mau chán ...nó sẽ cần rất nhiều rất nhiều đồ chơi mới...mua đi mà, đi mà Tướng công...

_Hừm...mua mua mua...

_Cám ơn tướng công hihihi....có mặt nạ nè...thiếp và Heo con sẽ chơi trò đóng giả rùa và thỏ để thi chạy ...có diều nè...chiều chiều gió mát thiếp sẽ cùng Heo con ra hoa viên thả lên trời...hihi...

_Hừ...thì ra là mua cho nàng chơi...hèn chi mua nhiều như vậy?

_Ơ..không có...thiếp mua cho Heo con thôi...

À Tướng công thiếp thấy Heo con có một mình quanh quẩn trong phủ buồn tẻ quá...hay là...phu phụ mình sinh thêm vài đứa chơi với con trẻ cho có huynh có đệ đi...được không tướng công.?

_Ặc ặc....

Nghe Gia Nhi hỏi mà vành tai của Khải Tuấn nóng bừng bừng,mặt lại ửng một chút đỏ.

_Nàng ,nàng nói nhỏ thôi đây là thị phố đó...người ta nghe thì sao?

_Nghe thì nghe có gì đâu,ai mà không muốn sinh con chứ...nha tướng công...về Châu Linh chúng ta tranh thủ đi...một năm hai đứa...sinh bốn đứa ...cộng với Heo Con vừa đủ Ngũ Phúc Lâm Môn...haha ha...

Mọi người đi đường nghe thấy cũng tủm tỉm cười khiến mặt Khải Tuấn như trái ớt đỏ ,chàng cúi gầm vì ngượng.

_Gia Nhi nhỏ tiếng thôi....

Khải Tuấn từ lúc trở lại Châu Linh sống như người vô hồn ,cả ngày không nói với ai câu nào,vì chàng đã trao binh quyền cho Lý Hiểu nên không cần đến doanh trại để duyệt binh,chuyện buôn bán của Dương Gia đều có Tú Liên và Liễu Tuyết quản lý,bổng lộc của Tổng Binh Phủ vẫn được trao hàng tháng cho nên chàng cũng không cần lo chuyện tiền nông.Tháng ngày nhàn hạ chàng luôn dành thời gian cho Khải Quân,không thì lặng ngắm vườn hoa Lệ Chi mà chàng đã sai người mang từ thung lũng sau ngôi chùa trên núi ở Kinh Thành về trồng.

Không còn treo đèn thường xuyên vì chàng không còn tâm tư cho ai nữa.

Đôi lúc nhớ lại lời Gia Nhi,chàng cũng muốn sinh thêm vài đệ ,muội cho Khải Quân bầu bạn,nhưng khi bước vào phòng của các phu nhân khác chàng lại nhớ Gia Nhi,lòng không có chút lưu tình ,nên nằm bất động trên giường như khúc gỗ mà ngủ đến sáng.

_"Sinh con khai chi tán nghiệp cho Dương Gia ư?ta chỉ muốn cùng nàng ,chỉ muốn cùng nàng mà thôi Gia Nhi à?..."

Không màng chuyện của Dương Gia ,lãnh đạm với thê thiếp,tính khí lại trở nên cáu gắt như trước,cái thời mà chàng vừa được mệnh danh là Thiết Diện Dạ Xoa.

Khải Tuấn là một mỹ nam,mười sáu tuổi đã cưỡi ngựa theo cha xuất binh chinh phạt giặc ngoại bang.Mỗi lần ra trận dung nhan của chàng khiến cho quân địch chế giễu vì chàng quá đẹp chẳng giống tướng quân đánh trận mà chỉ giống thư sinh cầm quạt cầm sách đọc thơ.Khải Tuấn thật sự nổi giận vì lời chế giễu đó nên đã điên cuồng chém giết quân địch,sau thắng lợi chàng được quân lính ca ngợi là Tiên Tử Tướng Quân.Danh xưng này càng khiến Khải Tuấn thêm nổi lửa,cứ như một lời châm biếm,chàng liền làm một cái mặt nạ sắt ,mỗi khi ra trận thì đeo lên,khiến khí thế trong người chàng thêm gia tăng,liên tục đánh quân địch tan tác ,giành thắng lợi,lập đại công.

Từ đó có danh xưng Thiết Diện Dạ Xoa ,Thiết Diện xuất quân Dạ Xoa truy hồn.

Khải Thành nhiều lần hỏi chuyện tại sao Khải Tuấn lại chọn đeo mặt nạ xấu xí như vậy để ra trận,chàng lạnh như băng đáp.

_Để máu của kẻ địch không bắn lên gương mặt anh tuấn của ta.

Thiết Diện Dạ Xoa ngoài chiến trận hung hăng bạo sát,trong Dương phủ lãnh đạm vô tình,chỉ vì đánh rơi một tách trà,mà nàng nô tỳ liền bị Khải Tuấn cho người đập sưng cả bàn tay,bó thuốc hơn một tháng mới khỏi,tên gia đinh vì trộm chút rượu uống đã bị Khải Tuấn cho người vả mồm đến mặt sưng như cái đầu heo...nô tài vi phạm bị phạt cũng đúng ,đến các phu nhân vi phạm Gia Quy cũng bị xử thẳng tay không nương tình...Thiết Diện Dạ Xoa,Mặt Sắt không cảm xúc Lòng ác tựa Dạ Xoa là cách giải thích của Dương phủ.

Oanh Oanh về Châu Linh không được phép mang theo nhiều thị vệ nên nàng chỉ mang theo năm tên thị vệ cận thân ,một nô tỳ và Luyến Cô.Dù là Lục thiếp nhưng dựa vào quyền thế Hoàng Tộc cũng chẳng xem ai ra gì,không rót trà cho trưởng bối,không rót trà cho các thê thiếp vai vế lớn,không chịu ở cùng một biệt viện với các tỷ lớn ,mà muốn ở cùng Bắc Viện biệt viện chính của Khải Tuấn đang ở ,đương nhiên bị Khải Tuấn khước từ ,Oanh Oanh không cam lòng xin xây thêm trang viện mới ,chi phí sẽ tự trang trả,Khải Tuấn vì không muốn kinh động đến Lý Hiểu nên rất không vừa ý mà cho phép .Oanh Oanh xây xong biệt viện mới nằm bên cạnh biệt viện phía Tây, mỗi ngày cứ sai người mời Khải Tuấn sang dùng bữa riêng,khiến Khải Tuấn tức giận.

_Nàng đã gả vào Dương Gia thì phải theo gia quy của Dương gia...nếu còn ham muốn làm Quận Chúa thì hãy trở lại Kinh Thành...đừng tưởng Khải Tuấn này không dám viết thư từ thê...

Oanh Oanh từ đó mới bớt kiêu ngạo lại,nhưng chuyện treo đèn suốt hai tháng qua Khải Tuấn chưa hề treo ở Tây viện của nàng,khiến nàng càng thêm ganh ghét với các thê thiếp khác.

Tú Liên hay tin Mỹ Nhân đã chết lòng vui sướng vô cùng nhưng lại xuất hiện một Lục thiếp xuất thân trong Hoàng Tộc Lý Oanh Oanh lại làm cho nàng lo sợ.

_Hừ...Quận Chúa thì đã sao...ta mới chính là Chính Cung ở đây....Ả Liễu Tuyết cũng thật lạ...thường khi ả rất điêu ngoa giọng ngữ sao lại có vẻ khép nép với Oanh Oanh?Hay phía sau bọn họ có chuyện gì mờ ám?

Oanh Oanh thì nghĩ kế giết sạch bọn thê thiếp của Khải Tuấn còn Tú Liên thì tìm kiếm điểm yếu của Oanh Oanh,cả hai ngầm đấu đá để loại trừ nhau.

Ngọc Trân thì vẫn truy tìm tung tích của đá Huyền Ảnh nhưng đã hết hạng cho phép,nên Mật Thám đại nội theo chủ ý của Lý Hiểu tìm thời cơ giết nàng diệt khẩu.

Đêm trăng tròn ,thành Châu Linh nhộn nhịp mở phiên chợ đêm,dân chúng tấp nập buôn bán vui chơi,bỗng từ đâu xuất hiện một đám Yêu Nhân gặp người nào giết người đó,khiến cho thành Châu Linh máu nhuộm đỏ đường,người người hoảng loạn,quan phủ cho quân binh đánh trả cứu dân chúng nhưng Yêu Nhân quá lợi hại dù chém trăm đao,bắn trăm mũi tên chúng cũng không chết,lại càng điên cuồng hơn.

_Dương Tướng quân cứu mạng,Dương Tướng quân cứu mạng....aaaa....

Xin chào Tướng Công

Chương 7:Yêu trong giấc mộng(phần 3)

Nghe tiếng cầu cứu thê lương ở bên ngoài cửa phủ ,một tên gia đinh đã mở cửa ra xem,thấy cảnh tượng hãi hùng xác người vương vãi không toàn thây ,máu thịt tứ tung trên đất,lại có những tên quái gở áo quần rách rưới,đầu tóc rối tung,đi đứng xiêu vẹo,đôi mắt không có con ngươi chỉ là một cái hốc đỏ ,miệng rộng lại đầy răng nhọn.Hắn hét lên kinh hoàng vội đóng chật cửa lại ,mấy tên Yêu Nhân nhìn thấy cũng lao đến cửa đập phá tìm cách vào trong.

_Lão gia...lão gia...có quỷ...bên ngoài đầy quỷ khát máu ....lão gia....

Khải Tuấn đang ngồi dạy Khải Quân viết chữ,nghe tiếng thông báo của gia đinh chứa đầy nỗi hoảng sợ,chàng giao Khải Quân lại cho Phan Thất và Lập Phú trông nôm,còn mình thì ra xem thử.

_Có chuyện gì vậy Hồng thống lĩnh?

_Dạ bẩm Tướng quân bên ngoài có Yêu nhân quấy phá,dân chúng đang hoảng loạn,vừa rồi có mấy con đập phá cửa phủ chúng ta ,thuộc hạ đã cho người ra giết chúng rồi,sợ có bất trắc bọn Yêu Nhân xông vào phủ nên thuộc hạ đã cho chốt chật cửa,khi nào giết hết bọn chúng thì sẽ mở cửa cho đám thị vệ vào.

Lúc này tiếng thị vệ gào lên kêu cứu

_Tướng quân cứu với á....

_Lão gia cứu....không giết được....aaa...

Khải Tuấn vội phóng lên nóc cửa lớn Phủ Đệ để quan sát bên ngoài,chàng nhướng mày hãi hùng khi thấy bọn thị vệ bị mấy tên yêu nhân xâu xé,chỉ còn lại vài người bị thương đang kinh sợ đến trắng bệch mặt ra.Khải Tuấn phi thân xuống dùng chưởng lực đánh nổ tung mấy con yêu nhân,một loáng đã giết hơn mười con bu ở trước Phủ.

_Mau mở cửa,mau khiêng những người bị thương vào chữa trị,Hồng thống lĩnh bắn pháo gọi cứu binh ở doanh trại,lệnh cho Khải Thành cho quân lính về thành cứu bá tánh.

_Dạ...

_Ta đi xem xét tình hình bên ngoài...các ngươi đóng cửa ,gia cố cẩn thận...không có lệnh của ta cấm người trong phủ ra ngoài.

_Dạ...

Khải Tuấn đi trên thị phố thấy xác chết của dân chúng nằm la liệt,đâu đó lại vang lên tiếng la hét,chàng chạy đến kịp giết chết hai,ba tên Yêu nhân cứu vài vị bá tánh,quan phủ cũng cho nha sai đi đánh yêu nhân,nhưng không thể giết được chúng còn bị tổn thất mấy chục mạng.

_Bùm.

_Dương Tướng quân.

_Điểm yếu của bọn yêu nhân này là đầu,chém bay đầu bọn chúng ,bọn chúng mới chết.

_Dạ...

Khải Thành ở doanh trại nhìn thấy pháo sáng triệu quân,liền mang hơn cả ngàn quân về thành.

Đến gần sáng bọn yêu nhân bị giết sạch,quân lính và quan sai chia nhau ra thu dọn tàn cuộc,trấn an dân trong thành.

Khải Thành không khỏi lo lắng nhìn Khải Tuấn hỏi.

_Rốt cuộc đây là chuyện gì?tại sao bọn yêu nhân này lại xuất hiện ở Châu Linh?Biểu huynh không phải Tộc Yêu thụật đã bị tiêu diệt hết rồi hay sao?

Khải Tuấn khẽ nhíu đầu mài nhăn ấn đường nói.

_Vẫn còn một tên Hứa Lâm.

Mặc dù Khải Tuấn không nắm binh quyền ,nhưng Khải Thành vẫn là phó Tướng Châu Linh vẫn cai quản hơn hai vạn quân lính ,theo lệnh của Khải Tuấn tất cả quân lính phải nghiêm ngặt tuần tra và bảo vệ các cổng thành,dân chúng hạn chế xuất nhập thành,đề phòng yêu nhân lại xuất hiện.Qua hai ngày yên bình thì vào một đêm bọn yêu nhân lại xuất hiện ,con số yêu nhân hơn cả ngàn tên,chúng lần này lợi hại hơn lần trước biết bấu móng vuốt vào tường thành,leo trèo như có kinh công,chúng từ các khu rừng,chân núi quanh thành túa ra tiến đến đập cổng thành để xâm nhập.

Khải Tuấn ra lệnh cho quân lính ứng chiến,cứ thấy tên yêu nhân nào ló đầu lên là chém,nhưng bọn yêu nhân này vừa bị chém đầu thì nổ tung phát ra bụi mù màu vàng ,bụi mù này là khí độc khiến cho hàng trăm binh lính bị nhiễm độc.

Giữa lúc đó một tiếng nam nhân truyền đến ,âm thanh vang vang đủ cho cả ngàn quân trên tường thành nghe thấy.

_Ha ha ha...Dương Khải Tuấn ngươi đã trúng kế của ta rồi...nếu muốn bọn binh lính kia không bị độc phát tán hoá thành yêu nhân thì ngươi mau đem mãnh đá Huyền Ảnh mà Dương Trí để lại đến khu rừng phía Đông gặp ta....thời hạng là một đêm...nếu giờ ngọ sáng mai không thấy ngươi đến...ta sẽ cho những binh lính trúng độc chú trở thành yêu nhân cắn xé lẫn nhau....ha haha....

Khải Thành nhận ra giọng nói liền chạy đến bên Khải Tuấn.

_Biểu Huynh là tên Hứa Lâm...

_Ta nhận ra tiếng của hắn....

_Biểu huynh đây rõ ràng là một cái bẫy...hắn dụ dỗ huynh đến chắc đã bày sẵng ám khí,độc dược,huynh đừng đi..

Lúc này bọn binh lính chưa bị trúng độc hớt hãi ,lao nhao.

_Ơ...bọn yêu nhân biến mất rồi...đây là chuyện gì thế?

Khải Tuấn xem xét thì thấy bọn yêu nhân bầy bầy,đàn đàn lũ lượt bốc khói trắng biến mất,nhìn kỹ lại thì thấy chỉ có vài chục hình nhân bằng que tre.

_Hừm...tên Hứa Lâm thật gian xảo...bọn yêu nhân hai hôm trước là hắn thả vào thành gây rối loạn ,hoang mang để chúng ta nghĩ bọn yêu nhân tấn công thành hôm nay cũng lợi hại giống như những tên làm chốt thí mạng đó,dồn hết binh lính tập trung lên tường thành cản phá.Hắn yểm chú vào hình nhân tre tạo ra ảo ảnh có hàng ngàn tên yêu nhân tấn công,những tên trèo lên tường thành là những tên mang độc khí,hừ ta thật lỗ mãng khiến binh lính trúng độc kế.

_Tên Hứa Lâm độc ác quỷ huyệt không thể trách huynh ...

_Ta phải tìm đá Huyền Ảnh để đổi thuốc giải cho binh lính.

_Biểu huynh như thế nguy hiểm lắm...

_Không còn cách nào cả...ta phải liều một chuyến...

...Dương phủ...

Ngọc Trân nghe Khải Tuấn đến Nam viện tìm kiếm đá Huyền Ảnh cũng lén đi xem xét,khi nàng vờ mang canh sâm đi cùng Tâm Nhi đến vấn an Lão Lão phu nhân thì tên Mật Thám cũng ngồi trên nóc một tiểu đình trong hoa viên ,hắn ném phi tiêu hòng giết chết Ngọc Trân ai ngờ bị Khải Thành phát hiện chàng tri hô và đuổi theo hắn.Ngọc Trân trúng phi tiêu vào vai không chết nhưng phi tiêu có độc,khiến cho nàng hôn mê.Khải Tuấn đang nói chuyện cùng Bà Bà của mình thì nghe tiếng Khải Thành truy hô vội mở cửa phòng đi ra,thấy Tâm Nhi hoảng sợ ôm Ngọc Trân khóc,liền điểm vài huyệt đạo trên người nàng ngăn độc phát tán và bế Ngọc Trân về phòng .

_Mau gọi đại phu.

_Dạ,dạ...

Sau mấy canh giờ cứu chữa Ngọc Trân không qua khỏi,nàng đã chết trong cơn mê mang không thể nói với ai lời gì.

Khải Tuấn tuy không yêu Ngọc Trân nhưng sự ra đi của nàng cũng khiến lòng chàng buồn bã.

_Tại sao lại có người muốn ám muội nàng,tại sao nàng lại ra đi đột ngột thế này,Ngọc Trân?

Khải Thành đuổi theo tên hắc y nhân ,giao đấu mấy chiêu đã bị hắn ném đạn khói gây choáng cản chân và để hắn chạy thoát.Về đến phủ thì chàng hay Ngọc Trân bị trúng độc qua đời cũng không khỏi sửng sốt.

_Tứ tẩu chết rồi sao?thật đột ngột quá...đệ thật vô dụng đã để tên hung thủ chạy thoát...nhưng biểu huynh đệ lấy được vật này trên người hắn...cái chết của Tứ Tẩu thật rất đáng ngờ...huynh xem.

Khải Thành đưa cho Khải Tuấn một lệnh bài bằng bạc khắc chữ vàng,Khải Tuấn xem qua trợn mắt ,môi run run không tin nổi vào sự thật.

_Đại Nội Mật Thám?tại...tại sao đại nội mật thám lại giết Ngọc Trân?nàng ấy và triều đình có mối liên hệ gì chứ?

Một câu hỏi lớn mà cả Khải Tuấn và Khải Thành không thể biết câu đáp án.

_Đệ nghĩ ...chuyện này chắc có liên quan đến Hoàng Thượng...

_Chuyện của Ngọc Trân ta tạm gác lại...bây giờ trước mắt phải cứu mấy trăm Binh lính đã.

Lão Lão phu nhân khi trời hừng sáng thì tìm đến phòng của Khải Tuấn.

_Tuấn nhi....Tuấn nhi...ra bà bà nói chuyện này...

Khải Tuấn suốt đêm không ngủ vì lo khâm liệm cho Ngọc Trân ,về phòng thì tra di vật mà Dương Thái Công để lại tìm manh mối của đá Huyền Ảnh nên không chợp mắt chút nào,nghe tiếng bà bà gọi chàng liền mở cửa.

_Bà bà..bà tìm cháu ạ...bà đã nhớ lại cháu rồi sao?

Lão Lão phu nhân mỉm cười,một nụ cười nhẹ hiền hậu.

_Bà bà dù có lúc tỉnh lúc mê nhưng không bao giờ quên Khải Tuấn ...nào theo bà ra hoa viên...

Lão Lão phu nhân dẫn Khải Tuấn ra hoa viên đến gốc cây tùng ,bà ngồi xuống đào bới lên một hộp gỗ nhỏ.

_Cái này ...năm xưa là Lão gia đưa cho ta ...vào ba mươi năm trước...

...Ba mươi năm trước....

Lý Hiển cứu sống Đào Nga trong trận chiến với Hứa Lâm ,mang nàng về Hoàng Cung chăm sóc ,trong lúc Đào Nga tịnh dưỡng chờ thương thế lành hẳn thì lại nảy sinh tình cảm với Lý Hiển,giúp Lý Hiển tạo trận pháp giết Hứa Trọng thu hồi đá Huyền Ảnh,còn tiêu diệt luôn Yêu Tộc trên Hồ Lĩnh.Nhưng Lý Hiển là người có tham vọng cao,thấy người của Huyền Ảnh Tộc có pháp thuật cao siêu sợ một ngày nào đó bọn họ nổi dậy chống phá triều đình ,chiếm An Lý ,cho nên lập kế chiếm lấy các mãnh đá Huyền Ảnh tu luyện pháp thuật còn ra lệnh cho Đào Nga chỉ lối vào Huyền Ảnh Cốc để chinh phạt.Lúc này Dương Trí và phó tướng Hùynh Dư (Nội thúc của Triển Bình) cũng nhận lệnh chuẩn bị binh mã tiến đánh Huyền Ảnh Cốc.Nhưng Dương Trí từ chối còn khuyên nhủ Lý Hiển không nên đến Huyền Ảnh Cốc ,một nơi có nhiều cao nhân tu linh pháp thuật cao cường.Lý Hiển bị Đại thần của mình làm bẽ mặt nên cho rằng Dương Trí đã âm thầm quy thuận Huyền Ảnh Tộc mới có được đá Huyền Ảnh gắn vào Huyền Ảnh Đao.Lý Hiển lệnh cho một đám Mật thám đại nội triệu Dương Trí đến ngọn núi ngoài thành gặp mặt,cốt ý ám muội đoạt đá Huyền Ảnh.Lão Lão phu nhân thấy Dương Trí đuổi theo hắc y nhân chạy ra khỏi phủ liền cùng phó tướng Hùynh Dư cũng đuổi theo hỗ trợ.Đến gần ngọn núi đã nghe tiếng đánh nhau loạn xạ ,Dương Trí vừa đánh vừa nói.

_Không ngờ Hoàng Thượng lại u mê đến như vậy,sai các ngươi đến ám sát ta,đá Huyền Ảnh này ta sẽ không trao cho các ngươi đâu ,ta thà chết cùng nó để đánh thức tâm trí của Hoàng Thượng.Yaaa....aaaa...

Hùynh Dư nghe đến Hoàng Đế muốn giết Dương Trí vội kéo Dương phu nhân nấp lại sau bụi cây,quan sát tình hình.

Cả hai thấy Dương Trí biến mất sau một tia sáng xanh lam thì hoảng cả vía Dương phu nhân định hét lên nhưng bị Hùynh Dư bịt miệng lại,đợi hồi lâu bọn Mật Thám bỏ đi cả hai mới dám chạy đến gần vực thẳm xem xét,không còn thấy chút dấu tích gì của Dương Trí,Dương phu nhân vì quá đau lòng mà khóc đến ngất đi,khi Dương Lĩnh con trai của họ chạy đến cùng với các thị vệ phủ thì Hùynh Dư bảo với họ Dương Trí bị đám trộm đánh rơi xuống vực.

Trước đó vài hôm Dương Trí đã trao lại một mãnh đá Huyền Ảnh cho phu nhân của mình và căn dặn bà bảo quản cho kỹ không được để ai biết đến,giữ lại sau này khi ông lỡ có xảy ra chuyện gì bất trắc có thể dùng nó làm vật trao đổi với Hoàng Đế cứu mạng Dương phủ.

Lý Hiển vì tu pháp thuật quá nóng vội nên bị phản phệ ,trúng chú chết đột ngột nên chuyện Dương phủ không còn truy cứu.

....

Khải Tuấn lắp đá Huyền Ảnh vào thanh trường đao chưa đến giờ ngọ đã ra khu rừng tìm Hứa Lâm.

Trên tảng đá dôi ra ở lưng chừng núi có một nam nhân mặc y phục màu đỏ,tóc buộc cao đuôi ngựa đang đứng.

Thấy Khải Tuấn cưỡi ngựa đi đến ,hắn cất cao giọng.

_Woa...sớm thật đấy Dương Khải Tuấn...

Khải Tuấn nâng mắt nhìn lên

_Quả nhiên là ngươi...Hứa Lâm.

Hứa Lâm cười ngạo nghễ.

_Ha ha....thật là ngại quá...ta định chờ hút luôn phần linh lực còn lại của ả Kim Gia Nhi,sau đó giết Lý Hiểu lấy bốn mãnh đá Huyền Ảnh trong tay hắn rồi mới tìm đến ngươi...hừ...ta không ngờ cái tên nhãi ranh đó không gặp một thời gian đã luyện linh lực vượt trội còn bảo vệ ả Kim Gia Nhi thoát khỏi tay ta...không đánh lại hắn ta đành đến tìm ngươi thôi...năm xưa Dương Trí giữ một mãnh đá Huyền Ảnh của Hứa Trọng người của dòng tộc ta ...giờ vật hoàn cố chủ...mau trả lại mãnh đá Huyền Ảnh đó cho ta...

Khải Tuấn nghe như sét đánh giữa trời quang khi Hứa Lâm nhắc đến Gia Nhi.

_Ngươi nói gì?Kim Gia Nhi nàng ấy vẫn còn sống?

Hứa Lâm nhếch mép cười

_Hừ...hoá ra ngươi tưởng ả đã chết à....ta lại vô tình tốt bụng nữa rồi...báo tin vui cho ngươi biết...khà khà....nhưng xui xẻo cho ngươi ,ả ta bây giờ là Sũng Phi bên cạnh của Lý Hiểu....haha ha...Khải Tuấn...cặp sừng này của ngươi đúng là to thật...haha ..

Khải Tuấn nghiến răng ,căm phẫn,bay lên vung đao chém mấy nhát vào Hứa Lâm.

_Nói xằng bậy,im đi....yaaa...

Hứa Lâm nhanh tránh khỏi và đánh trả lại một chưởng.

_Bùm...

_Hừ...ngươi đến đây không phải muốn lấy thuốc giải cứu binh lính à?dám ra tay đánh ta?

_Yaa...ta giết ngươi trước ,sau đó lục tìm thuốc giải.

_Ha ha....đó là độc chú ngươi tưởng là thuốc độc bình thường sao?Yaa...

Cả hai đánh ra những luồng chưởng pháp, chạm nhau gây nổ khắp nơi,càng đánh càng nhanh càng hung hãn hơn.

Hứa Lâm vừa đánh vừa buông lời châm chọc để Khải Tuấn phân tâm

_Ả Kim Gia Nhi ham tài ham danh giả chết để làm phi tần của Hoàng Đế ...phụ rẫy tên Tổng Binh chỉ có hư danh ngươi ...haha...thật tội quá...

Không ngờ những câu nói đó càng khiến Khải Tuấn dồn hết căm giận vào đao pháp đánh càng lợi hại hơn.

_Yaa ...câm cho ta...

_Ầm...ầm...

Hứa Lâm trúng đòn rơi xuống đất,Khải Tuấn túm cổ áo hắn xốc ngược lên,kề mũi đao ngay yết hầu hắn

_Mau giải độc chú cho binh lính của ta,mau...

_Ặc.. ặc...sao giận như vậy Dương Tướng Quân...khà khà...đau lòng hả?ghen hả?

Khải Tuấn trợn mắt ,đầu hai chân mài hạ xuống ,sắc mặt đỏ tía hung hăng nói.

_Ta đếm đến ba ,ngươi mà giải chú chậm một tiếng đếm,ta cứa một vết vào cổ ngươi,sau ba tiếng đếm ngươi còn không chịu giải chú ,ta sẽ lấy mạng ngươi tế sống các binh lính bị trúng độc ...một...

_Sựt..

_A...

Cổ của Hứa Lâm quả nhiên bị mũi đao của Khải Tuấn cứa vào,khiến cổ hắn tứa máu chảy xuống một đường.

Hứa Lâm nghiến răng chịu đau ,trong đầu suy nghĩ.

_"Tên này cuồng ghen đến phát tiết rồi...tốt nhất ta không nên chọc hắn nữa..."

_Á...giải giải ta ta giải....

...

Sau khi chú yếm được giải các binh lính trở lại bình thường,Khải Tuấn bắt trói Hứa Lâm,chờ giao cho Như Mộng.

Khải Thành sửng sốt khi nghe Khải Tuấn muốn đến Kinh Thành.

_Ta phải tìm Hoàng Thượng hỏi cho ra lẽ.

_Biểu Huynh ,huynh đừng nghe những lời phiến diện của Hứa Lâm mà để lý trí bị che mờ...Hoàng Thượng đã từng trước mặt bá quan văn võ khẳng định ngũ tẩu đã bị thiêu chết...thì tẩu ấy chính là bị thiêu chết...huynh không nên lỗ mãng.

Khải Tuấn chau mài,đấm xuống bàn,gân xanh bên thái dương nổi lên.

_Đường đường là Hoàng Đế của một nước mà lại làm ra chuyện vô sỉ như vậy,cướp thê thiếp của Thần tử ...hoang đường ,quá hoang đường...

Ta phải đi Kinh Thành...ta phải điều tra ...thực hư...ta không cam lòng...Khải Thành...ta không cam lòng...

Khải Thành thở dài bất lực nói.

_Nếu huynh đã quyết,đệ cũng không dám cản...nhưng mọi chuyện huynh cũng nên âm thầm mà xử trí....Dương gia chúng ta vẫn còn lão ,ấu,cần huynh bảo vệ..

_Ta tự biết cân nhắc...đệ ở Châu Linh mọi chuyện thay ta xử lý..

_Dạ....huynh yên tâm ,...đệ còn một chuyện muốn nói với huynh...đệ đã tra hỏi Tâm Nhi...biết được vào mấy năm trước Tứ Tẩu hay đến Chùa viếng lễ thật ra là để ...gặp một nam nhân...nam nhân này qua lời miêu tả của Tâm Nhi để hoạ sư phát hoạ lại ...hừm...huynh xem...

Khải Tuấn mặt tái nhợt cắn chật răng nén căm tức khi thấy bức hoạ,vẽ chân dung Lý Hiểu.

_Ta luôn nhất mực trung thành vì ngươi lấy thân mình đỡ cho ngươi một đạo bùa dị dung...vậy mà ngươi...hừ...thê thiếp của ta...ai cũng dâm tiện như thế sao?...yaaaa....

Bức hoạ tan nát thành trăm mãnh vụn bay tản khắp nơi trong đại sảnh,Khải Thành im lặng không nói gì,còn Khải Tuấn thì tức đến mắt long lên đầy sát khí.

Ngọc Trân không được phát tang,cứ thế đem chôn trong lặng lẽ,mộ của nàng cũng không được chôn trong đất của Dương Gia mà chôn ở nghĩa trang thành Châu Linh theo ý của Khải Tuấn.

Chưa hết ,khi đốt giấy tiền tiễn cổ quan tài ra khỏi phủ,Khải Tuấn đốt thêm một tờ giấy từ thê ,xem như vẫn giữ mặt mũi cho Ngọc Trân với người dương gian ,nhưng nghĩa phu thê giữa nàng và Khải Tuấn không còn nữa.

_Còn nàng Kim Gia Nhi,nàng giải thích sao với ta?