Chương 18: Song Hi

Chương 18: Song hỉ

Ông cố vừa tới nhà Lý Thẩm thì trời cũng dần khuya

A Đại đang chuẩn bị đi ngủ thì thấy cha mình đến, hắn có chút giật mình rồi mời ông vào

-Cha đây là

Ông Hùng vẻ mặt rầu rĩ, hối hận tay có chút run rẩy đưa cho A Đại cái vòng ngọc rồi ngẹn ngào nói

- A Đại đây là Nương con để lại cho con để đưa cho tức phụ nhi tương lai, cha vô dụng chỉ có thứ này là dấu được cho con..

Vừa nói ông vừa lau nước mắt làm A Đại có chút đau lòng, dù sao ông cũng là cha mình là người thân duy nhất trên cõi đời này của hắn, làm sao nói bỏ là bỏ được

- Cha và Nữ nhân kia đã hòa ly, từ nay không còn liên quan nhau nữa

A Đại nge xong thì tức giận đập bàn, tức giận nhìn cha mình

-Cha tới bây giờ mà cha còn bênh vực người đàn bà kia sao, có phải bà ta đã ép cha không ,con sẽ đi tính sổ với bà ta..

Ông Hùng lúc đầu cứ tưởng con trai mình tức giận với mình thì ra không phải, mà con trai ông tức giận người đàn bà kia, ông nge được không biết sao rất vui vẻ, cuộc đời ông đã sai nên ông không mong muốn con trai mình hận mình, ghét bỏ mình...

Ông Hùng nét mặt già nua hiện lên tia vui mừng nắm tay con trai mình giải thích

-A Đại nge thấy lời này của con cha có ra đi cùng mãn nguyện, là cha tự nguyện không ai ép cả, chỉ là cha đã để lại hết tài sản cho bà ta cũng coi như bồi thường cho bà với hai Đứa em của con, A Đại cha lại ủy khuất con rồi

A Đại không cầm được nước mắt mà ngẹn ngào nói

-Cha con không ủy khuất, từ nay cha cứ ở với con, chúng ta đùm bọc lẫn nhau mà sống..

Ông Hùng không dám ngẩn đầu lên nhìn con trai mình, ông rất hổ thẹn rất xấu hổ khi con trai không bỏ mình mà còn muốn cưu mang mình..... Con trai cha xin lỗi con cha sẽ dùng nữa đời còn lại để bù đắp cho con... Chỉ có như vậy cha mới có mặt mũi mà xuống bồi tội với vợ mình ở dưới suối vàng...

Sáng hôm sau A Đại đã dựng một cái lều tranh kế bên nhà của Lý Thẩm, như vậy cũng thuận tiện hơn...

Lý thẩm biết được thì lắc đầu thở dài, cũng đồng ý cho Ông Hùng ở lại đây...

Xóm làng xung quanh cũng biết được Chuyển hòa ly của hai người, cũng có khinh Bỉ, cũng có thương hại, đủ mọi cảm xúc cũng có người đồng tình với ông...

Không chịu ở nhà Ông Hùng quyết tâm đi săn cùng A Đại, A Đại khuyên mãi không được đành tùy ông,....

Biết được chuyện này Cố Thủy Linh bèn nói với A Đại

-A Đại ta muốn cha huynh sang luôn nhà ta, ta cũng sẽ phụng dưỡng cha huynh như người một nhà, cho ông nghĩ hưu không lo ăn mặc nữa đời sau, nếu huynh mà từ chối ta sẽ không vui

Người nào đó đang còn do dự thì nge Nương Tử không vui bèn gật đầu đồng ý ngay, còn tặng thêm một nụ cười lấy lòng làm Cố Thủy Linh phụt.... cười

Thời gian lại trôi qua, vụ mùa cũng đã kết thúc lại chuyển sang mùa Đông giá rét, Mùa Đông không khí lạnh nên người dân ở đây cũng không gieo trồng được gì

Nên có người thì bạo gan đi săn thú bán, còn có người thì lên trấn trên hoặc đi phương xa hơn để đi làm kiếm thêm,...

Chủ yếu là nam nhi đi làm, còn nữ nhi thì ở nhà may vá cơm nước con cái, còn lo làm dâu cho cha mẹ chồng,

Mùa Đông ở đây có lúc còn có tuyết rơi xuống, đường đi thì trơn trượt bất quá chuyện gì tới cũng tới, hôm nay là ngày lành cũng là ngày tốt để cưới gả

Là ngày A Đại thành thân, cũng là ngày mà Hàn Di cưới dâu, mọi người tuy sợ lạnh nhưng cũng muốn xem náo nhiệt từ xóm trên làng dưới đều có người đứng ngoài đường xem hỉ sự, loáng thoáng còn có tiếng trẻ con cười khúc khích hòa với tiếng bàn tán rôm rả của những người dân ở đây

Xa xa đi từ Trấn trên xuống là đoàn người mang sính lễ một đường tới trấn dưới, tiếng kèn tiếng trống rôm rả vang vọng khắp đường đi, đây là đoàn người đi ra từ Cố phủ, mọi người thấy hai rương sính lễ to tướng được tám người khiên

Thì mắt chữ O miệng chữ Ô, những nhà có con trai chưa vợ liền ghen tỵ không thôi, hận không thể thay thế vị trí của A Đại mà ở rể nhà Cố gia

Trong khi đó cũng có một đoàn người đưa dâu từ trấn trên xuống , đi về hướng Trấn dưới ,Đây là Đám rước dâu của nhà Hàn Di, cổ kiệu vô cùng xa hoa lại to gấp hai cổ kiệu bình thường,

Không còn là 4người khiên kiệu nữa mà là 8người khiên, làm mọi người xung quanh được một phen mở mang tầm mắt, đi theo cổ kiệu là 5rương sính lễ to tướng

-Trời ạ, sao lại tới 8người khiên

-Tôi cũng không biết, nge nói cô dâu có chút mập

-Nhưng mà sính lễ cũng nhiều quá nha

-Hàn Di đúng là trúng mánh lớn AK..

Đủ loại bàn tán xôn xao, hai hỉ sự này làm oanh động cả thôn Lạc Hà, mọi người thích xem náo nhiệt bu xung quanh rất đông

A Đại được Lý Thẩm cùng Ông Hùng Tân trang quá, quả nhiên người quý vì lụa

Bộ lễ phục màu đỏ như máu sấn hắn càng thêm anh tuấn, tóc sấn cao búi gọn bằng trâm ngọc liền thay đổi càng thành thục, nam nhân vị làm người khác không dời được mắt, hắn miệng cười vui vẻ, tay có chút khẩn trương mà nắm chặt vào nhau...

Phong tục ở rể thì nhà trai sẽ lên cổ kiệu mà nhà gái đưa tới, bất quá mọi người kinh ngạc vì ở đây tới hai cổ kiệu

Lại lần nữa há hốc mồm vì cổ kiệu thứ hai là dành cho Ông Hùng cha của A Đại mọi người liền biết chuyện gì sảy ra...

Mọi người lại gật đầu, khen Cố Thủy Linh không ngớt lời, nói cô quá hào phóng, là cô nương rất có hiếu đạo

Những nam nhân chưa vợ lúc trước chê bai Cố Thủy Linh, nhìn thấy A Đại ở rể lại phong quang như vậy, bèn có chút hối hận cùng ghen tị.... Nhưng cũng chỉ biết đứng đó nhìn A Đại bắt đầu Tân cuộc sống sung sướng....

Cố gia

Toàn bộ cố phủ liền phủ một màu đỏ diễm lệ rực rỡ, chuyện vui của Nhị tiểu thư Cố gia, là đứa con Ông Bà cố vô cùng sủng ái, nên mọi người làm việc cũng thận trọng hơn rất nhiều...

Trong phòng

Cố Thủy Linh đang ngồi trước bàn trang điểm, nhìn khuôn mặt được thi trang tỉ mỉ từ lúc sáng, thuốc của Cố Bắc Giả đem về là lấy từ Phương nam, là một bí phương dưỡng nhan gia truyền, khuôn mặt của Cố Thủy Linh hầu như khôi phục hoàn toàn,

Phục hồi như vậy nàng cũng không ngờ tới, nàng có đôi mắt phượng hẹp dài, con ngươi linh động sáng như sao, mũi cao thẳng, anh đào hồng nhuận môi được tô son đỏ càng Kiều diễm mê người, da trắng nõn như bông bưởi, mịn màng trơn bóng không một chút tì vết...

Tóc dài búi cao tỉ mỉ, đầu đội mũ phượng ngọc lu ly màu trắng tinh sảo, thủ nghệ vô cùng điêu luyện, trên người nàng hỉ phục đỏ thẫm, ôm trọn vòng eo mảnh khảnh của mình, Lý Nhã nhìn con gái mình, có chút không nở giao vào tay người khác.... Con gái bà thật sự quá Mỹ, Mỹ đến bà còn cảm thán....

- Bảo bối, từ nay con đã là người có gia đình, Nương thấy mình đã già rồi ,hai con nhớ là phải thật hạnh phúc

Cố Thủy Linh mỉm cười ,ôm tay Bà làm nũng nói

-Nương con không có đi xa, người lại như vậy rồi...

Hai người nói nói cười cười, Cố Bắc Dã cũng vào tới, nhìn thấy Mụi Mụi mình thật sự có chút kinh diễm, Mụi Mụi hắn thật sự đã trưởng thành rồi, thành một cô nương phong hoa tuyệt đại, làm hắn nhìn mà có chút kêu ngạo...

-Mụi Mụi, Nương giờ lành đã tới mau ra làm lễ

A Đại đứng ở sảnh chính mà hồi hộp, nhìn ra cửa chằm chằm không chớp mắt ,tim hắn tới bây giờ còn đập thình thịch chưa từng có bình thường quá,

Cuối Cùng cô dâu đã xuất hiện, Cố Bắt Dã cầm Cố Thủy Linh tay đặt vào tay của A Đại vẻ mặt Trịnh trọng nói

-Mụi phu, Ta giao mụi mụi bảo bối cho ngươi, mong ngươi đừng bao giờ làm cho nàng phải buồn

A Đại cười khẩn trương, gật đầu tay cầm chặt tay nhỏ của nàng, nói

-Ta xin thề, nếu A Đại ta mà làm Nương Tử buồn nhất định sẽ bị trời đánh, sẽ cô độc suốt đời.....

Nge thấy lời này, Cố Thủy Linh có chút buồn cười, hơn nữa là cảm động, Ông Bà Cố nhìn nhau rồi cười thỏa mãn, Ông Hùng cũng ngồi ghế xui gia, khóe mắt ông có chút ướt, thấy con trai hạnh phúc lại có trách nhiệm như thế ông vô cùng vui mừng, xem ra con trai ông đã lớn thật rồi...

Chuyện ông ở lại Ông Bà Cố cũng rất vui vẻ chấp thuận, còn bảo Ông đừng ngại, ông Hùng cũng an tâm hơn....

💘Nhất Bái thiên địa

💘💘Nhị bái cao đường

💘💘💘Phu thê giao bái

Nương Tử được Tiểu sen đưa vào phòng Tân hôn....