Nhóm dịch: Ẩn Môn
Nguồn: Truyen yy
--------------------------------
Hạ Phong Ngân không nghĩ Đặng Xuân Hàm lại dễ dàng bị khơi mào dục vọng như vậy. Hắn trong lòng mừng rỡ, một tay từ từ nhẹ nhàng cởi bỏ quần áo trên người cô, một tay chậm rãi đi vào trong váy.
Hạ Phong Ngân đây là lần đâu chạm tới da thịt Đặng Xuân Hàm, tuy trên xe buýt có sờ qua, nhưng đây cũng là lần đầu tiên có thể cảm nhận thực sự.
Đăng Xuân Hàm làn da được bảo dưỡng khá tốt, Hạ Phong Ngân như vuốt ve một khối ngọc tuyệt hảo, mềm mại trơn tru truyền tới khiến Hạ Phong Ngân vô cùng sung sướng.
Một bàn tay đã chạm tới ngực Đặng Xuân Hàm, vội vàng cởi bỏ toàn bộ cúc áo của cô, bên trong Đặng Xuân Hàm mặc một bộ áo ngực màu vàng nhạt, nhìn rất chừng mực, size E-cup, một bộ ngực hết sức căng tràn.
“Thật sự là quá đẹp” nội tâm Hạ Phong Ngân reo lên thích thú.
- Không được nhìn, người là tên đại sắc lang.
Đặng Xuân Hàm toàn thân nóng lên, mắt bắt đầu mờ đi, hai tay đang che lấy ngực mình, không ngờ bản thân mình lõa thể trước mắt người khác.
- Người nói người là sinh viên đàng hoàng mà, ta cảm giác người như một cao thủ tình trường thì có.
- Ta là người thành thật. Hạ Phong Ngân đắc ý cười cười nói, cũng không trả lời vấn đề của Đặng Xuân Hàm, hai tay vẫn nhẹ nhàng vuốt ve ngọc nhũ, môi thì lập tức hôn chặt lấy cô đầu lưỡi không ngừng khuấy động.
- A… không nên..
Đặng Xuân Hàm càng lúc càng bị khiêu khích, bắt đầu lý trí cũng rối rắm
- Không phải chỗ này, vào phòng đi.
Cuối cùng dục hỏa trong người của Đặng Xuân Hàm đã hoàn toàn chiến thắng, hoàn toàn bị Hạ Phong Ngân kích phát.
- Tốt, đi vào trong phòng ngủ.
Hạ Phong Ngân nhanh chóng ôm lấy thân thể mềm mại của Đặng Xuân Hàm, bước tới phòng ngủ của mình nhẹ nhàng bỏ cô lên giường.
Nằm trên giường, Đặng Xuân Hàm khuôn mặt đỏ bừng như nhuộm, lập tức kéo chăn che lấy thân thể, bản thân cô đã bị Hạ Phong Ngân lột sạch áo.
Hạ Phong Ngân lấy chăn ra:
- Xuân Hàm, cô thật sự quá đẹp, tại sao lại lấy chăn che đi vẻ đẹp của mình, làm vậy sao ta có thể thật sự tận hưởng nói.
Hạ Phong Ngân khéo léo đem chăn kéo ra, ánh mắt thưởng thức từng tấc da thịt của Đặng Xuân Hàm.
Mỹ nữ trên giường, không ăn là ngu. Hạ Phong Ngân không còn chịu nổi, cũng leo lên giường, nhẹ nhàng liếm hai quả nho trên ngực của Đặng Xuân Hàm, tham lam mút lấy, không ngừng phát ra âm thanh rên rỉ trong miệng cô.
Đôi tay hắn không hề nhàn rỗi, chạm tới vát trên người Đặng Xuân Hàm, từ từ lột bỏ để lộ ra quần lót màu hồng viền tơ hòa với tất chân màu đen.
Đặng Xuân Hàm hoàn toàn bị động, nhưng không phải người cam chịu, cũng ôm lấy Hạ Phong Ngân tay cởi lấy quần áo hắn, vòng qua sau vuốt ve lưng hắn.
Nam nữ hoan ái, người tình ta nguyện, hạ Phong Ngân thấy Đặng Xuân Hàm đã bắt đầu hợp tác, cơ thể bùng cổ, bên dưới sớm đã nhô cao, Hạ Phong Ngân tay nhanh chóng vượt qua rừng rậm đi tới hang động thần bí của Đặng Xuân Hàm, nơi đó lúc này xuân thủy đã tràn ra vô cùng ướt át.
- Phong ngân, ta khó chịu quá.
Đặng Xuân Hàm chủ động áp lên người hắn, sau khi bị Phong Ngân kích thích bên dưới, bắt đầu rên rỉ.
- Phong Ngân…ta muốn…mau cho ta,
“Bà mẹ nói, không nghĩ tới cô nàng này lại ham muốn như vậy, thực không nhìn ra”.
Hạ Phong Ngân xoay người, đem Đặng Xuân Hàm đè xuống giường, điên cuồng chuẩn bị tiến lên.
Thân thể hai người cuối cùng cũng đã hòa vào nhau, Hạ Phong Ngân đem thiết bổng tiến vào trong hang động đào nguyên của Đặng Xuân Hàm, từng dòng xuân thủy của cô cũng chảy ra theo nhịp chảy ra đầy giường.
- Mau, mau hơn chút nữa, Phong Ngân ta muốn nhanh hơn.
Đặng Xuân Hàm rên rỉ nói, ôm chặt lấy Hạ Phông Ngân, không ngừng kêu gọi hắn. Trong phòng không toàn bộ đều là thanh âm dâm dục.
Cũng không biết trải qua bao nhiêu lần ra vào, Hạ Phong Ngân cuối cùng cũng đạt tới khoái cảm sung sướng, tinh hoa bên trong thiết bổng phun trào hết vào trong Đặng Xuân Hàm.
Lúc này Đặng Xuân Hàm sớm đã lên cao trào, toàn thân vô lực, nằm yên trên giường, sắc mặt ửng hồng nhìn hạ Phong Ngân. Trong ánh mắt có chứa nhiều thần sắc, có nhu tình cũng có ưu sầu.