Hắn trở về nơi ở của "hắn" trong bộ dạng thật thảm hại, quần áo rách bươm trông như một kẻ hành khất (ăn xin), may mà bà lão bảo vệ khu ký túc xá còn nhận ra khuôn của kẻ bất tài nhưng có cái ưu điểm Vô dung là hắn nên không cản hắn đã vào.
Nhân Trung đại lục là một phiên bản khác của thế giới thực, khi mà thế giới cũ các mảng tiểu lục địa tách xa nhau ra tạo thành các Châu lục. Nhưng Siêu lục địa ở thế giới này không tách ra mà vẫn giữ nguyên hiện trạng của một siêu lục địa.
Có chăng chỉ là những hòn đảo nhỏ được tách ra mà thôi. Để cho hắn ngạc nhiên hơn là nơi này tự nhiên có những tộc người tưởng chừng chỉ có trong truyện thần thoại hay truyện cổ tích.
Nào là Long Tộc, Hấp Huyết tộc, Tinh Linh tộc, Thú tộc,...
Nhân tộc (con người) là loài có tuổi thọ yếu kém hơn cả, trong khi những Long tộc có thể nói là bất tử, bởi chưa từng ai sống đủ lâu để đo đếm được tuổi thọ của một Long tộc, Tinh Linh tộc cũng như Long tộc, bẩm sinh đã có tuổi thọ lâu dài, cũng không có ai sống đủ lâu để so sánh tuổi thọ Long tộc và Tinh Linh tộc ai cao hơn.
Cho dù có thì những người này đã thoát khỏi xác phàm tiến vào tiên giới, ai dư hơi mà kể lại kết quả so sánh. Thú tộc và những tộc khác tuổi thọ cũng từ 500 năm trở nên, thật quá sức tưởng tượng.
Bởi vậy, Nhân tộc mới hết sức nỗ lực trên con đường tu luyện, bởi khi đột phá, tuổi thọ cứ theo đó mà tăng lên, trong lịch sử ở Nhân Trung đại lục đã từng có trên trăm người của Nhân tộc bước vào tiên giới, lớn hơn hẳn các tộc khác.
Tuy yếu kém với tộc khác về vấn đề tuổi thọ nhưng khả năng sinh sản của Nhân tộc luôn khiến các tộc khác phải khao khát, ở thời điểm hiện tại Nhân tộc chiếm gần một nửa dân số của Nhân Trung đại lục.
Câu "lấy số lượng để bù chất lượng" chưa bao giờ là sai khi nói về Nhân tộc.
Khác với những tộc khác chủ yếu dùng Phép thuật và nắm đấm để giải quyết vấn đề, Nhân tộc có mưu mẹo và chiến lược để tăng khả năng chiến thắng.
Nhân tộc thống trị hầu hết các vùng đất trên toàn Nhân Trung đại lục, những tộc khác bị dồn về rìa của phiến đại lục lớn này. Tộc Yeti và Mandi sống ở Nam cực lạnh lẽo, Long tộc sống trong quần đảo lấy Long đảo làm đảo chính, Tinh Linh tộc sống trong rừng rậm U Minh bí ẩn ở phía Bắc Nhân Trung đại lục.
Thú tộc là loài "đầu óc ngu si, tứ chi phát triển" cũng bị dồn về sinh sống tại các dãy núi cao, Ải Nhân tộc (người lùn) sống trong vùng bình địa gần với rừng rậm U Minh nơi Tinh Linh sinh sống, ngoài ra còn có những tộc người bí ẩn như Địa Tinh tộc, Cự Nhân tộc (người khổng lồ), Hải yêu tộc (người cá),... Và tộc bí hiểm nhất chỉ có phụ nữ chỉ có trong truyền thuyết - Thiên tộc.
Thế giới cũ có máy bay, thế giới này có cái tiên tiến hơn đó là Dịch chuyển pháp trận, phương tiện di chuyển hầu hết đều sử dụng ma pháp, những người có sức mạnh có thể Lăng không phi hành, hầu như không cần dùng đến phương tiện di chuyển.
....
Phong đã đến được khu ký túc xá, hắn thay một bộ đồ sạch sẽ. Hôm nay, hắn chuẩn bị đầu nhâpn vào cuộc sống nơi này, và việc đầu tiên hắn phải làm đó là... Đi học.
Hắn ăn uống xong xuôi, liền dựa theo trí nhớ, lần theo con đường cũ đến trường. Hắn ở nơi này nổi tiếng đã ngang ngửa Đại Minh tinh mất rồi, đi đến đâu đều có nhiều kẻ "liếc mắt đưa tình" bao gồm cả nam lẫn nữ.
Ánh mắt chế giễu, khinh bỉ đi đến đâu cũng có. Hắn là một gã đàn ông già dặn, đủ điềm tĩnh để không thèm quan tâm đến người xung quanh nghĩ gì và làm gì.
Nhưng hắn thờ ơ với người ta, người ta chắc gì đã để yên cho hắn.
-Này, Phế vật, hôm nay vẫn đi học à? Nhục nhã thế chưa đủ hay sao?
Một tiếng "chó sủa" quen thuộc vang lên, hắn ngoái đầu lại nhìn. Kẻ vừa phát ngôn một cách "có tổ chức" chính là Lang Phong, một kẻ khiến người ta chán ghét. Cậy có ông bố làm to, thường xuyên quyên góp tiền cho trường học để ra vẻ ta đây.
Hắn vừa phát ngôn liền thu hút sự chú ý của bàn dân thiên hạ xung quanh, nhất thời cả đám nhốn nháo hẳn lên, dự sẽ có một trận chiến "Sói vồ gà" như những ngày tháng trước đây.
-Thằng con rơi, phế vật bị lừa tình, ăn thính nhiều quá bị ngu à? Tao tưởng mày đi tự tử rồi chứ, xem ra...tao dùng lực còn nhẹ.
Một con chó khác lại phát ngôn gây sốc, thằng này là Kê Tử, quý tử của ông Hiệu phó quý hóa. Trong lòng Phong chợt hiểu ra, chả trách mình không tìm thấy chút dấu hiệu muốn tự tử nào trong đầu "hắn" thì ra là thằng này dở trò.
Phong không đen mặt khóc lóc chạy đi như trong ấn tượng của mọi người, trái lại mỉm cười một cách thân thiện, còn nói một câu chào hỏi:
-Ra là Chó điên và Gà chết đại ca (Lang = Sói = Chó, Phong = Điên, Lang Phong = Chó điên, kê = gà, tử = chết, Kê Tử = Gà chết). Không chào hỏi từ trước, thật là thất kính.
- Mày ( Mày)...
Hai thằng ngu bị nói ra biệt hiệu siêu xấu tức giận đến nghẹn họng, trong lòng thầm mắng ông già sao lại đặt cái tên xấu như vậy, tức giận ông già một thì tức thằng oắt trước mắt tới một trăm một ngàn lần. Giám chửi ông mày, ông mày cho mày chết.
Nghĩ là làm, thằng Lang Phong luyện Võ, hắn tung cước thật mạnh vào hạ bộ của Phong. Những tưởng sẽ hạ bệ Phong trong vòng một cước. Hắn đâu ngờ Phong từng là đại võ sư của trường thời trẻ, Đai đen Taekwondo, đai đen Karate, đai đen Vovinam, đại sư Quyền thái đâu phải chỉ để cho đẹp? Muốn hạ Phong trong một chiêu đúng là cuồng vọng.
Phong nhẹ nhàng né qua tiện tay nắm lấy cổ của Chó điên mà vật mạnh xuống, mặt của chó điên tiếp xúc trực tiếp với mặt sân vang lên một tiếng kéu thanh thúy =)).
Chấn động. Toàn dân xem náo nhiệt xung quanh chấn động mạnh, người mạnh mẽ nhất khối mười bị hạ trong một đòn, Gà chết không thể tin được vào mặt mình mà người vậy xem cũng thấy vậy. Sau ngày hôm nay, bọn chúng sẽ phải nhìn Phong bằng con mắt khác.
Kê Tử là một kẻ luyện Ma Pháp, thấy "bạn thân nhất" của mình bị hạ, hắn không tin mọi việc trước mắt là thật, hắn vội vàng niệm chú ngữ phóng ra ba quả Băng cầu, đáng tiếc, tốc độ quá chậm, Phong dễ dàng luồn lách né được.
Phong bắt đầu phản công, thường thì người luyện Ma pháp sẽ chỉ luyện Ma pháp, còn người luyện võ thuật sẽ chủ yếu tu luyện võ thuật. Khó có ai có thể đồng thời tu luyện cả hai. Nhưng Phong hiện tại có thể tính là thuộc vào thành phần ít ỏi đó.
Hắn dùng Thổ hệ ma pháp, Thổ hệ có phòng ngự mạnh, độ cứng rắn cao, nhưng lại tạo ra giao động ma pháp cực nhỏ, nhỏ nhất trong toàn hệ. Phong đã đạt đến chức nghiệp Đại Ma Đạo sư, không cần niệm chú, chỉ dùng suy nghĩ vận Thổ hệ nguyên tố ma pháp tập trung vào nắm đấm.
Thừa lúc Kê Tử đang lầm bầm niệm chú, bất ngờ Phong tung một cú đấm chứa Thổ hệ Ma Pháp nồng đậm. Kê Tử bị một đòn này văng ra xa tới hơn chục mét, miệng không ngừng thổ huyết, mọi người xung quanh chết lặng.
Hai đại công tử mạnh nhất khối mười mỗi người ăn một đấm, thiên tài Võ Thuật khối mười bị đập cho sml (tạm dịch: sấp mặt luôn) răng gãy hai cái, bất tỉnh nhân sự.
Thiên tài Ma Pháp khối mười cũng một kích thổ huyết, không rõ sống chết. Còn tên phế vật mà mọi người vẫn xem thường bỗng nhiên mạnh lạ thường.
Phong mặc kể hai thằng ngu nằm trên đất thẳng bước tới học viện, để lại mấy người vây xem ba dấu hỏi to tướng trên đầu. Có kẻ theo phe của Lang Phong, Kê Tử thì tức đến nghiến răng nghiến lợi nhưng không giám hành động lỗ mãng. Kẻ hằng bị hai tên này ăn hiếp thì hả hê thấy lạ.
Phong nhanh chân đi đến căn phòng hắn học, khoa Võ Thuật, lớp 10C. Nhưng hắn bỗng dừng lại, không vào, mà quay đầu bước thẳng đến thư viện, hắn muốn học toàn bộ những thứ tồn tại trong thế giới này.
Dưới ánh mắt kỳ thị của mọi người trong thư viện, hắn nghênh ngang bước vào. Khu thư viện này thuộc dạng lớn ở nơi đây, xếp tới 9 tầng, tùy theo sức mạnh mà tiến được vào kết giới. Mỗi tầng có một kết giới phù hợp cho từng học viên hay giáo viên.
Tầng cuối cùng có kết giới cường đại nhất, chỉ có Đại Ma Đạo sư mới có thể tiến vào, và trong trường trừ thầy hiệu trưởng ra, thì người còn lại chỉ có Lưu Văn Phong hắn mà thôi.
Bước vào Thư viện, bên quầy thu ngân là một cô nàng xinh tươi, đây cũng là một cô nàng mà "hắn" ở thế giới này để ý bấy lâu. Cô nàng này tên là Lãnh Tâm Như, 20 tuổi, là một trong các đối tượng theo đuổi của nam sinh toàn trường.
Hắn chỉ liếc nhìn Lãnh Tâm Như một cái, cô nàng có khuôn mặt thanh tú, kiều mị, dáng người nóng bỏng, ngực nở eo thon. Liếc cũng biết đây là cực phẩm 969 trong truyền thuyết (90-60-90).
Vô tình hắn nhìn vào bộ ngực đầy đặn của cô nàng. Lãnh Tâm Như như ý thức được có người nhìn mình chằm chằm, liền ngước mặt lên, đập vào mắt là một thiếu niên phát dục sớm, cơ thể săn chắc của một người luyện võ, cao 1m85, khuôn mặt đẹp trai, cũng không xa lạ gì lắm với người này, kẻ mà toàn trường quen gọi bằng hai từ: Phế Vật.
Lãnh Tâm Như tức giận hừ lạnh một tiếng. Phong nghe thấy bèn tỉnh ngộ, trong đầu ong ong như búa bổ. Thầm nghĩ:"Mình bị cái quái gì vậy? Trước đây chưa từng có hành động khiếm nhã như vậy. Hay là bị chủ thể này lây nhiễm tính cách.
Trong trí nhớ, "hắn" ở thế giới này là một kẻ đa tình thất bại, hay còn gọi bằng một cách khác là: F.A lâu năm. Bản năng đàn ông, nhìn ngực trước khi nhìn mặt của hắn đã bộc lộ một cách công khai. Chỉ biết cười khổ trong lòng.
Hắn bỏ qua cô nàng đang tức giận, tiến nhanh về phía kệ sách. Mở những trang đầu tiên đập vào mắt là một lời mở đầu bá đạo của tác giả: Xin chào mọi người, mình là Hoàng Thạch, mình hay sử dụng nick name là Lucifer hay còn gọi là Ác Ma Lucifer. Bộ truyện Phong Lưu đại thần này mình viết nhằm mục đích giải trí, giết thời gian, mong mọi người ủng hộ, like và share cho mình nhé. Cách ra chương cũng tùy hứng, thấy like nhiều cmt nhiều thì hứng lên là ra chương. Thế nên chương nhiều hay ít đều phụ thuộc vào độ nhiệt tình ủng hộ của mọi người.
Đọc xong lời mở đầu, Phong ngáp dài một cái, mắng thầm, tác giả bệnh hoạn, quảng cáo cũng không nhất thiết phải cho vào sách như thế này chứ. Sau đó hắn liền lật trang sau đọc tiếp.
Hắn quyết định không thèm đến lớp nữa mà cứ ngày ngày ở thư viện đọc sách, mọi người thường lui tới thư viện cũng quen dần với sự có mặt của một kẻ từng bị coi là phế vật như hắn. Sở dĩ nói như vậy vì sau trận chiến không cân sức với hai thiên tài khối mười, hắn từ một viên đá xanh lót đường trở lên chói lọi như một viên đá quý.
Tin tức này chấn động toàn trường, hư hư thực thực. Thực ra cũng không mấy ai tin vào tính xác thực của tin này, chỉ có ai nhìn thấy hàm răng khiếm khuyết, bị đánh gãy mất hai cái của Lang Phong mới giám tin vào sự thật này.
Mọi người đã phải nhìn Phong Phế Phẩm bằng một con mắt khác, phế vật không còn là biệt danh của hắn, biệt danh của hắn hiện tại chính là: "Một đấm chết luôn".