Quân Thiên Thương thu tay vẻ mặt nghiêm nghị nói. : ~ Chỉ còn hai người các ngươi còn sống, vậy tại sao không buông bỏ ra đây ta sẽ tha mạng. Hắn ra lệnh cho Khôi lỗi thú dừng công kích để hai người đi ra.
Hồ Bạt lên tiếng cười khách sáo nói. ; ~ Quân huynh tất cả chỉ là hiểu lầm thôi, mong huynh lượng thứ.., tiểu đệ trước đó có mắt như mù khi nghe lời tên Lưu Viễn Sơn này.., tiểu đệ thật sự thấy hổ thẹn a.
Lưu Viễn Sơn Trầm mặc nghẫm nghĩ ‘’ Mẹ thất thố rồi, lại còn bị cái tên tiểu nhân Hồ bạt này quay lại cắn lén ‘’, nói. : ~ Haha.., chó cắn càm con mẹ ngươi Hồ Bạt lúc đầu ngươi cũng đánh chủ cướp cái gì Thông..Linh… Quả gì đó, rồi nếu cướp không được quay sang chủ ý nhân cơ hội đánh lén Quân Thiên Thương..
Chưa để hắn tiết lộ hố chuyện kế sách Hộ Bạt quay sang nói. : ~ Ngậm Máu phun người, quen biết ngươi cũng được mấy năm rồi ta không ngờ đến ngươi cũng có biệt tài vu oan giáng họa đấy Viễn Sơn.
Quân Thiên Thương đứng nhìn chứng kiến hai người cãi nhau qua lại liền nói. : ~ câm hết cho ta, giờ ta cho một cơ hội duy nhất các ngươi nhanh chóng đánh đến một chết một còn cho ta, kẻ còn sống Quân Mỗ tuyệt nhiên sẽ tha mạng.
Thấy Hắn nói vậy hai người liền lao vào giao thủ, kiếm phù kim qua rực lửa và Quang thuẫn ngũ sắc cương đối cương hai đạo thuật phù va chạm nhau nổ uỳnh oàng, Quân Thiên Thương đứng phía xa thầm thi triển Khôi Lỗi liền lập tức đánh xuống từng đạo kim quang hai phía đánh xuống, không kịp tránh né Hộ Bạt bị một kích bắn thẳng xuyên lồng ngực lập tức chết luôn, còn Lưu viễn Sơn bị đánh bay một bên cánh tay miệng không ngừng kêu than.
Lưu Viên Sơn đau đớn chật vật nói. : ~ Ngươi.., Quân huynh ngươi không màng chứ tín.., tại sao lại phải đánh lén như một tên tiểu nhân chứ.
Quân Thiên Thương cười sắc lạnh đáp lời chế diễu nói. : ~ Haha, Còn đường tu đạo tiên giả vốn chắc chở hung hiểm hơn cái trốn giang hồ của người phàm, Ta đây chưa từng nhận mình là chính nhân quân tử cũng chẳng phải là tiểu nhân.., thêm một chuyện cũng như bớt cho ta một cái rắc rối, để một trong hai kẻ như các ngươi sống sót rời khỏi Bách Dược Thảo này về sau ngươi khôi phục thực lực khi đó không phải ta sẽ lại phải lo ngại về ngươi sao… haha.
Lưu Viễn Sơn vẻ mặt căm phẫn nói. : ~ Rồi ngươi cũng sẽ có một ngày. Không để hắn nói hết câu Quân Thiên Thương điều khiển cho Khôi Lỗi Thú đánh xuống từng luồng Kim quang trực diện xé nát thân thể Lưu Viễn Sơn thành từng mảnh văng bay tung tóe.
Quân Thiên Thương thu lại toàn bộ túi chữ vật của đám người nói. : ~ một đám nghèo hủ tục, chỉ có vài trăm khối linh thạch hạ phẩm cũng tạm đi coi như chuyến đi lần này không quá lỗ…, tiếc là không lấy được Thông Linh Quả. Hắn thở dài theo đường cũ ra bên ngoài trờ về.
Vừa rời đi không lâu phía xa một mỏm đá có một tán cây không ngừng rung động chồi lên chính là Mộ Xuyên vừa mới chứng kiến trận chiến giao thủ của đám người, nhìn ngắm một hồi lâu không còn động tĩnh gì hắn mới nhìn xuống cái cây Yêu Vật mình vô tình rời vào tay nói. ; ~ Thì ra đây gọi là Cây Thông Linh quả, chả trách ba đám người bọn lại trở mặt với nhau nhằm cướp đi Dược bảo này. Hắn ngắt đi ba quả còn lại rồi tìm một chỗ kín khó tìm lại trồng nó xuống, hắn không hề biết cái cây này sau khi hấp thụ một giọt máu của hắn đã phát sinh dị biến khi hắn trồng song rời đi không lâu, cây mọc rễ gân guốc cắm xuống đất hút lấy chất dinh dưỡng không ngừng phát triển.
[ Ngự Dao Các ] ngày hôm sau, Mộ Xuyên thở dài nhìn nói .: ~ 10 cây linh hoạt thảo, 3 quả Thông linh Quả, rễ cây Thảo đinh Lộ. Mộ Xuyên lúc này đem đến Ngự Dao nhằm kiếm linh thạch nhưng không có đưa ra 3 quả Thông Linh quả.
Ninh Diệu Hàn Hậu kỳ luyện Khí Khai Dương cảnh đỉnh phong ‘’ Tam Phó Chủ Ngự Dao Các ‘’ nữ nhân vẻ ngoài băng lãnh, mặc áo lam bào tỏa ra mùi thơm dược hương liệu nhìn về phía một tên tiểu tử Luyện Khí Sơ Khai Tầng một nói. : ~ Ta Chỉ có thể trả cho đệ 10 cây linh hoạt thảo này hai mươi khối linh thạch hạ phẩm và Rễ cây đinh lộ sáu khối linh thạch tổng là 26 khối linh thạch đệ thấy giá của ta có thấp không.??
Mộ Xuyên kính lễ cười cười đáp. : ~ Sư tỷ trả giá cũng cao hơn bên Đan phù các rồi, đệ thấy bán cho tỉ không quá lỗ vốn a. Hắn thẩm nhủ nghĩ ‘’ .: ~ Hôm trước sau khi rời khỏi Bách Dược Thảo mình cứ nghĩ đem đến Đan Phù Các lúc mới hái sẽ bán được giá cao ai ngờ tổng kết họ chỉ giả cho mình có 10 khối linh thạch hạ phẩm, nhưng ngày hôm sau đem đến đây mặc dù cây đã không còn tươi tốt như vừa mới hái lại được vị sư tỷ này trả 26 khối linh thạch không phải quá hời rồi sao, mặc dù ta không biết giá cả của dược thảo nhưng nếu bên nào trả giá cao ta đem bán cho bên đó.’’
Ninh Diệu hàn phất tay lấy ra 26 khối linh thạch Hạ phẩm nói.: ~ Nếu lần sau có dược bảo tươi tốt có thể trực tiếp đem đến Ngự Dao các tìm bán cho bên ta sẽ nhận được giá cao, mặc dù có hơi tiếc vì mấy cây dược thảo của đệ đã héo úa nhưng vẫn là nguyên liệu phụ tá luyện đan tạm được.
Mộ Xuyên đang định lên tiếng hỏi thì phía sau truyền đến giọng nói.: ~ Sư tỷ là đang bận giao tiếp a, có thể bớt chút thời gian cho ta được không?. Người này không ai khác chính là Quân Thiên Thương hắn chậm rãi bước tới, tay cầm một cái quạt phe phẩy nhìn Mộ Xuyên với ánh mắt ra hiệu đuổi đi.
Mộ Xuyên hiểu ý định liền đứng lên khom lễ nói. : ~ Sư tỷ,Sư Huynh mới đến đệ xin phép cáo lui trở về tu luyện. Hắn lướt qua người Quân Thiên Thương liền có thể cảm nhận được người này có một mùi máu tanh, khiến hắn buồn nôn nhưng vẫn phải kìm lại đi ra bên ngoài.
Quân Thiên Thương ngồi xuống cười nói. : ~ Sư tỷ mấy tháng không gặp lại tiến tầng cảnh rồi, tiểu đệ thật là hổ thẹn a.
Ninh Diệu Hàn đánh giá nói. : ~ Sư đệ nói quá rồi, chỉ là may mắn không đáng nhắc đến thôi. Nàng nhân ra thẩm nhủ ‘’ Mùi này chính là máu tưới, không lẽ tên này lại vừa giết người, nàng nghi vẫn nhưng không nói ra.’’
Quân Thiên Thương phất tay lấy ra từ trong túi ra một cái đuôi yêu thú nói. ; ~ Đây là Thằn Giác Kim giác một con yêu thú cấp 1, Ninh Sư tỷ xem nó đáng giá bao nhiêu linh thạch, đây là nguyên liệu luyện chế mà Ngự Dao Các đang tìm.
Ninh Diệu Hàn sắc mặt thay đổi liền đáp nói.; ~ 300 khối Linh Thạch hạ phẩm sư đệ thấy giá cả thế nào?.