Chương 14: Thế Bất Lợi '' Bách Dược Cốc '' hồi (4).

Quân Thiên Thương giấu một tay phía sau lưng từ nhẫn không gian giới chỉ lấy ra một khối linh thạch trung phẩm tiện cầm tay hấp thụ nguyên khí, chỉ trong thoáng chốc vừa rồi trì hoãn hắn liền hồi phục đến tám phần chân khí trong cơ thể.

Hồ Bạt tay niệm ngự chú kiếm phù lơ lưng linh quang bay trên không xuất đánh đến thẳng mặt Quân Thiên Thương nhanh như thiểm điện, ánh kiếm phù ngay trước mặt hắn nhanh chóng nhảy lùi xoay người tránh né, thì phía trên đầu một cái quang đoàn xoay như mai rùa hình lục giác đánh chúng nổ bùm một tiếng lớn bụi đất bay tung tóe.

Từng trong đó Quân thiên thương nhảy ra nhưng không hề bị trúng đòn, vừa rồi ngay khoảnh khắc sắp bị đánh chúng hắn đã kịp ngã người sang một bên kịp thời thoát được một kích của cái quang đoàn hình mai rùa, bên này Lưu Viễn Sơn cười đắc ý nói.: ~ Đây là Ngũ Ảnh Trích pháp khí hình lục giác của ta, tuy không có lực công kích mạnh nhưng thiên về tốc độ. Nói cách chính xác thì nó là một cái mai rùa bằng sắt được điêu khắc phù chú để có thể thi triển đạo thuật.

Quân Thiên Thương giả bộ nói. : ~ Cũng có chút uy lực đấy…, nhưng vẫn còn kém chút xíu nữa mới đánh được chúng ta.

Không để hắn được nghỉ ngơi liện tục đám người Hộ Bạt, Lưu Viễn Sơn công kích đánh tới, Quân thiên Thương xuất hai tấm kim phù đánh tới chặn đòn đánh bật cùng lúc bốn hướng công kích tiếng nổ lớn do pháp khí tạo thành dung chuyển kình phong gió thổi mịt mù bụi bay khắp nơi. : ~ Này bí cốc này địa thế lòng chảo, mọi người dồn hắn vào đường cùng đánh nhanh rồi chúng ta chia chiến lợi phẩm của hắn.

Quay trở lại phía gần ngoài lối ra Mộ Xuyên lúc này ngồi xuống thiền định thân nhanh chóng tiến vào trạng thái điều tức luân chuyển chân khí sau khi ăn Thông Linh quả, sắc mặt biến đổi đỏ ửng nhìn giống như bị bốc hỏa chúng xuân dược, không lâu sau đó khoảng thời gian nửa tách trà, hắn liền phun một ngụm máu huyết ra bên ngoài tình cờ Thông linh Quả lại rơi chúng một giọt nhanh chóng nó liền hấp thụ.

Sau khi khi phun một ngụm máu huyết sắc mặt của Mộ Xuyên trắng bệch giống như một người thiếu máu vừa mới ốm dậy, nhưng hắn lại nở một nụ cười thỏa mãn nói. : ~ Thật sự không ngờ đến là sau khi ăn một quả của cây yêu vật này lại khiền mình có thể thôi động chân khí trong cơ thể liền phá tầng lên đến luyện khí Sơ Khai Tần thứ nhất trọng, đúng là Dược bảo. hắn không có nói ra thành tiếng mà thầm nhủ. : ~ Tuy Có thể giúp mình nhanh chóng dùng chân khí phá tầng cảnh của Sơ Khai cảnh nhưng sau khi dùng cơ thể lại bị thương tổn do loại Quả này này gây ra khá lớn, quả này nếu phục dụng nhiều mà không có một cơ thể cường tráng có thể dẫn tới bạo thể mà chết, vẫn là phải nên đợi một thời gian củng cố tầng cảnh một cách trắc chắn mới đem ra dùng.

Nhìn xuống cây còn lại bốn quả mọng màu đỏ, hắn không hề do dự liền vội ngắt lấy. Từ bên cặp quần lấy ra một chiếc túi nhỏ không gian cho vào, đây là chiếc túi không gian sau trận chiến với Dư lão mấy năm trước, lúc đầu không biết thì chỉ nghĩ rằng nó là một túi đựng tiền bình thường nhưng khi đổ ra toàn là bình lọ đựng đan dược trữ lượng khá lớn, sau khi tiến nhập mới biết nó được gọi là Túi Không Gian Chữ Vật của đám đệ tử tạp dịch, còn với những tu sĩ có cảnh giới cao thường thì họ sẽ sở hữu một loại pháp báo nhỏ chính là Nhẫn Không gian chữ vật, phẩm chất cũng được phân loại là hạ,trung, thượng tùy vào mức mà đựng được nhiều đồ vật vào bên trong.

Nghĩ vậy hắn cũng liền lấy ra chiếc nhẫn không gian chữ vật của Dư Lão khó hiểu, mặc dù đã tiến nhập vào tu đạo thuật được khoảng mấy tháng thời gian nhưng dùng chân khí lại không có cách nào mở ra hắn thở dài nói .: ~ chắc tu vị cảnh giới của mình còn quá thấp vẫn chưa mở ra được.

Bên này Quân thiên Thương dưới sự truy đuổi của bốn người bị dốn vào sâu bên trong thâm sơn bí cốc không còn đường chạy liền dừng lại. Hồ Bạt cười khanh khách chế giễu nói. : ~ Đường cụt rồi Thiên Thương huynh, ta thấy ngươi cũng là nên khoanh tay chịu trói giao ra toàn bộ tài nguyền còn lại trên người ngươi bọn ta sẽ xem sét tha cho ngươi một mạng ‘’ haha’’.

Quân Thiên Thương cười nói. : tha cho ta một mạng sao, các ngươi dồn Quân Mỗ đến đoạn đường cùng này rồi nghĩ rằng ta phải chịu chết ở đây sao…, các ngươi nhầm rồi. Chỉ thấy từ phía trên hai bên bức vách của Cốc khẩu xuất hiện thêm bốn thân ảnh hình thú mắt đỏ nhìn xuống.

Lưu Viên Sơn Cả kinh nói lớn. : ~ Không ổn rồi.., đây là Cơ Quan Khôi Lỗi Thú, lực công kích không thua kém chúng ta là mấy. Hắn hốt hoảng lắp bắp nói.

Hồ bạt trấn an đáp. : ~ Chỉ là vài con rối có gì mà phải sợ chứ. Chưa kịp nói hết câu liền lại bị ngắt lời.

Lưu Viễn Sơn tiến tới nghiêm trọng nói.; ~ Ngươi thì biết cái gì chứ, công kích bình thường của chúng ta không dễ dàng phá hủy được nó đâu, phải là tu sĩ cuối hậu cảnh Sơ Khai hoặc tiến cảnh Khai Dương mới có thể chứ chúng ta thì không thể. !

Quân Thiên Thương sắc mặt thâm trầm đứng nhìn đám người đang tự vấn lòng trấn an rồi mới buộc miệng nói. : ~ Hôm nay nơi đây sẽ là mồ chôn của các ngươi, lũ sâu kiến. nói rồi hắn ra lệnh cho đám thú khôi lối đánh xuống nhưng tên chưa đến tầng cảnh luyện khí trung kỳ Sơ Khai liên bị một kích đạo thuật đánh xuyên người máu huyết bắn tung tóe, chỉ còn lại hai người Lưu Viễn Sơn Và Hồ bạt tránh né ẩn nấp sau vách đá sau đợi công kích.