Chưa kịp hiểu chuyện gì sảy thì bỗng phóc một tiếng, còn thỏ trắng từ đâu dưới mặt đất chui lên lao thẳng vào người Mộ Xuyên, làn xương trắng dần biến mất hiện thân thành một cái cây đang nhúc nhích trong lòng bàn tay. : ~ Đây là yêu vật.
Hắn nhìn xuống cái yêu vật trong tay, rồi lại đảo mắt nhìn về phía đám người kia như ngờ ngợ hiểu ra chuyện vội vàng ngồi xuống thầm nhủ.; ~ thì ra là vậy đám người đó chính là đang truy đuổi yêu vật này, trả trách lại không tiếc dùng phù chú đánh xuống mặt đất nhằm tìm thứ này.
Bên trong Quân Thiên Thương niệm chân khí dùng cho ‘’ Định Khống Phù ‘’ nhắm vào con thỏ trắng bên trong đang nhảy nhót tránh né, bốn tầm phù đánh chúng ‘’ bụp ‘’, còn thỏ lơ lửng bị định thân đứng giữa khoảng không. Mắt thấy Cây Thông Linh quả đang bị không chế ba người Hồ Bạt, Lưu viễn Sơn vội lao vội đến. Quân Thiên thương đứng ở phía sau hừ lạnh nói.; ~ Muốn Cướp Thông Linh Quả của ta, các ngươi còn kém lắm. Nói rồi hắn liền bấm tay thi triển hai tấm Định khống phù hướng hai người Hồ Bạt và Viễn Sơn. : ~ Trong vòng 10 nhịp hơi thở hai ngươi không thể sử dụng chân khí, đây là cơ hội của ta.
Quân thiên Thương lao nhanh vội đến nhanh chộm lấy ‘’ bụp’’ một tiếng, con thỏ trắng liền tan biến trong tầm mắt, khiến hắn không khỏi quát lớn.: ~ Là ai…, là kẻ nào đã bắt được bản thể của Thông Linh Quả mau giao ra ta sẽ nể tình tha cho các ngươi một mạng.
Mộ Xuyên bên này nhìn xuống phía nhánh cành cây thấy có 5 đến 6 quả quả lớn lắm to khoảng bằng ngón tay cái người trưởng thành liền ngắt một quả, Thông Linh Quả sau khi bị ngắt một quả liền không ngừng run rẩy vùng vẫy. Cầm một quả Mộ Xuyên liền cho thẳng vào miệng nhai nuốt xuống, vị ngọt thanh cũng giống với hoa quả bình thường nhưng ngay sau đó vị đắng chát khiến cho cơ mặt của Mộ Xuyên tại nhợt vì nó quá đắng chát, Nhưng đã nuốt xuống cuống họng rồi làm sao lại có thể nôn ra được.
Cơ thể Mộ xuyên từ bên trong tỏa ra một luồng chân khí ấm áp dần dần nóng bức. ; ~ Nóng.., nóng quá chuyện gì đang diễn ra trong cơ thể mình vậy chân khí giường có dấu hiệu…
Hắn vội xuống thiền định, bên này sau khi hết 10 nhìp hơi thở khống chế của Định Khống Phù liền mất tác dụng rơi dụng xuống như chiếc là, Hộ Bạt gặn giọng nói.:~ Thiên thương huynh có phải nên cho chúng ta một lời giải thích.
Lưu Viên Sơn tay cùn xuất ra Kiếm phù ánh mắt thù địch cũng hướng về Quân Thiên Thương vẻ mặt tắc giận.: ~ Nếu Thiên Thương huynh đã không coi chúng ta là đồng minh thì cũng không cần phể nề hà hắn nữa đâu Hồ Bạt huynh.
Quân Thiên Thương hừ lạnh quát lớn.: ~ Dựa vào chút bản sự của các ngươi cũng muốn làm đối trọng của Quân Mỗ, các ngươi đã nghĩ kỹ chưa.?
Hồ Bạt kinh ra mặt nói.: ~ Ngươi chẳng qua tiến ra Luyện Khí Sơ Khai Trung kỳ sớm hơn chúng ta nửa năm, ngoài ra dựa hơi một chút vào Phù chú mà ra tăng đạo thuật nhưng là bùa đó ta đây không có để vào mắt.
Lữu Viễn Sơn bồi nói thêm.: ~ Huynh nói không sai Hồ bạt, tuy hai ta xuất phát điểm cùng hắn nhưng lại kém một chút về khoảng cách thời gian tiến cảnh tầng, nhưng chúng ta ở đây có đông người ở đây, e rằng ngươi hôm nay sẽ phải bỏ mạng ở Bách dước thảo a.
Quân thiên Thương cắn răng rồi cười lớn tỏ ý không sợ nói.: ~ Các ngươi có đông người thì là như Quân Mỗ Sợ lắm sao, cùng lắm thì chỉ tốn thêm vài là phú để giết các ngươi thôi, các vị sư đệ nghe ta.. đừng vị một chút dụ hoặc của hai tên kia mà bỏ mạng.. tặc tặc không đang đâu, nhanh khi ta còn chưa có đổi ý thì mau rời đi còn kịp.
Hồ Bạt trấn an nói.: ~ các huynh đệ không phải sợ, tên họ Quân này cũng chỉ là thùng rỗng kêu to không có gì đáng phải bận tâm, một khi giết được hắn trên người hắn không ít linh thạch hạ phẩm tích lũy đâu, dự rằng ít cũng đến nghìn viên đấy.
Lưu Viễn Sơn phụ họa nói.: ~ Hộ Bạt Huynh nói không sai, hắn ban đầu cũng nói với ta rằng Bách Dược Thảo này có một chỗ chưa có ai phát hiện ra ở đó có một dược bảo tên Thông Linh Quả… Nhưng cho đến giờ ta vẫn chưa thấy hình thù của cây đó như thế nào, mà vừa rồi hắn còn dùng Định Khống Phù nhằm nhân cơ hội hạ sát hai người chúng ta ‘’ Quân thiên thương, lần này để xem ngươi chối cãi kiểu gì ‘’.
Quân Thiên Thương hắng dọng quát lớn.: ~ Ta cho các ngươi thời gian 5 nhịp hơi thở nhanh chóng cút khỏi đây ngay lập tức nếu không một khi ta ra tay không một kẻ nào có thể sống sót mà rời khỏi đây. Lúc này hắn thầm nghĩ ‘’ hiện tại tình hình rất nguy hiểm, chỉ có thể mượn thế cáo mượn oai hùm để đe dọa những tên thấp kém phía sau, chân khí của mình còn lại có bốn thành dự rằng nếu chiến đấu với bọn chúng sẽ rơi vào thế bất lợi.’’
Bên này hai người Hồ Bạt và Lưu Viên Sơn vẫn kiên định xuất ra phù bảo sẵn sàn nghênh chiến thế nhưng phía sau khoảng sáu bảy người đồng loạt lên tiếng nói. : ~ Thiên Thương sư huynh bọn ta là bị ép đi đến đây tương trợ truy tìm dược bảo, ân oán của các vị chúng ta không giám can dự. : ~ kẻ hèn mọn này tu vị thấp kém cùn xin cáo lui mong Thiên Thương sư huynh sau này gặp dơ cao đánh khẽ nể mặt mà bỏ qua.: ~ Chuyện này ta không có liên quan chư vị sư huynh.., đệ xin cáo lui nhân lúc thời gian trong bách dược thảo chưa hết kiếm chút gì đó.
Quân Thiên Thương nhìn thấy đám người rời đi gần hết trong lòng mừng thầm nói.: ~ Các sư đệ nếu đã tỏ lòng.., Quân Mỗ sau này sẽ không làm khó càng ngươi. ‘’ cục diện đã thay đổi, một đấu bốn để ta xem các ngươi có năng lực chiến bại ta không .’’