Chương 3: Phong Cách Hammurabi Của Ông Đây

Đã bao nhiêu ngày trôi qua rồi?

"Rất ấn tượng. Anh bạn à, nói thật thì ta bắt đầu thấy khâm phục anh rồi đấy"

Choi Dongsoo nói với một Kimin bộ dạng rách rưới chật vật.

Đầu Kim Kimin rũ xuống chạm ngực và máu đang nhỏ tí tách từ miệng hắn.

"Xấu hổ không nói nên lời à? Hahaha"

Choi Dongsoo cười lớn, tát vào mặt Kim Kimin rồi sau đó hướng đến phía cửa.

Khuôn mặt hắn nhăn lại.

Cốc cốc~

Choi Dongsoo gõ cửa và nói một cách lịch sự.

"Có thể chữa cho hắn được không?"

Cánh cửa kim loại mở ra, Choi Hayeong với vẻ mặt mệt mỏi tiến vào.

"Xin lỗi, nhưng mà tuần tới đây tôi có lịch trình quan trọng. Giờ anh nên đi tìm người khác được rồi đấy"

"Tôi biết rồi. Sau ngày hôm nay… à không, sau đợt trị liệu này, cô có thể về nhà. Và cũng không cần đến đây nữa"

"... "

"Phó Chủ tịch nói nếu qua hôm nay thì không cần để cậu ta sống nữa"

"Tôi bị bất ngờ khi thấy anh thất bại đấy"

"Tôi nghĩ cậu ta có khả năng chống lại đòn tấn công tâm trí. Tôi chưa từng thấy một ai cứng đầu như vậy cả"

"Chẳng phải chúng ta đã quét ra cậu ta chỉ có kĩ năng hấp thụ thôi sao? "

"Nếu không có khả năng kia… thì không đời nào cậu ta lại không ngoan ngoãn cả. Kể cả khi tiêm Thú Nhận vào cậu ta cũng không có phản ứng"

"Ồ, cậu ta thật sự chịu được à?"

Choi Hayeong ngạc nhiên.

"Nếu đã vậy thì nên để cậu ta sống và gia nhập… "

"Cô có muốn hợp tác với người từng tra tấn mình không?"

Choi Dongsoo nghiêng đầu nhìn Kimin. Choi Hayeong liếc mắt nhìn Kim Kimin hay chính xác hơn là một đống thịt dập nát trước mắt, bịt miệng muốn nôn.

Mặc dù một tháng qua đã thấy cảnh tượng này nhiều lần, Choi Hayeong vẫn không thể kìm được cảm giác ghê tởm.

"Đây là lần cuối. Xin cô làm nhanh dùm "

Choi Hayeong hoàn thành công việc, lảo đảo bước ra khỏi phòng.

Vài ngày trước, Chủ tịch tập đoàn lớn nhất Hàn Quốc - tập đoàn Ohsung, Park Daehong đã ngất xỉu. Hiện giờ ông ta đang hôn mê trên giường bệnh với đầy máy móc thiết bị xung quanh.

Choi Dongsoo nhớ lại cuộc trò chuyện với Phó Chủ tịch Park Jinbum, con trai cả và là người thừa kế của tập đoàn Ohsung.

"Vẫn không được à"

"Vâng, tôi xin lỗi"

"Cũng có thứ mà Giám đốc Choi không giải quyết được sao. Tôi cho anh thêm một tuần. Hãy làm mọi cách có thể. Nếu vẫn không có kết quả thì loại bỏ cậu ta đi. Anh còn nhiều việc khác phải xử lý, không có thời gian cho việc này nữa"

"Vâng, thưa Ngài"

Choi Dongsoo lắc đầu. Phó Chủ tịch nói đúng. Giám đốc phụ trách chiến lược phát triển kĩ năng của tập đoàn Ohsung, Choi Dongsoo, đã phụ trách xử lý cậu ta trong một tháng trời nhưng vẫn không thu được kết quả gì. Đây quả là mất mát to lớn đối với tập đoàn Ohsung.

Rốt cuộc cậu ta là cái quái gì?

Đa số đều chịu khai ra hết mọi thứ trước khi hắn lấy ra dụng cụ thứ hai. Đến cái thứ tư thì họ đều cầu xin hắn giết mình. Đôi khi có một số người mạnh mẽ vượt qua được những quân bài mà Choi Dongsoo đưa ra, thì hắn sẽ sử dụng dị năng của mình.

Choi Dongsoo có khả năng hủy hoại tâm trí. Không một ai bị trói ở phòng hành hình có thể sống sót khi hắn sử dụng kĩ năng của mình. Cho tới khi hắn gặp Kim Kimin.

"Hắn phải cần người chữa trị và cả truyền máu. Mình đã thử mọi cách trong một tháng nay và con bọ này vẫn không hề hấn gì"

Hắn dự định đe dọa Kimin bằng người thân hay bạn bè, nhưng Kimin không có một ai.

Choi Dongsoo luôn tự tin hắn là người giỏi nhất trong lĩnh vực này. Thất bại lần này là một điều lạ lẫm khiến hắn cảm thấy nhục nhã.

Hắn đóng cửa lại, bực tức đạp vào mặt Kimin. Người bị trói trên ghế ngã sầm xuống đất.

"Tao đổi ý rồi"

Tên tra tấn luôn treo trên mặt nụ cười, giờ đây hoàn toàn nghiêm túc