Giả Hoàn không ảo tưởng cho rằng Vương Hi Phượng đối với hắn tỏ thiện ý.
Ngẫm lại xem, Vương Hi Phượng xem như người nắm giữ quyền lực tại Vinh quốc phủ, nàng sẽ sợ chính mình uy hiếp?
Giả Hoàn còn có sổ sách chưa tính toán với Vương Hi Phượng đây!
...
...
Cuối tháng hai, Giả Bảo Ngọc ném ngọc, cuối cùng sai lầm tính toán tại trên đầu của hắn, Vương Hi Phượng ít nhất xuất lực một nửa.
Hắn rời đi Vinh quốc phủ phía trước, chắc chắn muốn cùng Phượng cây ớt thật tốt so tay.
Tin tức Vương Hi Phượng tiễn đưa Giả Hoàn một bình Ngọc Hoa Lộ, rất nhanh truyền khắp trong Vinh quốc phủ.
Vương Hi Phượng tại Vinh quốc phủ trong nội bộ xem như nhân vật cấp độ minh tinh. Nhất cử nhất động gây ra rất nhiều chú ý. Loại tin tức này truyền đi so với sự việc Trương Ma Ma gánh nước càng nhanh, phạm vi càng rộng.
Tiền căn hậu quả đều bới móc ra. Đến Giả mẫu, Vương phu nhân đều nghe nói tới.
...
Ngày mười lăm tháng tư,
Buổi chiều giờ thân, Giả Hoàn lúc đi qua cửa thùy hoa tiến vào nhị môn, có bốn năm gã sai vặt gác cửa, hạ thân, hành lễ nói:
- “Tam gia, Lan thiếu gia hảo!”
Giả Lan rõ ràng có chút kinh ngạc, nhìn về phía Giả Hoàn. Hắn còn không có nhận qua dạng này “Lễ ngộ” này.
Giả Hoàn khí độ ung dung, mỉm cười gật đầu. Mang theo Giả Lan đi vào cửa thuỳ hoa.
Sau lưng Triệu Quốc Cơ cùng Quế Thụ đều mơ hồ, tiến lên bắt chuyện với gã sai vặt canh cửa nói vài câu.
Triệu Quốc Cơ trong lòng ẩn ẩn có không chút ngờ tới, hẳn là Giả Hoàn đánh người sự tình truyền ra. Hắn có chút sợ,
Lại cảm thấy có điểm lâng lâng. Giả Hoàn đãi ngộ đề cao, hắn cũng có mặt mũi a!
...
Giả Hoàn đi đến giao lộ Đông Khóa Viện cùng Giả Lan tách ra, hắn muốn đi nơi ở Vương phu nhân Đông Khóa Viện.
Buổi trưa hôm nay, Thải Hà tới nói, Vương phu nhân buổi chiều muốn gặp hắn.
Trung tuần tháng tư âm lịch, không sai biệt lắm chính giữa tháng 5 công lịch, cuối xuân chi quý, trong lâm viên hoa khoe màu đua sắc, hương hoa từng trận.
Bước trên bậc thang tiến vào phòng, hai nha hoàn mặc quần áo hồng phấn đang ngồi xổm chơi đùa, gặp Giả Hoàn tới, giòn tan cười cười hô:
- “Tam gia người tới rồi?”
Người nói chuyện là nha hoàn Thải Vân đang cùng chơi trò đấu thảo với Tiểu Cát Tường phụ thị bên cạnh Triệu Di Nương.
- “Ân. Thải Vân ngươi đang nghỉ ngơi sao? A, Tiểu Cát Tường cũng tại.”
Giả Hoàn dừng lại, cười với hai cái tiểu cô nương, lúc này mới đeo bọc sách tiến vào tiền phòng.
Sau sự kiến Giả Hoàn “Trừng trị” Trương Ma Ma. Vương Hi Phượng tiễn đưa Ngọc Hoa Lộ đối với cách làm Giả Hoàn, chắc chắn hình tượng Tam Gia một lần nữa được hoan nghênh.
…
...
Trong sảnh, Thải Hà mang theo nhóm tiểu nha hoàn đang gấp quần áo, một thân váy hoa màu lam nhạt, trắng trẻo xinh xắn tiểu cô nương.
Giả mẫu, Vương phu nhân đều ưa thích cái đẹp, lựa chọn nha hoàn không thể chê.
Gặp Giả Hoàn đi vào, Thải Hà cười một cái, nói khẽ:
- “Tam gia người trước chờ một hồi. Thái thái đang huấn Di nãi nãi đây.”
Giả Hoàn trong lòng có chút im lặng, Triệu Di Nương một tháng không bị Vương phu nhân giáo huấn mấy lần xem như chuyện lạ. Tất nhiên có nguyên nhân Vương phu nhân “Hà khắc”, nhưng Triệu Di Nương ưa thích nháo sự là nguyên nhân chủ yếu.
- “Thải Hà, có chuyện gì xảy ra?” Giả Hoàn tự nhiên ngồi trên ghế. Mấy cái tiểu nha hoàn cười hì hì tránh ra vị trí.
- “Di nãi nãi hôm nay trước mặt Thái thái, Chu di nãi nãi khoe khoang Tam gia giành mắt mũi cho nàng, lại sẩy tay đổ một chén trà, Thái thái đang dạy quy củ.”
Thải Hà kiều tiếu cười khẽ, cho Giả Hoàn rót trà, đứng ở bên cạnh hắn ôn nhu nhỏ giọng hỏi thăm, thái độ rất là thân cận.
“Hoắc.” Giả Hoàn nghe được rõ ràng, hóa ra là Triệu Di Nương hôm nay đắc ý quên hình, cho Vương phu nhân bắt cái sai lầm nhỏ, tiếp tục gõ.
Hắn có thể lý giải, lại có chút buồn cười.
Nương hắn vui trộm là được rồi a, làm gì tại trước mặt Vương phu nhân khoe khoang? Đây không phải chính mình muốn bị đánh hay sao?
Ngửi thấy hương thơm trên người tiểu cô nương ngây ngô bên cạnh, Giả Hoàn nhìn hứng thú, dù nguyên tác hay hiện tại, Thải Hà đều thân cận với Giả Hoàn, liền hỏi thăm xã giao:
- “Thải Hà ngươi còn tốt chứ?”
Thải Hà, thiếu nữ 12 tuổi hơi thẹn thùng, trong lòng vui sướng trả lời:
- “ Ân, ta rất tốt, cảm ơn Tam gia”
...
Hỏi thăm mấy câu, tùy ý kể cho nàng mấy câu chuyện lý thú, không khí vui vẻ thoải mái.
Thời cổ đại thiếu nữ mười ba, mười bốn tuổi lấy chồng là chuyện bình thường, ở tầm tuổi như Thải Hà đã bắt đầu hiểu chuyện nam nữ, thích người khác không có gì lạ.
Đại nha hoàn Kim Xuyến chỗ Vương phu nhân quan hệ mật thiết với Bảo Ngọc, ăn son phấn thường xuyên. Son phấn bôi lên môi nữ hài tử. Như thế nào ăn, suy nghĩ một chút liền biết chính là hôn.
Theo lý thuyết Giả Bảo Ngọc có được “vỏ bọc tốt”, là thiếu gia Vinh quốc phủ được sủng ái nhất, tương lại tươi sáng như thế, hẳn được bọn nha hoàn ưu ái mới đúng.
Không hiểu sao hai cái nha hoàn Thải Hà, Thải Vân lại là cùng Giả Hoàn quan hệ tốt.
Thải Hà càng là nha hoàn xinh đẹp nhất nhì trong phòng Vương phu nhân, sinh còn tốt hơn Kim Xuyến một chút. Theo góc độ Giả Hoàn xem ra nguyên nhân hai điểm.
...
Thứ nhất, đại nha hoàn Kim Xuyến tuyển Bảo Ngọc, chắc chắn không cho phép người bên cạnh đánh chủ ý.
Trong phòng Bảo Ngọc có Tập Nhân, Mị Nhân, Xạ Nguyệt, Thu Văn đều phục thị Bảo Mặt To lâu năm, ai còn dám mơ ước trở thành Di nương. Độ khó quá lớn!
...
Thứ hai, Giả Hoàn từ nhỏ đã quen biết Thải Hà, Thải Vân, thường chơi chung, cũng không phải bởi hắn dung mạo có bao nhiêu anh tuấn, Chỉ bởi, để trở thành di nương của Giả Hoàn, độ khó không thể nghi ngờ dễ hơn nhiều.
Theo nguyên tác Hồng Lâu; đánh giá Giả Hoàn lúc 12,13 tuổi là “Nhân vật hèn mọn, cử chỉ xao nhãng”, mà Bảo Ngọc là “Thần thái phiêu dật, sắc đẹp đoạt người”.
Có thể lý giải một người có soái ca hay không là tổng thể của khuôn mặt, khí độ, ánh mắt, tính cách, tác phong, y phục,...còn có thân phận.
Rõ ràng hai người đẹp trai như nhau, một người là thôn dân, một người là hoàng tử thì không cần so sánh.
Hắn khẳng định, tướng mạo hắn chắc chắn không tệ do thừa hưởng di truyền của phụ mẫu. Giả Chính soái ca, Triệu Di nương lúc trẻ, xinh đẹp có tiếng trong Giả phủ
Nhìn thân tỷ tỷ Thám Xuân thì rõ, nhan sắc trên 9 điểm trong thang điểm 10, nào là
Khuôn mặt trái xoan
Tuấn Nhãn Tu Mi,
Cố Phán Thần Phi,
Văn Thải Tinh Hoa,
Kiến Chi Vong Tục
...
Chẳng qua, bây giờ còn nhỏ, hắn và Giả Bảo Ngọc “Dậy thì thành công” hay không còn chưa biết thế nào!
Cho nên, Giả Hoàn tự tin bất kể thẩm mỹ cổ đại hay hiện đại, hắn lớn lên không đến tiêu chuẩn soái ca một dạng sắc đẹp đoạt người nhưng chắc chắn hơn phổ thông.
Thân phận, khí chất mới quyết định sức hấp dẫn của một nam nhân!
...
...
Thải Hà thân cận đại khái có thể có chút tư tâm, cũng có thể liên quan tới việc Vương Hi Phượng giúp hắn dương danh trong Vinh quốc phủ.
Giả Hoàn không chán ghét tính cách trung thực, dung mạo xinh xắn Thải Hà. Đương nhiên, cưới nàng làm tiểu thiếp chắc không thể, hắn còn dự định rời Vinh quốc phủ đây.
Sau một lát nói chuyện, Giả Hoàn được thông báo đi vào thỉnh an.
Chính phòng bên trong Vương phu nhân, Chu di nương bọn người đang cười nói chuyện, nói đến tin tức Tiết Đoan Ngọ (tháng 5), Tiết Di Mụ muốn mang theo nhi tử Tiết Bàn, nữ nhi Tiết Bảo Trâm vào kinh.
Triệu Di Nương một thân váy hoa thủy tiên diêm dúa lòe loẹt chói mắt, ngượng ngùng đứng ở một bên.
Giả Hoàn cho Vương phu nhân dập đầu,
- “Nhi tử thỉnh an Mẫu thân, thỉnh an di nương”
Vương phu nhân nhìn hình dáng đen gầy Giả Hoàn một mắt, nói:
- “Hoàn ca nhi, gần nhất ít đi trong thành chơi, nhìn ngươi đen thành cái dạng gì?”
- “Vâng, mẫu thân.” Giả Hoàn trong miệng cung kính, trong lòng lại là không có coi ra gì.
...
Hắn cùng Triệu Quốc Cơ, Tiền Hòe, Hồ Tiểu Tứ hẹn nhau ba ngày sau đi Tây Giang Nguyệt trà lâu.
Vương phu nhân gật gật đầu, đưa trong tay chén trà đặt trên khay Triệu Di Nương đang bưng, nói tiếp:
- “Ta nghe người ta nói sự tình ngươi trừng trị Trương Ma Ma. Ân! làm không tệ, hiếu tâm đáng khen.”
Lại quay đầu đối với Triệu Di Nương:
- “Ngươi nhìn Hoàn ca nhi tài giỏi. Sau này chỉ có ngươi hưởng phúc. Ngươi tội gì cả ngày làm việc không phân biệt cao thấp.”
Triệu Di Nương ngoan ngoãn đáp lời. Bên cạnh Chu di nương, Chu Thụy gia góp vui khen Giả Hoàn.
Giả Hoàn nghe những lời này cảm thấy the thé, hắn rốt cuộc minh bạch Vương Hi Phượng thiết lập “Hố” thế nào.
Hắn hiếu kính Triệu Di Nương, trên thực tế là “đắc tội” Vương phu nhân.
Tại trong phong kiến lễ pháp, hiếu đạo đối tượng đầu tiên hẳn là Vương phu nhân, mà không phải Triệu Di Nương.
Trừng trị Trương Ma Ma để Vương phu nhân biết, chỉ sợ trong lòng vị “Tiếu Diện Nhân - Vương Phật Cười” càng thêm chán ghét hắn.
Đây là muốn tuyệt đường hắn tại trong Vinh quốc phủ.
Quả nhiên, Vương phu nhân thản nhiên nói:
- “Tiết Đoan Ngọ, ta muốn đi Thanh Hư Quan thắp hương, ngươi hai ngày này qua giúp ta chép mấy cuốn Đạo Kinh. Ta muốn cung phụng tại trước Thái Thượng Lão Quân.”
Giả Hoàn khom người nói:
- “Vâng, mẫu thân.” Cúi đầu xuống, trên mặt thanh sắc lóe lên.
...
...
Kỳ thực, bị Vương phu nhân chán ghét, đoạn tuyệt thăng tiến chi lộ không tính cái gì.
Bởi vì Giả Hoàn biết rõ, hắn biểu hiện càng xuất sắc, Vương phu nhân thì sẽ càng kiêng kị. Đây đơn giản là lập trường của nàng, mẫu thân Giả Bảo Ngọc, tuyệt đối không có khả năng thay đổi.
Nhưng Giả Hoàn không tính cải thiện độ thiện cảm của Vương phu nhân. Từ lúc cùng Uyên ương nói chuyện, hắn đã hiểu thấu
Nên lần này Vương Hi Phượng không gây ra bao nhiêu khốn nhiễu cho tình cảnh và kế hoạch tương lai của hắn.
Phẫn nộ nhiều chính là bị người khác thiết kế, sắp đặt, đây tuyệt đối không thể chịu đựng.
Ai có thể dễ dàng tha thứ nhiều lần bị đào hố. Lần này là không có tạo thành hậu quả nghiêm trọng, lần tiếp theo chưa biết được!
Phượng cây ớt, ngươi chờ đấy!
…