Chương 17: Tinh thần sụp đổ

P/S: Lưu ý: chap này có phân đoạn hơi ghê mọi người lưu ý trước khi đọc, xin cảm ơn.

Một đoạn kí ức được truyền vào trong não hải của Nguyệt Trần.

...

"Cổ Thương Thiên"

"Ta, trở, về, rồi, này". Một giọng nói khiêu khích vang lên.

"CỔ...NHẠC... PHONG!!!! ".

"NGƯƠI CÒN DÁM QUAY LẠI". Cổ Thương Thiên phẫn nộ gào thét.

"KÌNH THIÊN LONG SÁT".

Vừa nhìn thấy Cổ Nhạc Phong, hắn liền dùng Hoàng Kim Long Thương thi triển Kình Thiên Long Sát tạo ra hư ảnh kim long rít gào, với vô tận sát khí cuồng nộ lao đến Cổ Nhạc Phong.

"Mới đánh với 2 vị thái thượng trưởng lão mà vẫn còn dư lực gớm". Nhìn thấy hư ảnh kim long đang lao về phía mình, Cổ Nhạc Phong lên tiếng chế nhạo.

Tuy chế nhạo là thế, nhưng hắn cũng không dám lơ là.

Cổ Nhạc Phong ở tại chỗ vận dụng sức mạnh của 5 loại tổ văn là:Đại Địa tổ văn, Thôn Nguyên tổ văn, Cuồng Sát tổ văn để tăng cường thực lực, sức công phá, phòng ngự, Thiên Cơ tổ văn để quan sát động thái của đối thủ trong tương lai gần rồi ứng phó, Phong Ảnh tổ văn để gia tăng tốc độ. Chỉ trong chốc lát thực lực của Cổ Nhạc Phong liền tăng lên một mảng lớn.

"Hahaha, Sảng Khoái". Cổ Nhạc Phong thỏa mãn cười dài.

"Cuồng Ma Quyền"

Nhìn thấy hư ảnh kim long cận kề, Cổ Nhạc Phong chậm rãi thi triển ra Cuồng Ma Quyền, tạo ra hư ảnh vô vùng vô ác ma đang điên cuồng lao vào cắn xé kim long hư ảnh.

Nhìn thấy Cổ Nhạc Phong thi triển ra tổ văn, Cổ Thương Thiên cũng khai khởi ra tổ văn đối chiến.

ẦM

Song phương va chạm uy lực trực tiếp khiến không gian và thời gian triệt để sụp đổ.

"HỒNG HOANG LIỆT ĐỊA QUYỀN"

Chưa dừng lại, Cổ Thương Thiên tiếp tục tung ra một quyền như đến từ thờ đại hồng hoang, với sức mạnh khủng bố có thể hủy diệt thiên địa.

ẦM ẦM ẦM

Vẫn chưa va chạm nhưng quyền kình của Cổ Thương Thiên đã khiến cho không gian tầng tầng hủy diệt.

"Ta sợ ngươi chắc? ".

Cổ Nhạc Phong cũng không chịu thua kém, cũng tung ra một quyền.

"Oanh Thiên Bá Quyền".

Một quyền của Cổ Nhạc Phong không hề thú kém Cổ Thương Thiên, chỉ mỗi quyền kình đã dễ dàng phá toái không gian.

Song quyền lại va chạm, uy lực lần nữa hủy thiên diệt địa.

"HỒNG HOANG LIỆT ĐỊA QUYỀN, HỒNG HOANG LIỆT ĐỊA QUYỀN,..."

Cổ Thương Thiên gào thét, điên cuồng tung quyền như vũ bão về phía Cổ Nhạc Phong.

"AI SỢ AI".

"OANH THIÊN BÁ QUYỀN, OANG THIÊN BÁ QUYỀN,..."

Cổ Nhạc Phong cũng không thua kém, liên tục vung quyền.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM...

Song quyền điên cuồng va chạm, bọn họ xuất quyền càng lúc càng nhanh, càng lúc càng mạnh, đây là do hiệu quả của Cuồng Sát tổ văn với khả năng càng chiến càng mạnh, càng bị thương nặng càng mạnh.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM...

"AAAAAAAA".

Cả hai cùng lúc gào thét, cả hai toàn lực tung ra một quyền.

ẦM!!!!!

Uy lực mạnh mẽ khiến song phương bay vọt ra ngoài.

"PHỤT"

"KHỤ KHỤ"

Cả hai đồng loạt phun ra một ngụm máu, cơ thể chằn chịt vết thương do đối phương lưu lại.

"BÁCH CHIẾN TỔ VĂN-THÂN KINH BÁCH CHIẾN". Cả hai cùng lúc thét dài, khí thế trên cơ thể cấp tốc thay đổi như hai vị đại tướng đã một thân một mình tồn tại trong một bãi chiến trường khốc liệt, khiến người khác không rét mà run.

"NỘ SÁT CHU THIÊN"

"HỒNG HOANG LIỆT ĐỊA QUYỀN".

Cổ Thương Thiên một tay cầm thương, một tay vung quyền toàn lực hướng Cổ Nhạc Phong tới.

"Hừ". Cổ Nhạc Phong hừ lạnh rồi cũng triệu hoán ra thanh đại đao đen tuyền.

"PHÁ DIỆT THẦN ĐAO TRẢM"

"OANH THIÊN BÁ QUYỀN".

Hắn cũng một tay vung đao, một tay vung quyền.

KENG

OÀNH

ẦM

PHỤT

"Thương Xuất Như Long".

Khi công kích hai bên còn đang giằng co, thì Cổ Thương Thiên lại đột nhiên hủy bỏ thế công lấy cơ thể hứng chịu công kích của Cổ Nhạc Phong, rồi cường thế xuất ra một thương dũng mãnh vô song, xuyên phá phòng ngự.

"NGƯƠI..".

PHỐC

"KHỤ KHỤ"

Đòn công kích quá bất ngờ Cổ Nhạc Phong cũng không kịp phản ứng. Nên bị một thương kia của Cổ Thương Thiên xuyên thủng một bên hông.

Cổ Thương Thiên bên này cũng không khá hơn là bao, trực tiếp đón đỡ một đao cùng một quyền, khiến cơ thể hắn như bị đánh nát, tuy một quyền cũng một đao kia đã bị tiêu hao đi không ít lực lượng, nhưng chung quy chúng vẫn còn rất mạnh mẽ.

Vốn còn đang đau đớn vì bị ăn một thương một cách trực diện, thì giờ đây Cổ Nhạc Phong lại cảm nhận được một loại nguy cơ chí mạng.

"LÀ CON Ả KIA...? ". Cổ Nhạc Phong nhanh chóng thi triển ra Đại Địa Hộ Thuẫn bảo vệ cơ thể.

XOẸT

"AAAAA!!! "

Có một nhát kiếm nhẹ nhàng đi qua, lớp phòng ngự củ Cổ Nhạc Phong không hề có chút tác dụng nào, trong khi hộ thuẫn còn đó nhưng đầu của hắn đã lìa khỏi cổ.

"PHỐC"

"KHỤ KHỤ".

Có một thân ảnh rơi xuống mặt đất, toàn thân vô lực hiển nhiên việc thi triển ra Cấm Thuật-Tất Sát Trảm ở tình trạng hiện tại đã khiến cho Liễu Như Yên mất đi khả năng chiến đấu, nhưng may mà kẻ thù của họ 'đã chết'.

"Tưởng ta chết rồi à? ". Giọng nói quen thuộc kia lại lần nữa vang lên, giọng nói này khiến cả hai người họ như lâm vào tuyệt vọng"

"KHÔNG THỂ NÀO...DƯỚI TẤT SÁT TRẢM MỌI THỦ ĐOẠN PHỤC SINH ĐỀU VÔ HIỆU MỚI ĐÚNG? ". Liễu Như Yên đang cực độ sợ hãi, nàng không ngờ được dưới một kiếm hảo kia mà vẫn có kẻ có thể sống sót.

"À, ý ngươi nói là cái này ư? ". Chỉ thấy Cổ Nhạc Phong phì cười, ném ra một cái xác.

"Ma Ảnh Báo". Cổ Thương Thiên bất ngờ thốt lên, tên này vậy mà lại dùng thú cưỡi của bản thân ra đỡ một kiếm kia, con Ma Ảnh Báo này đã theo hắn từ lúc hắn còn nhỏ yếu, cho tới tận lúc hắn đột phá Cấm Kị, rõ ràng hắn chưa từng bỏ rơi con Ma Ảnh Báo này, sao giờ lại dùng nó làm bia đỡ đạn được chứ.

"Ngươi có vẻ bất ngờ nhỉ? ".

'Một con Ma Ảnh Báo mà thôi, ta không cần nó nữa, nó đã làm tốt bổn phận của mình rồi, hahaha".

"Các ngươi tốt nhất hãy tự lo cho mình đi"

"Đợi khi ta bắt được các ngươi, ta sẽ hưởng thụ vợ ngươi, ta cũng sẽ rộng lòng từ bi cho con trai ngươi hưởng cùng ta, rồi ta sẽ cho nó ăn thịt các ngươi, chỉ nghĩ về vẻ mặt của siêu cấp thiên tài sinh đã ở vạch đích thôi đã khiến ta hưng phấn rồi, hahaha". Cổ Nhạc Phong cười một cách ghê gợn như quỷ dữ.

"TÊN KHỐN, TA CHẮC CHẮN SẼ GIẾT NGƯƠI"

"TU LA CẤM THUẬT-TU LA ÁC THẦN"

ẦM ẦM ẦM

Cổ Thương Thiên gầm thét, thi triển ra siêu cấp Cấm Thuật-Tu La Ác Thần lấy sinh mệnh, máu huyết làm vật hiến tế khiến bản thân bước vào trạng thái Tu La Ác Thần gia tăng chiến lực trên diện rộng, nhưng chỉ duy trì được trong thời gian 1 phút mà thôi.

Chỉ thấy trên cơ thể Cổ Nhạc Phong nổi lên các đường huyết văn trên cơ thể, trên đỉnh đầu mọc ra hai cái sừng quỷ màu đỏ máu, khí thế cũng được kéo căng đến mức khủng khiếp.

"VẬY MÀ ĐẾN CẤM THUẬT, THƯƠNG ĐỊCH 1000 THƯƠNG TA 800 CŨNG DÁM DÙNG"

"NHƯNG ĐÁNG TIẾC, ĐỐI THỦ CỦA NGƯƠI KHÔNG PHẢI RIÊNG MÌNH TA, HAHAHAHA". Cổ Nhạc Phong cười dài.

OÀNH OÀNH

Lúc này trên thiên không suất hiện 4 thân ảnh, tản phát ra khí tức 'Cấm Kị'.

"Cổ Thương Thiên, không ngờ ngươi cũng có ngày này". Trong số đám người có một kẻ lớn tiếng giễu cợt.

"THÁNH TỘC? "

"MẶC KỆ CÁC NGƯƠI LÀ AI... "

"DÁM NGĂN CẢN TA... "

"ĐỀU PHẢI CHẾT!!!! ".

Cổ Thương Thiên bùng nổ sát khí hủy thiên diệt địa.

"Hừ!".

Bên phía đối phương cũng vang lên tiếng hừ lạnh, rồi cũng triệu hồi Vương Tọa, phát động thế công.

Một trận chiến của 6 vị Cấm Kị khiến cả thế giới chấn động, lúc này từ trên bầu trời, Thiên Đạo Chi Nhãn chậm rãi mở ra.

ONG

Một cỗ quy tắc thiên địa mạnh mẽ bao phủ lấy đám người, đưa bọn họ vào Hư Vô không gian để chiến đấu.

Mặc kệ chiến trường bị biến đổi, bọn họ vẫn điên cuồng oanh tạc thế công về phái đối thủ.

KENG KENG KENG...

OÀNH OÀNH OÀNH...

ẦM ẦM ẦM...

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG...

"TU LA QUỶ TRẢO". Cổ Thương Thiên gào thét, hư vô không gian chấn động mạnh mẽ, bên dưới mặt đất có một pháp ấn quỷ dị nhưng vô tản phát ra khí tức nguy hiểm cực độ.

ẦM ẦM ẦM

Một cánh tay màu đỏ máu, đầy sắt nhọn tràng ngập huyết khí từ bên trong pháp trận lao ra ngoài, cánh tay to lớn ấy nhanh chóng tóm lấy đám người, thành công bắt được 3 tên.

"CHẾT! ". Cổ Thương Thiên siết nắm tay lại, cùng lúc đó cánh tay màu đỏ máu kia cũng đồng dạng siết lại.

RĂNG RẮC

OANH

PHỤT...

Cánh tay cường thế bóp nát mọi thủ đoạn phòng ngự, bảo mệnh của đối thủ, khiến bọn chúng thổ huyết trọng thương thoi thóp.

"KHỤ KHỤ... ". Dường như cơ thể Cổ Thương Thiên đã đạt đến giới hạn, liêm tục ho khan ra máu.

"Cống gắng kéo dài thời gian".

"Hắn sắp không chịu được nữa rồi". Cổ Nhạc Phong lớn tiếng nói.

"Hừ, ai mà không biết". Có một gã cũng hừ lạnh.

Thấy chúng đang đấu tranh nội bộ, nhân lúc chút thời gian ngắn ngủi kia, Cổ Thương Thiên lao vọt ôm chầm lấy Liễu Như Yên điên cuồng lao vọt chạy trốn chỉ cần đi đến ranh giới của hư vô không gian liền có thể ra ngoài, chưa kể Cổ Thương Thiên sắp không chống đỡ được nữa rồi, ở lại cũng vô ích.

"Bọn chúng chạy rồi, mau đuổi theo". Bọn chúng cũng phản ứng rất nhanh liền nhanh chóng đuổi theo bọn họ.

Cảnh tượng trở thành một cuộc rượt đuổi.

"Thương Thiên, huynh buôn muội ra, muội có thể dùng được một lần Tất Sát Lệnh nữa". Liễu Như Yên yếu ớt nói.

"Không được"

"Làm vậy nàng sẽ chết đó". Cổ Thương Thiên kiên quyết từ chối, còn sống là còn hi vọng, nếu chết thì sẽ mất tất cả.

"Nhưng muội không muốn chứng kiến...con chúng ta đau khổ, chúng ta đã tiêu hao quá nhiều, vốn đã không thể thoát, chúng ta...liều mạng lần cuối đi chàng"

Nghe đến đây Cổ Thương Thiên lại nhớ đến lời nói của Cổ Nhạc Phong.

"Được, vậy chúng ta liều mạng lần cuối nào". Cổ Thương Thiên cười tà.

Vốn đa chạy trốn với tốc độ cực nhanh, laj bất chợt dừng lại.

"TU LA ÁC THẦN-GIÁNG THẾ". Cổ Thương Thiên gào thét, dùng toàn bộ sinh mệnh, máu huyết, cơ thể và cả linh hồn để biến bản thân thành một con quái vật chỉ biết giết chóc.

" CẤM THUẬT-THIÊN MỆNH TẤT SÁT LỆNH". Liễu Như Yên cũng không chịu thua kém, nàng cũng hiến tế tất cả của bản thân, triệu hoán ra một tấm lệnh bài bên trên ghi một chữ 'Sát'. Nàng đưa tay bóp nát tấm lệnh bài đó.

OÀNH OÀNH

Hư Vô không gian chấn động dữ dội, một con ngươi khổng lồ, có phần tương đồng Thiên Đạo Chi Nhãn nhưng thay vì vô tình lạnh lùng như Thiên Đạo Chi Nhãn, thì con ngươi này lại tràn ngập sát khí, bên trên con mắt có một chữ 'SÁT' ẩn hiện bên trong con ngươi, đó chính là 'Thẩm Phán Chi Nhãn' tồn tại sinh ra để hủy diệt những kẻ dám chống lại Thiên Đạo.

Chứng kiến hai loại thiên địa dị tượng khủng bố bất chợt hàng lâm, khiến cho đám người sợ hãi tột cùng, cảm giác cái chết, một cách mãnh liệt. Bọn chúng điên cuồng điều động vô số thủ đoạn chỉ để thoát khỏi Hư Vô không gian này.

Mặc cho bọn chúng có phản ứng nhanh thế nào đi chăn nữa, thì Tu La Ác Thần với tốc độ vượt trội liền nhanh chóng đuổi kịp, rồi ra sức tấn công, Thẩm Phán Chi Nhãn cũng thi triển Thẩm Phán Chi Kiếp oanh tạc bọn chúng.

OÀNH OÀNH

ẦM ẦM

Cục diện thay đổi đột ngột từ bên truy đuổi trở thành bên bị truy đuổi.

Có hai thân ảnh đã đến sát sao với ranh giới Hư Vô không gian, đó là Cổ Nhạc Phong và đại trưởng lão của Thánh Tộc.

OANH

VÙ VÙ

Cùng lúc đó có một đòn Thẩm Phán Chi Kiếp ầm ầm giáng xuống đến chỗ bọn chúng, Tu La Ác Thần cũng dùng huyết trảo ầm ầm lao lên. Nhận thấy tình cảnh này Cổ Nhạc Phong liền phát động công kích, mưu đồ lấy đại trưởng lão Thánh Tộc làm bia đỡ đạn.

"CUỒNG MA QUYỀN"

"THÁNH QUANG PHÁ"

Nào ngờ bên phía đại trưởng lão Thánh Tộc cũng vùng lúc phát động thế công, hiển nhiên ông ta cũng có suy nghĩ giống Cổ Nhạc Phong muốn lấy đối phương làm bia đỡ đạn.

OÀNH

Song phương va chạm, nhưng chung quy Cổ Nhạc Phong vẫn nhỉnh hơn đại trưởng lão Thánh Tộc một bậc, tuy bị đại trưởng lão Thánh Tộc đã thương không nhẹ, nhưng hắn vẫn thành công biến đại trưởng lão Thánh Tộc thành bia sống đón đỡ thế công mạnh mẽ của Thẩm Phán Chi Kiếp và Huyết Trảo của Tu La Ác Thần.

....

"Hahaha, ngươi muốn cho ta coi sự chạy trốn như chó nhà có tang của bản thân à". Nguyệt Trần tiếp nhận kí ức đến đây liền phì cười đầy chế giễu, tuy trong lòng có ngập trời phẫn nộ nhưng vẫn có thể kiềm chế được.

"Vậy sao, cứ từ từ mà xem tiếp đi". Cổ Nhạc Phong không những không tức giận, chỉ nở một nụ cười chế giễu.

Nhìn thấy nụ cười của Cổ Nhạc Phong làm Nguyệt Trần có chút bất an.

Chuyện gì tới cũng tới, chứng kiến cảnh tượng tiếp theo...nó đã khiến cho Nguyệt Trần chết lặng, tinh thần gần sụp đổ.

...

Cổ Nhạc Phong sau khi thoát khỏi một kiếp liền lập tức bế quan cả mấy Kỉ Nguyên Thần.

Sau khi kết thúc bế quan chỉ thấy Cổ Nhạc Phong cầm trên tay hai bình huyết dịch, rồi nở một nụ cười ác độc.

Cổ Nhạc Phong nhậm rãi bước vào tiểu không gian nhốt Nguyệt Trần, bên trong có một đài cao với lực lượng wuy tắc mạnh mẽ trói buộc không gian, trên đài cao là một thân ảnh nhỏ nhắn của một thiếu niên trẻ tuổi, đang bị hàng trăm sợi xích sắt trói buộc khắp cơ thể.

Cổ Nhạc Phong đứng trước Nguyệt Trần thi triển ra thần thông.

"Ngưng Hồn, Tụ Phách". Một môn thần thông cực kì hữu ích giúp cưỡng chế ngưng tụ lại thần hồn, giúp níu giữ sự sống cho người bị nhắm vào. Nhờ vào môn thần thông này đã khiến cho các mảnh thần hồn vỡ nát, phân tán ẩn mình sâu trong tìm thức dung hợp lại, khiến Nguyệt Trần phục hồi ý thức.

Nhìn thấy Nguyệt Trần đã tỉnh lại, hắn lại dùng một môn thần thông khác lên hai bình máu đang cầm trên tay.

"Hồi Quang Phản Chiếu"

Chỉ thấy có một nguồn lực lượng mãnh mẽ tuôn trào khiến hai bình máu vỡ nát, lương máu kia bùng nổ lực lượng hóa thành hai thân ảnh là Cổ Thương Thiên và Liễu Như Yên, khả năng của môn thần thông này cho phép kéo người đã chết quay lại trần thế với xác thịt, thần hồn, ý thức đều nguyên vẹn trong thời gian ngắn.

"Không thể nào, sao loại thần thông này lại được dùng như thế chứ? ". Cổ Thương Thiên cùng Liễu Như Yên không thể ngờ được môn thần thông này lại được dùng để tra tấn tinh thần của bọn họ, họ muốn phản kháng nhưng không thể, đây chỉ là hồi quang phản chiếu nên họ không có sức mạnh.

Nhìn tới đây trong thâm tâm Nguyệt Trần đã vô cùng sợ hãi.

Chỉ thấy Cổ Nhạc Phong đưa một tia thần hồn vào cơ thể Nguyệt Trần, hắn phá bỏ xiếng xích. Hắn điều khiển cơ thể Nguyệt Trần làm ra hành vi cho dù có chết Nguyệt Trần cũng không dám nghĩ.

Hắn đã...điều khiển cơ thể của Nguyệt Trần cưỡng hiếp chính mẫu thân của mình một cách tàn bạo, ăn thịt uống máu của phụ mẫu một cách tàn nhẫn. Càng tàn ác hơn là Nguyệt Trần lại phải chính tay làm và chứng kiến, hắn muốn phong bế nhận thức, hủy bỏ ngũ giác,... Nhưng hắn lại không thể làm được. Cảnh tượng đó cứ diễn ra, diễn lại vô số lần khiến tinh thần Nguyệt Trần muốn sụp đổ.

"KHÔNG....KHÔNG....KHÔNG..."

"ĐÂY KHÔNG PHẢI LÀ THẬT, ĐÂY CHỈ LÀ ẢO CẢNH"

"ĐÂY CHỈ LÀ ẢO CẢNH!!!!! "

"TA MUỐN THOÁT KHỎI ĐÂY!!!! "

"TA MUỐN THOÁT KHỎI ĐÂY!!!!!! "

"TA KHÔNG MUỐN Ở LẠI ĐÂY NỮA!!!!"

"THẤT BẠI CŨNG ĐƯỢC, CHẾT CŨNG ĐƯỢC...!!!! ."

"HÃY CHO TA ĐƯỢC GIẢI THOÁT!!!!"

"AAAAAAAAAAA...... "

"HÃY GIẾT TA ĐI!!!!! "

"HÃY GIẾT TA ĐI!!!! "

"AAAAAAAAAA"

"GIẾT TA ĐI, GIẾT TA ĐI, GIẾT TA ĐI...".

Nguyệt Trần gào khóc đầy tuyệt vọng, giờ phút này hắn chỉ muốn được giải thoát khỏi nơi này dù có phải trả giá thế nào đi nữa.

Tinh thần của hắn nhanh chóng sụp đổ.

...

(Quy tắc thiên địa nếu số lượng Cấm Kị chiến đấu quá nhiều hoặc Cấm Kị quá mạnh đại chiến thì Thiên Đạo Chi Nhãn sẽ xuất hiện đưa tất cả vào Hư Vô không gian để hạn chế tối đa sự tàn phá của Nguyên Giới.)

Chúc mọi người có một ngày mới vv.

*Đây là lần đầu mình viết truyện nếu có sai sót mong mọi người thông cảm và góp ý nha ^_^ Cảm ơn mọi người nhìu.