Chương 18: Gặp gỡ thần thú Chu Tước

Tinh thần Nguyệt Trần đang nhanh chóng sụp đổ, ý thức dần dần chìm vào bóng đen vô tận.

ONG

Bất chợt sâu thẳm trong cơ thể Nguyệt Trần có một luồn lực lượng bí ẩn bao phủ lấy luồng ý thức nhỏ bé và những mảnh vỡ của tinh thần hắn.

Chỉ trong nháy mắt cả tinh thần, lẫn ý thức của hắn đều khôi phục lại một cách hoàn hảo. Nhưng điều này càng khiến Nguyệt Trần thống khổ hơn bao giờ hết.

"DỪNG LẠI ĐI, DỪNG LẠI ĐI...!!! "

"ĐỪNG KHÔI PHỤC NỮA!!! "

"CHO TA ĐƯỢC GIẢI THOÁT ĐI"

"HÃY CHO TA ĐƯỢC GIẢI THOÁT!!! "

"ĐỪNG KHÔI PHỤC NỮA!!! "

"ĐỪNG...!!! "

"MAU DỪNG LẠI, MAU DỪNG LẠI,...!!!! "

"AAAAAAAAAAA.. "

Nguyệt Trần đau đớn gào khóc, lúc hắn nghĩ rằng bản thân đã được giải thoát thì lại có một loại lực lượng bí ẩn nhanh chóng khôi phục lại ý thức, khiến Nguyệt Trần phải tiếp tục chứng kiến cảnh tượng đó.

Chững kiến cảnh tượng đó khiến tinh thần Nguyệt Trần lại sụp đổ, lực lượng bí ẩn cũng lại tiếp tục khôi phục, sự thống khổ của hắn cứ kéo dài kéo dài.

"ĐỦ RỒI!!! "

"ĐỦ LẮM RỒI!!! "

"DỪNG LẠI ĐI!!! "

"DỪNG LẠI ĐI, MÀ!!!! "

"DỪNG LẠI ĐI, DỪNG LẠI ĐI, DỪNG LẠI ĐI,...!!!! "

"AAAAAAAA"

"TA KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA!!! "

"HÃY CHO TA GIẢI THOÁT ĐI"

"AAAAAAAAAA"

"DỪNG LẠI ĐI, DỪNG LẠI ĐI,....!!! "

Nguyệt Trần tiếp tục đau đớn thét dài, một bên phá hủy một bên khôi phục cứ thế kéo dài từ ngày này sang ngày khác, từ tháng này sang tháng khác, từ năm này sang năm khác cứ thế tiếp diễn, dần dần tiếng la hét của Nguyệt Trần càng lúc càng nhỏ, nó nhỏ dần cho tới khi im bặt.

"..."

Lúc này đây tinh thần của Nguyệt Trần đã hoàn toàn bị chai lì, khuôn mặt không còn tí cảm xúc, trầm tĩnh tới mức đáng sợ.

...

Cùng lúc đó bên ngoài hiện thực.

"Ca, huynh phải cố lên"

"Huynh không được phép bỏ lại muội một mình"

" Muội không cho phép"

"Nhất định không cho phép".

Tuyết Vũ bây giờ như một tiểu cô nương bình thường đang ôm chằm lấy Nguyệt Trần khóc lóc đầy thê lương.

Nàng là một cường giả trên cấp Bán Tiên nhưng giờ đây nàng lại không thể làm gì trước cảnh tượng ca ca của mình đang gào khóc đau đớn. Nàng chỉ có thể tự thề với bản thân "Nếu huynh ấy có chuyện gì, dù ngươi có là Cấm Kị, ta cũng thề sẽ hủy diệt tất cả của ngươi, khiến ngươi sống không bằng chết!!! ".

...

"Phu quân chàng không định ra ngăn chặn cô ta phá hoại thí luyện à". Bên trong một căn phòng có một mỹ phụ nhân xinh đẹp khoác trên mình một bộ váy dài màu đỏ, nàng là Yến Linh Nhu mẫu thân của Hỏa Vân Nhi.

"Haizzz, người ta có thể vô thanh vô thức bước vào Huyền Hỏa Sơn thì tu vi hẵn cũng Bán Tiên, chưa kể cô ta vẫn chưa làm gì có hại đến chúng ta, nên không cần phải vì một chút danh vọng mà đắt tội với nhân vật như vậy". Hỏa Vân Nam nghe vậy liền thở dài nói.

"Mà cho dù muốn đánh cũng đánh không lại a" Hỏa Vân Nam thầm nghĩ.

...

Ở một nơi khác, một nơi xa xôi vô tận.

Bên dưới một gốc cây cổ thụ có hai thân ảnh đang ngồi đánh cờ.

"Thất bại rồi". Có thân ảnh ung dung nói với người còn lại.

Người còn lại chỉ nhẹ gật đầu.

"Chúng ta vẫn còn một cơ hội cuối cùng".

"Nếu lại thất bại, đành phải từ bỏ"

"Rồi, đợi hắn đến thôi".

Người đối diện từ tốn nói.

"Chung quy chúng ta vẫn đang ở thế yếu, chỉ có thể nhẫn nhịn mà thôi".

Kẻ còn lại chỉ gật đầu biểu thị đồng ý, không nói thêm lời nào.

...

Bên trong ảo cảnh.

RĂNG RẮC

Một tiếng nứt vỡ vang lên, không gian trong ảo cảnh bị một lực lượng mạnh mẽ cường thế xé ra một vết rách. Từ trong đó bay ra một nguồn năng lượng thuần khiết tuôn trào vào cơ thể Nguyệt Trần, mắt phải, tim, cơ thể đều khôi phục trở lại bình thường, Vô Thượng Cấm Kinh cũng quay trở lại cơ thể, mối liên kết với Cấm Kị Thư Viện cũng khôi phục lại bình thường.

Lam Nhi cũng từ vết rách không gian đi ra.

"Công tử, ngài...". Chứng kiến dáng vẻ của Nguyệt Trần khiến Lam Nhi như chết đứng, nàng cảm nhận được Nguyệt Trần của hiện tại đã khác hẵng lúc trước, lúc này trong ánh mắt Nguyệt Trần có một cảm giác lạnh lẽo, vô cảm, nếu không phải mối liên hệ của Cấm Kị Thư Viện với Nguyệt Trần vẫn còn nguyên thì nàng đã nghĩ rằng Nguyệt Trần trước mặt này đã bị đoạt xá rồi.

Nguyệt Trần nhận thấy Lam Nhi đang lo lắng cho mình, hắn liền đưa tay xoa đầu nàng, hắn nhẹ cười biểu thị "ta không sao, nàng đừng lo".

Nhìn thấy biểu hiện của hắn, Lam Nhi cũng không nói thêm lời nào.

"Kẻ dựng nên ảo cảnh này chắc chỉ có thể là Cấm Kị thôi". Bỏi vì Nguyệt Trần hiểu, kẻ có thể tạm thời chia cắt liên hệ giữa hắn và Cấm Kị Thư Viện cùng với các công pháp, thập hung binh,... Chỉ có Cấm Kị mới có thể làm được.

"Công tử nói không sai, kẻ ra tay là Cấm Kị". Lam Nhi gật đầu nhẹ nhàng nói, nàng hiện tại đang cảm thấy tự trách bản thân vì không thể ở bên Nguyệt Trần lúc hắn cần nhất.

"Ta không trách nàng, dù sao đây cũng không phải lỗi của nàng". Nguyệt Trần ôn nhu nói, hắn quả thật không thể trách Lam Nhi được, kẻ có thể tạm thời cắt đứt mối liên hệ của hắn và Cấm Kị Thư Viện thì một tinh linh hệ thống của Cấm Kị Thư Viện như nàng làm sao có thể qua đây được.

Nguyệt Trần cũng tự đặt ra mục tiêu phải trả thù kẻ đã gây ra sự việc ngày hôm nay vào một ngày nào đó.

Trong khi hai người còn đang tâm sự thì không gian ảo cảnh này đã sụp đổ hoàn toàn.

Ý thức của Nguyệt Trần cũng dần trở lại cơ thể.

Khi Nguyệt Trần vừa mở mắt thì đập vào mắt hắn là một thiếu nữ xinh đẹp như tiên giáng trần đang ngồi khóc trước hắn, nàng khóc đến mức hai mắt đỏ hoe.

"Ca! "

"Huynh cuối cùng cũng tỉnh lại".

"Muội cứ tưởng huynh sẽ lại bỏ muội mà đi"

Tuyết Vũ nhận thấy Nguyệt Trần tỉnh lại nàng liền ôm chặt lấy hắn, khóc lóc như một đứa trẻ vậy.

Nguyệt Trần nhìn thấy cảnh này lòng hắn thật không khỏi chua sót, nhìn thấy cảnh tượng này khiến hắn nhớ lại cảnh tượng bên trong ảo cảnh, hắn tự thề rằng "Chu dù có như thế nào đi chăng nữa, ta cũng sẽ không để 'nó' lặp lại dù chỉ một lần, cũng không được!!! ".

"Tiểu Vũ, ngoan"

"Muội trở về trước đi, tý nữa huynh sẽ về gặp muội"

Nguyệt Trần bây giờ hắn vẫn phải tiếp tục tiến lên đỉnh Huyền Hỏa Sơn để đoạt lấy Chu Tước Hỏa, gia tăng thực lực, hắn cần phải mạnh hơn, mạnh hơn nữa, mạnh tới mức không có kẻ nào dám làm hại người bên cạnh hắn, nếu muốn được như thế thì hắn phải là kẻ "mạnh nhất".

"Được, muội sẽ ở bên ngoài đợi huynh"

"Huynh phải cẩn thận đó".

Tuyết Vũ vốn không muốn rời đi, nhưng nàng nhận ra ánh mắt của Nguyệt Trần đã khác lúc trước không ít, nàng hiểu chắc hẳn hắn đã trãi qua một chuyện gì đó rất đáng sợ, nên muốn nhanh chóng tăng cường thực lực, thấy tình trạng của Nguyệt Trần bản thân nàng cũng cần phải mạnh hơn, mạnh hơn nữa để chuyện này không xảy ra nữa, một lần là quá đủ rồi.

Nói rồi, Nguyệt Trần tiếp tục bước trên câc bậc thang tiến lên đỉnh Huyền Hỏa Sơn. Uy áp của Bán Tiên quá mức mạnh mẽ khiến cơ thể Nguyệt Trần toàn thân là máu tươi, nhưng Nguyệt Trần đã quyết định hắn nhất định phải đoạt được Chu Tước Quyết gia tăng tu vi trên diện rộng, hắn hiện tại đang rất khao khát sức mạnh.

Bậc 910, 920, 930, 940,...999. Thoáng chốc Nguyệt Trần đã vác cái thân tàn tạ đi đến bậc thứ 999 chỉ cần vượt qua bậc này thì Nguyệt Trần sẽ chính thức đăng đỉnh Huyền Hỏa Sơn.

OÀNH OÀNH

Uy áp lần này mạnh tới mức khủng khiếp, chỉ uy áp đã khiến cơ thể Nguyệt Trần như muốn bị ép thành thịt vụn.

"KHỤ KHỤ... "

Nguyệt Trần có thể cảm nhận được cơ thể của bản thân đã đạt đến giới hạn. Nhưng bấy nhiêu đây, vẫn chưa thể cản được bước chân của hắn.

Chỉ thấy Nguyệt Trần gầm thét, cường thế bước qua bậc thứ 999 mặc kệ luồn uy áp mạnh mẽ kia đè ép lên thân thể.

OANH

Nguyệt Trần cuối cùng vẫn thành công bước qua bậc 999, nhưng cơ thể cũng đạt đến giới hạn, toàn bộ cơ thể của Nguyệt Trần đều bị uy áp kiến cho cơ thể bị thương nặng, không thể di chuyển thêm dù chỉ là nữa bước.

Thấy vậy hắn bắt đầu vận chuyển sinh mệnh chi lực trong cơ thể nhanh chóng khôi phục lại thương thế. Nhờ có Trường Sinh Bá Thể với sinh lực dồi dào, các vết thương trên cơ thể Nguyệt Trần nhanh chóng phục hồi lại trạng thái toàn thịnh chỉ sau hơn một canh giờ.

"Phù". Nguyệt Trần thở ra một hơi nhẹ nhõm, sau bao nhiêu vất vả cuối cùng Nguyệt Trần cũng đã lên đến đỉnh Huyền Hỏa Sơn.

Đang muốn bắt đầu tiếp nhận Chu Tước Hỏa thì có một thanh âm máy móc vang lên.

"Keng"

"Hoàn Thành nhiệm vụ cấp S+"

"Đăng đỉnh Huyền Hỏa Sơn"

"Phần thưởng:một lần triệu hoán công pháp ngẫu nhiên, trên cấp thiên, một môn bí thuật ngẫu nhiên, 2000 điểm nhận thức, một viên ngộ đạo đan".

Nghe thấy âm thanh thông báo của Cấm Kị Thư Viện mới khiến Nguyệt Trần thoáng chút cứng đờ, hắn vậy mà lại quên mất mình còn có nhiệm vụ của Cấm Kị Thư Viện a, nếu không phải vì Chu Tước Hỏa có thể tăng cường thực lực của hắn trên diện rộng thì có lẽ giờ đây Nguyệt Trần đã trở về rồi a.

"Triệu hoán công pháp, cùng bí thuật đi". Nguyệt Trần sau một phen suy nghĩ miên mang liền hạ lện sử dụng phần thưởng mà Cấm Kị Thư Viện ban cho.

Thoáng chốc thì thanh âm máy móc lại lần nữa vang lên.

"Keng"

"Chúc mừng kí chủ nhận được công pháp Tiên Giai tam phẩm Băng Tinh Quyết, cùng một môn bí thuật Kinh Thiên Lôi Động".

"Cũng không tệ ". Nguyệt Trần khá hài lòng với phần thưởng lần này. Băng Tinh quyết giúp chủ nhân ngưng tụ ra một viên băng tinh trong cơ thể giúp chủ nhân chuyển hóa lực lượng thông thường sang băng hệ thuộc tính, tăng cường uy lực các vũ kỹ băng hệ, viên băng tinh này phát triển dựa vào việc hấp thụ linh lực của chủ nhân, đồng thời dựa vào thuộc tính sẵn có của linh lực chủ nhân để sản sinh ra dị băng với thuộc tính khác biệt.

"Nếu dựa vào thuộc tính linh lực của chủ nhân để biến dị"

"Vậy có phải nếu linh lực hệ hỏa sẽ tạo ra dị băng với khả năng thiêu đốt vạn vật à? ".

"Đúng vậy". Lam Nhi gật đầu tán thành.

"Vậy lực lượng của ta do sinh mệnh bị thiêu đốt mà thành, nó vốn tràng ngập sinh mệnh lực, nếu tu luyện Băng Tinh Quyết không lẽ tạo ra sinh mệnh băng? ".

"Hì hì, tới lúc đó công tử sẽ biết". Lam Nhi ra vẻ thần bí nói, Lam Nhi nói như vậy làm Nguyệt Trần phát sinh ra cảm giác tò mò với viên băng tinh do mình ngưng tụ.

Môn bí thuật Kinh Thiên Lôi Động này mới là kinh hỉ thật sự a, môn bí thuật này sẽ là một ách chủ bài không tệ trong Việt Quốc Chi Chiến lần này, môn bí thuật này cho phép chủ nhân thiêu đốt sinh mệnh của bản thân để cường hóa cơ thể, dùng lôi đình bao bọc toàn thân tăng cường mạnh về công kích và tốc độ.

Nguyệt Trần đã thỏa mãn về phần thưởng của Cấm Kị Thư Viện, giờ đây hắn lại chú ý đến ngọn lửa đang rực cháy trước mặc mình. Nguyệt Trần dùng linh lực bao phủ cánh tay, rồi đưa tay ra muốn chụp lấy Chu Tước Hỏa rồi luyện hóa nó.

Lúc này dị biến lại phát sinh, bên trên ngọn lựa Chu Tước Hỏa kia có một nguồn hồn lực mạnh mẽ bùng nổ ra ngoài, ngưng kết thành một hư ảnh Chu Tước. Cảnh tượng này khiến Nguyệt Trần vô cùng bất ngờ "Chu Tước Hỏa này thế mà đã sinh ra linh tính".

Hư ảnh Chu Tước hiện ra không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào Nguyệt Trần khiến hắn có chút không thoải mái.

"Chào chàng trai trẻ, ngươi là một thiên tài có thiên phú cao nhất mà ta từng gặp qua trong đời này, ngươi có muốn thử thách cực hạng của mình không"

"Thử thách cực hạn? ". Nguyệt Trần có chút ngơ ngác trước con Chu Tước này a.

"Đơn giản thôi, chỉ cần ngươi đánh bại bản thân mình thì ngoại trừ Chu Tước Hỏa ra ta còn cho ngươi thêm một phần quà khác"

"Làm sao để đánh bại chính bản thân mình? ".

"Hì hì, ta sẽ tạo ra một bản sau khác của ngươi với khả năng và thực lực mạnh ngang ngươi, nhưng do công pháp của ngươi có đẳng cấp quá cao khiến ta không thể nhìn thấu, nên ta sẽ thay đổi từ ngang tu vi trở thành tu vi cao hơn ngươi một chút".

"Thế nào đồng ý không? ". Hư ảnh Chu Tước hào hứng hỏi Nguyệt Trần, nó đã chờ rất lâu để có thể gặp được người kế thừa Chu Tước Hỏa, giờ đây gặp được khiến hắn muốn thử người thừa kế này một chút".

...

Hi, xin chào mọi người, mình đã quay trở lại rồi đây. Hihi.

(Lưu ý đây chỉ là một tia linh hồn của thần thú Chu Tước, do ở cách xa bản thể quá lâu dẫn đến việc tự hình thành linh trí, nên hư ảnh Chu Tước này có ý thức độc lập với Chu Tước bản thể nha mọi người.).

*Đây là lần đầu mình viết truyện nếu có sai sót mong mọi người thông cảm và góp ý nha ^_^ Cảm ơn mọi người nhiều.