Ezreal ngây người ra nhìn khuôn mặt tuyệt mĩ trước mặt, cảm nhận được hơi thở như lan phả vào mặt. Kinh nghiệm tình cảm của ba kiếp xử nam khiến cậu thoáng phát hoảng, vô thức đáp trả lại lưỡi rắn mềm mại đang luồn vào trong miệng. Tuy Leblanc chưa từng gần gũi với ai trước đây, nhưng với bản lĩnh huấn luyện ra hội Hoa Hồng Đen khuấy đảo cả một Đế chế Noxus hùng mạnh, thì bản lĩnh lý thuyết không thể nào kém được.
Ezreal ngây ngô cứ thế được một vưu vật đưa vào đời. Thân thể Leblanc mềm mại như rắn chuyển loạn, đôi chân mềm chắc cứ kẹp chặt lấy eo Ezreal mà hôn. Ezreal khẽ hổn hển thì thầm:
“Anh chưa thành niên mà em nỡ sao.”
“Người ta muốn mà!” – Leblanc nũng nịu.
Lúc này, dục hỏa trong người Ezreal lên tới cực điểm, liền chuyển người đè Leblanc xuống dưới thân. Thế là trên Runeterra đã mất đi một người xử nữ, lại thêm vào một tên fuckboy lãng tử. Cuộc chiến kéo dài đến nửa đêm hai người mới thỏa mãn trần chuồng ôm nhau ngủ.
Trong khi đó, ở phía ngoài, một cuộc chiến thực sự đang rục rịch nổ ra. Đang mơ màng chìm trong giấc ngủ, Ezreal mở to mắt, bởi vì cậu nhạy cảm đang cảm nhận được một nghi thức ma pháp hùng mạnh đang huy động ma pháp tại mạch đất ngay giữa thành phố này. Ezreal ngồi dậy, cảm nhận cậu đánh thức Leblanc, cậu liền hôn nhẹ lên trán cô:
“Ngủ ngoan nhé, để anh ra ngoài xem.”
Thấy Leblanc khó chịu đẩy mặt cậu ra, lại lười biếng ngủ tiếp, Ezreal khẽ cười rồi mặc quần áo bước ra. Ở bên ngoài đang loạn thành 1 bầy. Binh lính mặc vũ trang đang xua đuổi người dân. Ở giữa thành phố, một nghi thức triệu hồi sáng bừng đang được thực hiện. Ezreal cảm nhận được kẻ được triệu hồi quá mức khủng bố, liền lục qua tư liệu liên quan đến Samira, liền nhận ra họ đang triệu hồi ai.
Xerath
Một baccai – dạng thất bại của Thể Thăng Hoa, với sức mạnh hủy thiên diệt địa. Ezreal khẽ cau mày. Tuy hiện giờ cậu không ngại Xerath, nhưng rất mệt mỏi, với lại cậu chưa thể tận dụng được hết tác dụng của thể Baccai đặc biệt này. Khi thời cơ đã đến, không cần ai yêu cầu, tự cậu sẽ tìm đến hắn.
Samira vốn đang trốn trên những thanh dần nhà, bị buộc phải chứng kiến đám người lạ gọi tên một pháp sư cổ đại và bắt giữ dân làng vô tội, đã có người bị giết ngay trước mắt cô. Samira không khóc, cũng chẳng la hét. Thay vào đó, cơn giận trong cô sôi sục – không phải vì đám sát nhân, mà giận chính mình vì đã lẩn trốn, nhưng cô phải tìm cơ hội để giải cứu bố mẹ.
Ngay lúc đó, giữa màn đêm, một ánh sáng chói lòa hiện lên có hình cánh cung màu xanh ngọc, lao thẳng đến tế đàn. Tế đàn triệu hồi nổ tung, luồng lửa nóng cuốn lấy thiêu đốt sạch những tên ma pháp sư tà ác. Samira đã từng biểu diễn những tiết mục liều lĩnh, điên rồ nhất, nhưng hình ảnh đêm đó để lại cho cô ký ức khó phai nhất.
Người con trai đó như ánh sáng trong đêm, tỏa ra luồng sáng màu xanh ngọc dịu nhẹ. Từng tia sáng bay khắp trong không trung, mỗi khi chạm phải một tên lính có vũ trang liền biến thành Ngục Cổ Ngữ xanh ngọc giam chúng lại. Vài năm qua, Ezreal đã đồng bộ hoàn hảo cổ ngữ và Găng tay Ne’Zuk, ma pháp của cậu càng ngày càng toàn diện: tấn công, phòng thủ, khống chế, chữa trị,... Không qua bao lâu, cuộc chiến liền kết thúc, với kết quả nghiền ép. Đối với Samira – chiến binh, người trình diễn trời sinh, cuộc chiến vừa qua chính là màn trình diễn hoa lệ nhất cô từng thấy. Cô bé say mê rời khỏi nơi ẩn trốn đi về phía cậu.
Ezreal đang cẩn thận dò xét xem có tên nào trốn thoát được không, cảm thấy có một bàn tay rụt rè giật giật góc áo choàng. Cảm nhận thấy ánh sáng trên cánh tay Ezreal dần tắt, chỉ còn ánh sáng vào tỏa ra từ Găng tay, ánh mắt cậu nhìn về phía mình, Samira liền đỏ mặt. Nhưng vốn không phải là người rụt rè, cô liền dõng dạc lên tiếng:
“Xin anh... xin anh cứu dân làng... cứu bố mẹ...”
“Tất nhiên rồi.”- Ezreal gật đầu đáp lại.
Trong khi Ezreal đang bận bịu dọn dẹp chiến trường, giải thoát tù nhân, một bóng đen lặng lẽ trống rỗng xuất hiện từ không gian đằng sau. Ezreal chỉ khẽ quay đầu, trìu mến nói:
“Sao em lại ra đây?”
Leblanc không nói gì, chỉ khẽ nhón chân thơm lên má cậu rồi đánh giá tình hình xung quanh. Rồi cô quan sát kỹ Samira, Samira cũng nhìn Leblanc, rồi lén nhìn Ezreal, trong lòng hơi chột dạ. Ezreal biết, Leblanc đang dùng ma pháp đọc những suy nghĩ đen tối nhất của Samira, nhưng cậu lại không biết rằng, những suy nghĩ đó chỉ toàn là dằn vặt, trách móc bản thân. Chợt, cái bóng dưới chân Leblanc kéo dài ra, lan về các hướng, đâu đó xuất hiện một phân thân của cô, khiến cho tốc độ của cái bóng nhanh hơn. Cái bóng của Leblanc nối với phân thân của cô và nối với những tên tù binh, Ezreal hiểu ý giải trừ Ngục Cổ Ngữ.
Trước cái nhìn ngạc nhiên của người dân, những tên xâm nhập dần bước đều bước, đứng thành một vòng xung quanh Samira cùng bố mẹ cô đang kiệt sức nằm dưới đất. Nhìn khuôn mặt mờ mịt không hiểu ý của Samira, Leblanc liền cất lên giọng nói đầy mê hoặc:
“Cô bé, cô có hận chính mình yếu đuối không, có muốn trở nên mạnh mẽ hơn không?”