Nói xong, nữ nhân viên bán hàng kia vẫn đứng sau Lý Phàm, mỗi lần anh nhìn mẫu nào lại đứng ra giải thích.
Cứ như vậy, xem hơn 10 phút, Lý Phàm không nói mua gì.
Ở bên cạnh, những nữ nhân viên bán hàng khác lúc này bắt đầu cau mày, nhỏ tiếng thảo luận mấy câu.
Trong đó có một nữ nhân viên bán hàng, khí chất kiêu ngạo, hai tay khoanh trước ngực, đi đến trước mặt Lý Phàm, khuôn mặt không vui nói: “Anh này, anh đã xem hơn 10 phút rồi, mua hay không mua? Đừng lấy em gái Hân Di của chúng tôi ra trêu đùa.”
Cùng lúc nói câu này, nữ nhân viên bán hàng kia kéo nữ nhân viên bán hàng bên cạnh Lý Phàm, đã đi theo anh hơn 10 phút, dạy dỗ mấy câu: “Em đó, chính là quá nghiêm túc rồi, em cũng không nhìn xem tên tiểu tử này như vậy có tiền để mua sản phẩm của chúng ta không.”
Sau đó, nữ nhân viên kiêu căng kia, đánh giá Lý Phàm, xoi mói nói: “Em nhìn đi, quần và áo trên người anh ta đều là hàng chợ, giầy cũng là hàng nhái, cả người cộng lại cũng chưa được 900 nghìn, người như vậy, có thể mua được sao? Sau này em đi theo chúng ta học tập nhiều hơn, sắc ngôn quan sắc, hiểu chưa?”
Nữ nhân viên kia tên là Chu Hân Di, cắn đôi môi hồng, nhìn Lý Phàm, dường như muốn giải thích gì đó nhưng cuối cùng vẫn gật đầu nói: “Chị Mai Lệ, em biết rồi.”
Lý Phàm nhìn quần áo của mình, quả thật không hợp với một cửa hàng sang trọn như thế này.
Anh cười, vẫn tỏ ra bình thường nói: “Ngại quá, tôi muốn xem sợi dây chuyền kim cương Bách Hoa Tiên.”
Lộp bộp!
Nghe thấy lời nói của Lý Phàm, 6 nhân viên bán hàng trong cửa hàng đều sững sờ!
“Haha, anh đang nói cái gì vậy, anh muốn xem sợi dây chuyền kim cương Bách Hoa Tiên? Anh này, anh có biết hiện này chiếc vòng này có giá là bao nhiêu không? Người giống như anh có thể mua được sao?” Mai Lệ kia khẽ nhướng mày, trong lời nói tràn đầy sự khinh bỉ.
Anh lại muốn xem sợi dây chuyền Bách Hoa Tiên, đùa cái gì vậy!
Đó là một sợi dây chuyền giá lên đến 9 tỷ!
Cả Hán Thành, vẫn chưa bán được cái nào!
Chỉ dựa vào cái tên tiểu tử nghèo kiết xác này, cũng xứng sao?
Lý Phàm cười, hỏi: “Vào cửa hàng là khách, lẽ nào tôi không thể xem sao?”
Mai Lệ kia cau mày, Swarovski của bọn họ có quy định, không được đuổi khách đi, càng không thể tùy tiện đánh giá về trang phục, tình hình tài chính của khách hàng.
Hôm nay Mai Lê đã vi phạm.
Nhưng, trong cái cửa hàng này cũng sẽ không có ai đi mách lẻo.
Nhưng, đột nhiên, một giọng nói chế nhạo từ ngoài cửa truyền đến.
“Ồ, Lý Phàm, anh thật sự dám đến đây sao.”
Theo sau tiếng nói, Lý Phàm nhìn thấy Từ Thiên Hải đi vào với vẻ mặt kiêu ngạo và đắc ý.
Từ Thiên Hải vừa mới bước vào cửa, mặt mũi hất lên trên trời, trên mặt tràn đầy ý trào phúng nhìn Lý Phàm.
Cái tên nghèo hèn này cũng dám đến Swarovski nữa?
Lông mày của Lý Phàm hơi nhíu lại một cái, cũng không thèm phản ứng lại Từ Thiên Hải.
Từ Thiên Hải thấy Lý Phàm không để ý đến mình, lúc này liền tức giận bước qua lạnh giọng nói: “Sao vậy? Anh cũng đến đây xem mấy mặt hàng xa xỉ như thế này đó à, anh có cửa à?”
Lý Phàm lạnh nhạt nói: “Người ta mở cửa buôn bán, dựa vào cái gì mà tôi không thể xem được chứ?”
Ha ha!
Từ Thiên Hải cười lạnh rồi nói: “Bởi vì anh nghèo rớt mồng tơi đó, nơi này là Swarovski, tùy tiện một sợi dây chuyền hay một chiếc nhẫn kim cương thì cũng hơn mấy chục triệu, anh cảm thấy là anh có thể mua được đó à?”
Cái thứ gì á, còn dám khoe khoang với mình.
Cũng không xem xem mình có thân phận gì.
Lý Phàm im lặng không nói, anh đang suy nghĩ mình có nên lộ ra ít thực lực trước mặt của Từ Thiên Hải hay là không đây.
Mà đúng lúc đó nhân viên bán hàng lúc nãy còn đang phách lối xem thường Lý Phàm vội vàng bước lên trước mặt của Từ Thiên Hải, trên mặt tràn đầy nụ cười lấy lòng, nhỏ giọng nói: “Cậu chủ Từ, cậu đến đây rồi, có cần xem thứ gì không?”
Mai Lệ chào đón nhiệt tình, dạng cậu chủ sống như là Từ Thiên Hải chính là phú nhị đại có giá trị bản thân lên đến mấy chục tỷ.
Có nhân viên bán hàng nào mà không thích, có người phụ nữ nào mà không thích.
Huống hồ gì sáng ngày hôm nay Từ Thiên Hải đã mua một sợi dây chuyền kim cương thiên tiên tinh có giá trị một tỷ tám trăm triệu.
Lại nhìn Lý Phàm cứ như là cái tên đầu gỗ đứng ở đằng đó, quả thật khác biệt như ngày với đêm.
Từ Thiên Hải giơ ngón giữa lên với Lý Phàm, sau đó mới nói với Mai Lệ: “Tôi đến đây xem dây chuyền kim cương Bách Hoa Tiên.”
Anh ta cũng không tin là Cố Họa Y sẽ không thích sợi dây chuyền đó.
Đây chính là giấc mơ của tất cả những người phụ nữ.
Nghe thấy lời nói này, Mai Lệ cùng với những nhân viên tư vấn đều kinh ngạc, trên mặt tràn đầy biểu cảm kích động, nói: “Được rồi cậu chủ Từ, cậu chờ một lát, ở chỗ của chúng tôi không có, đang ở cửa hàng chính, để tôi cho người mang đến đây.”
Giàu rồi giàu rồi.
Từ Thiên Hải muốn xem sợi dây chuyền kim cương bắc hoa tiên, phải có một số tiền rất lớn mới có thể mua được.
Nếu như sợi dây chuyền kim cương Bách Hoa Tiên được bán đầu tiên ở toàn Hán Thành này, thanh danh đó, hoa hồng đó ít nhất cũng phải có vài trăm triệu.
Mai Lệ lập tức lấy điện thoại di động ra bấm gọi vào điện thoại ở cửa hàng chính.
Mấy phút sau, Mai Lệ nhiệt tình mời Từ Thiên Hải ngồi trong khu nghỉ ngơi của khách quý, quỳ gối ở dưới đất pha trà ngon: “Cậu chủ Từ, xin cậu chờ một lát nha.”
Đúng lúc này trong lòng của Lý Phàm cũng có chút tức giận, mình cũng muốn xem sợi dây chuyền kim cương Bách Hoa Tiên, nhưng mà mình lại bị lạnh nhạt.
Ngược lại là Từ Thiên Hải đến sau thế mà lại được tiếp đãi rất chu đáo.
“Tôi cũng đến đây để xem dây chuyền kim cương Bách Hoa Tiên, tại sao lại không có ai tiếp đãi tôi?” Lý Phàm lạnh lùng nói.
Anh luôn không thích tức giận, nhưng mà hiện tại anh đã cảm thấy bực mình lắm rồi.
“Hahaha.”
Chợt cười to một tiếng, mang theo giọng giễu cợt, Từ Thiên Hải đứng dậy xem thường nhìn Lý Phàm, hỏi Mai Lệ ở bên cạnh: “Anh ta cũng đến đây xem dây chuyền kim cương Bách Hoa Tiên nữa à?”
Mai Lệ mang theo gương mặt áy náy gật đầu nói: “Đúng vậy cậu chủ Từ.”
Từ Thiên Hải hừ lạnh một tiếng, kéo kéo quần áo của mình, kiêu ngạo nói: “Cái bộ dạng này của anh ta mà cũng có cửa để xem nó nữa hả? Cô phải biết rằng tôi mới là khách quý có tiền để mua sợi dây chuyền đó, nếu như là khách quý thì đương nhiên không muốn bị cái thứ giống như một con chó làm phiền.”
Trong nháy mắt Mai Lệ liền hiểu ngay lập tức, khom lưng nói: “Cậu chủ Từ, cậu yên tâm đi, tôi lập tức đuổi anh ta ra ngoài.”
Dứt lời, cô ta lạnh lùng không có thiện cảm nhìn chằm chằm vào Lý Phàm, ác độc nói: “Ra ngoài đi, nơi này không chào đón anh.”
Nếu như là bởi vì cái tên nghèo nát này mà đắc tội với Từ Thiên Hải, vậy thì Mai Lệ sẽ phải hối hận muốn chết đi được.