Chương 10: Ông Chủ Thần Bí (Bản Dịch)

Nhìn thấy khuôn mặt đau khổ của Cố Họa Y, trong lòng Lý Phàm rất khó chịu, nói: “Không sai, người bao cả khách sạn Caesars Palace chính là.....”

Đột nhiên!

Bên cạnh vang lên giọng nói sảng khoái của một người đàn ông, ngắt lời Lý Phàm.

“Họa Y, em ở đây à, anh tìm em rất lâu rồi.”

Phía trước, một người đàn ông mặc vest trắng đi đến, ăn mặc rất đẹp trai, trong tay còn cầm một bó hoa hồng đỏ to.

Từ Thiên Hải, cậu chủ của nhà họ Từ, thân phận cũng là phú nhị đại mấy chục tỷ, tự mình mở một công ty nhỏ, cũng được coi là một tài năng trẻ tuổi ở Hán Thành.

Từ Thiên Hải này là một người điên cuồng theo đuổi Cố Họa Y, cho dù Cố Họa Y đã kết hôn, nhưng cứ một thời gian lại tặng quà, mời Cố Họa Y đi ăn.

Nhưng Cố Họa Y đều từ chối.

“Họa Y, tặng em, vừa mới mua đó.”

Từ Thiên Hải đưa bó hoa hồng to trong tay cho Cố Họa Y, sau đó lau nước mắt, cười nói: “Cảm ơn, nhưng tôi không thể nhận.”

Lúc nói chuyện, ánh mắt của Cố Họa Y rơi trên người Lý Phàm, bốn năm rồi, lúc nào anh đã từng tặng hoa cho cô chứ?

Đúng vậy, chỉ là một bó hoa, anh cũng không biết để tặng cô.

Lúc này Từ Thiên Hải mới chú ý đến Lý Phàm ở bên cạnh, khuôn mặt đột nhiên trở nên u ám, chế giễu nói: “Ồ, tôi tưởng là ai, Lý Phàm à.”

Đây là tên phế vật mà cả Hán Thành đều biết, dựa vào đâu mà có thể cưới được một mỹ nữ, xinh đẹp như tiên nữ như Cố Họa Y chứ.

Trong lòng Từ Thiên Hải tràn đầy hận ý với Lý Phàm.

Lông mày Lý Phàm hơi cau lại, nhìn Từ Thiên Hải, nói: “Lại đến tặng hoa cho vợ tôi?”

Từ Thiên Hải kéo cà vạt, khóe miệng hơi nhếch lên, trả lời một cách khoa trương: “Anh muốn nói gì? Một ngày nào đó tôi sẽ khiến Họa Y cảm động, mà anh, không xứng với cô ấy.”

Nói xong, anh ta quay người, giống như làm ảo thuật, từ trong ngực lấy ra một chiếc hộp nhỏ giá cao, mở ra, bên trong là một sợ dây chuyền nạm kim cương.

“Họa Y, đây là bộ sưu tập mới của Swarovski, bộ sưu tập Star Diamond, nhưng tiếc là thực lực của anh không đủ, chỉ có thể mua được sợi dây chuyền này là chiếc rẻ nhất trong số đó, 1,8 tỷ. Đợi anh kiếm được nhiều tiền hơn, anh nhất định sẽ mua cho em sợi dây chuyền đắt nhất Bách Hoa Tiên, trị giá 90 tỷ.”

Từ Thiên Hải nói rất chân thành, nói xong còn nhướng mày kiêu ngạo nhìn Lý Phàm.

Cho dù bản thân không có thực lực, cũng có thể mua được sợi dây chuyền 1,8 tỷ!

Còn Lý Phàm anh ta thì sao?

Cả đời này cũng không mua được!

Khuôn mặt của Cố Họa Y có chút khó xử nói: “Từ Thiên Hải, cảm ơn ý tốt của anh, nhưng tôi không thể nhận, cái này....cái này quá quý giá rồi.”

Cố Họa Y cũng nghe thấy qua bộ sưu tập dây chuyền kim cương Star Diamond của Swarovski, đặc biệt là sợi dây chuyền kim cương Bách Hoa Tiên kia, có 207 viên kim cương, là một chiếc vòng cổ nhiều lớp, toàn bộ đều được làm bằng kim cương trắng tốt nhất, trong đó hầu hết đều là kim cương hình quả lê, hơn nữa tất cả các viên kim cương đều được nạm bạch kim, chất lượng không cần nói cũng biết.

Phụ nữ mà, đều rất có hứng thú với những thứ này.

Sợi dây chuyền kim cương Bách Hoa Tiên này đã đạt mức giá cao ngất ngưởng là 90 tỷ, mỗi năm chỉ sản xuất giới hạn 100 sợi.

Người mua sản phẩm này đại đa số đều là những người giàu có, hơn nữa, cái này không phải là có tiền là có thể mua được, cần phải có tư cách nhất định.

Đó chính là có thẻ thành viên bạc của Swarovski.

Mà thẻ thành viên bạc này, cần phải tiêu 15 tỷ đồng cho Swarovski.

Đây không phải là con số nhỏ.

Thấy Cố Họa Y từ chối, Từ Thiên Hải có chút xấu hổ và vả mặt, nói:” Họa Y, anh....”

Lúc này, Lý Phàm từ bên cạnh đi lên, nắm lấy tay Cố Họa Y, dắt cô đi về phía trước, nói với Từ Thiên Hải: “Ngại quá, vợ tôi không cần bất kỳ đồ gì của người khác, nếu như cô ấy thích sợi dây chuyền này, tôi có thể mua cho cô ấy.”

Nghe thấy câu nói này, Từ Thiên Hải dường như giẫm phải đuôi mèo, cảm thấy kỳ quái hét lên: “Anh nói cái gì, anh có thể mua cho cô ấy? Lý Phàm, anh đang đùa sao, anh cũng không nhìn xem mình là ai, chỉ sợ là ngay cả sợi dây chuyền 1,8 tỷ trong tay tôi anh cũng không mua được!”

Lý Phàm cười, quay đầu nhìn Cố Họa Y, nhẹ giọng hỏi: “Em thích sợi dây chuyền bách hoa tiên kia sao?”

Cố Họa Y sững sờ, nhướng mày, đôi mắt âng ấng nước mắt nhìn Lý Phàm, môi trắng nõn hơi run rẩy, vội vàng lắc đầu nói: “Không thích, chúng ta đi thôi.”

Nhưng, ánh mắt và sự chần trừ của cô đã thể hiện rõ suy nghĩ trong lòng cô.

Người phụ nữ nào mà không yêu cái đẹp, không thích kim cương chứ?

Người phụ nữ có được sợi dây chuyền kia có thể trở thành tiêu điểm của cả thành phố.

Thậm chí có thể trong bữa tiệc tổng kết giữa năm của nhà họ Cố, đạt được thành tựu xuất sắc!

Như vậy có lẽ có thể có được sự coi trọng của ông nội, nhị phòng Cố gia cũng không vì vậy mà sa sút.

Đến lúc đó, cũng có thể vì Lý Phàm dành được càng nhiều vị trí.

Cố Họa Y nghĩ như vậy.

Lý Phàm cười, nắm bàn tay nhỏ nhắn, mềm mại, lạnh lẽo của Cố Họa Y, rời khỏi đây.

Phía bên kia, Từ Thiên Hải nhìn hai người rời đi, tức giận ném bó hoa hồng trong tay xuống đất, mắng: “Mẹ nó! Lý Phàm, mày kéo cái gì, sớm muộn gì cũng có một ngày ông đây giành lại được Cố Họa Y!”

Ánh mắt quay lại bên cạnh Cố Họa Y, cô giằng ra khỏi tay anh, lạnh lùng nói: “Được rồi, còn muốn nắm đến lúc nào, người ta cũng đã đi rồi.”

Lý Phàm cười ngốc nghếch, rất nghiêm túc nói với Cố Họa Y: “Họa Y, em đợi anh, lần này anh nhất định sẽ cho em và Xuyến Xuyến một bữa tiệc sinh nhật khó quên.”

Cố Họa Y nghe thấy câu nói này, trong lòng run rẩy, nói: “Anh nói hồ đồ cái gì vậy, ông nội sẽ không đồng ý cho anh qua đón sinh nhật cùng với Xuyến Xuyến đâu. Bỏ đi, em không nên tức giận với anh, anh đi về trước đi, em quay lại làm việc.

Nói xong, Cố Họa Y quay người, dáng người thướt tha đi vào công ty.

Lý Phàm đứng ở cửa, nhìn bóng hình Cố Họa Y rời đi, thắt đáy lưng ong, nữ thần trong lòng bao nhiêu người.

Sau đó, anh quay người lái chiếc xe máy điện rời đi, điểm đến chính là cửa hàng Swarovski ở gần đó.

Anh muốn mua cho Cố Họa Y một chiếc vòng cổ kim cương bạch hoa tiên,

Bởi vì, anh đã đồng ý với cô, sẽ cho cô toàn bộ thế giới.

Đã là thứ cô thích, Lý Phàm phải mua cho cô, cho dù là trăng trên trời, Lý Phàm cũng phải mua!

Không lâu sau, Lý Phàm đã đến một cửa hàng Swarovski trên con phố thương mại gần đó.

Vừa vào cửa, Lý Phàm đã cảm nhận được sự xa hoa ở đây.

Nhẫn, vòng tay, dây chuyền, cũng như bạch kim, đủ thứ.

“Xin chào anh, xin hỏi anh muốn tìm hiểu về cái gì?”

Phía trước có một nhân viên bán hàng mặc váy đen công sở đi đến, dáng người cao ráo, khí chất tuyệt vời, lúc nói chuyện, trên khuôn mặt lúc nào cũng đem theo nụ cười.

Lý Phàm nhìn mấy lần, nói: “Tôi tùy tiện xem một chút.”

“Được, thưa anh.”